• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngày Hy đám cưới tất cả điều có mặt trừ Khôi, cô đã cố gắng bỏ trốn, tìm cách giải thoát hoặc muốn liên lạc với mọi người cũng rất khó. Đám cưới này có thể là lần đầu cũng như lần cuối cô được gặp lại bạn bè của mình. Người cô muốn gặp nhất lại chẳng thể xuất hiện. Từ đầu tới khi buổi lễ gần kết thúc cô chỉ nhìn ra cửa phòng như đang trông ngóng ai đó vậy, nhưng mãi chẳng thấy người đó đâu.

Khi cô chuẩn bị đeo nhẫn cưới lên tay chú rể, mọi hi vọng dường như mất hết cô đành buông lơi không nhìn về phía đó nữa. Bỗng chiếc cửa được mở toang ra một người đàn ông hối hả chạy đến, chạy thật nhanh lại phía cô. Nhanh tay chụp lấy tay cô rồi kéo cô chạy đi thật nhanh. Hy hất tung đôi giày trên chân rồi chạy thật nhanh, cô tung bó hoa lại mà cùng Khôi chạy về phía cánh cửa, phía của tự do, của hạnh phúc.

Có người vỗ tay chúc phúc họ cũng có người chỉ trích họ, có người đau buồn, cũng có người tức giận nhưng những cảm xúc đó thì có liên quan gì tới họ chứ, họ cứ chạy mà mặc kệ hết mọi cảm xúc của những người tiêu cực. Miễn họ hạnh phúc bên nhau là được.

Khôi và Hy nắm tay nhau chạy suốt quãng đường mà chẳng đứt đôi lấy một lần, cả hai chạy nhanh đến tòa án đăng ký kết hôn, sau đó chạy nhanh đến khách sạn động phòng rồi lại đi hưởng tuần trang mặt trong đêm. Tất cả chỉ làm gói gọn trong một ngày, họ còn bàn tính cùng bạn bè tự tổ chức đám cưới tại Vũng Tàu. Một bữa tiệc cưới nho nhỏ tại biển với tất cả những người yêu thương họ.

Cho đến khi gần kết thúc buổi lễ, Hy người nhìn vào vô định suy nghĩ về mẹ, cô không ngờ ba mẹ thật sự không phải vì yêu cô mà là vì giá trị cô có thể mang lại cho họ. Cái cảm giác bị chính người thân mình tin tưởng lừa dối và đem trao đổi như một món hàng nó khiến cô đau đớn vô cùng. Khôi ngồi cạnh, đặt tay lên vai cô rồi trao cho cô một nụ hôn dỗ dành hắn nói.

" Anh có quà cho em, nhắm mắt lại đi anh đếm xong thì hẳn mở mắt ra"

" Một, hai, ba, mở ra"

Khôi vừa rút tay ra cô đã nhận ra bóng hình quen thuộc đó chẳng ai khác chính là mẹ cô, cô rung động rơi nước mắt, vừa có tức giận vừa vui vì bà đến chứng kiến hạnh phúc của cô. Bà thấy con gái mình hạnh phúc như vậy cũng rơi nước mắt, bà nói.

" Xin lỗi con, mẹ không nên làm thế, chỉ vì bị ba con ép nên mẹ mới phải lừa con về."

Hy vội nhìn người mẹ đã phản bội mình với ánh mắt đau đớn nhưng bà lại tránh ánh mắt của cô. Hy biết bản thân quá mền lòng, yếu đuối dễ bị tác động nên cứ vậy mà tha thứ cho bà. Cô bước đến ôm mẹ vào lòng mà khóc thật to. Sau đó bà cũng ngồi xuống cùng trò chuyện với cô một cách chân thành nhất.

Một đám người mặc đồ đen đuổi đến, Hy tức giận nhìn chằm chằm vào bà, cô vừa giận vừa nói.

" Mẹ lại phản bội con?"

Bà đã dùng hết mọi cách để giải thích với Hy nhưng cô chẳng chịu nghe lấy một lời cho đến khi Khôi đến giải quyết mâu thuẫn giữa cả hai.



" Thật ra anh vào được đám cưới là nhờ mẹ em, anh biết em bị ép cưới cũng là do mẹ nói. Thật ra mẹ luôn cố giúp em nhưng chỉ âm thầm nên em không nhận ra. "

Ba cô cùng hàng chục vệ sĩ bước đến, ép cô quay về. Ông thậm chí còn dùng vũ lực, tát mạnh vào má cô một cái thật to khiến nó ửng đỏ lên hằng cả bàn tay. Mọi người bắt đầu bước lên ngăn ông không cho ông làm càng nhưng đám vệ sĩ lực lưỡng của ông rất mạnh họ dễ dàng có thể khống chế vật cản đường.

Ngay khi ông sắp lôi được cop đi bằng vũ lực thì chú rể tên là Alex đi tới, hắn bước xuống xe mà đi đến. Nắm lấy tay ông rồi nói.

" Mọi chuyện kết thúc ở đây được rồi, cháu không lấy cô ấy nữa, cô ấy đã có người thuộc về mình rồi."

Gương mặt ông kính nể vội lên tiếng.

" Sao mà hủy được, bao khách khứa rồi tiền đám cưới, bỏ giữa chừng cháu không tiếc sao."

" Hạnh phúc không phải thứ để trao đổi cũng không có cái gọi là tiếc hay không chỉ lần cháu cũng không yêu cô ấy nên chuyện này chấm dứt ở đây đi ạ. Ai về nhà nấy hạnh phúc ai người đó kiếm tìm và bảo quản. "

Ông sợ mất hết mặt mũi lẫn tiền tài nên đã đề nghị một điều rằng.

" Nếu không thích đứa lớn bác còn một đứa nhỏ nữa, đang làm bác sĩ tâm lý, rất là hiểu chuyện."

Ánh Dương tức điên lên bước tới nói.

" Này ông chú kia ai la con gái chú hả? Có cho tôi mười tỷ tôi cũng không thèm, tôi không muốn có người cha tồi tệ như vậy. Bán con gái không được nên bán luôn bạn thân của con gái à? Đáng mặt đàn ông quá ha?"

Hy vừa nghe xong tức giận bước lên vừa khóc vừa chỉ vào ngực ông nói rằng.

" Ba đúng là hết thuốc chữa, ba tỉnh lại đi đừng có đụng vào Ánh Dương.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK