thật sự đáng sợ như vậy sao? Bách Dục Hàng mở video lên với một tia không tin.
Ban đầu cũng không có việc gì, đột nhiên, Bách Dục Hàng mở to cặp mắt, kinh hô thành tiếng: "Đây là cái gì!" Anh chỉ vào video đang được phát.
"Đây chỉ là mới bắt đầu thôi."
Hi Thần thờ ơ nói.
Lần đầu nhìn thấy nó, anh cũng giống như Bách Dục Hàng vậy, mang theo sự xem thường.
Đương nhiên, cuối cùng cũng giống như Bách Dục Hàng vậy, mang theo sự khó tin.
Bách Dục Hàng ngậm miệng lại, trong phòng yên tĩnh, hai người đàn ông, không biết đang trong tâm trạng như thế nào, xem những hình ảnh trong đoạn video.
Cuối cùng, màn hình máy tính một mảng tối đen.
Bách Dục Hàng tim đập loạn xọa.
Lấy ra một điếu thuốc: "Dục Hàng, châm thuốc”
Bách Dục Hàng lập tức đưa tay ra nhận lấy điếu thuốc của Hi Thần đưa tới, châm lửa, hung hăng hít một hơi, phun ra một làn khói trắng, phải rất lâu sau, mới yếu ớt dựa lưng vào ghế: "Tiêu hủy nó đi”
Hi Thần cầm điểu thuổc trong tay, hơi run run, ngay sau đó như không có chuyện gì xảy ra hít một hơi, dập tắt vào trong cái gạt tàn thuốc.
"Sợ rằng không được."
"Cậu ấy không thể nhìn thấy, cậu ấy sẽ hoàn toàn điên mất" "Cậu ấy" là ai, quá rõ ràng rồi.
Đừng nói Trầm Tu Cẩn, một người không liên quan như anh, thấy những thứ này, đã là một cú sốc lớn rồi.
"Cậu cho là, không có sự nhờ vả của cậu ấy, tôi sẽ tốn thời gian và nhân lực lớn như vậy để tìm cái video này sao? Hừ, Giản Đồng...
Có liên quan gì tới tôi sao?" Hi Thần nói một cách chế giễu: "Ba năm trước tìm những hình ảnh này đều bị hỏng.
Cậu nghĩ là những thứ này bị hỏng, A Cẩn thật sự sẽ không đi tìm nữa sao?”
"Lúc A Cẩn tìm đến tôi, thận trọng nhờ tôi giúp đỡ, cậu ấy nói thời gian của cậu ấy có hạn, phải dành thời gian đi tìm người vợ ham chơi của cậu ấy về, nhưng có một số việc, không thể lặp đi lặp lại, cậu ấy nhất định phải biết rõ.
Dục Hàng, cậu cũng biết tớ mà, trong ba người, tớ là ham chơi nhất, so với các cậu, những thứ khác tớ không sánh bằng, duy chỉ có những thứ không thấy được ánh sáng này, chuyện trộm gà trộm chó là sở trường của tớ.
Lúc A Cẩn cầu xin tớ, tớ nghĩ là, không vấn đề gì, chỉ là tìm một cái video thôi mà, loại chuyện này, cùng những thứ kia không giống nhau sao? Nhưng tớ không nghĩ tới, cái giá của cuộc tìm kiếm này, chính là ba năm.
Năm đầu tiên, tớ phát hiện thứ này căn bản không tìm được, nhưng tớ chưa bao giờ nghĩ đến việc từ bỏ, Dục Hàng, cậu biết tại sao không?”
- -----------------