Chương 225: Công ty xảy ra chuyện
Một ngày cuối tuần.
Nhụy Lam được ông bà ngoại dẫn đến nhà bạn làm khách, Lăng Túc Nhiên và Tần Nhã Khiết khó có được khoảng thời gian của hai người.
“Bà xã, tổng giám đốc đại nhân em đây, mấy ngày nay cảm thấy thế nào?” Hai người ngồi xuống ghế sô pha, Lăng Túc Nhiên nhìn Tần Nhã Khiết, cười hỏi.
“Mệt mỏi!” Tần Nhã Khiết duỗi lưng một chút, trực tiếp nằm trên ghế sô pha, tựa đầu lên hai chân Lăng Túc Nhiên.
“Mệt mỏi hơn em tưởng tượng nhiều, sứt đầu mẻ trán, tất cả đều là chuyện lớn cần giải quyết, em thật lo lắng là sẽ không tiếp tục kiên trì được nữa, sợ phụ lòng mong đợi của Giám Đốc Thẩm.
“Ha ha, vạn sự khởi đầu nan, em vừa mới lên chức, hơn nữa còn là vào khoảng thời gian cần phải điều chỉnh nhiều này, đương nhiên sẽ mệt mỏi!” Lăng Túc Nhiên cười cười.
“Có điều, vượt qua được giai đoạn này, em sẽ phá kén mà ra.”
“Thật sự rất khó!” Tần Nhã Khiết đáp lại.
“Nếu chỉ đơn thuần là những chuyện về nghiệp vụ thì còn đỡ, nhưng nhưng chuyện liên quan đến điều chỉnh cơ cấu và biến động nhân viên, đều là những chuyện rất nhạy cảm, chỉ cần xử lí không tốt một chút thì sẽ gây ra mâu thuẫn cực lớn.”
“Trong dự liệu!” Lăng Túc Nhiên lại cười một tiếng: “Lòng người là khó khống chế nhất!”
“Đúng rồi, Giám đốc Thẩm hẳn là có sắp xếp người hỗ trợ cho em nhỉ!”
“Ừ!” Tần Nhã Khiết gật đầu: “Giám đốc Thẩm chuyên môn mời riêng em cùng Giám đốc điều hành tập đoàn và Giám đốc hành chính nhân sự đi ăn.”
“Hai người đều là người của tổng bộ tập đoàn Tứ Hải điều đến, vô cùng trung thành với Giám đốc Thẩm, dù là năng lực nghiệp vụ hay nhân phẩm tính tình đều rất tốt, cũng đều là nhờ có hai người họ hỗ trợ, nếu không em càng đau đầu hơn.”
“Thế thì tốt rồi!” Lăng Túc Nhiên lại cười một tiếng.
“À đúng, đêm hôm đó bởi vì lúc sau đột nhiên xảy ra chuyện, em còn nhiều việc chưa kịp hỏi anh nữa!” Tần Nhã Khiết đột nhiên nhớ ra chuyện này.
Hai mắt cô nhìn chằm chằm Lăng Túc Nhiên, mở miệng hỏi: “Anh và Giám đốc Thẩm rốt cuộc có quan hệ thế nào? Ông ấy cho em lên vị trí Tổng giám đốc này có phải là vì anh không?”
“Anh với ông ấy xem như là bạn bè.” Lăng Túc Nhiên biết vấn đề này không có khả năng né tránh được, hơi ngừng một chút, sau đó tiếp tục nói.
“Hai năm trước, anh giúp ông ấy một chuyện, cho nên trong lòng ông ấy vẫn luôn biết ơn anh, có đều, chuyện em lên vị trí Tổng giám đốc này, thật sự không phải vì nguyên nhân này.”
“Đây là ông ấy chủ động đến tìm anh, nói rằng ông ấy muốn về tổng bộ Hải Trung làm việc, không có sức lực mà quản lí chuyện của Đông Khởi bên này, cho nên muốn tìm một người tin cậy quản lí giúp ông ấy.”
“Lúc đang nói chuyện ngày trước với anh, ông ấy đã tìm hiểu qua em, là dựa trên cơ sở công nhận năng lực làm việc của em mới có quyết định này.”
“Tin anh mới là lạ!” Tần Nhã Khiết vểnh cái miệng nhỏ gợi cảm lên: “Tự em có phân lượng thế nào em biết rõ nhất, nếu như không có quan hệ của anh, vị trí này không có khả năng đến phiên em!”
Cô hơi ngừng lại một chút, sau đó tiếp tục mở miệng nói: “Anh nói thật đi, em lên làm Giám đốc marketing cũng là do anh?”
“Bà xã, em có thể có chút lòng tin với bản thân được không?” Lăng Túc Nhiên cười trả lời.
“Anh vô cùng khẳng định nói cho em, đây chính là do em tự cố gắng mà giành được, ngay cả Giám đốc Thẩm sau này cũng là được nghe Giám đốc Phan nói.”
“Được, em tạm tin anh!” Tần Nhã Khiết nói xong, ra vẻ hờn dỗi nhìn về phía Lăng Túc Nhiên.
“Ông xã thối này, thế mà lại quen biết nhân vật lớn như Giám đốc Thẩm, lại vẫn luôn giấu em!”
“Anh thành thật thẳng thắn, chuyện tập đoàn Tần Cường có phải là do Giám đốc Thẩm sắp xếp?”
“Ha ha, đó là việc nhỏ!” Lăng Túc Nhiên cười cười.
“Em biết ngay!” Tần Nhã Khiết liếc anh một cái.
Quen biết nhân vật lớn như Thẩm Quang Khải, lại không chịu nói sớm, hại mình lo lắng lâu như thế.
“Đúng rồi, ông xã, hôm đó ở cổng khách sạn, những người muốn ám sát anh kia, tại sao lại gọi anh là Lăng Soái!” Tần Nhã Khiết lại mở miệng lần nữa.
“Ờ…” Lăng Túc Nhiên thoáng sửng sốt.
“Không có ý nghĩa đặc biệt gì cả, anh làm huấn luyện viên trong quân đội, bọn họ đều gọi anh như thế, có lẽ là do anh đẹp trai đi!”
“Phụt!”
Tần Nhã Khiết yêu kiều cười ra tiếng: “Da mặt anh thật đúng là không mỏng nhỉ!”
“Chẳng lẽ bà xã không thấy thế?” Lăng Túc Nhiên nhéo nhéo sống mũi cao của người đẹp: “Ông xã em chẳng lẽ không đẹp trai à?”
“Miễn cưỡng tạm được!” Tần Nhã Khiết le lưỡi ra, làm mặt quỷ.
“Thế này mà còn miễn cưỡng? Em gặp qua ai đẹp trai hơn anh à?” Lăng Túc Nhiên vươn tay cù lên người Tần Nhã Khiết.
“Ha ha ha…” Tần Nhã Khiết cười đến run rẩy.
“Bà xà, tranh thủ trong nhà chỉ có hai chúng ta, có muốn…” Khóe miệng Lăng Túc Nhiên giương lên.
“Hả? Cái đồ lưu manh này, mới thức dậy không bao lâu, anh lại muốn bắt đầu!” Tần Nhã Khiết nhanh chóng bò dậy: “Không được, nhỡ đâu lát nữa bố mẹ đột nhiên về, thế thì ngại lắm!”
“Không đâu, bố mẹ chắc chắn sẽ ăn xong cơm trưa mới về.” Lăng Túc Nhiên vươn tay muốn ôm người đẹp vào lòng.
“Kìa, thật sự không được, đến tối rồi nói…” Trên mặt Tần Nhã Khiết hiện lên một vòng ửng đỏ, nhanh chóng thoát đi.
“Reng reng reng!”
Đúng lúc này, điện thoại của Tần Nhã Khiết vang lên, cầm lên nhìn, là số của Trương Mai.
“Trương Mai, cuối tuần không nghỉ ngơi, còn đang nghĩ đến công việc à?” Điện thoại kết nối, Tần Nhã Khiết cười nói.
Sau khi cô nhậm chức Tổng giám đốc, đã điều Trương Mai và Chu Dao đến bên cạnh mình, Trương Mai đảm nhiệm thư kí của cô, Chu Dao làm trưởng phòng làm việc của tập đoàn.
“Tổng giám đốc Tần, xảy ra chuyện rồi!” Giọng của Trương Mai nghe vô cùng lo lắng.
“Hử? Xảy ra chuyện gì?” Tần Nhã Khiết thoáng sửng sốt.
“Một loại thuốc trị liệu nhắm đến đối tượng bệnh nhân bị ung thư do Công ty dược phẩm Hồng Quân dưới trướng tập đoàn xảy ra vấn đề nghiêm trọng!” Trương Mai hơi bình tĩnh lại, sau đó tiếp tục nói.
“Không ít bệnh nhân sau khi dùng thuốc, đều xuất hiện hiện tượng bệnh tình năng thêm, trong đó có năm bệnh nhân sau khi bị chuyển vào phòng chăm sóc đặc biệt đã qua đời vì không cứu được.”
“Cái gì!?” Tần Nhã Khiết lớn tiếng hô lên.
Cô hơi ngừng lại, sau đó tiếp tục hỏi: “Tại sao lại xuất hiện loại trường hợp này, là sản phẩm mới nghiên cứu phát minh?”
“Không phải!” Trương Mai đáp lại, nói: “Là một trong hai sản phẩm chủ chốt của Công ty dược phẩm Hồng Quân, đã tiêu thụ gần ba năm, vẫn luôn không có vấn đề gì.”
“Vậy tại sao lại đột nhiên xảy ra vấn đề?” Tần Nhã Khiết cau mày.
“Tôi cũng không biết.” Trương Mai tiếp tục trả lời: “Tổng giám đốc Tần, tôi bây giờ đang ở Công ty dược phẩm Hồng Quân, cô có tiện đến một chuyến không?”
“Giám đốc của Công ty dược phẩm Hồng Quân đã bị cảnh sát đưa đi, còn lại mấy phó tổng quản lí ở công ty, hiện tại bên phía vệ sinh an toàn thực phẩm muốn niêm phong Công ty dược Hồng Quân…”
“Ừ! Tôi đến ngay đây!” Tần Nhã Khiết ngắt lời cô.
“Cô lập tức thông báo cho các cấp quản lí trở lên của các ban ngành của Công ty dược Hồng Quân toàn bộ trở về công ty, mặt khác, nói Phó Tổng giám đốc marketing thông báo cho tất cả khách hàng tạm ngưng dùng sản phẩm của Công ty dược Hồng Quân!”
“Vâng!” Trương Mai đáp lại xong, sau đó cúp điện thoại.
“Bà xã, xảy ra chuyện gì?” Đợi sau khi Tần Nhã Khiết cất điện thoại vào, Lăng Túc Nhiên hỏi.
“Một công ty dược phẩm dưới trướng tập đoàn xảy ra chuyện!” Tần Nhã Khiết kể lại câu chuyện cho Lăng Túc Nhiên nghe.
“Hử!?” Lăng Túc Nhiên nhướn mày.
“Bà xã, anh đi cùng với em đến công ty xem xét!”
Trong lúc nói chuyện, anh đã lấy điện thoại di động ra để gọi cho Huyền Bàn, bảo anh ta chuẩn bị xe,
“Vâng!” Tần Nhã Khiết gât đầu, hai người đi về phía cửa nhà.
Năm phút sau, hai người lên xe, Huyền Bàn đạp mạnh chân ga.