Hạ Tuyết lập tức từ trêи giường ngồi dậy, kϊƈɦ động hỏi Isha: “Cái gì mà CD tình ái? Cô cảm thấy tôi sẽ quay cái loại này sao?”
Isha nghiêm mặt nói với Hạ Tuyết: “Nhưng hôm nay tôi nhận được tin, nói tối hôm qua người của ONE KING nắm giữ CD tình ái của cô! Mà tin tức vô cùng chính xác! !”
Trong lòng Hạ Tuyết không khỏi phát lạnh, nhớ đến ánh mắt lạnh lẽo, vẻ mặt đầy sát khí của Hàn Văn Hạo đêm qua, cô bỗng tức giận nắm điện thoại nói: “Hắn thật quá đáng ! ! Dám cho tôi ngọc đá đều tan? Tôi thật không ngờ, đêm đó, hắn lại quay lại cái loại ghê tởm đó! !”
Isha cau mày, khẳng định hỏi: “Có ý tứ gì? Nói cách khác, đêm đó, cô thật sự. . . . . .”
“Không phải! !” Hạ Tuyết tức giận nói với Isha nói: “Đêm đó, là đêm duy nhất, tôi cùng cha Hi Văn . . . . . .”
Isha lập tức hiểu ra, nhưng cũng không nhịn được bật cười nói: “Cái gì? Ý của cô là, người quay lại CD tình ái của cô, là cha của đứa bé? Oh my god! ! Nhưng . . . . . . Điều đó không có thể ! Tại sao hắn phải làm như vậy? chuyện này đối với hắn mà nói, hoàn toàn không có lợi!”
Hạ Tuyết và Isha là bạn bè tốt cùng chung hoạn nạn, cũng không tính giấu diếm cô, nói: “Chúng ta ra ngoài uống coffee. . . . . . Tôi sẽ nói rõ chuyện kinh khủng này với cô một chút!”
“OK!” Isha đành phải cúp điện thoại!
Hạ Tuyết suy nghĩ, lập tức đi vào tủ quần áo, thay chiếc áo sơ mi màu trắng cổ chữ V, váy ngắn đen bó sát người, cầm túi xách đen, đi nhanh ra khỏi phòng, liếc thấy con gái và Daniel đang ngồi trêи ban công, ăn sáng, nhìn thấy Hạ Tuyết chuẩn bị đi, ngạc nhiên hỏi: “Mẹ! mẹ muốn đi đâu?”
Hạ Tuyết miễn cưỡng cười cười nhìn bọn họ, nói: “Hey! Mẹ . . . . . . Có chút việc muốn ra ngoài một chút! Dường như số đặc biệt về ảnh hậu có chút vấn đề!”
Daniel quan tâm nhìn Hạ Tuyết, hỏi: “Thân thể của em đã khỏe chưa ?”
“OK!” Hạ Tuyết đáp xong, mỉm cười đi ra khỏi Phòng Tổng Thống, vẻ mặt tức khắc lạnh lùng, nắm chặt túi xách trong tay, đi nhanh ra ngoài, vừa đi vừa cầm điện thoại di động, bấm số Hàn Văn Hạo. . . . . .
Sau khi điện thoại đã nối máy, Hạ Tuyết tức giận ngồi vào xe, tay cầm chìa khóa nổ máy xe, tay cầm di động lắng nghe tiếng chuông. . . . . .
“Alo. . . . . .” Hàn Văn Hạo trầm giọng, Hạ Tuyết tức giận mở loa điện thoại di động, mở máy điều hòa, hai tay nắm chặt tay lái, đạp chân ga, cho xe phóng đi, giận dữ hét lên: “Anh bây giờ đang ở đâu?”
Hàn Văn Hạo nhướng mày, ngồi trêи ghế làm việc, buông bút máy, lạnh giọng nói: “Chuyện gì? Muốn khiêu chiến với tôi nhanh như vậy sao?”
Hạ Tuyết vừa nghe lời này, càng khẳng định chuyện CD tình ái, chính là hắn gây ra, cô lập tức nở nụ cười lạnh, không thể tin được, nói: “Anh thật sự là quá kém!”
Vẻ mặt Hàn Văn Hạo lạnh lùng, lập tức nói: “Tôi không có thời gian nghe cô mắng tôi ! Cô có tư cách mắng tôi sao?”
“Hàn Văn Hạo! !” Hạ Tuyết vừa lái xe chạy ra khỏi khách sạn Castleton, vừa đau lòng nói: “Cho đến bây giờ, tôi biết anh lạnh lùng vô tình, nhưng tôi vẫn tin tưởng, anh cũng có một chút thiện lương đối xử với người bên cạnh anh, cùng với anh, cho dù tôi tự mình quyết định bí mật sinh Hi Văn, anh tức giận, tôi có thể hiểu được! Nhưng anh lại có thể làm ra chuyện như vậy, muốn cùng tan nát với anh! ! Anh có quá đáng hay không? Chẳng lẽ anh không có một chút lòng trắc ẩn nào sao? Rốt cuộc anh tàn nhẫn đến mức độ nào? Dù thế nào đi nữa Hi Văn cũng là con gái của anh, anh muốn hủy diệt mẹ của nó không nương tay, anh không sợ báo ứng sao?
Hàn Văn Hạo nắm điện thoại, dường như lời nói của Hạ Tuyết có ẩn ý khác, hắn nói ngay: “Cô muốn nói gì thì nói thẳng, tôi không có nhiều thời gian nghe cô nói nhãm! !”
“Bây giờ anh đang ở đâu ?” Hạ Tuyết mặt lạnh hỏi.
“Công ty! !” Hàn Văn Hạo nói ngay.
“Tôi có việc muốn gặp anh! !” Hạ Tuyết tức giận nói.
“Tốt! !” Hàn Văn Hạo cười lạnh nói: “Cô tới gặp tôi ! ! Đi thẳng vào đại sảnh công ty, tới gặp tôi ! !”
Hạ Tuyết nắm chặt tay lái, cũng cười lạnh nói: “Anh nghĩ rằng tôi không dám?”
Hàn Văn Hạo hừ một tiếng, nói: “Tôi không muốn loại phụ nữ như cô có liên quan bất kỳ tin tức nào với tôi! Cô đi thẳng đến dưới lầu nhà tôi ! !”
Hạ Tuyết lập tức cúp điện thoại, chuyển tay ta lái hướng tòa nhà 100 tầng của Hàn Văn Hạo chạy tới! !
Hàn Văn Hạo mặt lạnh dựa trêи ghế da, nhớ mấy lời của Hạ Tuyết nói lúc nảy, hắn cau mày, đứng dậy, cầm lấy tây phục sau ghế, mặc vào, nhanh chóng đi ra ngoài, Tả An Na đi tới, mỉm cười nói với Hàn Văn Hạo: “Tổng Tài, cuộc họp chuẩn bị bắt đầu!”
“Hủy bỏ đi! Tôi có việc phải đi ra ngoài một chút!” Vẻ mặt Hàn Văn Hạo lạnh lùng, nói dứt lời, liền đi ra ngoài! !
Tả An Na ngạc nhiên nhìn theo bóng lưng vội vã của Hàn Văn Hạo, cô nghi ngờ nói: “Đây là. . . . . dự án 1,3 tỷ a. . . . . .”
*****
Hạ Tuyết dừng trước cửa tòa nhà của Hàn Văn Hạo, đeo mắt kính lên, vẻ mặt lạnh lùng bước xuống xe, nhìn hoàn cảnh xung quanh một chút, bởi vì là nơi ở xa hoa, cho nên cũng không có mấy người đến khu này, cô tức giận ôm vai, dựa bên cạnh xe an tĩnh chờ đợi, vừa vặn lúc này, trong tòa nhà đi ra một đôi vợ chồng, dắt một đứa bé vừa cười, vừa nói đi tới. . . . . .
Hạ Tuyết sợ người khác nhận ra mình, cúi đầu xuống, hơi xoay mặt, bởi vì phong cách của cô quá tuyệt vời, khí thế mạnh mẽ, dáng người mềm mại, đôi vợ chồng kia tò mò nhìn cô. . . . . .
Hạ Tuyết nhướng mày, giả vờ như không có việc gì, quay đầu lại, cũng đã nhìn thấy Hàn Văn Hạo láy chiếc Rolls-Royce dừng bên cạnh xe mình . . . . .
Hàn Văn Hạo nhanh chóng bước ra xe, đi tới, nhìn thoáng qua đôi vợ chồng bên cạnh, đi tới bên Hạ Tuyết, nắm chặt tay cô, kéo cô đi lên bậc thang, đi vào trong.
“Buông tay! ! Đau quá!” Hạ Tuyết tức giận, cố tránh thoát tay Hàn Văn Hạo, vẻ mặt hắn lạnh lùng kéo cô vào thang máy chuyên dụng của mình, khi vào đến cửa kính, hắn hung hăng quăng cả người cô trêи tường bóng loáng, nhìn cô chằm chằm! !
Lúc này Hạ Tuyết cảm giác cánh tay của mình muốn gãy, cô kêu nhỏ tiếng, giơ cổ tay lên nhìn chỗ sưng đỏ, cô hung hăng ngẩng đầu nhìn hắn. . . . . .