Quân từ nhỏ là một đứa trẻ thích bạo lực, vì người mẹ luôn cờ bạc rượu chè còn người ba thì ăn nằm với nhiều cô gái khác. Từ nhỏ cậu đã bị bạo hành, ngược đãi tinh thần lẫn cơ thể nên sự khao khát tình yêu trong cậu rất mạnh. Cậu ta có thể yêu đến chết và thật sự chết vì người cậu yêu.
Vì trong khoảng thời gian tồi tệ năm cấp ba, là một đầu gấu cô lại là người dịu dàng đến để giúp cậu vực dậy nên tình cảm của cậu đối với cô không đơn thuần chỉ là những người bạn giúp đỡ nhau thứ cậu cần là nhiều hơn thế. Một kẻ tham lam khát khao tình yêu đến điên cuồng.
Quân gọi điện cho Linh muốn cô giải thích về tất cả mọi chuyện. Sao cô lại phản bội cậu? Sao cô lại từ bỏ người cô yêu từ thuở nhỏ nhanh đến như vậy? Cậu không hiểu nên muốn nghe câu trả lời của cô. Linh thở dài một hơi, từ từ chậm rãi mà nói rõ hết với Quân
" Tôi thấy bây giờ chúng ta lớn rồi, đâu mãi cứ theo đuổi một mặt trời, lúc còn nhỏ tôi nghĩ chỉ cần đi đến nơi cuối cùng của thế giới sẽ nhìn thấy được mặt trời nhưng biết sao được càng đi thì nó cũng càng duy chuyển, nó xa vời quá, có lúc tôi cũng mệt, con người mà. Bộ cậu không mệt sao?"
" Nhưng Hương là người duy nhất đối xử tốt với tôi, tôi chắc chắn không thể đánh mất cậu ấy vào tay một người khác, thậm chí cậu ta hơn tôi rất nhiều "
" Không phải Hương là người duy nhất sưởi ấm trái tim băng giá của cậu đâu, chỉ tại cậu vẫn chưa gặp được nhiều người tốt với cậu, cũng chưa gặp đúng người, cứ chờ đi rồi sẽ đến thôi"
Quân tức giận cúp máy ngang vì cậu biết nói gì cũng vô ích.
" Cậu ta bị bọn họ tẩy não rồi, liệu... mình có bị không nhỉ?"
Người cuối cùng Quân có thể cùng bàn kế hoạch tát chiến chỉ có thể là Ánh Dương. Cô rất bận vì vừa đi học vừa đi làm kiếm tiền lại còn chăm sóc mẹ mỗi ngày, bận như vậy thì hơi sức đâu mà nghĩ kế hại người, thậm chí bận suy nghĩ về bản thân còn chưa có thời gian.
" Quân này trước đây tôi làm việc cho Linh, tiền là do Linh đưa, bây giờ cậu ấy rút rồi tôi cũng không muốn làm chuyện xấu nữa mong cậu cũng sớm ngày giác ngộ, nếu không vai phụ mờ nhạt này do cậu đảm nhận "
" Được các cậu bỏ tôi thì tôi sẽ tự thực hiện theo kế hoạch vậy."
Ánh Dương căn dặn Linh phải giữ bí mật những chuyện trong quá khứ, tuyệt đối không được khai bất cứ ai ra.
" Tốt hơn hết là cậu nên phá bỏ mọi bằng chứng đi, cậu đang rất hạnh phúc ở hiện tại nhỉ? Cậu cũng trở thành bạn của họ nên tớ khuyên thật lòng đó tránh xa Quân ra"
" Cảm ơn cậu Ánh Dương mà mẹ cậu đã ổn hơn chưa?"
" Chưa... Ngày nào mẹ cũng bị cơn đau dằn xé"
Linh tỏ ánh mắt buồn bã lại vội cười mỉm động viên Dương.
" Nếu cậu cần tiền thì cứ nói tôi sẽ cho mượn, chút bác ấy đỡ đau hơn có thể sống bình an những ngày cuối đời"
Linh và Dương đã thân từ lúc nào cả hai người bọn họ cũng chẳng chắc nữa, lúc nào cũng như hình với bóng, cứ gọi điện với nhau, mỗi phút, mỗi giây còn tâm sự những bí mật thầm kín nhất của đối phương nữa.
Mọi người cũng đã chơi với nhau được vài tháng, tình cảm của Linh và Khôi cũng dần sâu đậm hơn, hai người tuy chưa chính thức nhưng lại mập mờ đưa đẩy qua lại. Mọi người xung quanh bị ăn cơm chó cũng đến phát ngán rồi, Lan Anh mỗi lần thấy hai người họ đi cạnh nhau là chủ động đi ra chỗ khác.
Một hôm Khôi can đảm lấy hết dũng khí mà tỏ tình Linh dưới nhà cô, cậu đã nhờ Minh dạy cậu đánh đàn và hát, nguyên một dàn loa khủng được kéo đến cứ như là một live show mini của Khôi vậy. Cậu hát bài cầu hôn để dành tặng cho cô trên tay cầm một bó hoa hồng rất to tượng trưng cho tình yêu của cậu. Màn cầu hôn sến súa đó vậy mà thu hút rất nhiều người chú ý, bọn họ vỗ tay theo nhịp cũng như là hô to bảo cô đồng ý.
Thật ra Linh khá phân vân vì trước đây cô là bạn với Minh nhưng lại nảy sinh tình cảm trai gái phá hủy tình bạn trong sáng dễ thương của cả hai. Bây giờ cô vừa kết thân thêm một người bạn khác giới lại quan tâm cô như vậy thật sự là cô có chút sợ hãi, sợ phải đánh mất cậu và mất luôn cơ hội làm bạn trở lại. Với lại Linh dễ rung động như vậy cô lại sợ đây chỉ là sự rung động nhất thời
Nhưng theo tiếng gọi con tim không thể nào khảng khán, trái tim và lý trí cô mách bảo phải chạy thật nhanh xuống ôm chầm lấy cậu mà trao cho cậu một nụ hôn nồng cháy.
" Em không còn gì để mất nữa nên không muốn hối tiếc, sau này chúng ta có làm bạn được hay không em mặc kệ, chỉ biết bây giờ em không muốn làm bạn với anh nữa. Em cũng rất yêu anh!"
Mọi người bất đầu hò hét to hơn, cả đám ở kế bên cũng bất đầu vui lây cho cậu, cũng có rất nhiều người quay lại cảnh tượng hạnh phúc này, vậy là suốt trang mạng ngày hôm sau đâu đâu cũng là hình của cả hai, sự nổi tiếng ập đến quá bất ngờ.
Con người dễ dàng thay đổi nhưng chỉ cần là thay đổi tích cực thì điều được tha thứ và bỏ qua mọi lỗi lầm trong quá khứ. Nhưng Quân kẻ duy nhất không tha thứ cho sự hạnh phúc của họ, đoạn văn và bằng chứng cũng đã được viết xong, cậu chỉ cần canh đúng thời gian để đăng nó lên và rồi chính là lúc này, những tháng ngày tồi tệ lại xảy ra.
Vì trong khoảng thời gian tồi tệ năm cấp ba, là một đầu gấu cô lại là người dịu dàng đến để giúp cậu vực dậy nên tình cảm của cậu đối với cô không đơn thuần chỉ là những người bạn giúp đỡ nhau thứ cậu cần là nhiều hơn thế. Một kẻ tham lam khát khao tình yêu đến điên cuồng.
Quân gọi điện cho Linh muốn cô giải thích về tất cả mọi chuyện. Sao cô lại phản bội cậu? Sao cô lại từ bỏ người cô yêu từ thuở nhỏ nhanh đến như vậy? Cậu không hiểu nên muốn nghe câu trả lời của cô. Linh thở dài một hơi, từ từ chậm rãi mà nói rõ hết với Quân
" Tôi thấy bây giờ chúng ta lớn rồi, đâu mãi cứ theo đuổi một mặt trời, lúc còn nhỏ tôi nghĩ chỉ cần đi đến nơi cuối cùng của thế giới sẽ nhìn thấy được mặt trời nhưng biết sao được càng đi thì nó cũng càng duy chuyển, nó xa vời quá, có lúc tôi cũng mệt, con người mà. Bộ cậu không mệt sao?"
" Nhưng Hương là người duy nhất đối xử tốt với tôi, tôi chắc chắn không thể đánh mất cậu ấy vào tay một người khác, thậm chí cậu ta hơn tôi rất nhiều "
" Không phải Hương là người duy nhất sưởi ấm trái tim băng giá của cậu đâu, chỉ tại cậu vẫn chưa gặp được nhiều người tốt với cậu, cũng chưa gặp đúng người, cứ chờ đi rồi sẽ đến thôi"
Quân tức giận cúp máy ngang vì cậu biết nói gì cũng vô ích.
" Cậu ta bị bọn họ tẩy não rồi, liệu... mình có bị không nhỉ?"
Người cuối cùng Quân có thể cùng bàn kế hoạch tát chiến chỉ có thể là Ánh Dương. Cô rất bận vì vừa đi học vừa đi làm kiếm tiền lại còn chăm sóc mẹ mỗi ngày, bận như vậy thì hơi sức đâu mà nghĩ kế hại người, thậm chí bận suy nghĩ về bản thân còn chưa có thời gian.
" Quân này trước đây tôi làm việc cho Linh, tiền là do Linh đưa, bây giờ cậu ấy rút rồi tôi cũng không muốn làm chuyện xấu nữa mong cậu cũng sớm ngày giác ngộ, nếu không vai phụ mờ nhạt này do cậu đảm nhận "
" Được các cậu bỏ tôi thì tôi sẽ tự thực hiện theo kế hoạch vậy."
Ánh Dương căn dặn Linh phải giữ bí mật những chuyện trong quá khứ, tuyệt đối không được khai bất cứ ai ra.
" Tốt hơn hết là cậu nên phá bỏ mọi bằng chứng đi, cậu đang rất hạnh phúc ở hiện tại nhỉ? Cậu cũng trở thành bạn của họ nên tớ khuyên thật lòng đó tránh xa Quân ra"
" Cảm ơn cậu Ánh Dương mà mẹ cậu đã ổn hơn chưa?"
" Chưa... Ngày nào mẹ cũng bị cơn đau dằn xé"
Linh tỏ ánh mắt buồn bã lại vội cười mỉm động viên Dương.
" Nếu cậu cần tiền thì cứ nói tôi sẽ cho mượn, chút bác ấy đỡ đau hơn có thể sống bình an những ngày cuối đời"
Linh và Dương đã thân từ lúc nào cả hai người bọn họ cũng chẳng chắc nữa, lúc nào cũng như hình với bóng, cứ gọi điện với nhau, mỗi phút, mỗi giây còn tâm sự những bí mật thầm kín nhất của đối phương nữa.
Mọi người cũng đã chơi với nhau được vài tháng, tình cảm của Linh và Khôi cũng dần sâu đậm hơn, hai người tuy chưa chính thức nhưng lại mập mờ đưa đẩy qua lại. Mọi người xung quanh bị ăn cơm chó cũng đến phát ngán rồi, Lan Anh mỗi lần thấy hai người họ đi cạnh nhau là chủ động đi ra chỗ khác.
Một hôm Khôi can đảm lấy hết dũng khí mà tỏ tình Linh dưới nhà cô, cậu đã nhờ Minh dạy cậu đánh đàn và hát, nguyên một dàn loa khủng được kéo đến cứ như là một live show mini của Khôi vậy. Cậu hát bài cầu hôn để dành tặng cho cô trên tay cầm một bó hoa hồng rất to tượng trưng cho tình yêu của cậu. Màn cầu hôn sến súa đó vậy mà thu hút rất nhiều người chú ý, bọn họ vỗ tay theo nhịp cũng như là hô to bảo cô đồng ý.
Thật ra Linh khá phân vân vì trước đây cô là bạn với Minh nhưng lại nảy sinh tình cảm trai gái phá hủy tình bạn trong sáng dễ thương của cả hai. Bây giờ cô vừa kết thân thêm một người bạn khác giới lại quan tâm cô như vậy thật sự là cô có chút sợ hãi, sợ phải đánh mất cậu và mất luôn cơ hội làm bạn trở lại. Với lại Linh dễ rung động như vậy cô lại sợ đây chỉ là sự rung động nhất thời
Nhưng theo tiếng gọi con tim không thể nào khảng khán, trái tim và lý trí cô mách bảo phải chạy thật nhanh xuống ôm chầm lấy cậu mà trao cho cậu một nụ hôn nồng cháy.
" Em không còn gì để mất nữa nên không muốn hối tiếc, sau này chúng ta có làm bạn được hay không em mặc kệ, chỉ biết bây giờ em không muốn làm bạn với anh nữa. Em cũng rất yêu anh!"
Mọi người bất đầu hò hét to hơn, cả đám ở kế bên cũng bất đầu vui lây cho cậu, cũng có rất nhiều người quay lại cảnh tượng hạnh phúc này, vậy là suốt trang mạng ngày hôm sau đâu đâu cũng là hình của cả hai, sự nổi tiếng ập đến quá bất ngờ.
Con người dễ dàng thay đổi nhưng chỉ cần là thay đổi tích cực thì điều được tha thứ và bỏ qua mọi lỗi lầm trong quá khứ. Nhưng Quân kẻ duy nhất không tha thứ cho sự hạnh phúc của họ, đoạn văn và bằng chứng cũng đã được viết xong, cậu chỉ cần canh đúng thời gian để đăng nó lên và rồi chính là lúc này, những tháng ngày tồi tệ lại xảy ra.