Lúc này Lý Thất Dạ chậm rãi mở hai mắt ra, bên canh có một nữ tử đang đứng. Nữ tử này mặc xiêm y vàng nhạt, trước ngực có điểm một đóa hoa trắng, thân thể ưu nhã thành thục.
Nữ tử trước mặt gần ba mươi, phong độ tư thải nổi bật, thành thục mà cao quý khến cho người nhìn mà thấy đủ. Khí chất thành thục của nàng, làm cho người ta cám gìác nàng là thiếu phụ đã thành hôn, nhưng mà từ bồ dáng thùy mị thành thục lại có vị tươi mát của thiếu nữ.
Khí chất như thế hợp lại trên người của nàng, thật sự là hoàn mỳ tuyệt luân, khiến nàng cực kỳ xinh đẹp.
Nữ tử trước mắt tuy chưa nói tới tuyệt thế vô song, nhưng từ dung mạo thì còn hơi kém Minh Dạ Tuyết, Mai Tô Dao, cho dù là so sánh với Lý Sương Nhan, Trần Bảo Kiều thì nàng cũng kém hơn.
Nhưng mà nàng lại có bồ dáng thùy mị hấp dẫn người ta, gìộng như thiếu phụ gã vào nhà chồng, tư thải phong độ lay động nhân tâm.
Một thân xiêm y bọc lấy thân thể của nàng, mặc dù nói xiêm y cũng không bó sát người, nhưng mà đường cong phụ trợ không sót thứ gì, xinh đẹp mà rung động lòng người.
Bồ dáng thành thục thùy mị khiến nàng chẳng khác gì quả bồ đào chín mọng, nhưng cũng là quả bồ đào vừa chín mọng, cũng không quả chín để lộ hương sắc ra ngoài, lại không lộ vẻ trẻ trung, trong màu tím của da lại ẩn chứa mọng nước tử trái cây.
Quả bồ đào như thế khiến ai nhin thấy cũng muốn hái xuộng nhin, nếm thử phong vị bên trong.
- Luyện Thánh Tuyền Thể thật không tệ.
Lý Thất Dạ nhìn qua nữ tử này rồi nói một câu, sau đó chậm rãi nhắm mắt lại.
Lý Thất Dạ nói câu này làm nữ tử rùng mình, thật không ngờ Lý Thất Dạ chỉ nhin một lần đã sờ rõ chi tiết của nàng, nhân lực này quả đáng sợ.
Nữ tử khom người với Lý Thất Dạ, nói ra:
- Đa tạ Lý công tử tán thường, tiều nữ tử Trác Kiệm Thi, chưởng chấp Thảnh Tuyền Tông, hôm nay mạo muội bái phòng, thật thất lễ.
- Ta biết rõ, có thể tu luyện Thảnh Tuyền Thể tới mức độ này, thưc sự có thể đảm nhiệm vị trí tông chủ.
Lý Thất Dạ nhắm mắt lại, lãnh đạm nói.
Đối với hành động vô lễ của Lý Thất Dạ, Trác Kiếm Thi làm như không thấy, nàng chậm rãi ngồi xuống, ngồi bên cạnh Lý Thật Dạ.
- Công tử tới vùng biên của chúng ta, Vỏ Cấu Tam Tông không tận tỉnh địa chủ…
Trác Kiếm Thi thần thải cao quý, lại không mất tư nhiên, quý khí mang theo sự bình dị gần gũi.
Lý Thất Dạ khoát khoát tay, chen ngang lời Trác Kiếm Thi, nói ra:
- Có chuyện nói mau, có rắm mau thả, không nên vòng vo với ta, ta không có tâm tỉnh đoán tới đoán lui, lãng phí thời gìan.
Lý Thất Dạ có thái độ vô lễ mà bá đạo như vậy làm Trác Kiếm Thi cười khổ, với tư cách một tông chủ trong Vô Cấu Tam Tông, nàng tại Thiên Linh Gìới xem như nhân vật có phân lượng, nhưng mà Lý Thật Dạ căn bán không để nàng trong lòng.
- Ta muốn mời Lý công tử tới Thánh Tuyền Tông làm khách.
Cuối cùng, Trác Kiếm Thi hít sâu một hơi, trang trọng nói ra.
- Ta hiểu!
Lý Thất Dạ nói ra:
- Nói đển nói đi, tất cả mọi người vẫn xem ta là ngựa giống, là cực phẩm trong ngựa giống. Người không phái là muốn ta đi tới Thánh Tuyền Tông, sau đó tìm cô nương tới thân mật cá nước với ta, truyền thừa huyết thống a.
Câu này quả nóng bỏng, quả trực tiếp, trong khoáng thời gìan ngắn làm Trác Kiếm Thi im lặng, lúc này nàng cũng không tiện nói thêm cái gì.
Đới với huyết thống đế tử của Lý Thất Dạ mà nói, đội với Mi Linh mà nói là nhân vật cực kỳ trọng yếu, Thánh Tuyền Tông cũng không thể ngoại lệ, cũng muốn mời chào Lý Thảt Da vào tông môn..
Trác Kiếm Thi cuội cùng vẫn là người trải qua sóng gió, nàng hít thớ sâu một hơi, trên mặt đầy tươi cười, thong dong mà quý khí, nói ra:
- Lý công tử nói, ta cũng không phủ nhận. Công tử có huyết thống đế tử, huyết thống như thế đặt ở Thiên Linh Giới, rât nhiều truyền thừa đều thèm thuồng. Thiên Linh Giới chủ ý truyền thừa huyết thống, chọn tuyển huyết thống ưu tú, đây cũng là một tập tục của Thiên Linh Giới. Tại Thiên Linh Giới, đối với bất cứ chưởng môn tông phái nào, đếu có trách nhiệm tìm kiếm huyết thống ưu tú cho tông môn của mình.
- Ngươi đúng là người rất biết nói chuyện.
Lý Thắt Dạ cười rộ lên, nói ra:
- Lão đầu Vô Cấu Tông muốn lưu ta, hiện tại ngươi cũng chạy tới muốn lưu ta, Vô Cấu Tam Tông các người không sợ nảy sinh xung đột sao?
Trác Kiểm Thi mỉm cười, bộ đảng thành thục quý khi khiển tim người ta đập thình thịch, nàng mỉm cười nói:
- Công từ chắc hiếu lầm lời ấy, Vô Cấu Tam Tông chính là người một nhà, tuy hai mà một. Tông chủ Vô Cấu Tông giữ công tử lại, Thành Tuyền Tông cũng giữ công tử lại, chúng ta chỉ muốn cho công tử có thêm lựa chọn mà thôi, thực sự không phải là cướp người lẫn nhau ."
Lý Thất Dạ cười nhạt, nhắm mắt lại, nói ra:
- Nếu như ngươi và lão đầu Vô Cấu Tông ở đối diện, vậy nên biết, ta không có hứng thú với chuyện này.
- Chúng ta không giữ công từ, thực sự không phải nói nhất định chiêu công tử làm phò mã, nếu công từ có hứng thú, có gì phải ngại lưu lại Vô Cấu Tam Tông một ít thời gian.
Thần thải Trác Kiếm Thi thong dong mà ôn nhu, nói ra:
- Hoặc là công từ không vừa mất Vô Cấu Tông. Dùng cái nhìn của ta, khí lực công từ cường đai, nếu công từ có hứng thú, hoặc là có thể lựa chọn nữ tử ưu tú nhất Vô Cấu Tam Tông, hoặc là Vô Cấu Tam Tông để công từ lựa chọn tiên thể thuật thích hợp nhất.
Trác Kiếm Thi nói lời này không phải khoe khoang, nàng nói là tình hình thực tế. Tại Thiên Linh Giới, thậm chí là cửu giới, chỉ sợ không có truyền thừa nào có nhiều thế thuật như Vô Cấu Tam Tông. Chỉ riêng tiên thể thuật thì bọn họ đã có ba loại.
- Thể thuật...
Nghe được lời này, Lý Thất Dạ mở hai mắt ra, hắn nhìn qua Trác Kiếm Thi, vừa cười vừa nói:
- Nhãn lực của ngươi không tệ, về phần thể thuật...
Nói đến đây, hắn cười rộ lên.
Trác Kiếm Thi cũng không tức giận, khí cơ thanh tao lịch sự phát huy vô cùng tinh tế trên người của nàng. Nàng ôn nhu mà yên lặng, nói ra:
- Không biết công từ vì sao bật cười?
Đương nhiên Trác Kiếm Thi không biết, nếu như là luận thể thuật, thế gian còn có người nào nhiều hơn Lý Thật Dạ hắn sao? Hắn có thể lây được tất cả thể thuật trên thế gian.
- Không có gì.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:
- Vô Cấu Tam Tông các người có được nhiều thể thuật, những thể thuật khác đừng nói, dùng ba đại tiên thể thuật mà nói thật sự đủ trân quý. Vô Cấu Truy Phong thể thuật, Thôn Ma Mị thể thuật, Địa Dũng Kim tuyên thể thuật, ba đại tiên thể thuật này đúng là nhât tuyệt…
Nói đến đây, Lý Thất Dạ cũng nói:
- Trên thế gian. Trừ mấy thể thuật do Tiên đế sáng tạo ra, ba đại tiên thể thuật của Vô Cấu Tam Tông các người là tần tiên thể thuật số một số hai, rất hiếm thấy. Đặc biệt là Vô Câu Tiên đế sáng chế Vô Cấu Truy Phong thể thuật, nó đã tiếp cận hoàn mỹ, thế gian có tiên thể thuật cận hoàn mỹ cũng không nhiều, như Phi Tiên Giáo Phi Tiên Đê sảng chê cũng tính là một trong số đó.