----
Giản Lộ lột vỏ, lộ ra một quả trứng luộc trắng nõn, mỗi người một nửa, đút vào trong miệng chị ba:
“Mau ăn đi!”
Giản Hân đã hai tháng không ăn mặn, trứng gà này thơm quá! Miệng nhai trứng gà, cô ấy lầm bầm,
"Em thật to gan, ngay cả ba cũng dám lừa.”
Hai chị em khoanh chân lên giường, cảm nhận được ấm áp vui vẻ, "Ai bảo ba chỉ đem trứng gà cho anh họ ăn, con gái mình cũng mặc kệ, ngược lại lời cho người ngoài.”
“Ai, ba chính là như vậy.”
Giản Hân cũng khó chịu, nhưng cô ấy không có cách nào nói quá nhiều.
“Trứng gà ăn thật ngon, thơm quá.”
Cô ấy kéo tay em gái, gằn từng chữ, "Em yên tâm, nếu ba phát hiện, chị sẽ nói là chị lấy trộm, chị sắp kết hôn rồi nên ba sẽ không ra tay với chị.”
Giản Lộ biết, Giản Hoa Lâm không phải người tốt, không chọc tới ông còn tốt, một khi chọc thì ông sẽ cầm chày cán bột đánh người.
"Chị ba, chị kết hôn rồi em phải làm sao bây giờ?"
Giản Lộ kiếp trước tình thân đơn bạc, chưa từng hưởng thụ qua tình thân ấm áp. Bây giờ xuyên tới đây được nửa tháng, chỉ ở trên người Giản Hân cảm nhận được dịu dàng, chị ba nguyên chủ lương thiện nhẹ nhàng, không giống với Giản Hoa Lâm cùng Trương Thúy Hà.
“Gần đây em thay đổi rồi, không giống như trước kia nữa.”
Giản Hân nhìn thấy sự thay đổi của em gái, cho dù cô ấy không nỡ xuất giá, thì trong lòng càng thêm vui mừng.
Đêm xuống, hai chị em nằm trên giường đất ngủ, cơ thể ấm áp thoải mái, trong lòng cũng ấm áp.
——
Ngày hôm sau, Giản Lộ lại sớm ra ổ gà ngồi canh, phát hiện một con gà mái khác hai ngày không đẻ trứng cũng đẻ trứng rồi. Cô quen đường vụng trộm nhét trứng gà vào trong túi, vẫn nói dối tình hình trứng gà với ba mẹ.
"Đêm nay lại ăn trứng gà à?"
Giản Hân bị em tư vây quanh, lá gan cũng lớn lên, dù sao không ai có thể cưỡng lại được mùi trứng gà.
Nhưng lúc này Giản Lộ lại lắc đầu, chuẩn bị đi ra ngoài.
“Lần sau, lần sau chúng ta ăn, hôm nay cái này không thể ăn được.”
Giản Hân nhỏ giọng hỏi, "Sao vậy? Em muốn đi đâu vậy?”
Giản Lộ vũ trang đầy đủ chuẩn bị xong, đội mũ len, găng tay len, cầm trứng gà trong lòng bàn tay, lúc này mới nhẹ giọng trả lời chị ba:
"Em đi tìm bà mối Hà.”
“Em tìm bà mối làm gì?”
“Tìm đối tượng!”
Giản Lộ lột vỏ, lộ ra một quả trứng luộc trắng nõn, mỗi người một nửa, đút vào trong miệng chị ba:
“Mau ăn đi!”
Giản Hân đã hai tháng không ăn mặn, trứng gà này thơm quá! Miệng nhai trứng gà, cô ấy lầm bầm,
"Em thật to gan, ngay cả ba cũng dám lừa.”
Hai chị em khoanh chân lên giường, cảm nhận được ấm áp vui vẻ, "Ai bảo ba chỉ đem trứng gà cho anh họ ăn, con gái mình cũng mặc kệ, ngược lại lời cho người ngoài.”
“Ai, ba chính là như vậy.”
Giản Hân cũng khó chịu, nhưng cô ấy không có cách nào nói quá nhiều.
“Trứng gà ăn thật ngon, thơm quá.”
Cô ấy kéo tay em gái, gằn từng chữ, "Em yên tâm, nếu ba phát hiện, chị sẽ nói là chị lấy trộm, chị sắp kết hôn rồi nên ba sẽ không ra tay với chị.”
Giản Lộ biết, Giản Hoa Lâm không phải người tốt, không chọc tới ông còn tốt, một khi chọc thì ông sẽ cầm chày cán bột đánh người.
"Chị ba, chị kết hôn rồi em phải làm sao bây giờ?"
Giản Lộ kiếp trước tình thân đơn bạc, chưa từng hưởng thụ qua tình thân ấm áp. Bây giờ xuyên tới đây được nửa tháng, chỉ ở trên người Giản Hân cảm nhận được dịu dàng, chị ba nguyên chủ lương thiện nhẹ nhàng, không giống với Giản Hoa Lâm cùng Trương Thúy Hà.
“Gần đây em thay đổi rồi, không giống như trước kia nữa.”
Giản Hân nhìn thấy sự thay đổi của em gái, cho dù cô ấy không nỡ xuất giá, thì trong lòng càng thêm vui mừng.
Đêm xuống, hai chị em nằm trên giường đất ngủ, cơ thể ấm áp thoải mái, trong lòng cũng ấm áp.
——
Ngày hôm sau, Giản Lộ lại sớm ra ổ gà ngồi canh, phát hiện một con gà mái khác hai ngày không đẻ trứng cũng đẻ trứng rồi. Cô quen đường vụng trộm nhét trứng gà vào trong túi, vẫn nói dối tình hình trứng gà với ba mẹ.
"Đêm nay lại ăn trứng gà à?"
Giản Hân bị em tư vây quanh, lá gan cũng lớn lên, dù sao không ai có thể cưỡng lại được mùi trứng gà.
Nhưng lúc này Giản Lộ lại lắc đầu, chuẩn bị đi ra ngoài.
“Lần sau, lần sau chúng ta ăn, hôm nay cái này không thể ăn được.”
Giản Hân nhỏ giọng hỏi, "Sao vậy? Em muốn đi đâu vậy?”
Giản Lộ vũ trang đầy đủ chuẩn bị xong, đội mũ len, găng tay len, cầm trứng gà trong lòng bàn tay, lúc này mới nhẹ giọng trả lời chị ba:
"Em đi tìm bà mối Hà.”
“Em tìm bà mối làm gì?”
“Tìm đối tượng!”