• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cô nghe lời anh đi vào phòng tắm. Sau khi tắm xong cô qua phòng ngủ của tiểu Bảo xem con trai thế nào rồi, vừa vào thì thấy mẹ chồng ngồi chăm cháu trai học.

"Mẹ đang dạy tiểu Bảo học."

Cô lên tiếng làm Hàn phu nhân giật mình. Sau đó kéo cô lại ngồi cạnh.

"Con xem cháu mẹ thông minh như ba nó hồi nhỏ vậy bé tí đã làm được toán cao cấp rồi."

"Dạ đúng là thằng bé rất giống anh ấy, chẳng giống con tí nào."

"Con bé này sao lại nói vậy."

"Thật ạ có cảm giác như con đẻ thuê cho ảnh vậy giống ảnh y khuôn. Mẹ con muốn xem hình anh ấy lúc nhỏ được không ạ."

"Được chứ đi thôi mẹ cho con xem."

Hai mẹ con để tiểu Bảo học tiếp sau đó hai người cùng nhau đi vào phòng sách.


Hàn phu nhân lấy từ trên kệ xuống một cuống album ảnh khá to. Sau đó bà ngồi xuống rồi ra hiệu cho cô ngồi xuống cạnh mình.

"Đây là ảnh của Hàn Dương từ lúc mới sinh đó."

"Dạ vậy ạ."

"Con xem đây là thằng bé lúc mới biết đi nè."

"Dễ thương quá."

"Còn đây là lúc nó năm tuổi."

"Trong đẹp trai vậy mẹ."

"Đúng đúng đẹp mà lạnh lùng lắm."

Bỗng bà đóng cuống album lại rồi quay sang nắm lấy tay cô.

"Y Nguyệt à thằng con của mẹ tính nó lạnh lùng cọc cằn lắm. Từ lúc biết con nó mới thân thiện hòa đồng hơn."

"Dạ không có đâu mẹ nói quá rồi."

"Không có nói quá là sự thật nên con hãy ở bên nó thật lâu được không."

"Dạ được ạ."

"Hứa với mẹ được không. Mẹ chừng này tuổi rồi chỉ mong các con được ở bên nhau thật lâu vậy là quá đủ."

"Dạ con hứa với mẹ."

Hai người cười nói mà không biết Hàn Dương ở ngoài đã nghe toàn bộ cuộc nói chuyện. Lát sau đó anh mới gõ cửa vào.

"Mẹ trả vợ cho con được chưa."

"Tên tiểu tử này mới xa vợ xíu đã không chịu nỗi rồi à."

"Kệ con mà."

"Thằng này thua con luôn, thôi hai đứa về phòng nghỉ đi."

"Dạ mẹ ngủ ngon."

Hàn Dương nói rồi kéo cô đi để lại mẹ mình ở đó chỉ biết cười trừ.

Hai người về phòng của mình, anh vừa đóng cửa phòng thì đã ôm chặt cô không chịu buông.

"Buông ra em đi đánh răng còn ngủ nữa."

"Không buông."

"Anh đừng có nhây nha."

"Vậy hai đứa mình cùng nhau đánh răng đi."

Anh nói rồi bế cô lên một mạch đi vào phòng tắm. Y Nguyệt bất lực đành cùng anh đánh răng.

Sau khi đánh răng xong anh lại ôm phía sau cô không chịu buông cô ra cứ thế đeo theo cô từ phòng tắm lại giường.

"Anh có tính dính người từ khi nào vậy."

"Từ khi ngủ với em."

"Cái tên này không nói được một câu nào nghiêm túc cả."

"Anh nghiêm túc mà."

"Thôi ngủ em buồn ngủ rồi."

"Vậy anh ôm em ngủ."

Hai người vui vẻ ôm nhau thì bỗng tiểu Bảo lấp ló ở cửa.

"Mẹ..."

"Tiểu Bảo sao vậy con sao chưa ngủ."

"Con muốn ngủ với mẹ."

"Được lại đây."

"Vợ còn anh."

"Kệ anh chứ."

Tiểu Bảo đóng cửa phòng sau đó trèo lên giường rồi nằm chính giữa cô và anh.

"Mẹ ôm con."

"Được mẹ ôm con."

Hàn Dương nhìn con trai chiếm chỗ mình tức mà không làm gì được. Trong đầu anh bây giờ đang suy nghĩ làm sao để nhét nó vô lại bụng mẹ để nó khỏi giành vợ với mình.

"Nè nhóc con lớn rồi nên ngủ một mình."

"Không thích ba lớn mà có ngủ một mình đâu."

"Ba khác con."

"Con mặc kệ con ngủ với mẹ."


"Thằng nhóc này giống ai mà cứng đầu vậy."


"Còn giống ai nữa giống anh chứ ai."


Y Nguyệt nói câu làm anh câm nín luôn sao mà phản biện nữa nói quá đúng rồi còn gì. Thế là ai đó đành phải ngậm ngùi để vợ mình ôm ấp người con trai đó mà không làm gì khác được.


Hai mẹ con ôm nhau ngủ thiếp đi lúc này Hàn Dương mới nhìn kĩ hai mẹ con. Cảnh tượng hãi người ôm nhau ngủ cạnh anh như thế này anh đã ao ước rất nhiều bây giờ cũng thành thật rồi, không cần gì nhiều hạnh phúc chỉ cần một nhà ba người cùng nhau vậy là quá đủ. Anh sau đó đưa tay kéo hai mẹ con lại gần mình sau đó cũng thiếp đi, một đêm hạnh phúc trôi qua như vậy đó

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK