Mục lục
Đế Bá - Yếm Bút Tiêu Sinh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vị trí nhân tộc đang ngồi là nơi cực kỳ hẻo lánh vắng vẻ, mà nơi hẻo lánh này nằm sau cùng hội trường, là một góc nhỏ, giống như khu đất trống và phải ngồi xổm.

Nhân tộc tại Thiên Linh Giới suy nhược lâu ngày, căn bản cũng không có bao nhiêu địa vị đáng nói, cho nên trong vạn tộc đại hội này, nhân tộc được an bài một góc nhỏ như vậy cũng là chuyện đương nhiên.

-Ai nói ta muốn ngồi chỗ đó.

Lý Thất Dạ không có nhìn nhiều, lãnh đạm nói ra.

- Tu sĩ nhân tộc đều ngồi bên này.

Tên Hải Yêu dẫn đường cho Lý Thất Dạ xụ mặt nói ra. Rất nhiều Hải Yêu không có hảo cảm với Lý Thất Dạ, có không ít Hải Yêu trong suy nghĩ đều xem Lý Thất Dạ là địch nhân, nếu không phải mọi người kiêng kị Lý Thất Dạ cường đại, đã sớm có Hải Yêu động thủ với Lý Thất Dạ từ lâu rồi.

Đối với Hải Yêu mà nói, nhân tộc chỉ là một tiểu tộc mà thôi, giống như một con kiến hôi, lúc nào tới phiên nhân tộc làm càn. Chỉ tiếc Lý Thất Dạ quá mức cường đại, quá mức nghịch thiên, không có Hải Yêu dám động thủ với hắn mà thôi.

- Ta ngồi chỗ đó.

Lý Thất Dạ nhìn qua vị trí trước nhất, nói ra một câu vô cùng bá khí.

- Chỗ đó chính là vị trí của Mị Linh, Hải Yêu, Thụ tộc tam tộc chí tôn.

Hải Yêu có vài phần lãnh ý nói ra.

- Cái gì chí tôn hay không chí tôn, một đám gà đất chó kiểng mà thôi.

Lý Thất Dạ cười nói, đi lên phía trước.

- Các hạ xin tự trọng.

Thời điểm này trước mặt Lý Thất Dạ là một lão giả đứng ra cản đường, trên trên người giả này có thần đồ, hơn nữa, lão giả này sau lưng mang theo sau hơn mười cường giả, mười tên cường giả này huyết khí quay cuồng, nhìn sơ qua đều biết là cường giả.

- Hải thần cựu thần đến.

Nhìn thấy vị lão giả này, có người không khỏi thấp giọng nói ra:

- Nghe nói lúc này vạn tộc đại hội lúc này có tổng cộng tám hải thần cựu thần chủ trì.

- Đi xuống đi, chó ngoan không cản đường.

Lý Thất Dạ chỉ vào lão giả nói ra một câu.

Lý Thất Dạ vừa nói ra câu này làm cho lão giả biến sắc, nhưng hắn là một hải thần cựu thần, đã từng hiệu lực cho hải thần, uy danh hiển hách, ai không tôn hắn ba phần, hiện tại Lý Thất Dạ mới mở miệng đã khinh thường hắn, làm sao hắn không tức giận cho được chứ?



- Các hạ, nên ngồi ở nơi đó, nơi này không thể ngồi được.

Hải thần cựu thần trầm giọng nói ra:

- Không ai tự tìm phiền não.

- Ta muốn ngồi trên đó.

Lý Thất Dạ cười cười nhìn hắn, nhìn qua vị trí trước cả ba cái ghế trống.

- Vị trí của ta còn phải ngồi ở trước nhất.

- Các hạ, trên lầu các chỉ có Mị Linh, Hải Yêu, Thụ tộc tam tộc chí tôn mới có thể ngồi xuống, mời trở về đi.

Tên hải thần cựu thần nói ra.

- Ai nói ta ngồi trong lầu các cơ chứ?

Lý Thất Dạ cười lên, nói:

- Một đám gà đất chó kiểng, cũng dám sánh vai với ta sao? Đi, đặt một cái ghế phía trước ba cái ghế kia, ta sẽ ngồi ở đó.

Lý Thất Dạ vừa nói câu này đã làm nhiều người chung quanh hít khí lạnh. Lý Thất Dạ bá đạo mọi người đều biết, nếu như hắn thật sự cường thế ngồi vào trong lầu các. Chỉ sợ hải thần cựu thần cũng không làm gì được hắn, tối đa chỉ làm khó dễ một chút mà thôi.

Hiện tại tốt rồi, Lý Thất Dạ mới mở miệng là ngồi trên cả ba cái ghế đại biểu ba tồn tại vô thượng, phải biết rằng, ba cái ghế này đại biểu cho Tiên Đế, hải thần, thụ tổ của Thiên Linh Giới, có thể nói, cho dù là Mộng Trấn Thiên hay là đám người Hắc Ám cổ vương tử cũng không dám vô lễ ngồi trước ba cái ghế này.

Hiện tại Lý Thất Dạ lại muốn ngồi trước cả ba cái ghế này, như vậy chẳng khác gì hắn bao trùm trên cả Tiên Đế, hải thần, thụ tổ, yêu cầu như vậy thật sự là quá bá đạo, quá phận.

- Ngươi đúng là không coi ai ra gì.

Cho dù Lý Thất Dạ cường đại hơn nữa, nhưng mà khi hắn đưa ra yêu cầu này, có Hải Yêu không nhịn mà quát to lên, nói ra:

- Ngươi đang khinh nhờn Tiên Đế, hải thần, thụ tổ.

Lý Thất Dạ nói ra câu này, sắc mặt tên hải thần cựu thần âm trầm tới cực điểm, nhưng hắn từng là thần tử hiệu lực cho hải thần, hiện tại Lý Thất Dạ dám ô nhục danh dự hải thần, hắn làm sao bỏ qua chứ.

- Nếu như ngươi không an bài chỗ ngồi, vậy đi qua một bên đứng đi, ta sẽ cho người đặt cái ghế ngồi.

Lý Thất Dạ lười biếng nhìn qua hải thần cựu thần này nói một câu rất tùy ý.

- Đúng là đồ không biết trời cao đất dày mà, hải thần cựu thần, dẫn người quét hán ra đi.

Lúc này Hải Loa Đế Vương mở miệng, hắn nói chuyện nhìn thì hữu khí vô lực nhưng lại đầy thần uy, cao cao tại thượng, uy không thể phạm.



Hải Loa Đế Vương vừa nói xong, tất cả mọi người trầm mặc, cũng ngừng thở, mọi người đều hết sức căng thẳng, nói không chừng sẽ có đại chiến kinh thiên diễn ra ngay lập tức.

- Các hạ, chính ngươi tự đi ra ngoài hay là chúng ta mời ngươi đi ra ngoài đây?

Lúc này hải thần cựu thần lạnh lùng nói với Lý Thất Dạ một câu.

Lúc này đám cường giả sau lưng hải thần cựu thần đã động, hai mắt bọn họ bắn ra hào quang, chỉ cần được lệnh, bọn họ sẽ không do dự đánh giết Lý Thất Dạ.

Phanh, phanh, phanh. . .

Hải thần cựu thần còn chưa nói xong, đám cường giả sau lưng hắn đã bị đánh bay, máu tươi phun trào, toàn bộ bọn họ bị đánh bay cùng một thời gian, thân trên không trung phun ra máu tươi, tràng diện như vậy thập phần đồ sộ, giống như đóa hoa máu đua nở, thập phần tươi đẹp mặt.

Lý Thất Dạ vẫn đứng nguyên tại chỗ, giống như từ đầu tới cuối hắn chưa từng động đậy qua.

- Có biết vì cái gì ta lưu cái mạng chó của ngươi hay không?

Lý Thất Dạ phong khinh vân đạm, chậm rãi nói ra:

- Ta chỉ lưu lại tên nô tài lau sàn nhà mà thôi, dù sao, máu tươi nhuộm đỏ sàn nhà như thế, nhìn qua thật là khó chịu mà.

- Khẩu khí thật là lớn!

Lúc này bảy têm hải thần cựu thần khác đứng lên, bọn họ lập tức vây quanh Lý Thất Dạ vào trong, muốn đánh chết Lý Thất Dạ.

- Hải thần cựu thần đúng không, ngay cả chiến tướng còn không phải thì chỉ là tiểu bối chân chạy mà thôi.

Lý Thất Dạ cũng lười nhìn qua bọn họ, nói:


- Các ngươi đã là chân chạy, đi thôi, đi tìm một đế tọa đến đây cho ta, đặt trước ba cái ghế này, ta thấy các ngươi là chân chạy nên sẽ tha mạng cho các ngươi.


- Không biết sống chết!


Lập tức tám tên hải thần cựu thần phẫn nộ, Lý Thất Dạ nhục nhã bọn họ như thế, chuyện này bọn họ làm sao có thể nhẫn nhịn được nữa, có hải thần cựu thần nói:


- Nhân tộc con kiến hôi, chỉ bằng ngươi, ngay cả tư cách ngồi trong lầu các cũng không có, cũng dám mạnh miệng ngồi trước hoàng tọa...


Mặc dù nói hải thần cưu thần cũng biết rõ Lý Thất Dạ cường đại, nhưng mà hôm nay đang ở trên vạn tộc trên đại hội, chí tôn tụ tập, có Hải Loa Đế Vương đám chí tôn ở đây, đám hải thần cựu thần bọn họ cũng không sợ tại Lý Thất Dạ, huống chi, Hải Yêu đã sớm nhìn Lý Thất Dạ không vừa mắt.


- Ai nói hắn không có tư cách?


Lúc này một giọng nói vang lên, giọng nói này rất dễ nghe, còn mang theo uy nghiêm vô thượng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK