Mục lục
Tu La Kiếm Thần - Cố Thiên Mệnh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mấy người Cố Thiên Mệnh đương nhiên cũng nhận ra ý định tập kích của Công Lương Tử Trạc, liền vội vàng ngoảnh đầu nhìn lại.

“Tướng quân cẩn thận!”, Tư Như Tâm ở phía xa lo lắng không thôi lập tức hô to.

Cố Thiên Mệnh thì trực tiếp nhảy đến trước người Cố Ưu Mặc, muốn ngăn chặn chiêu đòn hiểm độc này của Công Lương Tử Trạc.

“Chết đi!”

Công Lương Tử Trạc giống như một tia sáng sắc bén với nồng nặc sát khí cuộn lên cát vàng bụi mù.

Khi Công Lương Tử Trạc cùng Cố Thiên Mệnh sắp đụng độ chính diện thì ông lão điên lại giống như một cơn cuồng phong quét tới, chớp mắt đã chặn trước mặt Cố Thiên Mệnh, tay trái chuẩn xác kẹp lấy lưới đao hung tợn đâm tới kia của Công Lương Tử Trạc.

Răng rắc!

Ông lão điên vung mạnh tay trái, liền bóp nát thanh đao của Công Lương Tử Trạc thành mảnh vụn, khí thế kinh người.

"A...", Tư Như Tâm cùng vô số tướng sĩ chứng kiến một màn này đều há hốc mồm, ánh mắt đong đầy vẻ khó tin.

Công Lương Tử Trạc cũng kinh hoảng, theo bản năng liên tục lui về phía sau mấy bước, trợn trừng hai mắt, ông ta biết binh khí của mình thế nhưng là bảo vật cấp Linh hạ phẩm được đá rèn cao cấp chế tạo thành, vậy mà bị ông lão điên trực tiếp dùng tay không vặn nát.

Quan trọng nhất là, trên người ông ta không có bất kỳ dao động huyền khí nào, sâu không thể dò!

“Ngươi… muốn làm gì? Ngươi không phải là muốn rượu ngon sao! Ta cho ngươi hết, mau tránh ra!"

Công Lương Tử Trạc thầm nuốt vài ngụm nước bọt, trong lòng kìm nén đủ loại khiếp sợ, vội vã hét lên với ông lão bằng khí thế bạc nhược.

“Rượu… tên của ta là Thanh Phong…”, sau khi ngẩn ra một hồi, thay vì trả lời ông lão lại đưa mắt nhìn Cố Thiên Mệnh, khàn đặc hỏi: “Ngươi, quen ta sao? Tại sao lại có một cảm giác quen thuộc như vậy?”

“Quen, sau nay ta sẽ từ từ nói cho ông biết, bây giờ ông nên giúp ta diệt trừ lão ta”, Cố Thiên Mệnh âm thầm hít sâu một hơi, trầm giọng nói.

Dưới tình huống như vậy, Cố Thiên Mệnh chắc chắn không thể nói rằng bản thân căn bản không quen biết ông ta, chỉ đành dọn dẹp rắc rối trước mắt này đã.

"Được, có điều lát sau ta muốn uống rượu”, ông lão nhướng mày như có điều suy nghĩ rồi mới ngẩng đầu nhìn Cố Thiên Mệnh chăm chú, giống như cảm thấy cuộc mua bán này rất có lời.

“Được”, Cố Thiên Mệnh nghiêm nghị đáp.

Sau đó, ông lão nhẹ nhàng ném trả Kinh Hồng kiếm trong tay phải cho Cố Thiên Mệnh, liền quay người bước chậm về phía Công Lương Tử Trạc.

Cố Thiên Mệnh nắm chặt Kinh Hồng kiếm, nhìn theo bóng lưng ung dung của ông lão lòng rối ren đủ điều.

“Thiên Mệnh…”, Cố Ưu Mặc tận dụng khoảng thời gian vừa rồi khôi phục lại chút hơi sức, chậm rì rì mò lên khỏi hố sâu, nặng nề hô lên một tiếng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK