Mục lục
Truyện Cô dâu của trung tá - An Nhược Tố (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hiện tại, cái người phụ nữ đang ở sâu thẳm trong trái tim của anh kia, vẫn chưa trở về. Bây giờ cô là duy nhất của La Vĩ Khôn, nhưng chờ đến khi người phụ nữ kia trở về, thì cô liền trở thành người mà anh sẽ phải lựa chọn một trong số đó. Có lẽ La Vĩ Khôn sẽ chọn cô, hoặc là sẽ chọn người phụ nữ kia. Hoặc là, La Vĩ Khôn sẽ lắc lư bất định.

Tóm lại, vào thời điểm mà La Vĩ Khôn đưa ra lựa chọn, hoặc là chưa quyết định, thì đó cũng chính là thời điểm cô bị thương. Còn có một chút chuyện nữa, hoàn cảnh gia đình La Vĩ Khôn như vậy, nhất định sẽ không thể chấp nhận một người phụ nữ như để làm con dâu.

Một người phụ nữ như cô, đã từng ly hôn, thậm chí còn đã từng sinh non như vậy. Cứ cho là cô tự coi nhẹ mình đi, nhưng mà Hàm Hàm có thể nhìn thấy rõ ràng hiện thực, mà chính cô cũng luôn cảm thấy, bản thân mình như vậy cũng không xứng với La Vĩ Khôn.


Trước tiên là nói đến chuyện gia đình nhà La Vĩ Khôn, người nhà của anh sẽ không đồng ý để hai người bọn họ ở cùng nhau. Mà cho dù có miễn cưỡng đồng ý, thì người ta cũng không muốn gặp cô. Như vậy cô cũng sẽ không thể hạnh phúc. Mặc dù nói rằng, người cô gả cho là La Vĩ Khôn, không phải là người nhà của anh, thế nhưng cô cảm thấy, đó chỉ là lời nói suông. Chỉ cần là có mâu thuẫn giữa mẹ chồng nàng dâu nổi lên, cô sẽ liền chịu đủ. Đã có bao nhiêu cặp vợ chồng, chỉ vì mâu thuẫn giữa mẹ chồng nàng dâu, mà phải ly hôn đó thôi. Số đó cũng không phải là ít.

Huống hồ La Vĩ Khôn lại còn gây cho cô một cảm giác rằng, con người của La Vĩ Khôn đã không còn làm cho cô thấy tín nhiệm. Cô cũng không thể đánh cược với anh giống như lần trước nữa. Nói cách khác, La Vĩ Khôn cũng sẽ không thể vì cô mà đi đắc tội với cha mẹ, với gia tộc của mình.

Mà Hàm Hàm thì không cách nào chấp nhận sẽ bị tổn thương một lần nữa! Cả trong lẫn ngoài của cô đều đã phải chịu bị tổn thương rồi. Hàm Hàm thật sự không thể biết được, nếu như cô phải chịu tổn thương thêm một lần nữa, có phải cô sẽ bị hỏng mất hay không! Hơn nữa, đối với hôn nhân mà nói, Hàm Hàm đã thật sự chán ghét và sợ hãi rồi. Cho nên, cô cũng không nghĩ lại tiếp tục tiến vào bên trong tòa thành hôn nhân kia nữa.

Tất cả những nguyên nhân này, đã làm cho tận sâu ở trong đáy lòng của Hàm Hàm, vẫn duy trì xa một khoảng cách thật xa đối với tình yêu, đối với hôn nhân, đối với La Vĩ Khôn! Nếu như có thể, cô tình nguyện tiếp tục trải qua cuộc sống một mình như vậy.

Trong lúc Hàm Hàm còn đang miên man suy nghĩ, bất tri bất giác, xe đã được lái vào cửa một tiểu khu của một tòa chung cư cao cấp. Đây chính là nơi lần trước bọn họ đã phát sinh quan hệ sau khi uống rượu. Hàm Hàm phục hồi lại tinh thần khi nhìn thấy địa phương quen thuộc này, trên mặt không khỏi hơi bị nóng lên. La Vĩ Khôn mang cô tới nơi này để làm gì?

Xe ngừng lại. Một khắc kia, Hàm Hàm cũng gấp gáp vội vàng mở cửa bước xuống xe, chỉ muốn nhanh chóng rời khỏi nơi này. Thế nhưng mà La Vĩ Khôn lại đã nhanh hơn cô một bước. Anh bước nhanh đến phía trước, một phát túm chặt lấy cổ tay của cô: "Có chuyện gì vậy, em không biết cửa ra vào ở đâu hay sao? Cửa đang ở ngay bên cạnh đây này."

Cô rõ ràng là muốn rời khỏi nơi này mà, có được hay không? Hàm Hàm giãy dụa nhưng không tránh ra được, liền có chút tức giận, hét lên: "La Vĩ Khôn, rốt cuộc anh có hiểu hay không hả, tôi không có hứng thú đối với anh! Anh đừng nên như vậy nữa có được hay không?"

"Chỉ cần anh có hứng thú đối với em là được rồi." La Vĩ Khôn nói xong lấy thẻ phòng ra mở cửa, lôi cô đi vào bên trong. Hàm Hàm buồn bực, nhưng đã bị anh túm vào trong thang máy, đi lên tầng lầu ở phía trên.

Thời điểm đi đến tầng thứ chín, thang máy liền dừng lại. La Vĩ Khôn lôi Hàm Hàm đi ra ngoài, mở cửa phòng ở ra, đẩy cô đi vào bên trong, đóng cửa phòng lại. Anh ôm cô vào lòng, đầu ghé lại gần đến bên cạnh tai cô trầm giọng nói: "Hàm Hàm bảo bối, hôm nay là sinh nhật của anh mà, em đã quên rồi sao?"



Hàm Hàm sửng sốt một chút, không biết nói gì. Sinh nhật của anh như thế nào, không có quan hệ gì với cô. Hừm, có gì đặc biệt hơn người chứ! Thế nhưng đến cuối cùng cô vẫn không nói được ra miệng, rốt cuộc Hàm Hàm chỉ phun ra mấy chữ sau: "Tại sao tôi lại phải nhớ kia chứ?"

Trước kia, vào ngày sinh nhật của anh, chính cô đã cùng anh vượt qua. Tình cảm mãnh liệt, lãng mạn, làm cho không người nào có thể quên được. Vậy mà bây giờ, cô đã không nhớ rõ nữa rồi! La Vĩ Khôn ôm chặt lấy cô: "Quên mất rồi ư? Không sao hết. Phải phạt em. Phạt em hôm nay làm cơm chiều cho anh ăn. Ăn cơm tối xong, anh sẽ đưa em trở về."

"Tôi không muốn làm đấy, thì sao?" Hàm Hàm quay mặt lại, trừng anh.

"Đừng ngang ngược như vậy mà, không phải anh chỉ bảo em làm bữa cơm thôi sao! Cũng không phải là anh bảo em gả cho anh, có như vậy thôi mà em đã thấy sợ hãi ư? Không dám nữa rồi sao, làm bữa cơm chiều, ăn xong, sau đó anh sẽ đưa em trở về nhà." Trong câu nói của La Vĩ Khôn còn có hàm ý khác, nghe qua lời nói thì đúng là thấy rất dịu dàng, thế nhưng ở trong đó lại chứa đầy sự uy hiếp! Nấu cơm, nghe lời anh nói, thì anh sẽ để cho cô trở về, bằng không anh sẽ cứ dây dưa như vậy.

Hàm Hàm hiểu rất rõ đối với con người của La Vĩ Khôn rồi. Anh chính là một ác ma. Cuối cùng Hàm Hàm đành phải thỏa hiệp. Cô nói đầy vẻ tức giận: "Anh cứ ôm tôi như thế này, thì tôi làm như thế nào được đây, buông tay ra."

La Vĩ Khôn đã đạt được như ý, liền cười cười, buông lỏng cô ra. Hàm Hàm đi tới phòng bếp quen thuộc, mở tủ lạnh ra nhìn xem, bên trong có đầy nguyên liệu nấu ăn. Thì ra anh sớm đã có sự chuẩn bị rồi.

Hàm Hàm tức giận lấy các thứ kia ra, tức giận đi rửa rau, rồi sau đó bắt đầu công việc lu bù lên. Kỳ thực trước kia cô căn bản là không biết nấu ăn, sau đó cũng bởi vì La Vĩ Khôn, cho nên cô mới đi học được cách nấu nướng.


La Vĩ Khôn đứng ở một bên nhìn Hàm Hàm đang bận rộn vì anh. Trên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô đều là vẻ không tình nguyện. Cái bóng dáng gầy yếu của cô đều biểu hiện cảm xúc căm giận. Cả hai người bọn họ hiện tại đều cũng không thấy thoải mái. Bởi vì hiện tại Hàm Hàm tựa như một con nhím lúc nào cũng xù lông ra, chỉ cần anh tới gần, cô sẽ võ trang cho chính mình, chuẩn bị tốt để công kích


Anh hiểu được điều này. Bởi vì Hàm Hàm đã bị tổn thương, cho nên, cô muốn bảo vệ chính mình. Mà anh chính là một trong số người đã làm tổn thương đến cô. Muốn để cho cô dỡ xuống sự phòng bị đối với anh, không phải là chuyện của một ngày hay hai ngày. Chỉ là, anh sẽ không chịu buông tay.


Hàm Hàm đặt đồ ăn đã được rửa sạch sẽ lên trên thớt và bắt đầu cắt. Trong lòng cô suy nghĩ, quả cà tím trong tay cô đây chính là La Vĩ Khôn. Cô đưa một nhát dao cắt vào anh. Hừ, đồ đàn ông hư hỏng, đồ đàn ông xấu xa. “Á!” Đang cắt quả cà tím suôn sẻ, bỗng Hàm Hàm kêu lên một tiếng thê thảm. Cô đã cắt phải ngón tay của mình rồi.


Thời điểm Hàm Hàm giơ tay lên muốn nhìn xem thế nào, thì La Vĩ Khôn nhìn thấy cô cắt vào tay đã vọt tới bên người cô. Anh cầm lấy tay cô, đưa ngón tay bị dao cắt phải của cô lên trên miệng, ngậm lại ở trong miệng của anh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK