Mục lục
Phì Lũ Đại Náo Dị Giới
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“ Sao? Lũ người Thiên Vương dám sử dụng thủ đoạn tiêu cực để trấn áp người dân Bán Nguyệt thành???” nghe xong báo cáo của thuộc hạ thân tín, vị tướng quân giữ thành họ Trương trước đó khẽ lóe qua tia sáng phấn khích.



Thì ra thủ phạm thúc đẩy cuộc bạo loạn trước đó không bao lâu, chính là xuất phát từ tay của vị tướng quân này.



Ông ta tuyệt đối không cam tâm việc đầu hàng vương triều Thiên Ưng, nhưng với thực lực và thế lực hiện giờ của mình, tuyệt đối không đủ sức phản kháng, nên ngay sau khi vừa ra lệnh cho binh sĩ đầu hàng, đã nhanh chóng biến mất trong dòng người và ẩn núp trong bóng tối để chờ thời cơ tung ra đòn phản công.



Vào thời điểm đó phía tam công chúa đang bận tiếp quản Bán Nguyệt thành nên không để ý tới một người như vậy, đợi tới khi sực nhớ ra, đã không còn tìm thấy bóng dáng của ông ta nữa. Chỉ là do không có nhiều thời gian để tìm kiếm, nên đã dần quên đi một người như vị tướng phụ trách giữ thành này.



Bán Nguyện thành đã nằm trong tay, Âu Dương Thiện cũng đã đầu hàng, thậm chí trong tay còn giữ cả ấn tín, một tên tướng giữ thành thì làm ăn được trò trống gì chứ??



Đó là suy nghĩ của tam công chúa vào thời điểm đó.



Chỉ là không ngờ chưa được bao lâu, vị tướng quân họ Trương đã bắt đầu "ló đầu ra" như môt con rắn độc chuẩn bị săn mồi, âm thầm sử dụng thủ đoạn không ngừng lan truyền tin đồn ra ngoài, thúc đẩy dân tình nổi loạn với hy vọng có thể giành lại quyền kiểm soát Bán Nguyệt thành.



Mầm móng thù hận đã gieo ra, giờ chỉ cần tăng thêm liều thuốc mạnh, chắc chắn người của vương triều Thiên Ưng phải xức đầu mẻ trán cho mà xem.



Chỉ cần thành công chiếm lại Bán Nguyệt thành, với công lao của mình, triều đình ban thưởng xuống, chắc chắn sẽ tiến thêm một bước, thậm chí được cất nhấc lên thành phó thành chủ cũng không chừng.



Vị tướng quân này không dám nghĩ tới việc thay thế Âu Dương Thiện, vì cho dù phía vương triều có trực tiếp cất nhấc mình lên vị trí thành chủ đi nữa, với uy danh và vị thế của Âu Dương Thiện trong Bán Nguyệt thành, dân chúng cũng chỉ biết tới Âu Dương Thiện mà không biết ông ta là ai cho mà xem.



Nhưng chỉ cần được thăng chức thành phó thành chủ, dưới một người trên vạn người, cũng đã quá đủ đối với vị tướng quân này rồi.



“ kế hoạch ban đầu đã thành công mỹ mãn, tiếp theo chúng ta sẽ …..” tay thuộc hạ thân tín mang theo vẻ mặt vừa phấn khích vừa tò mò hỏi.



“ tiếp tục cho người liên lạc với tam đại gia tộc, nhờ họ tung thông tin rằng sau khi hoàn toàn kiểm soát thành Bán Nguyệt, người của vương triều Thiên Ưng sẽ dẫn độ Âu Dương thành chủ về vương triều xử tử.” đôi mắt của vị tướng quân lóe qua tia sáng đầy mưu mẹo, cười lạnh nói.



một mình ông ta muốn tiến hành kế hoạch này tuyệt đối không đơn giản, nhưng nếu như có tam đại gia tộc hùng mạnh nhất trong Bán Nguyệt thành trợ sức, tuyệt đối là như hổ mọc thêm cánh, tuyệt đối không thể nào thất bại được.



Tất nhiên, sau khi hoàn thành cuộc lập đổ lần này, lợi ích mà tam đại gia tộc nhận được nếu như vị tướng quân được thăng quan tiến chức tuyệt đối là không nhỏ. Vả lại tam đại gia tộc sao có thể dễ dàng chấp nhận để người của vương triều khác kiểm soát " địa bàn" của mình chứ?? Không tạo rắc rối cho kẻ địch mới là chuyện lạ á.



Về vấn đề này, Hoàng Dung cũng đã từng lên tiếng góp ý qua với tam công chúa về vấn đề tam đại gia tộc trong Bán Nguyệt Thành, chỉ là trước kia Âu Dương Thiện nắm giữ Bán Nguyệt thành, tam đại gia tộc chỉ có thể núp bóng ở phía sau âm thầm phát triễn, không tỏ ra quá nổi bật, nên tam công chúa nghe xong chỉ à ừ vài câu xong rồi quen đi mất tiêu, không quá bận tâm tới tam đại gia tộc làm gì nữa.



Và không ngờ, chính vì sự chủ quan của tam công chúa, đã khiến cô ta phải sứt đầu mẻ trán, suýt chút phải mất luôn cả ngôi thành mà mình đã tốn biết bao thời gian công sức mới chiếm đoạt được.



“ nếu như tthế thì ……” Chỉ cần thông tin này lan truyền ra, tuyệt đối không chỉ vài ba chục vạn dân bạo loạn, thậm chí cả Bán Nguyệt thành cũng sẽ dậy sóng cho mà xem.



Lần trước hai ba vạn dân làm loạn, người của vương triều Thiên Ưng còn có thể thẳng tay trấn áp, nếu như cả chục triệu dân trong thành Bán Nguyệt cùng đồng lòng đứng lên, đừng nói kẻ địch chỉ là một công chúa của vương triều, trong tay chỉ có hai vạn quân tinh nhuệ, cho dù Ưng hoàng có mặt ở đây, cũng chỉ có nước cong đuôi bỏ chạy mà thôi.



“ còn không mau mau đi tiến hành?? Nhưng hãy thận trọng, đừng để ai phát hiện ra ngươi đấy.” vị tướng quân vẫy vẫy tay, đuổi khéo tên thuộc hạ nhanh chóng đi thực hiện kế hoạch do mình bày ra.



“ Xin tuân lệnh ~~~~~!!” Chắp tay thi lễ một cái, vội vã quay người ra thẳng ra khỏi phủ của vị tướng quân, trực tiếp âm thầm tiến tới phủ của tam đại gia tộc trong thành, liên kết để lật đổ người của vương triều Thiên Ưng.



“ Để xem lần này các ngươi giải quyết như thế nào?? Hahahha ~~~~~!!!!’ Chỉ nghĩ tới cảnh sắp lập được công to, được thăng quan tiến chức thôi cũng khiến vị tướng quân run bắn lên vì sung sướng, không kìm được cười lớn đầy khoái trá.



Phía tam công chúa vẫn chưa biết được một âm mưu kinh hoàng đang chuẩn bị giáng thẳng vào đầu họ. Sau một ngày họp kín bàn bạc kế hoạch, cuối cùng cũng đã chốt xong những phương án đề ra, chỉ cần đợi Bán Nguyệt thành hoàn toàn ổn định, sẽ trực tiếp phát động cuộc chiếm đánh tới mục tiêu kế tiếp.



Một ngày, hai ngày cứ thế trôi qua, trong thời gian này, sau khi xảy ra cuộc bạo loạn, tam công chúa đã thắt chặt an ninh trật tự trong thành hơn nữa, hai vạn hắc kỵ hoàng gia được phái ra không ngừng rà soát kiểm tra những kẻ khả nghi, ngăn chặn những tin đồn “ vớ vẫn” có thể xuất hiện trong thành.



Chỉ là Bán Nguyệt thành là nơi sinh sống của hơn chục triệu dân số, có thể nói là rộng lớn mức khó tin, chỉ hai vạn hắc kỵ hoàng gia thì làm sao có thể kiểm soát nổi chứ??



Còn binh sĩ quy hàng của Bán Nguyệt thành, ai nấy đều mang theo thái độ nửa vờn bất hợp tác, trông dựa vào những người mà trong tâm trí đã gieo lên mầm móng hận thù giúp đỡ, có thể sao???



Hai ngày bình yên cứ thế trôi, dường như mọi biến loạn trong thành đã được kiểm soát, ngoại trừ đường xá vắng vẻ như một ngôi thành ma ra, không có bất kỳ dấu hiệu bất thường nào cả.



Đối với tình hình này, tam công chúa thầm thở phào nhẹ nhõm, tuy lúc này Bán Nguyệt thành vắng lặng như một ngôi thành ma, nhưng chỉ là nhất thời, đợi tới khi thí luyện kết thúc, bước vào giai đoạn tiếp theo, sẽ tiến hành quy hoạch lại Bán Nguyệt thành cũng không muộn, chỉ cần lúc này đừng xảy ra những sự cố không thể kiểm soát là tốt rồi, không thể đòi hỏi gì hơn nữa.



Khi cảm thấy mọi thứ đã ổn thỏa, tam công chúa tập hợp lại các thành viên trong tổ đội, quyết định phát động chiến dịch chiếm thành Thiên Bảo như kế hoạch đã định sẵn.



Rầm ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~!!!



Trong lúc tam công chúa chuẩn bị tuyên bố xuất phát, đột nhiên một tiếng nổ vang động trời lở đất vang lên, thậm chí có thể cảm thấy mặt đất rung chuyển.



“ chuyện, chuyện gì xảy ra thế này??” tam công chúa mang theo vẻ mặt hoang mang ngơ ngác rung giọng hỏi.



“ không hay rồi, không hay rồi thưa tam công chúa, dân chúng Bán Nguyệt thành, Bán Nguyệt thành lại tổ chức bạo loạn nữa ~~~!!!” đội trưởng hắc kỵ hoàng gia không biết từ đâu xuất hiện, mang theo vẻ mặt thậm chí còn hoang mang hơn cả lần trước, nửa bò nửa lăn nhào vào trong phòng họp.



“ Bạo loạn?? Lại bạo loạn?? lần này là bao nhiêu người, mười vạn, hay hai chục vạn???” sau thời gian hoang mang ngơ ngác lúc ban đầu, đôi mắt tam công chúa lóe qua tia sáng đầy câm phẫn.



Xem ra mình vẫn còn quá nhân từ, Lũ dân đen vẫn chưa sợ đòn dằn mặt của mình đây mà!!



Tam công chúa quyết định rồi, cho dù quy mô bạo loạn lần này có tăng lên gấp mười lần, cô ta cũng nhất quyết dùng thủ đoạn tiêu cực nhất để trấn áp bằng mọi giá, tuyệt đối không thể dung thứ hành vi bạo loạn như thế này được. Lỡ như đúng thời điểm mình không có trong thành, dân chúng tạo phản như thế chẳng lẽ mọi công sức trước giờ của mình thành công cốc à?? Tuyệt đối không thể chấp nhận được !!



“ không, không phải ….” “ không phải??? Chẳng lẽ năm chục vạn?? hay trăm vạn???” sắc mặt của tam công chúa lập tức trở nên khó coi vô cùng, nếu chỉ vài ba chục vạn, còn có thể dùng thủ đoạn tiêu cực nhất để trấn áp, nếu con số vượt quá giới hạn cho phép, tuyệt đối không phải tam công chúa muốn làm gì thì làm đâu.



“ Dạ không phải, mà là cả Bán Nguyệt thành cùng nổi loạn ạ ~~~~!!!!” tên đội trưởng khó khăn thốt ra một câu, cơ thể như bị rút hết toàn bộ sức lực trong người mềm nhũng trên mặt đất.



“ Toàn thành bạo loạn???!!!” không chỉ tam công chúa, sau khi nghe xong lời nói của đội trưởng, thành viên trong tổ đội ai nấy đều sắc mặt tái mép không còn tý huyết sắc, toàn thân run lên vì sợ hãi.



Nếu như chỉ năm chục vạn hay thậm chí một trăm vạn, nhẫn tâm một chút còn có thể giải quyết một cách ổn thỏa, nhưng vấn đề là toàn thành đông hơn cả chục triệu người cùng quyết tâm nổi loạn, tuyệt đối không phải tam công chúa lúc này có thể kiểm soát nổi.



Thực ra với thực lực mà tam công chúa đang nắm trong tay, trực tiếp ra tay đồ sát cả Bán Nguyệt thành cũng không phải là không thể, cũng chỉ là tốn công sức và thời gian mà thôi.



Nhưng vấn đề là có thể làm thế, nhưng dám làm hay không lại là một chuyện,



Thiên địa sinh linh trong Huyền Thiên đại lục đều thuộc “ tài sản” của thiên đạo, vô duyên vô cớ đồ sát cả chục triệu sinh linh vô tội trong thành, chẳng khác nào tát thẳng vào mặt của thiên đạo cả, tạo ra tội ác tày trời như thế này, nghĩ sao thiên địa nhắm mắt bỏ qua cho chứ??



Đành rằng trong chiến tranh sẽ có chết chóc, nhưng chết chóc đó là tính vào binh sĩ giao chiến trên chiến trường, còn người dân vô tội, có thể bị vạ lây, nhưng tuyệt đối phải nằm trong giới hạn chịu đựng và cho phép của thiên đạo, nếu như dám cả gan vô duyên vô cớ đồ sát người dân vô tội với số lượng lớn như vậy, đừng nói chỉ là một công chúa như tam công chúa, ngay cả Ưng hoàng cũng chưa chắc đủ tư cách kham nổi cái sát nghiệp đáng sợ này.



Nói đâu chi cho xa, tấm gương sáng Huyết Ma Đạo vẫn còn đó, chính vì muốn gia tăng thực lực cho bản thân nên không ngừng tiến hành đồ sát dân chúng vô tội để hấp thụ huyết khí, hành động vô độ đó đã chọc điên thiên đạo của đại lục Huyền Thiên, trực tiếp ban thiên chỉ tụ tập toàn bộ tông môn vương triều trong đại lục Huyền Thiên, xóa sổ cả một Huyết Ma Đạo có thể nói là thế lực hùng mạnh nhất thời bấy giờ, tông chủ thậm chí đã đạt tới cảnh giới Hóa Vũ cao cấp, có thể nói là thiên hạ vô địa, cộng thêm trong Huyết Ma Đạo cao thủ đầy rẫy, chỉ một người đứng ra thôi cũng đủ thực lực và tư cách khai tông lập phái, thậm chí là tông môn hùng mạnh nhất nhì trên đại lục Huyền Thiên nữa là, vào thời điểm đó, tất cả các vương triều tông môn của đại lục Huyền Thiên cộng lại cũng chưa chắc đủ để người ta xỉa răng, nhưng cuối cùng tất cả đều phải nhận lấy cái chết thảm khốc, bị phang thây xẻ thịt chín chín tám mươi một ngày không dứt, ngay cả nguyên thần linh hồn cũng bị nhốt trong hỏa ngục thêu đốt ngàn năm vạn năm, mãi mãi không được siêu thoát đầu thai.



Cả một thế lực hùng mạnh có thể nói là hoàn toàn đủ khả năng thống trị cả đại lục Huyền Thiên đã bị xóa sổ trong một đêm, nếu như không có thiên đạo nhúng tay vào, có đánh chết cũng không ai tin.



Sau sự kiện của Huyết Ma Đạo, các vương triều tông môn cho dù xâm lược giao tranh khốc liệt tới cỡ nào, cũng chỉ xảy ra trên chiến trường, không một ai dám chơi trò đồ thành sau khi chiếm được thành trì của đối thủ, vì ai muốn trở thành Huyết Ma Đạo thứ hai.



Đó cũng là lý do vì sao nhóm tàn dư của Huyết Ma Đạo ngày nay tuy nôn nóng cấp thiết muốn phục hưng, nhưng cũng không dám giở trò đồ sát thành trì để gia tăng thực lực như ngày xưa, chỉ dám cho người âm thầm xâm nhập vào các tông môn vương triều để dần nâng cao thực lực. Vì nếu như dám chọc giận thiên đạo thêm lần nữa, tuyệt đối không chỉ đơn giản chỉ là bị xóa sổ khỏi đại lục Huyền Thiên như năm xưa nữa đâu.



Chính vì quy luật đáng sợ này, cho dù Ưng hoàng có mặt ở đây cũng không dám lộng hành chứ đừng nói là tam công chúa, tới khi đó đừng nói là tiếp tục tranh giành ngai vàng nữa, Ưng Hoàng không mang tam công chúa ra tạ tội trước thiên hạ đã là phúc đức mười tám đời luôn rồi.



“ Biết, biết rõ lý do vì sao dân chúng trong thành cùng đồng loạt bạo động không??” mặc dù lúc này đã bối rối không biết phải làm sao, nhưng vẫn cố gắng bình tĩnh lên tiếng hỏi.



“ đám dân đen đang hô hào rằng: “ thả ngay Âu Dương thành chủ, nếu như dám làm hại tới người, cả Bán Nguyệt thành sẽ chôn, chôn vùi cùng ông ta ạ.” Đội trưởng hắc kỵ hoàng gia run giọng nói.



“ làm hại Âu Dương Thiện??? Ai nói là bọn ta sẽ làm hại Âu Dương Thiện hả???” “ dạ dạ, không biết ạ, nghe nói rằng đám dân đen nhận được thông tin rằng sau khi chúng ta kiểm soát hoàn toàn Bán Nguyệt thành, sẽ dẫn độ Âu Dương Thiện về vương triều xử tử, cho nên …..”



“ AAAAA, đồ khốn, vậy ngươi không biết giải thích cho đám ngu xuẩn đó hiểu biết rõ sự thật sao???” tam công chúa giận tới nỗi mặt đỏ tía tai, trực tiếp quát thẳng vào mặt của tên đội trưởng.



Không cần phải hỏi, chắc chắn là có thủ phạm đứng đằng sau vụ này, mục đích là khiêu khích dân chúng tạo phản để trừ khử mình đây mà.



Tên thủ phạm trời đánh đó tính sau, việc quan trọng nhất thời điểm này chính là phải nhanh chóng trấn an kiểm soát lại dân chúng trong thành, nếu như cứ tiếp tục để mặc như vậy, chỉ có nước cắn răng rơi nước mắt bỏ rơi Bán Nguyệt thành cong đuôi bỏ chạy mà thôi.



“ Dạ, dạ, thuộc hạ đã cố gắng giải thích rồi, nhưng đám dân đen sống chết không nghe, yêu cầu Âu Dương Thiện đứng ra đính chính mới chấp nhận ạ.” Nếu như giải thích có thể dễ dàng giải quyết vấn đề, tên đội trưởng cũng đã làm từ lâu rồi, nhưng dưới bàn tay thúc đẩy của vị tướng giữ thành và tam đại gia tộc, làm gì để cho người của vương triều Thiên Ưng dễ dàng ứng phó giải quyết dễ dàng được chứ? huống chi giữa hai phe còn mối thù hận gần như không đội trời chung, đi tin vào lời giải thích của kẻ thù không đội trời chung?? Anh nghĩ có thể sao??



“ Âu Dương Thiện??!!!” trong đầu của tam công chúa lập tức lóe qua thủ phạm cuộc bạo loạn lần này có phải là Âu Dương Thiện hay không??? Nhưng nhanh chóng bị cô ta bỏ qua, với thực lực của Âu Dương Thiện, nếu như muốn phản kháng, chỉ cần trực tiếp đứng ra điều động dân chúng, chắc chắn sẽ hiệu quả hơn gấp nhiều lần so với thời điểm này, cần gì phải tốn công tốn sức giở trò âm mưu bỉ ổi này chứ.



tất nhiên, vị tướng giữ thành biến mất bí ẩn trước kia, cộng thêm tam đại gia tộc trong Bán Nguyệt thành cũng nằm trong diện nghi ngờ của tam công chúa. Chỉ là, hiện giờ thủ phạm là ai không còn quá quan trọng, quan trọng là bằng cách nào để giải quyết cuộc bạo loạn có quy mô đáng sợ như thế này đây.



Âu Dương Thiện!!! Chìa khóa để hóa giả đại họa lần này chỉ có thể là Âu Dương Thiện mà thôi !! Chỉ là yêu cầu Âu Dương Thiện đứng ra đính chính trước dân chúng, có thể sao???

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK