Noãn Noãn hối hả chạy vô, dúi đầu vào trong ngực Hoan Nhan: “Mẹ, con bị một người bộ dáng giống như ông chú, vô lễ với….”
Miệng nhỏ giương lên cao, trên khuôn mặt còn mang theo dấu vết nước miếng, trong đầu rối bời thành một mảnh, bộ dáng giống ông chú? Tay chân cô lạnh như băng, chẳng lẽ là…. “Chị!” Người nọ cũng không kịp chờ đợi, xông vào phòng bệnh, trên khuôn mặt anh tuấn trầm ổn không nén được nổi vui mừng, Quý Duy An tiến lên, mạnh mẽ ôm lấy thật chặt hai người phụ nữ ở trong lòng.
“Duy An…” Hoan Nhan kích động toàn thân phát run, cô gắt gao ôm lấy hắn, thậm chí Noãn Noãn bị hai người kẹp chặt ở giữa oa oa lên tiếng, cũng bị bỏ quên.
“Để chị nhìn xem, mau mau để chị xem em đã khỏe chưa?” Hứa Hoan Nhan ôm lấy khuôn mặt cậu xem xét cẩn thận, nhìn gương mặt tinh thần sáng láng, cũng không còn dấu vết bệnh hoạn gì, không khỏi an ủi gật đầu: “Duy An, em đã bao lâu không đến rồi hả? Noãn Noãn cũng bốn tuổi rồi, em vẫn chưa đến thăm lần nào…..”
“Không làm cho Quý gia trở mình lại, em làm sao có mặt mũi đến tìm chị?” Duy An cười khẽ, tư thế cũng thành thục nhiều rồi, cậu ôm Hứa Hoan Nhan nhẹ nhàng nói: “Chị, em tới đón chị về nhà.”
“Về nhà?” Hứa Hoan Nhan bị lời nói của cậu kích thích đến ngây người, trở về thành phố nơi trước kia ở sao? Có còn cần thiết không?
Hứa Hoan Nhan quya đầu lại, liếc mắt nhìn người đang nằm ngủ….Á Hi, cô nhỏ giọng nói: “Duy an, chị muốn chăm sóc cho Á Hi.”
“Em sẽ giúp, chị, em đưa hai người trở về, nhà họ Quý chúng ta, lúc trước bị thất bại, phải ra đi lặng lẽ, lần này em muốn đường đường chính chính trở về, hơn nữa, em hiện tại có đủ năng lực chiếu cố đến chị, cũng có năng lực tìm bệnh viện tốt nhất cho Á Hi.”
Hứa Hoan Nhan hơi động tâm, đến bây giờ vẫn còn đang giấu giếm ba mẹ Á Hi, điều cô có thể làm quả thật như muối bỏ biển, nếu Duy An có năng lực này, nói vậy không chừng bệnh tình của Á Hi sẽ có chuyển biến tốt.
“Mẹ, các người không quan tâm con…..” Noãn Noãn nhảy dựng lên, chen chúc giữa hai người, đôi mắt to tức giận nhìn Quý Duy An, một ngón tay mũm mĩm chỉ vào cậu: “Chú là ai, tại sao lại ôm mẹ con?”
“Noãn Noãn….” Hứa Hoan Nhan ngồi xổm xuống, sờ cô bé một cái: “ Gọi cữu cữu ( cậu )…..”
“Cậu?” Noãn Noãn cắn ngón tay, hình như cô bé nghe mẹ nói qua mình có người cậu, nhưng cũ cũ là ý gì?
“Mẹ, tại sao không gọi là mới đi?” ( Theo mình nghĩ tiếng Trung cữu cữu khi đọc lên nghe giống như là cựu cựu ( cũ ) nên cô bé tưởng tên là cũ chứ không nghĩ là cậu.)
“Tiểu quỷ!” Quý Duy An ôm lấy cô bé: “Nhóc con, mau gọi ta là cậu, cậu sẽ dẫn con đi khu vui chơi.”
“Cậu!” Noãn Noãn lập tức hét to lên một tiếng, hướng về phía cậu nhảy dựng lên: “Đi nha?”
“Được, đi liền ngay bây giờ.”
Hứa Hoan Nhan mỉm cười, nhìn bóng dáng hai người chạy ra ngoài, cô xoay người đi tới bên giường Á Hi, anh đã tỉnh, đang nhìn cô.
Cô ngồi xuống bên cạnh anh, kéo chăn đắp lại cho anh, chợt nhớ tới cái gì, cô cau mày nhìn anh: “Nếu như đến ngày tận thế, điều anh muốn làm nhất là gì?”
Tằng Á Hi giống như hứng thú, đáy mắt hiện lên ý cười: “Anh muốn tạo một con thuyền lớn, chở ba mẹ, em và Noãn Noãn, cả người thân của em nữa, tất cả người anh quan tâm cùng đi chạy nạn….”DiễnđànLêQuýĐôn.
“Wow….Anh thật vĩ đại.” Hứa Hoan Nhan cười nhìn anh, tinh thần anh hình như tốt hơn lên, làm cho Hoan Nhan cảm thấy an tâm được phần nào.
“Sau đó anh chèo thuyền đến trước mặt mấy người mà anh không thích, chèo qua chèo lại mấy lần…. Làm cho bọn họ ghen tỵ đến hộc máu!” Nhưng anh lại tinh nghịch nói tiếp, khiến Hoan Nhan dở khóc dở cười.
“Được đó, em sẽ lấy sữa đổ vào người mà anh ghét, thay anh trút giận có được không?”
Hứa Hoan Nhan cao hứng nói hòa theo, trong không gian lảng vảng mùi vị hạnh phúc.
“Nếu như đều chết hết thì sao?” Á Hi bỗng nhiên nói, chân mày nhíu lại nét mặt chợt có phần ảm đạm, tối tăm.DĐLQĐ
“Vậy cũng không tệ, chết là xong chuyện, sống cũng mệt mõi.”
“Nếu như em chết, anh còn sống, em muốn anh đốt cho em cái gì?”
Hứa Hoan Nhan cúi đầu suy nghĩ hồi lâu, nhưng rồi lắc đầu mờ mịt trả lời: “Em không biết, em chết rồi, không còn cảm giác, vậy suy nghĩ làm gì nữa?”
“Tằng Á Hi, còn anh thì sao? Nếu như anh chết, em còn sống, vậy anh muốn em đốt cho anh cái gì?” Hứa Hoan Nhan quay mặt nhìn anh, hỏi ngược lại.
Anh chăm chú nhìn cô, khuôn mặt dịu dàng, đầu ngón tay mang theo hơi lạnh, lướt nhẹ trên khuôn mặt cô: “Nếu như anh chết, em đốt cho anh một bó giấy có được không?”
******************* Rốt cuộc vẫn theo Quý Duy An quay về thành phố kia, đổi một phòng tốt nhất trong bệnh viện, dùng vài loại thuốc đặc trị, bệnh tình của Á Hi coi như từ từ chuyển biến tốt hơn, không cần có người dìu cũng có thể đi tản bộ trong hoa viên bệnh viện, chỉ là bác sĩ dặn dò, thân thể của anh bây giờ chưa thích hợp xuất viện.Diễn-๖ۣۜĐàn-Lê-Quý-๖ۣۜĐôn
Từ trong văn phòng bác sĩ đi ra, Hứa Hoan Nhan thở một hơi nhẹ nhõm thật dài, Tằng Á Hi vẫn chưa bắt đầu điều trị bằng hóa chất,bởi vì anh vẫn giấu giếm bệnh tình, thời gian dùng thuốc cũng ngắn, chưa phát sinh ra chuyện gì, nên bác sĩ đề nghị theo dõi một thời gian nữa, mới tiến hành giải phẩu theo lời đề nghị của cô.
Một lần, mới có một lần, trong bụng cô đã xuất hiện một phôi thai nho nhỏ, đó là đứa bé thuộc về cô và Á Hi.
Cô vui sướng, nhưng lại sợ hãi.
Nguyên nhân vui sướng cô biết, nguyên do sợ hãi, cô không muốn đối mặt.
Có được tất có mất, có mất cũng có được. Cô sớm hiểu đạo lý này, thuận theo an bài của đời người, không cần quay đầu lại, cũng không chần chờ.
*********** “Kỳ Chấn, Tấn Nhiên, bắt đầu thu lưới thôi.” Điện thoại trong tay Thân Tống Hạo vừa chấm dứt,thì tay kia cũng hung hăng gạt mạnh điếu thuốc vào trong gạt tàn thuốc.
Phòng làm việc nhất thời yên tĩnh, khóe môi anh cong lên nụ cười chắc chắn, kim giây đồng hồ mới quay được một vòng, điện thoại bắt đầu vang lên liên tiếp.
“A Hạo, bất động sản Mậu Nguyên nửa giờ trước giá bắt đầu tăng lên, hiện tại mỗi cổ phiếu đã tăng lên bảy đồng tám…”
“Tổng Giám đốc, Thân phó Tổng bán chuyện cơ mật của Thân thị, chúng ta có đầy đủ toàn bộ chứng cớ, hiện đã giao cho Hội đồng quản trị…”
“A Hạo, Thân Tống Trạch mua một số lượng lớn hàng hóa giá thấp qua mặt hải quan, bây giờ đang bị hải quan giam giữ, bắt đầu kiểm tra toàn bộ,làm rõ công ty Tề Hiên thực nghiệp vật tư thực chất là của ông ta….”
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK