Mục lục
Phì Lũ Đại Náo Dị Giới
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Hì hục… hì hục…”



Trong một khu rừng nguyên sinh, một bóng người, à không, phải nói là một vật thể giống như trái bóng khổng lồ đang lăn đi với một tốc độ cực nhanh. Thật không thể tưởng tượng nổi một vật thể có thể tích và trọng lượng thuộc dạng siêu khủng lại có thể phát huy ra một tốc độ khó tin như thế này.



Vật thể đó thực ra không phải là trái bóng, mà là một con người. Nói chính xác là một con người có thân hình tròn trịa mập ú tới mức giống như một quả bóng khổng lồ. Tuy chỉ cao khoảng mét 6, nhưng trọng lượng cơ thể của người này ít nhất cũng phải trên trăm kg là ít, toàn thân như được bao phủ bởi một lớp mỡ dày, khi chạy cái bụng và cặp vú đầy mỡ không ngừng tưng lên tưng xuống trông rất khôi hài. Mái tóc đầu đinh kết hợp với khuôn mặt tròn xoe như cái bánh bao cho ta cảm giác khôi hài, mày rậm mũi cao, đặc biệt là cặp mắt tròn to đang căng ra hết cỡ vì căng thẳng, cho ta cảm giác ngây ngô nhân hậu, nhưng không kém phần điển trai. Tất nhiên,về phần điển trái thì ít ra hắn cần giảm cân trước đã.



Đó chính là nhân vật chính của chúng ta, Dương Kiệt.



“Có hang động!!” Phát hiện ở phía trước khoảng trăm mét có một cái hang động thiên nhiên, không cần biết có nguy hiểm hay không, trực tiếp phóng thẳng vào trong đó.



Gào ~~~~~!!!



Ngay sau khi Dương Kiệt phóng vào trong hang, bên ngoài vang lên tiếng gào thét đầy giận dữ, rung động cả hang động, bụi đá từ trên đỉnh trần không ngừng rơi rãi xuống người anh ta.



“Hít hà , hít hà ~~….!” Dương Kiệt hít thở một cách dồn dập, tựa như chưa từng được thở vậy. Quả thật, với một thân hình đạt chuẩn “siêu mẫu” như anh ta, bỏ chạy một đoạn đường dài với một tốc độ đáng sợ như lúc nãy, quả thật là làm khó anh ta quá đi, ít nhất lúc này anh ta chỉ muốn mãi mãi ngồi đó, không muốn nhúc nhích một chút nào nữa.



Nghĩ lại cảnh tượng suýt chút nằm gọn cái miệng đầy răng hàm sắc nhọn như núi đao, mùi tanh hôi thối tột cùng phả thẳng vào mặt, Dương Kiệt ớn lạnh cả xương sống, tới lúc này cũng không biết mình bằng cách nào thoát khỏi được cái miệng tử thần nữa.



“ừng ực ~~~~!!” Cái bụng đã bắt đầu vùng lên phản đối vì đói, với một người có trọng lượng đáng sợ như anh ta, ngày thường ăn rất nhiều, cộng thêm tối qua chưa kịp ăn uống gì cả, lại xảy ra cuộc rượt đuổi ngàn cân treo sợi tóc lúc nãy nữa, năng lượng trong cơ thể đã tiêu hao gần hết, đói bụng cũng là lẽ thường tình mà thôi.



Dùng tay xoa xoa cái bụng, lắc đầu thở dài nói: “Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra thế này? Vì sao lại xuất hiện ở cái khu rừng quỷ quái này thế? Đã vậy còn rơi ngay trước hang ổ của một con trâu toàn thân đỏ như lửa, cơ thể to bằng cái xe buýt nữa chứ, ủa mà, trâu không phải ăn cỏ sao, sao nó vừa nhìn thấy mình đã nước miếng chảy dài, hận không thể nhai tươi nuốt sống mình thế gì? Chẳng lẽ mình bị rơi vào tình trạng của mấy nhân vật chính trong những bộ tiểu thuyết rẻ tiền, bị xuyên không rồi sao??”



Đúng thế, Dương Kiệt không phải người của thế giới này, mà là một người sinh sống tại một thế giới được gọi là trái đất, vừa mới tốt nghiệp xong, hiện vẫn chưa có việc làm, suốt ngày cắm đầu cắm cổ ở trong nhà ngồi trước máy tính để chiến game online.



Sau một đêm cày game tới 2, 3 giờ sáng, mang theo tấm thân mệt mỏi chuẩn bị đi ngủ, đột nhiên nghe thấy có người thét lên: “Kìa, có sao băng kìa…?"



Mang theo tâm trạng tò mò mở cửa sổ phòng ra ló đầu ra ngoài, chỉ thấy trận mưa sao băng rất đẹp, nhưng đột nhiên có một ngôi sao băng trực tiếp bắn thẳng về phía anh ta, kết quả…..



Bùm ~~~~~~!!



“Á ~~~~~~~!! Chết con rồi má ơiiiiiii ~~~~~~~!!!” Sau tiếng nổ vang dội và tiếng thét đầy đau đớn, Dương Kiệt mất hết tiềm thức ngã xuống. Đợi tới khi Dương Kiệt mở mắt thức tỉnh, đã phát hiện rằng mình đã xuyên không tới một khu rừng xa lạ, ngay trước hang ổ của một con trâu bốc lửa đáng sợ. Thậm chí chưa kịp lên tiếng chào hỏi chủ nhà, đã bị con trâu điên rượt đuổi bỏ chạy mất dép, cũng may là tìm thấy một hang động thiên nhiên kiên cố, nếu không e rằng lúc này 100 kg thịt này đã nằm gọn trong bụng của con trâu điên đó rồi.



Sau một hồi chửi cha mắng mẹ và tổ tiên mười tám đời ông trời xong, Dương Kiệt bình tỉnh lại. Bắt đầu suy tính tới việc mình phải làm sao để có thể sinh tồn tại thế giới xa lạ này. Việc ăn uống, chỗ để trú chân là cả một vấn đề, nhưng quan trọng nhất là làm sao giữ mạng trước sự truy sát của con trâu bốc lửa ở ngoài miệng hang.



Người ta xuyên không mình cũng xuyên không. Người ta được đầu thai thành con ông cháu cha của một gia đnh quý tộc, hoặc ít nhất cũng có mang theo một chút vật phẩm, kiến thức kỹ thuật của thế giới tương lai đi tới thế giới thời xưa, từ những thứ đó giúp nhân vật chính trở thành địa chủ phú hộ giàu có. Còn mình, thử nhìn lại xem, ngoại trừ chiếc đùi trên người, còn thứ gì có thể giúp ích được mình nào?



Trong lúc Dương Kiệt đang díu mày suy nghĩ, bỗng nhiên từ trong không khí ở trước xuất hiện một tia sáng màu trắng bạc, bắn thẳng vào lòng bàn tay của Dương Kiệt. Đợi tới khi tia sáng biến mất, trên tay lúc này của anh ta đã xuất hiện một toà tháp mini kỳ lạ.



Chỉ thấy toàn thân toà tháp này được đúc bằng vàng, cao khoảng 13 cm, nặng sơ sơ cũng phải trên một kg là ít, cầm vô cùng chắc tay. Gồm bảy tầng, có chạm khắc vô số con rồng trung hoa uốn lượn quanh thân tháp, phía trên đỉnh có một cây kim dài giống hệt như một cây antên thu sóng dài gần 3 cm.



Trong lúc Dương Kiệt vẫn còn đang ngơ ngác ngắm nhìn toà tháp kỳ lạ vừa xuất hiện trong tay, trong đầu vang lên một giọng nói xa lạ vô cùng êm dịu: “Càn Khôn tháp” được kích hoạt. Xác định chủ nhân thành công. Xin chờ đợi giây lát để Càn Khôn tháp cập nhật dữ liệu…?” “Cập nhật dữ liệu chủ nhân thành công!! Xin hãy xác nhận lại bảng thông số cá nhân!!” Dưới sự ngơ ngác không hiểu chuyện gì xảy ra của Dương Kiệt, trong đầu của anh ta lập tức hiện ra một bảng thông số kỳ lạ:



Họ tên: Dương Kiệt



Lv: 0 (tương đương với người thường) (lv 1> lv 10: luyện thể; lv 11>lv20: tiên thiên ; lv21>lv30: chân nhân; lv31 > lv40: tông sư; lv41 > lv50: nguyên thần; lv51>lv60: xuất khiếu; lv61>lv70: hợp thể; lv71>80: độ kiếp; lv81>lv90: hóa vũ



Điểm kinh nghiệm thăng cấp 0/100



Kỹ năng pháp thuật đã theo học: không có



Cái… cái vụ án gì thế này? Càn Khôn tháp? Thông số cá nhân?



Trong khi Dương Kiệt còn đang ngơ ngác chưa nắm bắt được vấn đề, bên tai lại vang lên giọng nói lúc nãy: “Díng dong kích hoạt nhiệm vụ 'Sinh tồn' ”: Chủ nhân đang gặp phải sự truy sát của ma thú cấp 4 Hỏa Diệm Ngưu (tương đương với cảnh giới tông sư), ngàn cân treo sợi tóc. Hãy tìm cách tiêu diệt hoặc cắt đuôi được sự truy sát của nó để bảo toàn mạng sống của mình.”



“Phần thưởng nhiệm vụ: Có thể sử dụng chức năng chứa đựng vật thể chết trong khoảng không gian ảo 1000 mét vuông, hấp thụ huyết khí của ma thú sau khi chết để chuyển hóa thành điểm kinh nghiệm. 100 điểm kinh nghiệm. Cơ hội quay số một lần.”



Nhiệm vụ? Càn Khôn tháp???? Có vụ này nữa sao??



Tới nước này nếu như Dương Kiệt còn không hiểu chuyện gì xảy ra nữa, e rằng có thể đâm đầu vào tường chết quách đi cho rồi.



Chắc chắn là giống như tình tiết của những bộ tiểu thuyết xuyên không, chỉ vì tính tò mò chết dịch bị ngôi băng đâm thẳng vào người, bị cái Càn Khôn tháp gì đó kéo mình xuyên không tới thế giới quỷ quái này chứ gì.



“Đừng giỡn kiểu đó chứ đại ca! Trên người mình ngoại trừ một thớ mỡ thịt ra, chẳng có lấy một thứ vũ khí gì trên tay, chỉ sợ vừa mới ló đầu ra hang thì đã trở thành điểm tâm của con trâu điên đó rồi, không biết là ai tiêu diệt ai đây? Còn cái hang động này là ngõ cụt, làm sao mà cắt đuôi được nó đây!! Má ơi, con sợ quá!! Con muốn về nhà~~~~!!!!” Dương Kiệt sắc mặt tái xanh, nước mắt tuôn trào gào thét lên vì run sợ.



“Đính đong, chủ nhân nhận được túi quà tân thủ. Xin hỏi có sử dụng không?”



“Sử dụng, sử dụng ngay cho tôi!!” Dương Kiệt tựa như người rơi xuống nước vớt được cái phao, thầm cầu trời bái phật mong sao túi quà tân thủ có thể giúp mình thoát khỏi hoàn cảnh nguy hiểm này.



“ Đính đong, chủ nhận sử dụng túi quà tân thủ, nhận được 100 viên linh thạch cấp thấp, 10 viên kim sáng dược, 10 viên ích khí đan, thể bài chiêu mộ X1.”



Linh thạch cấp thấp: Hấp thụ một viên linh thạch cấp thấp nhận được 50 điểm kinh nghiệm, có thể dùng để trao đổi mua bán ở thế giới này. 100 viên cấp thấp = 1 viên trung cấp; 100 viên trung cấp = 1 viên cao cấp; 100 viên cao cấp = 1 viên tuyệt phẩm.



Kim sáng dược: Dùng để điều trị ngoại thương hữu hiệu.



Ích khí đan: Dùng để phục hồi một phần chân khí trong cơ thể.



Thẻ bài chiêu mộ: Dùng để chiêu mộ một nhân vật tới thế giới này phù trợ bản thân.



Ngay lập tức, 100 viên đá sáng lấp lánh, 2 bình đan dược và 1 tấm thẻ bài xuất hiện trên mặt đất ngay trước mặt Dương Kiệt.



“Gào ~~~ Gào ~~~~!!”



"Rầm ~~~ rầm ~~~~…"



Tiếng gào thét đầy phấn khích và khát máu của Hỏa Diệm Ngưu không ngừng vang lên bên ngoài miệng hang, dường như nó nghe thấy tiếng gào khóc trong tuyệt vọng của Dương Kiệt trong hang thì phải, càng tỏ ra hưng phấn hơn không ngừng dùng cơ thể thô to bằng cái xe buýt húc mạnh vào cái hang động thiên nhiên, hòng lọt được vào trong xé xác con mồi ra để hưởng thụ bữa điểm tâm ngon miệng.



Hang động lung lay một cách dữ dội dưới những cú húc của Hỏa Diệm Ngưu, tựa như có thể sụp đổ bất kỳ lúc nào. Dương Kiệt vội vã vơ lấy mấy thứ trong mặt đất, linh thạch và hai lọ đan dược có thể tạm thời bỏ sang một bên, chẳng giúp ích được gì cho hoàn cảnh của mình cả, mạng sống của Dương Kiệt chỉ còn đặt hết vào tấm thẻ bài chiêu mộ mà thôi.



Mặc dù không biết sẽ chiêu mộ ra ai, có mạnh hay không, nhưng còn nước còn tát, nếu như chiêu mộ ra một tên phế nhân, Dương Kiệt chỉ có nước quỳ mà thôi.



Cầm tấm thẻ bài lên xem, phát hiện trên tấm thẻ có in hình một người đàn ông chạc tuổi ba mươi, mặt vuông miệng to, mày đậm ánh mắt đầy nghiêm nghị, có để bộ râu quai nón, đầu đội chiếc nón bằng vải, khuôn mặt hao hao giống diễn viên Hồng kông Huỳnh Nhật Hoa, tuy chỉ là hình ảnh, nhưng nhân vật trong tấm thẻ bài toàn thân trên dưới đều bộc lộ khí chất hào khí xung thiên.



Không còn nghi ngờ gì nữa, đó chính là tạo hình của Kiều Phong trong phim Thiên Long Bát Bộ do Huỳnh Nhật Hoa thủ vai đây mà.



Họ tên : Kiều Phong (Tiêu Phong)



lv: 39 (Tương đương với tông sư cấp 9)



điểm kinh nghiệm thăng cấp 45279/75000000



Kỹ năng tuyệt học: giáng long thập bát chưởng (thiên giới cao cấp); đả cẩu bổng pháp (thiên giới trung cấp); Thiếu Lâm nội công tâm pháp (huyền giới sơ cấp) .



Binh khí: đả cẩu bổng (thần khí sơ cấp)



Độ trung thành: 100 .



Thời gian có thể tồn tại sau khi chiêu mộ: 30 phút .



Giãn cách chiêu mộ: 15 ngày .



Chú thích: lv của chủ nhân càng cao thì thời gian tồn tại của nhân vật được chiêu mộ càng lâu, giãn cách chiêu mộ càng giảm, khi lv của chủ nhân ngang bằng với nhân vật được chiêu mộ, có thể vĩnh viễn chiêu mộ tới thế giới này.



Nhìn thấy bảng tuyệt học võ công và thần khí của Kiều Phong, Dương Kiệt lập tức nhỏ dãi thèm thuồng.



Gào ~~~~!!



Rầm ~~~~~!!



Trong lúc Dương Kiệt đang chảy nước miếng chiêm ngưỡng tấm thẻ bài của Kiều Phong, tiếng gầm thét và những cú húc kinh hoàng của con Hỏa Diệm Ngưu vang lên không dứt, hang động thậm chí có dấu hiệu muốn sụp đổ dưới sức mạnh kinh hoàng của nó.



“Chiêu mộ, chiêu mộ Phong ca ra đây cho ta ~~~~!!” không còn thời gian để do dự, Dương Kiệt vội vã kích hoạt chức năng chiêu mộ của tấm thẻ bài trên tay.



Chíu ~~~~~!!



Tấm thẻ bài trong tay Dương Kiệt đột nhiên rực sáng dữ dội, bay vuột ra khỏi tay của anh ta, treo lơ lửng trên không trung cách nơi anh ta đang đứng khoảng 5 mét, tấm thẻ bài nhanh chóng biến đổi thành một cánh cửa sắt dạng khí khảm đầy hoa văn.



Két ~~~!!



Cánh cửa sắt từ từ mở toang ra, một bóng người cao to vạm vỡ từ phía sau cánh cửa sắt bước ra, xuất hiện ngay trước mặt Dương Kiệt, cơ thể anh ta không kềm được run lên cầm cập trước khí thế hừng hực từ trong người đó lan tỏa ra. Cũng may là khí thế của bóng người đó không nhắm vào Dương Kiệt, nếu không thì e rằng lúc này anh ta đã phun máu ngất xỉu tại chỗ rồi.



Huỳnh Nhật Hoa, à không, phải gọi là Kiều Phong mới đúng, tạo hình giống hệt như trong bộ phim Thiên Long Bát Bộ năm 97 đã đứng ngay trước mặt anh ta.



Uy phong lẫm liệt, hào khí xung thiên, võ công cái thế, bang chủ Cái Bang quả thật là một cao thủ, cao thủ, cao cao thủ.



Kiều Phong lớn bước bước tới trước mặt Dương Kiệt, chắp tay thi lễ: “ thuộc hạ Kiều Phong, bái kiến ….” “ Phong ca ~~~~!!” không đợi Kiều Phong kịp nói hết, cái cơ thể đầy mỡ thịt của Dương Kiệt vội vã phóng tới ôm chặt lấy đôi chân của Kiều Phong, khóc một cách đáng thương nói: “ Phong ca, em đợi anh mãi, anh hãy mau mau cứu em, con trâu điên ở ngoài kia định nhai tươi nuốt sống em kìa, eo ôi, sợ quá, huhu ~~~!”



Trên trán Kiều Phong tràn đầy đường đen, vị chủ nhân này sao lại thế này nhỉ, sao mình có cảm giác như lên phải tàu giặc thì phải.



Mặc dù có chút không hài lòng với biểu hiện của Dương Kiệt, nhưng trước khi được chiêu mộ tới thế giới này, hệ thống đã cấy vào não của Kiều Phong là phải tuyệt đối trung thành vâng lời chủ nhân mới của mình, cho dù Dương Kiệt có bảo Kiều Phong tự vẫn, anh ta cũng sẽ làm ngay tức khắc không díu mày do dự lấy một cái.



Mặc dù không ưng ý lắm, nhưng nghĩ lại hoàn cảnh của Dương Kiệt đang gặp phải , cũng có chút thông cảm, một người tầm thường bị một con ma thú cấp 4 tương đương với cảnh giới tông sư rượt đuổi, không sợ hãi tới nỗi ngất đi, tè ướt cái quần là khá lắm rồi, không thể đòi hỏi cao hơn nữa. rõ ràng Kiều Phong đang tự an ủi bản thân.



“CHủ nhân đừng lo, Kiều mẫu sẽ ra giải quyết con trâu điên đó ngay lập tức.” Đỡ lấy Dương Kiệt đứng dậy, chắp tay nghiêm giọng nói.



“Được, được, hãy mau mau ra xử đẹp con trâu điên đó giùm tôi, tôi sẽ đứng sang một bên reo hò cổ vũ cho Phong ca.” Dương Kiệt phấn khích tới nỗi run người, không ngừng vỗ tay lên vai của Kiều Phong cổ vũ, phóng ánh mắt “ tôi tin tưởng anh” về phía anh ta.



Kiều Phong có chút chịu không thấu vị chủ nhân mới của mình, chỉ mong mau mau giải quyết vấn đề rồi quay trở về thế giới của mình, lập tức quay người phóng thẳng ra hang động.



Kiều Phong vừa mới lao ra hang động, nhìn thấy cơ thể của con Hỏa Diệm Ngưu tựa như chiếc xe ủi đang dùng một tốc độ cực nhanh húc thẳng vào hang động, đôi mắt của Kiều Phong rực sáng, miệng hét lớn : “yêu nghiệp to gan ~~! Hàn long hữu hối ~~~!!”



Tay trái giơ ra phía trước tạo thành một cú quét nửa vòng ngay trước mặt, sau đó thu lại xuống eo, tay phải tạo thành chưởng ấn thẳng ra phía trước.



Gào ~~~~~~~~!!



Một tiếng rồng gầm vang lên, một con rồng dạng khí màu vàng kim từ lòng bàn tay phải phóng thích ra, bắn thẳng về phía con Hỏa Diệm Ngưu.



Rầm ~~~~!!



Gào ~~~~~!!



Con rồng dạng khí dài gần ba trượng va đập với cơ thể Hỏa Diệm Ngưu, nó rú lên một tiếng đầy đau đớn, trực tiếp bị đẩy bay ra xa, tông vỡ gần chục cây thô to bằng cơ thể của hai người đàn ông trưởng thành cộng lại, té ngã xuống đất.



Đôi mắt của Hỏa Diệm Ngưu đỏ lòm đầy căm phẫn, trong lúc sơ ý bị con người nhỏ bé yếu ớt đánh bay ra xa, quả thật là một điều sỉ nhục không thể tha thứ được. Nhưng khi nhìn rõ con người nhỏ bé yếu ớt đó, không kềm được run bắn người lên.



Tông sư cấp 9 ???



Ma thú đạt tới cấp 4 đã có trí tuệ không thua kém gì con người, phát hiện kẻ đã đánh bay mình mang theo khí thế của một tông sư cấp 9, trong lòng không kềm được thấp thỏm không yên.



Bản thân Hỏa Diệm Ngưu chỉ đạt cảnh giới tông sư cấp 1 chưa được bao lâu, tuy ma thú có sức chiến đấu mạnh hơn con người đồng cấp, nhưng cách biệt tới 9 cấp, một cách biệt khó có thể bù đắp nổi. Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra thế này, rõ ràng lúc nãy rượt đuổi con heo béo ú kia vào hang động, hoàn toàn không cảm nhận được có một cao thủ nào trong đó mà . Người này từ đâu mà ra thế này?



Kiều Phong tất nhiên là không bao giờ giải thích rằng mình do “con heo béo ú” kia từ thế giới khác chiêu mộ tới rồi, nhìn thấy Hỏa Diệm Ngưu bị thất thế, lập tức tung người lên không trung, cơ thể duỗi thẳng ra không ngừng xoay chuyển theo dạng ốc xoắn, tay phải giơ ra phía trước, toàn thân được bao bọc bởi một lớp khí màu vàng kim, lọt vào trong mắt của Hỏa Diệm Ngưu chính là một con rồng đang bay tới tấn công mình.



Phi long tại thiên!



Mặc dù biết rõ không phải là đối thủ, nhưng tuyệt đối không thể nhắm mắt chịu chết, miệng há to ra, hình thành một đóm lửa cao gần vạn độ, phóng thích ra bắn thẳng về phía Kiều Phong đang tấn công tới.



Rầm ~~~!! Rầm ~~~!! Rầm ~~~!!



Những đóm lửa có nhiệt độ đáng sợ va đập vào cơ thể của Kiều Phong lập tức bị lớp khí bao bọc quanh người hất tung ra, thậm chí không chạm được vào tà áo của anh ta, chiêu phi long tại thiên cứ thế tiếp tục lao thẳng về phía trước, tựa như một con rồng khổng lồ há to miệng ra táp thẳng vào đầu của con Hỏa Diệm Ngưu.



Pằng ~~~~~!!



Gào ~~~~~~~~~~~!!



Tay phải của Kiều Phong ấn thẳng vào đầu của Hỏa Diệm Ngưu, nó chỉ kịp kêu thét một tiếng đầy đau khổ, nguyên cái đầu bị đánh thụt vào trong cơ thể, cơ thể to như chiếc xe buýt co giật vài cái rồi ngừng hẳn, kết thúc cuộc đời đầy tội lỗi của nó.



“Đính đong, mục tiêu nhiệm vụ đã chết, nhiệm vụ “ sinh tồn” đã hoàn thành. Nhận được phần thưởng nhiệm vụ:Có thể sử dụng chức năng chứa đựng vật thể chết trong khoảng không gian ảo 1000 mét vuông, hấp thụ huyết khí của ma thú sau khi chết để chuyển hóa thành điểm kinh nghiệm. Sở hữu tiên thiên đạo thể. 100 điểm kinh nghiệm. Cơ hội quay số 1 lần.”



“Đính đong, chủ nhân đã được thăng cấp.”



Ngay sau khi Kiều Phong một chiêu phi long tại thiên giết chết Hỏa Diệm Ngưu, bên tai Dương Kiệt lập tức vang lên câu thông báo của hệ thống. Dương Kiệt lập tức cảm thấy một luồng khí nóng chạy khắp cơ thể, luồng khí đó chạy tới đâu, tế bào và kinh mạch trở nên hưng phấn tới đó, thậm chí có dấu hiệu phình to ra, một cảm giác ấm áp dễ chịu như đang bay bổng trên mây, sảng khoái vô cùng. Ngay sau khi chạy xong một vòng quanh cơ thể, luồng khí đó ngưng lại ở đan điền, hình thành một tia chân khí thô to bằng sợi tóc.



“Đấy chính là chân khí của mình ư?” Dương Kiệt thử liên lạc với luồng chân khí đó, lập tức có phản ứng, luồng chân khí tuân theo suy nghĩ của anh ta truyền thẳng lên tay phải, sau đó một tay đấm ra, một cành cây thô to bằng bắp tay người đàn ông trưởng thành lập tức bị gãy vụn ra.



“Tuyệt vời ~~~!! Bắt đầu từ hôm nay mình không còn là người thường nữa, há há, há há há há ~~~” Dương Kiệt cười một cách khoái trá, khác xa cái vẻ khóc lóc thảm thiết trong tuyệt vọng lúc nãy.



Họ tên: Dương Kiệt



Lv: 1 (Tương đương với luyện thể tầng thứ 1 )



Điểm kinh nghiệm thăng cấp 0/200



Kỹ năng tuyệt học đã theo học: Không có



Pháp bảo:



Càn Khôn tháp.



Cấp bậc: Pháp khí (sơ cấp)



Sức phòng thủ:Có thể chống đỡ sức tấn công toàn lực của cấp luyện thể tầng thứ 5 trở xuống .



Độ bền 10 / 10 (khi độ bền trở về bằng 0, sẽ không thể sử dụng được nữa.)



“Dính dong, chủ nhân vẫn còn một cơ hội quay số, xin hỏi có sử dụng không?” Trong lúc Dương Kiệt đang định bước tới khen ngợi Kiều Phong, bên tai lại vang lên câu thông báo của hệ thống.



“À há, suýt nữa thì quên mất vụ này. Sử dụng , có ngu mới không sử dụng.” Dương Kiệt tự vỗ đầu một cái, phấn khích trả lời .



Ngay lập tức trước mặt Dương Kiệt xuất hiện một bảng quay số gồm 10 ô, chỉ là khi bảng quay số vừa hiện ra, nhìn kỹ vật phẫm trên đó, Dương Kiệt chỉ muốn cầm súng bắn chết cái hệ thống chết tiệt đó. Gồm 10 phần thưởng bao gồm: một cây chổi, một hộp bao cao su Ok, một lốc băng vệ sinh Motex, một cuộn giấy vệ sinh kissme, một cái la bàn, một chiếc xe đạp cũ kỹ, một con gấu bông Wendy, một máy quay độ nét cao, một thỏi vàng 1 kg, và 1 phần thưởng may mắn đặc biệt.



Ngoại trừ phần thưởng một máy quay độ nét cao và một thỏi vàng 1 kg có chút trọng lượng ra, tất cả còn lại chỉ toàn rác với rác. Thử hỏi xem Dương Kiệt có thể không nổi giận được chứ.



Cố gắng nén lại cơn phẫn nộ trong lòng, Dương Kiệt vừa cầu trời vừa bái phật, cầu nguyện tam thanh tổ sư phù hộ bấm vào nút bắt đầu quay số.

Chỉ thấy cây kim quay tròn với tốc độ cực cao, hết gần năm vòng mới từ từ chậm dần lại, sau đó, xe đạp cũ kỹ qua, gấu bông wendy qua, máy quay độ nét cao qua, lúc này chiếc kim đồng hồ đã rất chậm rất chậm, từ từ lướt qua cuộn giấy vệ sinh kissme, qua luôn cả la bàn, đợi đi tới một thỏi vàng đã gần như bất động, lúc này trong lòng Dương Kiệt đang không ngừng gào thét: “Dừng lại, dừng lại được rồi, phần thưởng giá trị nhất sau phần thưởng may mắn đặc biệt. Con không quá tham, chỉ cần 1 thỏi vàng là đủ rồi.”



Nhưng dường như lời cầu nguyện của Dương Kiệt đã không đánh động được tam thanh tổ sư, chỉ thấy cây kim đồng hồ vượt qua cả thỏi vàng, rơi ngay vào băng vệ sinh Motex và gần như ngừng hẳn.



Không phải chứ, băng vệ sinh Motex? Mình là đàn ông mà, có cần sài tới cái thứ này đâu chứ! Ít ra cho tôi trúng một hộp bao cao su Ok còn đỡ tức, còn sử dụng được. Còn băng vệ sinh này... Chẳng lẽ đem đi tặng cho cô gái khác? Không bị người ta tát vài cú vào mặt mới lạ á!



Dương Kiệt nhấm mắt lại không muốn nhìn thẳng vào kết quả, đã khóc không thành tiếng.



Vì sao? Vì sao lại đối xử với tôi như vậy ~~~!! Thế mà mới nay còn tưởng rằng đã chuyển vận, thế mà mèo vẫn hoàn mèo, vẫn đen đủi như khi nào.

Trong lúc Dương Kiệt đang gào khóc trong lòng, bên tai vang lên câu thông báo của hệ thống: “Dính dong, chủ nhân quay được phần thưởng may mắn đặc biệt! Hệ thống đang phân tích phần thưởng đặc biệt là gì, xin chờ đợi trong giây lát!!”



Cái gì?



Dương Kiệt tưởng mình nghe nhầm, vội vã giương to đôi mắt ra hết cỡ nhìn chằm chằm vào bảng quay số, chỉ thấy cây kim đồng hồ đã vượt qua luôn cả băng vệ sinh Motex, rơi ngay vào phần thưởng may mắn đặc biệt.

Giọng nói du dương của hệ thống lại lần nữa vang lên, ít ra lúc này đối với Dương Kiệt là vậy: “Đính đong, bạn nhận được phần thưởng đặc biệt bí quyết tuyệt học giới vương quyền, xin chúc mừng!!”



Dương Kiệt vui mừng tới nỗi phát khóc, không tự chủ nhảy cẫng lên hô hoan như một thằng điên dại vừa trúng độc đắc. Cũng may là lúc này không có ai đi ngang qua, nếu không sẽ lầm tưởng thằng khùng ở phương nào lại xuất hiện giữa rừng sâu thế này.



Giới vương quyền tầng thứ 1 (huyền giới sơ cấp (có thể thăng cấp)): tuyệt học bí truyền của Bắc Giới Vương trong 7 viên ngọc rồng, chỉ truyền lại duy nhất cho mỗi mình Son Go Ku, có thể gia tăng sức chiến đấu của bản thân. chú thích: do là tuyệt học có thể thăng cấp, nên mỗi thăng cấp 1 tầng cấp bậc của võ công sẽ tăng theo, tầng 1 tương đương với huyền giới sơ cấp (X 2 sức chiến đấu); Tầng 2 = huyền giới trung cấp (X 3 sức chiến đấu); Tầng 3 = huyền giới cao cấp (X 4 sức chiến đấu); Tầng 4 = địa giới sơ cấp (X 5 sức chiến đấu); Tầng 5 = địa giới trung cấp (X 6 sức chiến đấu); Tầng 6 = địa giới cao cấp (X 7 sức chiến đấu); Tầng 7 = thiên giới sơ cấp (X 8 sức chiến đấu); Tầng 8 = thiên giới trung cấp (X 9 sức chiến đấu); Tầng 9 = thiên giới cao cấp (X 10 sức chiến đấu).



Điểm kinh nghiệm kỹ năng thăng cấp: 0 /1000. (Có thể thông qua tu luyện hoặc dùng điểm kinh nghiệm để thăng cấp (100 điểm kinh nghiệm = 1 điểm kinh nghiệm kỹ năng)



Tuyệt học công pháp của thế giới này được phân chia thành thiên, địa, huyền, hoàng. Thiên cấp cao nhất, hoàng cấp thấp nhất, lại được chia thành sơ cấp, trung cấp, cao cấp. Cấp bậc càng cao thì uy lực càng cao.



“Mẹ kiếp, ngay cả tuyệt học của thế giới 7 viên ngọc rồng cũng đã xuất hiện rồi, một ngày nào đó chiêu mộ luôn cả siêu xây da còn xa sao?” Dương Kiệt phấn khích tới nỗi khoa tay múa chân, nước miếng chảy dài trên mép miệng.



Nhìn thấy vẻ mặt đầy đê tiện của Dương Kiệt lúc này, Kiều Phong khẽ quay đầu nhìn sang một bên, tỏ vẻ “tôi không quen biết tên này”.



Thu xếp lại tâm trạng quá khích của mình, Dương Kiệt mang theo vẻ mặt như con chó luộc chín đầu chạy tới trước mặt Kiều Phong, nịnh hót cười nói: “Phong ca quả thật lợi hại, phong thái uy dũng, oai phong lẫm liệt, chỉ hai chiêu đã đánh chết con trâu điên đáng ghét kia rồi, sự ngưỡng mộ của đệ đối với Phong ca tựa như sông nước ngùi ngụi, liên miên không ngớt, tựa như Hoàng Hà nổi lũ, không thế gì có thể cản nổi. Phong ca tựa như tia nắng trên trời chiếu sáng cho đàn em....”



Kiều Phong nổi hết da gà, có chút chịu không thấu những câu nịnh nót của Dương Kiệt, vội vã chắp tay nói: “Chủ nhân, nhiệm vụ đã hoàn thành, thuộc hạ còn việc phải làm, hẹn ngày gặp lại.” Nói xong, không đợi Dương Kiệt kịp phản ứng, tựa như bị ma đuổi vội vã quay đầu bỏ chạy vào cánh cửa sắt mà Kiều Phong mới liên lạc lúc nãy, tung người nhảy vào khuất đi sau cánh cửa dạng khí đó.



“kí dzì thế này, mình còn chưa nói xong mà, sao lại bỏ chạy mất dép như thế này? Bộ mình đáng sợ lắm sao?” Dương Kiệt dùng tay xoa xoa khuôn mặt của mình, lắc đầu thở dài nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang