Thật trùng hợp, em cũng thích một người, từ rất lâu rất lâu rồi!
"Anh biết!" . Lòng anh đáp lại chua xót, nhưng trên khuôn mặt vẫn duy trì khuôn mặt thản nhiên, trầm ngâm hỏi:
- Hai người từng bên nhau?
- Không có, chỉ là tình cảm đơn phương của em mà thôi.
Anh nhìn theo tầm mắt của cô, từ khung cửa sổ này nhìn sang quán bên kia đường, vừa hay gương mặt người thu ngân trong cửa hàng thấp thoáng hiện ra qua ô kính cửa sổ. Những ngày tháng tưởng như chưa bao giờ nhạt nhòa ấy, có bao giờ cô vô tình lướt qua cửa sổ nhìn thấy anh không?
Nếu như ngày xưa anh không e ngại mà dũng cảm tiến về phía cô thì có khi nào số phận của họ đã khác, cô cũng chẳng cần gặp anh trong cuộc hôn nhân nhuốm màu lợi ích và không tự nguyện này?
... Chuông đồng hồ điểm hai giờ sáng, men say cũng vơi đi gần hết sau cuộc hoan ái, Cố Đình Lập nhìn cô gái ngủ say trong lòng anh.
Bảy năm trời trôi qua, tấm chân tình của anh vẫn chưa ủ ấm được trái tim băng giá của cô sao? Dòng máu nóng trong tim cô dường như chỉ mãi mãi sục sôi vì hình bóng người cũ.
Rốt cuộc thì Trình Nam đã trở lại, cậu thiếu niên tươi sáng hay cười chiếm trọn tình cảm lưu luyến đầu đời của cô ấy đã trở lại.
Tại sao anh có thể xác định đó là Trình Nam, vì trước cuộc hôn nhân sắp đặt ấy, nhà họ Hàn đưa đến một bản báo chi tiết về cô. Ngoại trừ thời điểm cô xin tạm nghỉ học một năm vì lý do sức khỏe, còn lại quãng thời gian đại học đến sau này cô chưa từng tiếp xúc gần gũi với một người con trai nào khác.
Gặp lại Trình Nam khiến anh cảm thấy nguy cơ đổ vỡ cho quan hệ giữa anh và cô, cái thỏa thuận trước hôn nhân như một lưỡi đao treo cao chực chờ cắt đứt tình cảm mong manh của họ, chỉ cần một người muốn buông tay...
Lòng Cố Đình Lập lúc này đột nhiên xuất hiện ý nghĩ muốn trốn tránh, anh sợ một lúc nào đó, từ khuôn miệng xin xắn kia sẽ thốt lên hao từ LY HÔN.
Tiếng chuông báo thức inh ỏi đánh thức Hàn Lâm dậy sau giấc ngủ dài, đồng hồ đã chỉ hơn 7 giờ sáng, đến lúc thức dậy đi làm rồi. Hàn Lâm chống tay ngồi dậy, cảm thấy ngoài cảm giác mệt mỏi sau trận hoan ái đêm qua thì cơn bệnh có vẻ đã rút đi, người nhẹ hẫng.
Bên phía giường còn lại gối chăn lạnh lẽo, chứng tỏ người trên đó đã rời đi từ lâu. Hàn Lâm bần thần trong chốc lát, tối qua xem như bọn họ làm hòa rồi sao? Thái độ của anh tối qua rất khác thường, người chưa bao giờ cắt liên lạc với cô đột nhiên không nhận điện thoại, khi về nhà thì lầm lì không nói.
Nhìn những dấu hôn dày đặc trên khắp thân thể mình, nhớ đến sự mãnh liệt lúc ấy cô không khỏi rùng mình. Anh vốn dĩ vô cùng ôn nhu săn sóc, chưa bao giờ yêu cô mạnh bạo như thế bao giờ. Có cái gì đó đã âm thầm thay đổi.
Đến văn phòng, vừa ngồi vào bàn làm việc trong chốc lát, Trình Nam cười phơ lớ chào cô rồi vào văn phòng, Hàn Lâm nhạy cảm nhận ra hôm nay thái độ của anh đối với cô rất thoải mái. Như vậy cũng tốt, khi tiếp xúc trong công việc cũng không ngại ngùng.
Chuông điện thoại vang lên, đầu dây bên kia là giọng Sở Nhiên có chút nôn nóng:
- Cậu ổn không? Trưa nay tớ đến tìm cậu nhé!
Hàn Lâm chưa kịp hỏi thì dường như cô ấy bị ai gọi đi, vội vàng chào cô rồi cúp máy.
Mang tâm trạng không hiểu Hàn Lâm ngồi xuống làm việc tiếp, gần trưa mới cầm chiếc ly sang phòng trà. Hôm nay ở đây người tụ tập đông hơn thường lệ, tốp năm tốp ba chụm đầu xem gì đó trên điện thoại.
Tinh Mỹ cũng có mặt, thấy cô đang ngơ ngác thì nhanh chóng kéo cô sang, thì thầm hỏi:
- Cô ở gần sếp Trình như vậy, có nghe anh ấy nói gì về tin đồn nóng hổi này chưa?
- Tin gì cơ?
- Thì tin tức hẹn hò của cô nàng đỏng đảnh Bội Châu kia với tầng 27 đó. Đừng có nói là sáng giờ cô không đọc tin tức nha, cũng không có vào được mấy group kín trong công ty luôn?
Hàn Lâm chưa kịp tiêu hóa hết lượng thông tin cô nghe được, đã thấy cô ấy chìa điện thoại cho cô xem một bài báo, đăng vào lúc 4 giờ sáng, tiêu đề rất bắt mắt:
"Hoa đã có chủ? CEO Trung Thiên nửa đêm hẹn hò mỹ nữ. Chuyện tốt sắp đến! "
Kèm theo là một bài báo dài, đại ý là:
Phóng viên báo Z trong khi tác nghiệp theo đuôi một nữ minh tinh tại club Blue Star đã vô tình bắt gặp CEO Cố Đình Lập của tập đoàn Trung Thiên hẹn hò một vị mỹ nữ. Vốn dĩ chuyện nam nữ hẹn hò này cũng bình thường, nhưng vì đời sống cá nhân của vị này vô cùng kín đáo, rất ít khi để lọt thông tin ngoài những dòng ít ỏi công bố trên website tập đoàn nên phóng viên mới chú ý. Bài báo mô tả rằng lúc đó anh ta đã khá say, người đẹp sành điệu nóng bỏng thì bên cạnh tri kỷ chăm sóc ân cần. Cuối cùng hai người cùng nhau rời khỏi club.
Kèm theo bài báo là một loạt ảnh vô cùng bắt mắt, có ảnh Cố Đình Lập ngồi uống rượu, người đep vì anh ta rót, lại có bức ảnh anh dường như ngà ngà say, cô ấy đưa đỡ lấy anh, người ép vào người. Cuối cùng là một bức ảnh ở bãi đậu xe, cô gái xinh đẹp nhón gót giày, khuôn mặt nghiêng che mất nửa khuôn mặt anh, tư thế giống như hôn nhau. Phải nói tay nghề chụp ảnh của vị phóng viên này không tệ, ảnh sắc nét đến nỗi nhìn vào nửa khuôn mặt ấy, người trong công ty đã dễ dàng nhận ra cô gái ấy là Bội Châu.
Dưới bài báo ấy rất nhanh chóng xuất hiện "người biết chuyện", cung cấp rất nhiều tư liệu về người đẹp may mắn kia, có cả lý lịch hoành tráng từ trường học đến nhiệm sở trước đây của cô gái. Dân tình được dịp xuýt xoa rằng Trai tài gái sắc xứng đôi.
Lại có người tự xưng là bạn học cùng đại học của hai người, làm chứng rằng họ xưa kia chính là một đôi, chỉ không hiểu vì sao được hai năm rồi mỗi người mỗi ngã, nhà trai vì vậy chiết bóng nhiều năm đến giờ, lúc này hẳn là Châu về Hợp Phố. Nhiều cô gái rần rần bình luận mình cũng muốn có người bạn trai thâm tình như Cố tổng, tỏ rõ bản thân ganh tị với cô gái may mắn kia.
Hàn Lâm không lên tiếng, gượng cười trả lại điện thoại cho Tinh Mỹ, nghe cô ấy xì khẽ :
- Hóa ra con rùa vàng mà cô ấy muốn câu lại là Cố tổng, chẳng trách thăng tiến nhanh như vậy. Tình cũ không rủ cũng tới. Xem ra chúng ta sắp có bà chủ rồi, tôi cũng tranh thủ dẹp bỏ mộng ước hão huyền thôi.
Hàn Lâm đờ đẫn rót nước, cũng may mọi người chỉ lo buôn chuyện, không ai chú ý tới vẻ khác thường của cô. Nước nóng trong cốc sắp tràn ra mà cô cũng không hề hay biết.
Đúng lúc ấy có một bàn tay nhanh chóng khóa lại vòi nước, giọng nói Trình Nam cất lên:
- Mọi người hôm nay có vẻ thiếu nước trầm trọng nhỉ, tụ tập hết cả vào đây, định tháng này không lãnh lương sao?
Tiếng ồn ào trong phòng nhanh chóng tắt ngấm, mọi người nhanh chóng chào anh rồi ra khỏi phòng. Trình Nam ngày thường dù hay cười hi ha rất hòa đồng, nhưng dù sao cũng là sếp lớn, nghiêm mặt lại thì cũng rất có uy lực.
Căn phòng nhanh chóng trống trải, Trình Nam thở dài lấy chiếc cốc đang cầm trong tay Hàn Lâm:
- Tôi cũng mới biết việc này, hai người làm sao vậy? Chẳng phải đã kết hôn nhiều năm như vậy rồi, làm sao lại không công bố việc đó? Bây giờ công khai thì càng hỏng bét, cậu ấy lại mang tiếng ngoại tình cho coi.
Ngoại tình? Thế thì có lẽ anh ấy không nỡ để Bội Châu mang tiếng tiểu tam phá hoại gia đình người khác đâu. Có lẽ ngày cô tỉnh mộng sắp đến rồi.
"Anh biết!" . Lòng anh đáp lại chua xót, nhưng trên khuôn mặt vẫn duy trì khuôn mặt thản nhiên, trầm ngâm hỏi:
- Hai người từng bên nhau?
- Không có, chỉ là tình cảm đơn phương của em mà thôi.
Anh nhìn theo tầm mắt của cô, từ khung cửa sổ này nhìn sang quán bên kia đường, vừa hay gương mặt người thu ngân trong cửa hàng thấp thoáng hiện ra qua ô kính cửa sổ. Những ngày tháng tưởng như chưa bao giờ nhạt nhòa ấy, có bao giờ cô vô tình lướt qua cửa sổ nhìn thấy anh không?
Nếu như ngày xưa anh không e ngại mà dũng cảm tiến về phía cô thì có khi nào số phận của họ đã khác, cô cũng chẳng cần gặp anh trong cuộc hôn nhân nhuốm màu lợi ích và không tự nguyện này?
... Chuông đồng hồ điểm hai giờ sáng, men say cũng vơi đi gần hết sau cuộc hoan ái, Cố Đình Lập nhìn cô gái ngủ say trong lòng anh.
Bảy năm trời trôi qua, tấm chân tình của anh vẫn chưa ủ ấm được trái tim băng giá của cô sao? Dòng máu nóng trong tim cô dường như chỉ mãi mãi sục sôi vì hình bóng người cũ.
Rốt cuộc thì Trình Nam đã trở lại, cậu thiếu niên tươi sáng hay cười chiếm trọn tình cảm lưu luyến đầu đời của cô ấy đã trở lại.
Tại sao anh có thể xác định đó là Trình Nam, vì trước cuộc hôn nhân sắp đặt ấy, nhà họ Hàn đưa đến một bản báo chi tiết về cô. Ngoại trừ thời điểm cô xin tạm nghỉ học một năm vì lý do sức khỏe, còn lại quãng thời gian đại học đến sau này cô chưa từng tiếp xúc gần gũi với một người con trai nào khác.
Gặp lại Trình Nam khiến anh cảm thấy nguy cơ đổ vỡ cho quan hệ giữa anh và cô, cái thỏa thuận trước hôn nhân như một lưỡi đao treo cao chực chờ cắt đứt tình cảm mong manh của họ, chỉ cần một người muốn buông tay...
Lòng Cố Đình Lập lúc này đột nhiên xuất hiện ý nghĩ muốn trốn tránh, anh sợ một lúc nào đó, từ khuôn miệng xin xắn kia sẽ thốt lên hao từ LY HÔN.
Tiếng chuông báo thức inh ỏi đánh thức Hàn Lâm dậy sau giấc ngủ dài, đồng hồ đã chỉ hơn 7 giờ sáng, đến lúc thức dậy đi làm rồi. Hàn Lâm chống tay ngồi dậy, cảm thấy ngoài cảm giác mệt mỏi sau trận hoan ái đêm qua thì cơn bệnh có vẻ đã rút đi, người nhẹ hẫng.
Bên phía giường còn lại gối chăn lạnh lẽo, chứng tỏ người trên đó đã rời đi từ lâu. Hàn Lâm bần thần trong chốc lát, tối qua xem như bọn họ làm hòa rồi sao? Thái độ của anh tối qua rất khác thường, người chưa bao giờ cắt liên lạc với cô đột nhiên không nhận điện thoại, khi về nhà thì lầm lì không nói.
Nhìn những dấu hôn dày đặc trên khắp thân thể mình, nhớ đến sự mãnh liệt lúc ấy cô không khỏi rùng mình. Anh vốn dĩ vô cùng ôn nhu săn sóc, chưa bao giờ yêu cô mạnh bạo như thế bao giờ. Có cái gì đó đã âm thầm thay đổi.
Đến văn phòng, vừa ngồi vào bàn làm việc trong chốc lát, Trình Nam cười phơ lớ chào cô rồi vào văn phòng, Hàn Lâm nhạy cảm nhận ra hôm nay thái độ của anh đối với cô rất thoải mái. Như vậy cũng tốt, khi tiếp xúc trong công việc cũng không ngại ngùng.
Chuông điện thoại vang lên, đầu dây bên kia là giọng Sở Nhiên có chút nôn nóng:
- Cậu ổn không? Trưa nay tớ đến tìm cậu nhé!
Hàn Lâm chưa kịp hỏi thì dường như cô ấy bị ai gọi đi, vội vàng chào cô rồi cúp máy.
Mang tâm trạng không hiểu Hàn Lâm ngồi xuống làm việc tiếp, gần trưa mới cầm chiếc ly sang phòng trà. Hôm nay ở đây người tụ tập đông hơn thường lệ, tốp năm tốp ba chụm đầu xem gì đó trên điện thoại.
Tinh Mỹ cũng có mặt, thấy cô đang ngơ ngác thì nhanh chóng kéo cô sang, thì thầm hỏi:
- Cô ở gần sếp Trình như vậy, có nghe anh ấy nói gì về tin đồn nóng hổi này chưa?
- Tin gì cơ?
- Thì tin tức hẹn hò của cô nàng đỏng đảnh Bội Châu kia với tầng 27 đó. Đừng có nói là sáng giờ cô không đọc tin tức nha, cũng không có vào được mấy group kín trong công ty luôn?
Hàn Lâm chưa kịp tiêu hóa hết lượng thông tin cô nghe được, đã thấy cô ấy chìa điện thoại cho cô xem một bài báo, đăng vào lúc 4 giờ sáng, tiêu đề rất bắt mắt:
"Hoa đã có chủ? CEO Trung Thiên nửa đêm hẹn hò mỹ nữ. Chuyện tốt sắp đến! "
Kèm theo là một bài báo dài, đại ý là:
Phóng viên báo Z trong khi tác nghiệp theo đuôi một nữ minh tinh tại club Blue Star đã vô tình bắt gặp CEO Cố Đình Lập của tập đoàn Trung Thiên hẹn hò một vị mỹ nữ. Vốn dĩ chuyện nam nữ hẹn hò này cũng bình thường, nhưng vì đời sống cá nhân của vị này vô cùng kín đáo, rất ít khi để lọt thông tin ngoài những dòng ít ỏi công bố trên website tập đoàn nên phóng viên mới chú ý. Bài báo mô tả rằng lúc đó anh ta đã khá say, người đẹp sành điệu nóng bỏng thì bên cạnh tri kỷ chăm sóc ân cần. Cuối cùng hai người cùng nhau rời khỏi club.
Kèm theo bài báo là một loạt ảnh vô cùng bắt mắt, có ảnh Cố Đình Lập ngồi uống rượu, người đep vì anh ta rót, lại có bức ảnh anh dường như ngà ngà say, cô ấy đưa đỡ lấy anh, người ép vào người. Cuối cùng là một bức ảnh ở bãi đậu xe, cô gái xinh đẹp nhón gót giày, khuôn mặt nghiêng che mất nửa khuôn mặt anh, tư thế giống như hôn nhau. Phải nói tay nghề chụp ảnh của vị phóng viên này không tệ, ảnh sắc nét đến nỗi nhìn vào nửa khuôn mặt ấy, người trong công ty đã dễ dàng nhận ra cô gái ấy là Bội Châu.
Dưới bài báo ấy rất nhanh chóng xuất hiện "người biết chuyện", cung cấp rất nhiều tư liệu về người đẹp may mắn kia, có cả lý lịch hoành tráng từ trường học đến nhiệm sở trước đây của cô gái. Dân tình được dịp xuýt xoa rằng Trai tài gái sắc xứng đôi.
Lại có người tự xưng là bạn học cùng đại học của hai người, làm chứng rằng họ xưa kia chính là một đôi, chỉ không hiểu vì sao được hai năm rồi mỗi người mỗi ngã, nhà trai vì vậy chiết bóng nhiều năm đến giờ, lúc này hẳn là Châu về Hợp Phố. Nhiều cô gái rần rần bình luận mình cũng muốn có người bạn trai thâm tình như Cố tổng, tỏ rõ bản thân ganh tị với cô gái may mắn kia.
Hàn Lâm không lên tiếng, gượng cười trả lại điện thoại cho Tinh Mỹ, nghe cô ấy xì khẽ :
- Hóa ra con rùa vàng mà cô ấy muốn câu lại là Cố tổng, chẳng trách thăng tiến nhanh như vậy. Tình cũ không rủ cũng tới. Xem ra chúng ta sắp có bà chủ rồi, tôi cũng tranh thủ dẹp bỏ mộng ước hão huyền thôi.
Hàn Lâm đờ đẫn rót nước, cũng may mọi người chỉ lo buôn chuyện, không ai chú ý tới vẻ khác thường của cô. Nước nóng trong cốc sắp tràn ra mà cô cũng không hề hay biết.
Đúng lúc ấy có một bàn tay nhanh chóng khóa lại vòi nước, giọng nói Trình Nam cất lên:
- Mọi người hôm nay có vẻ thiếu nước trầm trọng nhỉ, tụ tập hết cả vào đây, định tháng này không lãnh lương sao?
Tiếng ồn ào trong phòng nhanh chóng tắt ngấm, mọi người nhanh chóng chào anh rồi ra khỏi phòng. Trình Nam ngày thường dù hay cười hi ha rất hòa đồng, nhưng dù sao cũng là sếp lớn, nghiêm mặt lại thì cũng rất có uy lực.
Căn phòng nhanh chóng trống trải, Trình Nam thở dài lấy chiếc cốc đang cầm trong tay Hàn Lâm:
- Tôi cũng mới biết việc này, hai người làm sao vậy? Chẳng phải đã kết hôn nhiều năm như vậy rồi, làm sao lại không công bố việc đó? Bây giờ công khai thì càng hỏng bét, cậu ấy lại mang tiếng ngoại tình cho coi.
Ngoại tình? Thế thì có lẽ anh ấy không nỡ để Bội Châu mang tiếng tiểu tam phá hoại gia đình người khác đâu. Có lẽ ngày cô tỉnh mộng sắp đến rồi.