Mục lục
Tổng Tài Mua Được Cô Vợ Nhỏ - Diệp Ánh Du (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 194:

“Cậu Hàn, vết thương của cô Du đã được xử lý xong xuôi rồi, ba ngày đầu đừng tháo băng gạc ra, sau đó có thể thay băng mỗi ngày một lần. Lúc đi tắm nhớ tránh…” Anh ta nghĩ một lúc rồi căn dặn.

Nam Cung Hàn ghét bỏ liếc nhìn anh ta một cái, giọng điệu lạnh lùng ngắt lời: “Xem thử coi cô ấy có bị phát sốt hay không.”

Lâm Phàm không chút do dự trả lời ngay lập tức: “Nếu vết thương không bị viêm, thì sẽ không phát sốt đâu.”

Sau khi anh ta rời đi, Diệp Ánh Du lo lắng hỏi: “Tôi bị thương như thế này, còn có thể tham gia cuộc họp đấu thầu được không?” Trước đây cô chưa từng tham gia đấu thầu, đối với tình hình cụ thể không hiểu rõ lắm.

Nhưng theo bộ lễ phục, thì xem ra rất có thể sẽ có một bữa tiệc rượu.

Tưởng tượng đến cảnh cô cánh tay quấn đầy băng gạc, tham gia bữa tiệc rượu cùng với Nam Cung Hàn, có thể gây ra những lời đồn đại vô căn cứ, Diệp Ánh Du lắc lắc người theo phản xạ có điều kiện.

Nếu như Nam Cung Hàn chê cô sẽ làm xấu mặt anh, không để cho cô đi nữa, vậy thì…

Đối diện với ánh mắt của Diệp Ánh Du, Nam Cung Hàn thậm chí còn không hề nghĩ tới và nói: “Đương nhiên là phải tham gia rồi.” Anh biết rõ ràng về việc cô có liên hệ với Diệp Châu Tuấn, vẫn còn đang chờ để xem một màn kịch trong cuộc họp đấu thâu. Thì làm sao mà lại không để Diệp Ánh Du tham gia cho được?

Anh sẽ cho cô biết rằng Diệp Châu Tuấn không thể nào sánh bằng anh được.

Diệp Ánh Du thở phào nhẹ nhõm: “Vậy là tốt rồi. Anh quay về làm việc trước đi.”

Khi cô đứng dậy, một màu trắng chói lóa trên cánh tay cô thoáng qua trước mắt Nam Cung Hàn. Anh nhướng mày, hiện ra hai rãnh sâu: “Thời gian cũng gần trề rồi, cô quay về cùng tôi, thu dọn một chút, chuẩn bị đi đến khách sạn Mường Thanh.”

Vốn dĩ, theo thời gian của Nam Cung Hàn đã nói là vào buổi chiều, chính xác hơn là buổi tối. Theo quy luật bất thành văn đó giờ là khi tham gia sự kiện địa vị càng cao, thì sẽ xuất hiện càng muộn, Nam Cung Hàn sẽ chỉ là những người cuối cùng có mặt ở đó.

Nếu mà bây giờ chuẩn bị đi thì có vẻ hơi mất giá so với thân phận đấy.

Nam Cung Hàn nhìn thoáng qua cũng đã biết được trong lòng cô đang nghĩ gì, anh lạnh lùng cong môi: “Chính là bây giờ.” Anh không cần phải nâng cao thể diện, cứ tùy theo tâm trạng mà hành động là được.

Gọi cho Trần Minh Toàn, dặn dò một chút, bảo anh ấy và ba người khác khi tới giờ thì cùng nhau sang. Nam Cung Hàn đã sắp xếp mọi chuyện ổn thỏa, lại nói: “Tống Tử Hàm, đang đối phó với Diệp Ánh Du à?”

Trần Minh Toàn nói thật: “Hai người đã xảy ra mâu thuấn.”

Diệp Ánh Du đứng ở bên cạnh, nghe thấy anh đột nhiên nhắc tới Tống Tử Hàm, cô không khỏi ngước mặt lên nhìn vào một đôi mắt như vực sâu thăm thắm đó.

“Như thế à.” Nam Cung Hàn nhìn cô và nói với Trần Minh Toàn: “Kết toán cho cô ta ba tháng lương” – Trần Minh Toàn có hơi kinh ngạc, nhưng trong chốc lát, thì vẫn đáp lại như bình thường: “Được ạ, tôi sẽ thông báo cho bộ phận nhân sự”

“Anh muốn đuổi việc Tống Tử Hàm ư?” Diệp Ánh Du cũng rất kinh ngạc, trong lòng bỗng nhiên hiện lên một ý nghĩ, là vì Tống Tử Hàm đã bắt nạt cô à?

Nhưng ngay sau khi ý nghĩ này xuất hiện, nó đã bị cô ấy chôn vùi ngay.

Tống Tử Hàm là thư ký cấp một, năng lực trong công việc khỏi cần nói cũng có thể tưởng tượng được. Làm thế nào mà Nam Cung Hàn có thể sa thải người ta chỉ vì cô cơ chứ?

“Đừng nghĩ nhiều.” Nam Cung Hàn khẽ gật đầu, lại lạnh lùng nói: “Không phải là vì cô đâu.”

Diệp Ánh Du lập tức gật đầu, bình thản nói: “Tôi biết ngay là không phải vì tôi mà.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK