- Đưa chúng ta đến đất chết, là nơi không ai sống quay về được?
- Đúng rồi.
Lý Thất Dạ mỉm cười nói:
- Dù là Thượng Thần cao vị cũng không thể sống quay về, nhưng chúng ta không đến chỗ đó.
Tề Lâm Đế Nữ ngạc nhiên, vì câu nói của Lý Thất Dạ tự mâu thuẫn. Vì độ thuyền đưa bọn họ đến đất chết, nhưng bọn họ không đi vùng đến đất chết.
Lý Thất Dạ không nói nhiều, hắn yên lặng ngồi, nhắm mắt dưỡng thần. Tề Lâm Đế Nữ không hỏi nữa, bắt chước Lý Thất Dạ ngồi yên.
Không biết qua bao lâu, Lý Thất Dạ đột nhiên mở hai mắt ra, từ tốn nói:
- Đất chết ngay trước mắt.
Tề Lâm Đế Nữ nghe thanh âm giật bắn mình, nàng mỏ bừng mắt ra.
Sông Hằng lặng lẽ trôi,nhìn phía trước làm Tề Lâm Đế Nữ sợ suýt nhảy cẫng lên. Đằng trước có lỗ đen siêu to, lỗ đen đó là tận cùng Sông Hằng.
Tận cùng không chỉ có một lỗ đen mà là rất nhiều lỗ đen. Các lỗ đen san sát nhau, từng khâu từng khâu vô cùng vô tận.
Khiến người nổi da gà là các lỗ đen chuyển động, mỗi lỗ đen xoay hướng khác nhau như mỗi cái đi thông thế giới khác.
Từng mắc xích lỗ đen như vực sâu khủng bố nhất thế gian, nó cắn nuốt tất cả trên đời. Dù là sinh linh, thời gian hay nhân quả, mọi thứ đều bị những thứ kia cắn nuốt.
Đặc biệt khi các lỗ đen chuyển động hướng khác nhau như cự thú vạn cổ há to mồm nhai. Thứ gì tiến vào lỗ đen sẽ bị phá tan thành từng mảnh, thời gian cũng sẽ vỡ vụn.
Nhưng Sông Hằng xuyên suốt tất cả lỗ đen khủng bố, nó xuyên qua từng lỗ đen, nước Sông Hằng vẫn êm đềm trôi không bị ảnh hưởng chút nào.
Thấy lỗ đen làm Tề Lâm Đế Nữ rùng mình, chỉ tích tác nàng cứng người không thể nhúc nhích. Tề Lâm Đế Nữ cảm giác linh hồn của mình xuất khiếu, bị lỗ đen rút ra khỏi người.
Linh hồn bỗng chốc bị rút ra nhưng Tề Lâm Đế Nữ bất lực, vì nàng không thể cống lại lực lượng này, không có sức mạnh chống cự chút nào. Bị lỗ đen ảnh hưởng, đạo tâm không giữ dược linh hồn mình. Cơ thể đạo tâm hoàn toàn không thể nhúc nhích, không cử động được một ngón tay.
Linh hồn xuất khiếu, nhìn thân thể của mình không nhúc nhích ở yên tại chỗ làm Tề Lâm Đế Nữ hoảng sợ, sợ đến hồn phi phách tán. Tề Lâm Đế Nữ cảm giác nàng tiêu đời.
Nhưng chỉ khoảnh khắc có dòng nước ấm truyền vào linh hồn Tề Lâm Đế Nữ, lực lượng vô cùng bàng bạc kéo linh hồn của nàng trở về cơ thể.
Giây phút linh hồn nhập xác, Tề Lâm Đế Nữ rùng mình, cả người mềm nhũn suýt té. Lý Thất Dạ ôm Tề Lâm Đế Nữ vào lòng.
Lý Thất Dạ chậm rãi nói:
- Đừng nhìn nó, đạo tâm hiện tại của nàng còn xa mới đủ sức chống lại uy lực của nó.
Lúc này Tề Lâm Đế Nữ đã không nghe thấy Lý Thất Dạ nói cái gì, nàng xụi lơ trong ngực hắn. Lồng ngực rộng lớn rắn chắc cho Tề Lâm Đế Nữ cảm giác an toàn, như bến cảng vô cùng rộng lớn. Nơi đây thật bình yên, khiến người an tâm, không có bất cứ sóng gió kéo đến, cho người thoải mái nghỉ ngơi.
Tề Lâm Đế Nữ dựa vào lồng ngực rộng, mùi hương nam nhân độc nhất vô nhị quanh quẩn ở chóp mũi. Mùi nam nhi đặc biệt như mùi thơm nhất thế gian, làm tâm linh hoảng hốt bình ổn lại, Tề Lâm Đế Nữ dựa sát vào. Trái tim Tề Lâm Đế Nữ ngọt ngào, nàng như bềnh bồng trên mây.
Tề Lâm Đế Nữ vùi sâu trong ngực Lý Thất Dạ, khoảnh khắc này dù có hung hiểm gì, kinh hồn gì cũng trở nên bé nhỏ không đáng kể.
Tề Lâm Đế Nữ vùi vào ngực Lý Thất Dạ nhưng hắn không chú ý đến nàng, con ngươi hắn co rút, đạo tâm sinh niệm, ý chí vô thượng bộc phát, một niệm thành Phật.
Tiếng niệm Phật hiệu vang lên:
- A di đà Phật.
Toàn thân Lý Thất Dạ tuôn ra Phật quang vô tận, Phật quang vô cùng tận bỗng chốc chiếu sáng thiên địa, che lấp mọi thứ trên đời, lỗ đen cũng bị Phật quang nuộm màu.
Trong khoảnh khắc Lý Thất Dạ biến thành vô thượng thánh Phật, cao xa vô thượng. Quần áo Lý Thất Dạ lóng lánh Phật, bộ đồ bình thường thoáng chốc hóa thành một món Phật bảo, cà sa cổ Phật, tràn ngập Phật tính. Cà sa cổ Phật này rũ xuống có thể bao phủ một thế giới, biến thế giới thành Phật quốc cổ xưa.
Rung động hơn là sau đầu Lý Thất Dạ sinh ra Phật bàn, Phật bàn chuyển động, mỗi xoay một vòng là một kỷ nguyên hưng suy, ba ngàn thế giới luân phiên. Mặc cho thời gian trôi qua, nhân quả thay đổi như thế nào, đại đạo diễn biến ra sao thì Lý Thất Dạ tuyên hoành trong đó.
Giờ phút này Lý Thất Dạ là Phật, Phật là Lý Thất Dạ. Một niệm của Lý Thất Dạ có thể biến muôn vàn Phật quốc, một niệm độ ức vạn sinh linh, một niệm bình loạn vạn cổ.
Tề Lâm Đế Nữ dụi đầu trong ngực Lý Thất Dạ chợt ngẩng lên, thấy hắn Phật quang ức vạn trượng, một niệm hóa muôn vàn Phật quốc, một niệm độ ức vạn sinh linh, một niệm bình loạn vạn cổ. Nếu không phải Lý Thất Dạ ôm Tề Lâm Đế Nữ thì nàng đã quỳ lạy trên mặt đất, thần phục dưới chân hắn, không kiềm được hôn mũi chân hắn.
Lý Thất Dạ hóa Phật miệng phun Phật gia chân ngôn, hóa thành Phật gia chi pháp:
- Ma mu!
Một luồng Phật quang điểm vào trán tăng thi chèo thuyền, một pháp điểm hóa.
Tăng thi vốn đã là xác chết mở miệng niệm Phật hiệu:
- A di đà Phật!
Tăng thi chắp tay, hành Phật lễ. Luồng Phật quang của Lý Thất Dạ nổ tung trên trán tăng thi.
Xèo xèo xèo!
Phật quang nở rộ trong phút chốc lan tràn toàn thân tăng thi.
Tăng thi cũng tỏa Phật quang, như bỗng chốc sống lại, tràn ngập Phật tính, là một vị cao tăng đắc đạo.
Tăng thi vẫn là người chết, vẫn là cái xác, nhưng lúc này trên người tràn ngập Phật tính, hình như hết thảy trở nên khác biệt. Dù tăng thi không còn sinh mệnh, Phật tính ban sự sống cho tăng thi.
Rào rào!
Vốn độ thuyền tiến hướng lỗ đen nhưng tăng thi bỗng đẩy ngang chiếc thuyền, đổi hướng thuyền sang bên phải.
Tăng thi vẫn không có biểu tình,nét mặt gì, máy móc chèo độ thuyền. Nhưng độ thuyền đã đổi hướng.
Nên biết khi ngươi ngồi trên độ thuyền thì không cách nào đổi hướng, mặc cho độ thuyền chở ngươi tiến lên. Nhưng giờ phút này xảy ra kỳ tích, tăng thi có Phật tính đổi hướng độ thuyền, đưa Lý Thất Dạ và Tề Lâm Đế Nữ rời xa lỗ đen.
Tề Lâm Đế Nữ hết sức giật mình nhìn cảnh đó, nàng không ngờ sẽ xảy ra chuyện như vậy.
Độ thuyền tiến lên, lỗ đen ngày càng xa dần, cuối cùng lỗ đen biến mất sau lưng họ không còn nhìn thấy nữa.
Nước Sông Hằng vẫn êm đềm trôi, dường như Sông Hằng rộng lớn vô biên, ngươi chèo hướng nào đều có nước sông đập vào mắt.
Thấy lỗ đen biến mất Tề Lâm Đế Nữ thầm thở phào, rốt cuộc thoát một kiếp.
Lúc này Lý Thất Dạ cũng tán đi Phật quang, thu hồi ý niệm. Lý Thất Dạ lộ ra bản tướng, vẫn là nam nhân bình phàm không có gì lạ.
Tuy Lý Thất Dạ đã tán đi Phật quang nhưng tăng thi vẫn lấp lánh Phật quang, tràn ngập Phật tính, bởi vì Lý Thất Dạ để lại Phật quang trong người tăng thi. Phật tính như thế thật lâu không tán.
Tề Lâm Đế Nữ ngây ngốc nhìn cảnh tượng đó, chuyện vừa xảy ra như mộng như ảo, nếu không phải chính nhì n11e thật khiến người khó tin.