Mục lục
Phì Lũ Đại Náo Dị Giới
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hoàng Dung tỏ ra vô tư thản nhiên hoàn toàn không thèm để ý tới một con ma thú cấp 7 như Hao Thiên Khuyển đứng ngay bên cạnh Dương Kiệt, trực tiếp lao tới kiểm tra toàn thân trên dưới của anh ta xem có bị “ lủng lỗ” chỗ nào không.



Còn Cửu thúc không thể thản nhiên như vậy, tỏ vẻ cảnh giác vô cùng nhìn chằm chằm vào Hao Thiên Khuyển, mặc dù sự cảnh giác đó là dư thừa thậm chí không có tác dụng gì cả.



Cửu thúc từ từ thận trọng bước tới trước mặt Dương Kiệt, lộ ra vẻ mặt “ quả nhiên là vậy” khi phát hiện tướng mạo thật của anh ta.



Dương Kiệt cũng chẳng buồn giải thích làm gì, vì trước đó đối phương đã nghi ngờ, lúc này chẳng qua chỉ là để đối phương khẳng định mà thôi, hoàn toàn không cần phải lo lắng gì cả. Nhưng vẫn mang theo vẻ mặt không biết nên cười hay nên khóc lên tiếng chào hỏi: “ Cửu, Cửu thúc….”



“ Bang chủ, dường như cậu cảm thấy không được vui khi nhìn thấy lão già này nhỉ??” Cửu thúc cười mà không giống cười trêu chọc nói.



“ Không có, tuyệt đối không có, vui nữa là đằng khác, Cửu thúc là tấm gương sáng, là tia sáng soi đường cho hậu bối mà đi, sao có thể không vui khi được nhìn thấy người chứ, chắc là có hiểu lầm gì rồi, hề hề…” Dương Kiệt khóc không thành tiếng, miễn cưỡng lộ ra nụ cười như đang đưa đám giải thích, Hoàng Dung đứng ở bên cạnh không kềm được bụp miệng cười khúc khích.



“ Vị đại nhân này là ……” Cửu thúc quay sang nhìn chằm chằm vào Hao Thiên Khuyển, thận trọng hỏi.



Ma thú cấp 7, có trí tuệ và khả năng nhận biết nói năng như một con người, giọng điệu của Cửu thúc tỏ ra thận trọng tôn kính, lo sợ đắc tội người ta thì khổ.



“ à há, suýt nữa thì quên, xin được giới thiệu, vị đại nhân này là thần thú Hao Thiên Khuyển, chúng tôi đã tình cờ gặp nhau trong Hắc Ngục Giai này, hiện giờ là, là … à , là bạn đồng hành của hậu bối trong thời gian gần nay ạ.” Dương Kiệt vội vã lên tiếng giới thiệu.



Nghe tới từ “ bạn đồng hành”, Hao Thiên Khuyển hừ mạnh một tiếng, nhưng cũng không lên tiếng phản bác, ngược lại còn dùng ánh mắt tò mò thích thú nhìn chằm chằm vào Cửu thúc ở trước mặt, như vừa bắt gặp một thứ vô cùng thú vị thì phải.



“ thưa đại nhân, không biết là tại hạ đã làm gì đắc tội đại nhân, vì sao …..” Thấy Hao Thiên Khuyển nhìn chằm chằm vào mình tới nỗi sởn cả tóc gáy, Cửu thúc tỏ ra thấp thỏm không yên chắp tay hỏi.



Hoàng Dung không tự chủ nắm chặt tay áo của Dương Kiệt, cảnh giác nhìn chằm chằm vào Hao Thiên Khuyển, nếu như đối phương tấn công Cửu Thúc, chắc chắn sẽ liều mình lao vào giải cứu.



“ gâu, không có gì, không có gì, chỉ là bổn cẩu gia không ngờ ở thế giới này lại gặp được một người có thể chất thú vị như ngươi, nên tỏ ra hứng thú đó thôi.” Hao Thiên Khuyển dùng chi phải không ngừng vuốt vuốt cằm mình, tỏ ra thích thú nói.



“ thể chất thú vị???” Dương Kiệt và Hoàng Dung đưa mắt nhìn nhau một cái, tỏ ra không hiểu câu nói của Hao Thiên Khuyển.



Cửu thúc khẽ díu mày nhưng không nói lời nào, chỉ nhìn thẳng vào đối phương chờ câu nói tiếp theo của Hao thiên Khuyển.



“ Đáng tiếc, quả thật đáng tiếc, sở hữu một thể chất thú vị như thế lại sinh ra tại một cái thế giới như thế này, bổn cẩu gia cũng cảm thấy tiếc thay cho ngươi.” Hao Thiên Khuyển vừa lắc đầu vừa nói, khiến cả nhóm tỏ ra ngơ ngác không biết chuyện gì xảy ra.



“ Gâu~~, Để bổn cẩu gia bồi bổ thêm chút kiến thức cho các ngươi …” Hao Thiên Khuyển ngẩng cao đầu tỏ vẻ một "nhà thông thái” bình phẩm: “ lão già này sở hữu một thể chất vô cùng đặc biệt, ở thế giới của bổn câu gia được gọi “ Tiên Thiên Đạo Thể”, những người sở hữu tư chất đáng sợ này, nếu như bước vào con đường tu tiên, thành tựu thấp nhất cũng có thể trở thành Nhất Đại Tông Sư ở phàm trần, nếu như may mắn gặp được một sư phụ tốt truyền đạo, thậm chí có cơ hội hóa vũ thăng thiên, tu luyện thành tiên cũng không chừng.”



Cửu thúc tỏ ra ngơ ngác không hiểu Hao Thiên Khuyển đang nói gì, nhưng Dương Kiệt và Hoàng Dung đến từ Trái Đất, tất nhiên là biết vì thế giới thần thoại, tu luyện thành tiên rồi.



“ Vậy thì …..” Hoàng Dung tỏ ra phấn khích thay cho Cửu thúc, lên tiếng hỏi.



“ Gâu, bởi vậy bổn cẩu gia mới nói là đáng tiếc vì lão già này sinh ra ở thế giới này. Thiên địa linh khí ở thế giới này khác xa với thiên địa linh khí ở thế giới của bổn cẩu gia, Tiên Thiên Đạo Thể hoàn toàn không hưởng lợi được gì ở cái thế giới phế phẩm này cả, nếu không thì lão già này tuyệt đối không phải đã hơn sáu chục tuổi mà chỉ mới là một tên tông sư quèn, thậm chí thần thông còn không được khai sáng, đáng tiếc, quả là đáng tiếc.” Hao Thiên Khuyển không ngừng lắc đầu bình phẩm nói.



“ Thần thông???” “ chính là thần thông triệu hồi Huyền Vũ của người đó nhóc.” “ à, à , ở thế giới này gọi là võ hồn chứ không phải thần thông.” “ thì cũng chỉ là một cách xưng hô thôi, thần thông hay võ hồn gì gì cũng được, nói cho cùng thì lão già này đã bị phế rồi, bị phế ở một cái thế giới dở hơi không ra gì này.”



“ Xin hỏi đại nhân có cách nào giúp Cửu thúc không??” Hoàng Dung tỏ vẻ sốt ruột hỏi.



“ Cách?? Tất nhiên là có rồi, cực kỳ đơn giản nữa là khác.” Hao Thiên Khuyển cười mà không giống cười nói.



“ Xin hỏi là cách gì ạ??? Mong đại nhân chỉ giáo !!” Hoàng Dung lộ ra vẻ phấn khích chạy tới trước mặt Hao Thiên Khuyển, kỳ vọng hỏi.



Cửu thúc tuy bề ngoài tỏ ra thản nhiên, nhưng trong lòng lúc này tỏ ra sốt ruột và phấn khích vô cùng. Được trở nên lớn mạnh, ai mà không muốn, lớn mạnh rồi để có thể tiếp tục giúp đỡ phù trợ cho Hoàng Dung và cả Địa Cầu Bang, không còn trở thành gánh nặng cho tất cả mọi người nữa chứ.



“ Đơn giản thôi, một chưởng vỗ thẳng vào vầng trán của lão, để lão chết đi rồi đầu thai lại, không chừng may mắn đầu thai tới thế giới của bổn cẩu gia, một bước đổi đời, một bước lên mây cũng không chừng, hahahaha ~~~~!!!” Hao Thiên Khuyển cười tới nỗi lăn lộn trên mặt đất.



Cửu thúc và Dương Kiệt sắc mặt đen xì như than, còn Hoàng Dung giận tới nỗi mặt đỏ tía tai, một cú đá thẳng vào bụng của Hao Thiên Khuyển, khiến cả hai giật mình hoảng hốt phải kéo cô ta lại, lo sợ Hao Thiên Khuyển nổi điên lên cắn ngược lại thì khổ.



“ A đầu, nếu như không phải nể mặt ngươi là người của heo mập kia, ngươi có mười cái mạng cũng không đủ chết đấy. Nhưng đây là lần đầu cũng như lần cuối, đừng để điều đáng tiếc phải xảy ra, hừ hừ !!” Hao Thiên Khuyển lạnh lạnh hăm dọa một câu, không thèm quan tâm tới Hoàng Dung nữa.



Dương Kiệt và Cửu thúc thầm thở phào nhẹ nhõm khi Hao Thiên Khuyển bỏ qua, ngay cả Hoàng Dung có chút hối hận hành động bồng bột của mình, nhưng vẫn cứng đầu hừ mạnh một tiếng quay sang hướng khác không thèm nhìn đối phương nữa.



“ Gâu, nếu như là trước kia, bổn cẩu gia còn khuyên ngươi không nên bước vào khu rừng này, nhưng hiện giờ có thêm lão già này, thì mọi chuyện không còn vấn đề gì cả.” Hao Thiên Khuyển tiếp tục nói.



“ hả? Vì sao??” Dương Kiệt quan sát toàn thân trên dưới của Cửu thúc, nhìn đi nhìn lại cũng không phát hiện ra trên người ông ta có gì đặc biệt.



“ Gâu, ngươi có biết vì sao nơi này được gọi là Hắc Ngục Giai không?? Vì nơi này là nơi giam cầm tất cả toàn bộ oan hồn ác linh trên toàn đại lục Huyền Thiên. Những oan hồn ác linh không có cơ hội đầu thai, quậy phá tàn sát người dân vô tội ở khắp nơi, gây mất trật tự cho cả đại lục Huyền Thiên, nên tên thiên đạo khốn khiếp đã ra tay tóm sạch chúng nhốt vào nơi này để quản lý.



đặc biệt là ở cái khu rừng này, vì trong khu rừng này có một loại thông có thể hấp thụ linh hồn để trưởng thành, thường gọi là “ Vạn Niên Thông”, “ Vạn Niên thông” không ngừng nuốt chửng đồng hóa oan hồn để sinh trưởng, trải qua ngàn năm, vạn năm nên mới có tên gọi như thế này.



Oan hồn ác linh bị ném vào trong này, để có thể giải quyết bài toán ngày càng lúc càng phình to số lượng vượt tầm kiểm soát của Thiên Đạo. Chỉ là “ Vạn Niên Thông” có giới hạn, và oan hồn ác linh mỗi ngày bị bắt tới nơi này không có vài trăm ngàn cũng có vài chục ngàn, Vạn Niên Thông không kịp hấp thụ, nên vẫn còn khá nhiều oan hồn ác linh lang thang khắp khu rừng, bất kỳ sinh linh nào lỡ chân bước vào, sẽ trở thành mục tiêu tấn công của chúng.



Cho nên, khu rừng này tuyệt đối là cấm địa đối với người thường, người bình thường đi vào, không chết cũng thành kẻ điên kẻ dại nếu như may mắn sống sót trở ra, đừng nói một tên tông sư quèn như ngươi, ngay cả những kẻ mạnh độ kiếp, hóa vũ, nếu như có thể, cũng tuyệt đối không bén mảng tới nơi này.” Hao Thiên Khuyển tỏ ra vẻ “ thông thái dạy đời”, không ngừng “bồi bổ kiến thức” cho cả nhóm.



“ Tiên Thiên Đạo Thể, vạn tà bất xâm, vong hồn ác linh gặp phải cũng phải né tránh, có một “ bóng đèn” sáng như vậy dẫn đường, thì còn gì phải lo sợ nữa??” Hao Thiên Khuyển nhìn về phía Cửu thúc, thích thú nói.



Má ơi!! Cũng may là Dung nhi hiểu ý mình dẫn theo Cửu thúc tới đây, nếu không thì chỉ nước quay đầu trở về thôi chứ ở đó mà Vạn với chả Thông.



Tên khốn không biết xấu hổ hoàn toàn phất lờ trước đó còn trách móc Hoàng Dung dẫn theo Cửu thúc tới vướng chân bận cẳng, gây áp lực cho bản thân.



“ Vậy thì tiến vào thôi, còn chờ đợi gì nữa.” Dương Kiệt vẫy vẫy tay, hào khí xung thiên dẫn đầu bước vào trong khu rừng.



Không chút chần chừ do dự, Hoàng Dung và Cửu thúc nhanh chóng theo chân Dương Kiệt bước đi về phía trước, chỉ Hao Thiên Khuyển còn khẽ nán lại tại chỗ, đôi mắt lóe qua tia sáng giễu cợt, đợi cả ba đi thẳng vào trong khu rừng xong, mới bước từng bước chậm dãi đi theo phía sau.



“ Lạnh ~~~~~~!!!” Vừa mới bước vào sát rìa khu rừng, Dương Kiệt không kềm được run bắn người lên vì lạnh.



Cái lạnh của khu rừng này khác xa cái lạnh của Hàn Đàm, Hàn Đàm lạnh theo kiểu nhiệt độ thấp tới cực đỉnh, xuyên da thấu thịt. Còn cái lạnh của khu rừng này, chính là cái lạnh của sự chết chóc đáng sợ, tra tấn cả linh hồn của bất kỳ sinh linh bước chân vào.



Rú ~~~~~~~ rú ~~~~~~~~~!! “ Đền, đền mạng cho ta ~~~~!!” “ Giết, Giết, giết sạch cho ta ~~~~!!!” “ máu thịt, máu thịt, ta muốn máu thịt ~~~~~~~~!!!” " Thả, Thả ta ra, ta không, không muốn chết, huhuhu ~~~~~~~~!!!"



Vừa mới bước chân vào trong này, không chỉ bị tra tấn bởi sự giá lạnh thấu cả linh hồn, tiếng kêu gào la hét đầy chết chóc vang lên khắp nơi, ai mà yếu bóng vía một chút không chừng đã phải quỳ xuống ôm đầu run sợ mất hết sức phản kháng rồi.



Hoàng Dung không tự chủ áp sát vào người Dương Kiệt ôm chặt lấy anh ta lại, toàn thân run lên cầm cập vì sợ sệt, cho dù thực lực mạnh nhất trong nhóm ( không tính Hao Thiên Khuyển), cộng với đa mưu túc trí, nhưng nói cho cùng cô ta cũng chỉ là một cô gái mới mười tám tuổi, gặp phải những cảnh tượng ghê rợn như thế này, không quay đầu bỏ chạy lập tức đã là giỏi lắm rồi.



Dương Kiệt cũng tỏ ra khó chịu trước những tiếng gào thét đinh tai nhức óc vang lên liên miên không dứt này, mắt thường đã có thể nhìn thấy vô số khuôn mặt đáng sợ máu thịt bê bết, lòi mắt lòi xương không ngừng bay qua bay lại ngay trước mắt, thậm chí có chút muốn đảo ngược vị trí đẩy Hoàng Dung ra phía trước, còn mình núp ở phía sau né tránh nữa kìa.



Khác xa với hai bạn trẻ, Cửu thúc tỏ ra thản nhiên vô cùng, thậm chí có cảm giác như cá về với nước, chân nguyên trong cơ thể có dấu hiệu bùng nổ dữ dội.



Rú ~~~~~~~!! Rú ~~~~~~~~!!! Gào ~~~~~ gào ~~~~~~~!!! AAAAAAAAAAAAAA ~~~~~!! Không, không ~~~~~!!! Vì sao, vì sao lại như thế, đau, đau quá ~~~~~~~~~~~~~~~!!!



Đám vong hồn ác linh nhìn thấy có “ mồi ngon” bước vào lãnh thổ của mình, tất nhiên phấn khích như lượm được vàng rồi, không chút do dự lao thẳng về phía cả nhóm chuẩn bị cấu xé con mồi ra để thưởng thức. Chỉ là khi vừa áp sát tới gần, lập tức cảm nhận thấy cơ thể như đang bị thêu đốt dữ dội, miệng không ngừng gào thét đầy đau đớn dạt trở ra xa không dám lao tới gần nữa.



Tiên Thiên Đạo Thể phát huy tác dụng??!!!



Tất cả mọi ánh mắt đều đổ dồn hết Cửu thúc, tựa như tìm thấy một bóng đèn soi sáng cho cả nhóm đi theo.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK