Mục lục
Tu La Kiếm Thần - Cố Thiên Mệnh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cố Thiên Mệnh đột nhiên mở hai mắt, phát ra tinh quang nhìn xuống ngàn vạn sinh linh, làm cho chim thú trùng ngư trong sơn cốc đều rùng mình, kêu rên một tiếng thảm thiết.

Những vết sẹo trên người hắn nhanh chóng lành lại, lột xác, liên tục thay bằng một tầng huyết nhục mới.

Hiện tại, mặc dù Cố Thiên Mệnh không dùng đến huyền khí hộ th, chỉ tùy ý để cho thác nước ngàn vạn cân đánh xuống, cũng không cách nào lay động bước chân của hắn nữa.

Luyện tới kiếm thể đại thành, chỉ dựa vào thể thuật thôi cũng không cần sợ võ giả dưới cảnh giới Thiên Huyền, có thể nói là bá thể vô song.

Nếu không phải Cố Thiên Mệnh dùng linh hồn được kiếp trước của mình, thúc đẩy tu luyện, chỉ sợ qua 10 năm 5 năm nữa cũng khó có thể bước vào cảnh giới kiếm thể đại thành.

Tuy rằng làm như vậy sẽ lưu lại rất nhiều hậu họa, dẫn đến căn cơ không ổn định, nhưng mà Cố Thiên Mệnh không còn sự lựa chọn nào khác, hắn chỉ có thể đi con đường này.

Còn về phần tương lai như thế nào? Cố Thiên Mệnh cũng không muốn suy nghĩ quá xa, hắn tin tưởng, chỉ cần bước qua khó khăn này, như vậy trong tương lai sẽ có biện pháp bù đắp tai họa ngầm hiện tại tạo thành.

“Kiếm thể đại thành, có lẽ cũng đủ dùng rồi, còn về phần kiếm thể viên mãn, cho dù có dùng linh hồn lực của kiếp trước thúc đẩy cũng không phải một sớm một chiều mà thành công được”.

Cố Thiên Mệnh toàn thân trần trụi đứng dưới thác nước, đầu tóc lộn xộn, nhìn qua có chút thảm.

Một bước bước ra, hắn không sử dụng huyền khí mà chỉ sử dụng lực thân thể đơn thuần liền đem cả dòng sông lớn chia đôi, phảng phất thác nước to lớn kia đang ngưng đọng lại.

Đôi mắt trống rỗng và tràn đầy tơ máu của Cố Thiên Mệnh liếc nhìn bầu trời, phảng phất vạn dặm huyết hải trong con ngươi đều muốn nhào ra ngoài bao phủ lấy chân trời.

“Cho dù sau này có muôn ngàn nguy hiểm, ta cũng không hối hận”, Cố Thiên Mệnh rất rõ ràng, hậu quả của việc cưỡng ép tu hành là gì? Có lẽ kiếp này hắn sẽ không thể chạm tới cảnh giới hư vô kia, có lẽ hắn lại vô duyên với đại đạo nữa rồi.

Rầm rầm rầm!

Chân phải Cố Thiên Mệnh giẫm mạnh lên dòng nước đang chảy xiết, từ trong thác nước nhảy lên.

Bước lên trên một tảng đá lớn, khí thế trên người hắn so với lúc trước không biết cường đại gấp bao nhiêu lần. Giờ phút này, hắn vung một quyền, thậm chí có thể khai sơn phá thành, phi thường đến mức người thường khó có thể địch lại.

Cố Thiên Mệnh nhìn thoáng qua thác nước vẫn đang chảy như trước, sau đó liền xoay người đi về phía rừng sâu cách đó không xa. Nơi đó là nơi mà mọi người ở Kiếm Vũ Các đang sinh sống và tu luyện.

Trong rừng sâu vực thẳm này không có người ở, Cố Thiên Mệnh cho dù trần trụi mà đi cũng không ai có thể thấy được cơ bắp rắn chắc rộng lớn của hắn.

Rất nhanh, Cố Thiên Mệnh liền hóa thành một đạo tàn ảnh, đi tới mái nhà tranh, nơi mọi người Kiếm Vũ Các đang sinh sống.

“Có lẽ bọn họ đều đi ra ngoài rồi, hy vọng không phụ sự ủy thác của ta”.

Nơi đây trống rỗng, không một bóng người, hẳn là đều dựa theo dặn dò của Cố Thiên Mệnh đi thu thập những thứ hắn cần.

Vì thế, Cố Thiên Mệnh đi vào trong phòng trúc tìm một bộ áo vải thô màu trắng khoác lên người, tùy ý thay đồ.

Sau đó hắn liền trực tiếp đi về phía kinh thành, không dám chậm trễ một chút thời gian nào cả.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK