- Ta cho tới bây giờ không muốn trở thành hải thần, hải thần mà thôi, có gì đáng giá để người ta đi quyến luyến cơ chứ?
Chân Vũ Thần Nữ vừa nói dứt lời, mọi người nơi đây không ai không ít khí lạnh, tất cả mọi người đưa mắt nhìn nhau, hải thần, đây là thành tựu cao nhất của Hải Yêu, là chí cao vô thượng trong suy nghĩ Hải Yêu.
Nhưng mà Chân Vũ Thần Nữ là con gái của Chân Vũ hải thần, nàng vậy mà chẳng thèm ngó tới vị trí hải thần, chuyện này làm cho người ta không tưởng tượng nổi.
- Bách Vũ, đặt đế tọa lên đi!
Chân Vũ Thần Nữ phân phó một câu. Lúc này Chân Vũ Thần Nữ không giận mà uy, có tư thái hiệu lệnh thiên quân vạn mã.
Lúc này Bách Vũ chiến tướng không do dự đi tới phía trước, tuy Bách Vũ chiến tướng không rõ vì cái gì điện hạ nhà mình làm như vậy, nhưng mà hắn tin tưởng điện hạ làm như vậy có đạo lý của nàng.
Đối với Bách Vũ chiến tướng mà nói, trong đời hắn bội phục nhất hai người, một là Chân Vũ hải thần, một là Chân Vũ Thần Nữ.
Chân vũ hải thần không cần phải nói, hắn là tồn tại chí cao vô thượng, là chí tôn có thể sánh vai với Thiên Thủy hải thần.
Về phần Chân Vũ Thần Nữ, từ khi nàng mất tích và trở về, nàng càng thâm bất khả trắc, giống như nàng đã từng chấp chưởng càn khôn, nàng một lần hành động bộc phát thần uy vô thượng.
Cho nên sau khi Chân Vũ Thần Nữ tự phong không xuất thế, Bách Vũ chiến tướng vẫn thủ hộ Chân Vũ Thần Nữ.
- Quá làm càn!
Lúc này Hải Loa Đế Vương đứng lên, hư ảnh hải thần sau lưng hắn bộc phát uy thế khủng bố, làm cho rất nhiều cường giả run rẩy.
- Hải Loa, ngươi muốn chiến sao?
Chân Vũ Thần Nữ nhíu mày, một bước tiến lên, lạnh lùng nói:
- Ngươi muốn chiến thì đứng ra, ta muốn xem ngươi học được mấy phần sở học của phụ thân ngươi.
Lời này mang theo khí phách trùng thiên, rất nhiều người hiện tại lập tức nhìn qua phía Lý Thất Dạ, khí phách của Chân Vũ Thần Nữ giống hệt khí phách của Lý Thất Dạ.
Luận bối phận mà nói, với tư cách con trai Hải Loa hải thần, Hải Loa Đế Vương cao hơn Chân Vũ Thần Nữ rất nhiều, nhưng mà hôm nay, Chân Vũ Thần Nữ hoàn toàn không đặt hắn vào mắt.
- Chân Vũ điện hạ, ngươi có thể quét ngang thiên hạ sao?
Lúc này Lục Hoàng cũng đứng lên, sinh cơ dạt dào, hắn đứng đó chẳng khác gì đại thụ chọc trời.
- Vậy ta đến quét ngang!
Lúc này, một giọng nói như tiên âm vang lên, một người con gái từ trên trời đáp xuống như thiên tiên, dung mạo tuyệt thế vô song, ai nhìn thấy cũng khuynh đảo.
Cô gái này mặc áo váy tuyết trắng, thiên tư như thiên tiên, dung nhan xinh đẹp, làm người ta không cách nào dùng bút mực để hình dung, nàng chẳng khác gì tiên nữ lạc xuống hồng trần, bất cứ kẻ nào gặp được cũng sinh lòng ngưỡng mộ.
Nhìn thấy cô gái này, rất nhiều người lập tức sợ hãi thán phục, rất nhiều người khuynh đảo, đã gặp nàng, rất nhiều người mới hiểu được thiên tiên không phải hình dung một người con gái, mà là thật sự tồn tại.
Dung nhan như tiên, nhìn thấy cô gái này, rất nhiều người trong lòng sinh ra bốn chữ —— dung nhan như tiên!
Nữ tử có dung mạo như tiên này, trừ đôi mắt lạnh như băng ra, những điểm khác không ai có thể bắt bẻ được.
Nhìn thấy nữ tử xuất hiện, Lý Thất Dạ tươi cười thỏa mãn, hắn cười có thể làm băng tuyết hòa tan, nụ cười xuất phát từ nội tâm của mình.
- Trích Nguyệt tiên tử!
Nhìn thấy nữ tử như thiên tiên xuất hiện, ngay cả Hắc Ám cổ vương tử cũng biến sắc hoảng sợ.
- Trích Nguyệt tiên tử ——
Nghe hắn nói như vậy, rất nhiều người lập tức hoảng sợ hét lên, cái tên này tràn ngập ma lực, cho dù ai nghe cũng phải thất thần thật lâu.
Trong Thiên Linh Giới, đã từng có người nói qua một câu như thế này, hỏi đương thời, ai có thể vô địch! Chỉ có Trích Nguyệt!
Trong Thiên Linh Giới, chỉ sợ cũng chỉ có Trích Nguyệt tiên tử mới dám nói ra một câu "Vậy ta đến quét ngang" mà thôi, một câu nói này đủ sức làm bất cứ người nào ở đây thở gấp.
- Trích Nguyệt tiên tử, hôm nay ngươi đã đến, thật sự làm vẻ vang vạn tộc đại hội của kẻ hèn này.
Mộng Trấn Thiên cũng đứng lên, chậm rãi nói ra:
- Trích Nguyệt tiên tử đã đến, nếu có thể chủ trì đại cục cho Thiên Linh Giới, nhưng mà...
- Hắn hôm nay, an vị trên cửu thiên.
Trích Nguyệt tiên tử chen ngang lời của Mộng Trấn Thiên, lạnh lùng nói một câu.
Trích Nguyệt tiên tử vừa nói lời này làm tất cả mọi người ngây ngốc, bất kể là ai cũng phải thẫn thờ thật lâu, không nói ra thành lời.
Trong khoảng thời gian ngắn, tất cả mọi người là ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, đám người Hải Loa Đế Vương đang ở trong lầu các cũng biến sắc.
- Vị công tử này, đế tòa đã dọn xong.
Lúc này Bách Vũ chiến tướng đã đặt đế tọa trước ba cái hoàng tọa, khom người trước mặt Lý Thất Dạ, trên thực tế, Bách Vũ chiến tướng cũng không biết lai lịch Lý Thất Dạ ra sao, cũng không biết vì cái gì chính mình điện hạ của mình lại ủng hộ Lý Thất Dạ.
- Chỉ là một đế tọa mà thôi, giày vò lâu như vậy.
Lý Thất Dạ nhẹ nhàng lắc đầu, nói ra:
- Chuyện dây dưa lâu như vậy thật sự nhàm chán đấy.
Nói xong, một bước đạp không đi lên.
- Lý Thất Dạ, trừ phi ngươi là Tiên Đế, bằng không thì ngươi không có tư cách ngồi ở vị trí đó...
Thấy Lý Thất Dạ đi tới đế tọa, Lục Hoàng trầm giọng nói ra.
Lý Thất Dạ cũng không có nhìn qua Lục Hoàng liếc, chỉ liếc ngang một cái mà thôi.
- Ngươi muốn cản đường, đứng ra, ta trấn áp ngươi!
Trích Nguyệt tiên tử ngón tay ngọc một ngón tay Lục Hoàng, lạnh lùng nói.
Sắc mặt Lục Hoàng khó coi tới cực điểm, hắn lạnh lùng nói:
- Trích Nguyệt tiên tử, trừ phi ngươi trở thành Tiên Đế, nếu không...
- Cho chân thân của ngươi tới đây đi, chỉ bằng thân thể khôi lỗi này của ngươi, chỉ cần ba chiêu ta có thể giết ngươi rồi! Chân thân của người đến, trong trăm chiêu ta sẽ lấy mạng ngươi!
Trích Nguyệt tiên tử lạnh lùng nói.
Trích Nguyệt tiên tử nói câu này làm vô số tu sĩ đổ mồ hôi lạnh ròng ròng, đây là khí phách cỡ nào, tư thái vô địch ra sao, tất cả mọi người hiểu rõ, Trích Nguyệt tiên tử nói lời này chắc chắn không phải nói ngoa.
- Không nên làm người ta sợ hãi.
Lý Thất Dạ đứng ở trên hư không, ôn nhu nói:
- Ngươi dọa hắn sợ, hắn không dám tới thì quá đáng tiếc. Ai, hai người các ngươi đều tới, phá hư chuyện tốt của ta. Ta định hôm nay huyết tẩy vạn tộc, xem ra, bây giờ không làm được nữa rồi. Cũng phải, hiện tại tâm tình ta rất tốt, cũng không cần so đo chuyện này làm gì.
Lời này vừa ra, tất cả mọi người hít khí lạnh, mở miệng là tàn sát vạn tộc, bọn họ triệt để không còn lời gì để nói nữa.
Vào giờ phút này, tất cả mọi người hiểu rõ, Lý Thất Dạ tới tham gia vạn tộc đại hội căn bản là tới nháo sự mà thôi. Hơn nữa, quản chi là có Hắc Ám cổ vương tử, Mộng Trấn Thiên, Hải Loa Đế Vương ở đây, Lý Thất Dạ căn bản không đặt trong lòng.
Lúc này, Lý Thất Dạ đứng trên hư không, chậm rãi vươn tay, vừa cười vừa nói:
- Nhược Nam, dìu ta trèo lên đế tọa.