Vì vụ chuyển hàng qua đường biển này nên anh đã phải cho người đi từ sáng sớm. Nhưng lại muốn Kaylin đi cùng, cô hay thích ngắm biển.
Cứ nghĩ là đã hoàn thành xong nên chỉ dạo chơi trên biển rồi sẽ quay trở lại đất liền, thế nhưng tiến nổ phát ra làm rung cả con thuyền này. Kaylin ngồi bên trong còn bị lệch người qua bên ghế bị nghiêng.
Zane vừa vào đã thấy Finnegan đang kiểm tra lại tàu qua màn hình hiển thị. Anh đi tới để quan sát cùng, Finnegan thấy thế thì liền nói:
- Lão đại, phần bụng tàu đang có một lượng lớn nước tràn vào. Với tốc độ này gắng gượng đợi đến khi gọi hỗ trợ tới vẫn sẽ kịp.
Nhưng anh lại cảm thấy điều bất thường nên đã bảo Finnegan truy quét những vùng đảo gần đây. Anh không muốn đợi đến lúc đấy vì đưa theo Kaylin đi, cô không đối phó được với mấy chuyện này.
Dù vậy thì vẫn phải liên lạc với người trong đất liền đến trợ giúp. Zane đang muốn điều khiển tay lái thuyền nhưng nhận thấy báo hiệu nguy cấp nên đã dừng lại. Nếu còn đi thì nước tràn vào trong sẽ còn nhiều hơn. Nhìn vẻ mặt Kaylin đang cố gắng bình tĩnh, anh lại thấy cô buồn cười. Sợ có thể nói là sợ, không cần cô phải diễn đến mức như thế.
- Các cậu chuẩn bị phao đi, bơi vào hòn đảo này trước, sau đấy tính sau. - Zane chỉ tay lên màn hình khoanh vùng hoàn đảo cách đó gần 2 km. Nếu là người thường bơi vào đó sẽ mệt chết giữa chừng rồi. Nhưng đối với việc này thì không có là chuyện gì to tác.
- Lão đại, còn...
- Tự tôi có thể lo. - Zane biết Finnegan đang nói về Kaylin nên đã chặn lại lời nói của anh.
Theo như chỉ dẫn thì bọn họ đi xuống trước. Trên bầu trời lúc này lại có tiếng trực thăng đến. Ban đầu họ tưởng là người mình đã gọi tới nhưng nghe tiếng trực thăng bay trên bầu trời thì họ đã xác nhận lại là không phải của phía mình.
Dự cảm không lành vừa mới được vài giây thì mấy tên bắn tỉa trên đó cao đã xả hàng loạt đạn xuống. Từ cửa kính cho tới lan can bị trúng còn thấy tia lửa bắn ra.
Kaylin vừa nhìn liền trắng cả mặt. Cô bật dậy lùi về phía sau.
Thấy tình hình này nên Zane đã bảo nhảy xuống biển trước vì khi con tàu này chìm sẽ tạo ra xoáy nước lớn, họ khi đấy bơi khỏi vùng cũng sẽ khó khăn.
Theo lối thủng bên dưới, Davin đi trước nhưng anh vẫn không yên tâm cho chuyện này lắm.
- Lão đại hay để để thuộc hạ đi cùng.
- Người mong tôi chết còn nhiều, lo cái gì.
Zane nói xong còn đẩy anh ta xuống trước, hai người kia thấy vậy thì cũng đi xuống ngay. Kaylin thấy họ lặn rất giỏi, thoáng cái đã ẩn khỏi thân tàu rồi. Cô đứng đó, tiếng nổ làm cô sợ phát hoảng. Khi này Zane kéo cô lại gần, không nói đã kéo cô xuống biển. Phản ứng người không biết bơi như cô thì đã giãy giụa rất mạnh. Nhưng Zane có thể giữ chặt cô được. Anh kéo cô rời cách xa con thuyền một mét nhưng tiếng nổ vẫn rất gần anh. Có những viên đạn bay xuống mà Kaylin còn nhìn thấy nó phi thẳng xuống biển sâu.
Tại vì hai người vẫn còn đang lênh đênh trên mặt nước, không có lặn nên bọn họ vẫn nhìn ra. Zane một lúc sau thấy số lượng đạn hướng về phía mình càng nhiều, cuối cùng mới kéo Kaylin xuống. Cô sặc nước vùng vẫy không thể thở được. Zane kéo cô vào, dùng miệng để truyền không khí cho cô. Nhưng Kaylin không ở dưới nước được lâu nên một lúc lại ngoi lên. Cánh tay Zane đang giữ chặt cô bị viên đạn bắn trượt qua, vết máu loang ra cả biển. Điều này là rất nguy hiểm, vì trên vùng biển sẽ có nhiều loài sẽ đánh hơi được mùi máu. Anh vì thế mà phải nhanh chóng để đưa Kaylin lên bờ được. Nhưng giờ chứng ngại vật quá nhiều. Loạt đạn bắn ra, Kaylin đương nhiên không hề tổn hại gì, cô được anh bao bọc rất kĩ. Nhưng mà anh bị thương lại không ít.
Cô nhìn chiếc thuyền đang chìm dần, vẻ mặt cô càng hoảng sợ hơn. Nhưng mà lại có ý nghĩ trong đầu khi thấy Zane đang bị thương. Anh có thể rời đi như mất người kia nhưng anh lại phải vác theo cô nên không đi được, còn bị thương rất nhiều. Cô chợt cắn môi, suy nghĩ một chút liền buông tay khỏi cổ anh ra. Nhưng Zane lại giữ chặt lấy người cô. Sắc mặt anh không tốt, anh cũng không nói gì mà vẫn cố mà kéo cô theo.
Thế nhưng chiếc thuyền đang chìm lại bị bọn chúng cho phát nổ, lực nổ lớn khiến cho các mảnh thuyền bắn ra rất mạnh. Zane bị một mảnh lớn đập vào lưng, nhưng anh chỉ nhíu mày. Quay lại lấy mảnh đó để Kaylin bám vào.
Bên trên khi này người của Anthony vừa hay đã tới. Nhưng Zane và Kaylin đang bị lực của nước đẩy ra chỗ đó rất xa. Không còn cách nào mà cố bơi vào hòn đảo gần đó, không đúng như dự tính ban đầu của anh.
Nhưng mà Zane bị thương nặng quá, anh không còn nhiều sức nên đã nằm ngay tại bờ biển. Kaylin bị sặc nước biển cay xè nhưng cô vẫn cố đến để kéo anh vào trong những tán cây để che không cho mấy người đó biết. Nhưng Zane nặng quá, căn bản cô không kéo nổi.
Bãi cát trắng bây giờ còn nhuốm máu của anh. Kaylin luống cuống đưa tay giữ vết thương ở cánh tay cho anh, nhưng ở vai anh cũng bị. Đôi mắt cô sưng đỏ lên từ vừa nãy, giờ còn đỏ hơn.
Thấy cô đang loay hoay xử lý vết thương cho mình, Zane chỉ thở hắt ra.
- Tôi chưa chết.
Có chút gì đấy giống với lần đầu Kaylin gặp anh. Nhưng giờ cô lại lo quá mà không nghĩ được chuyện gì.
Chợt có bước chân đến gần, sau đó kéo đỡ Zane đi vào sâu trong đảo. Kaylin nhìn người này có chút thất thần, nhưng sau đó liền chạy đuổi theo hai người họ...