Mục lục
Tu La Kiếm Thần - Cố Thiên Mệnh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khi thân ảnh thon dài của Cố Thiên Mệnh xuất hiện ở Cố gia, trực tiếp làm cho đám người ông cụ Cố và Cố Ưu Mặc bước nhanh tới lo lắng không thôi hỏi han. Đám người sứ giả của bách quốc tới lúc trước đã sớm rời khỏi Thiên Phong Quốc.

“Thằng nhóc thối mấy ngày hôm nay cháu chạy đi đâu vậy? Hiện tại, Sương Nhi còn mê man bất tỉnh, cháu không ở cạnh ngày đêm chăm sóc, muốn làm cái gì?”, Cố Ưu Mặc có chút tức giận, tiến lên chất vấn.

“Thiên Mệnh”, ông cụ Cố sải bước từ đại sảnh đi tới hét to một tiếng.

Cố Thiên Mệnh chậm rãi nâng hai mắt lên nhìn ông cụ Cố cùng Cố Ưu mặc một cái, khàn khàn mà nói: “Sương Nhi sẽ không sao cả, cháu muốn bế quan. Đừng quấy rầy”.

Dứt lời, Cố Thiên Mệnh liền trực tiếp đi về phía đình viện của mình. Không nói thêm một câu với hai người bọn họ, bởi vì hắn không muốn lãng phí thời gian, thời gian hiện tại rất cấp bách.

Ầm!

Một cái liếc mắt của Cố Thiên Mệnh trực tiếp làm cho ông cụ Cố cùng Cố Ưu Mặc hai người ngây ngẩn, bọn họ chưa bao giờ cảm nhận được khí tức như vậy từ trên người hắn, cũng chưa từng thấy qua đôi mắt coi thường vạn vật đó.

ông cụ Cố cùng Cố Ưu Mặc nhìn bóng lưng Cố Thiên Mệnh rời đi, nội tâm trầm xuống, họ phát hiện Cố Thiên Mệnh ngày càng khiến người ta nhìn không thấu: “Thiên Mệnh...”

Trên dưới nhà họ Cố đều vì chuyện của Lý Sương Nhi mà bận rộn, vì tìm Cố Thiên Mệnh cũng đã phái ra một lượng lớn binh lực. Bây giờ thấy Cố Thiên Mệnh trở về, cả hai người đều trầm mặc, không quấy rầy hắn nữa.

...

Một góc nào đó của vùng đất Bách Quốc Chi Địa, có một căn nhà trúc bằng cỏ tranh làm thành, bên cạnh căn nhà còn trồng các loại kỳ hoa dược thảo, thanh tĩnh mà yên bình.

Một tiếng giòn vang, ông lão điên khùng từ trong nhà trúc đi ra, ánh mắt trống rỗng nhìn bốn phương tám hướng, trong miệng lẩm bẩm: “Ta là ai...”

Sau đó, ông lão điên lảo đảo đi với cạnh bàn đá, lẳng lặng nhìn ba vò rượu còn nguyên vẹn, trầm mặc thật lâu.

Ông lão điên nhìn chằm chằm vào đó thật lâu, chậm rãi vươn tay cầm lấy một vò, sau đó mở nắp mà uống. Rượu ngon vào cổ họng, lại không thấy ông lão có chút sảng khoái nào, ngược lại có thêm vài phần trầm tư cùng nghi hoặc.

“Ta là ai... ta là Thanh Phong... vậy Thanh Phong là ai?”

Ông lão điên khàn giọng lẩm bẩm, giọng nói du đãng bốn phương tám hướng, quanh quẩn không thôi.

Thiên Phong Quốc, kinh thành.

Sau khi Cố Thiên Mệnh trở lại Cố gia, trực tiếp phong bế tại đình viện của mình, ngồi xếp bằng trên gác mái.

Từng đạo huyền khí trôi nổi khắp toàn thân Cố Thiên Mệnh, khí tức nặng nề, phảng phất dung hợp thành 1 thể với hư không.

Chỉ còn khoảng nửa tháng nữa, hắn phải dốc hết toàn lực đem kiếm thể cùng linh hồn dung hợp, hi vọng kiếm thể đại thành có thể chịu được linh hồn của hắn.

Vì thế, Cố Thiên Mệnh chậm rãi lâm vào trạng thái tu hành, bắt đầu thúc đẩy kiếm thể cùng linh hồn dung hợp.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK