"Điện hạ tỷ tỷ, ruốt cuộc trước kia tỷ nói gì với huynh ấy mà hiện tại tỷ vừa nhắc đến chuyện để huynh ấy cưới thêm vài người thái độ của huynh ấy lại lạ vậy?"
Nghe thế nàng hơi mĩm cười "Ta từng nói công chúa của Sở quốc dù có gã cho người nào thì người đó cả đời không thể nạp thiếp."
Ly Nguyệt vừa nghe đến vấn đề này hai mắt liền sáng lên, hứng thú cũng bừng nàng ta là lần đầu tiên nghe đến việc này đấy.
"Tỷ nói có thật không? Thật sự có việc này à?" Ly Nguyệt cực kì tò mò với vấn đề này nên rất muốn nghe nàng nói rõ ràng.
Mà nàng khi nghe thế liền hơi gật đâu "Là thật nhưng không phải người nào cũng vậy, Sở quốc tuy có không ít công chúa nhưng ngoài ta ra cũng chỉ có 1 người khác khi gã đi phu quân không được phép nạp thiếp."
Ly Nguyệt nghe xong thì khó hiểu, rỏ ràng đều là công chúa một nước nhưng hình như đãi ngộ rất không giống nhau nha.
"Muội tò mò lắm phải không? Từ nhỏ ta cũng thấy quy định này rất kì lạ nhưng nó đã tồn tại qua rất nhiều đời.
Từ xưa đến nay những phò mã không được phép nạp thiếp cũng không nhiều lắm, bởi vì những vị công chúa mang danh hiền lương thục đức không tranh không đoạt thật sự rất ít.
Những người như vậy nếu để cho phò mã nạp thiếp thì làm sao có thể sống yên ổn được chứ, nên quy định ấy mới được tạo ra để bảo vệ uy nghiêm hoàng gia của những người đó." nàng vừa nói vừa mĩm cười.
Ly Nguyệt nghe đến đây thì hơi cau mài "Thế nếu như phò mã cố ý vi phạm thì phải xử như thế nào?"
Nghe tiểu nha đầu trước mặt hỏi thế nàng có chút không muốn trả lời bởi nàng sợ sẻ dọa nàng ta.
Ly Nguyệt thấy nàng có chút chần chừ liền lên tiếng "Tỷ kể muội nghe đi mà, muội thật sự rất muốn biết nha" lời nói của Ly Nguyệt còn mang theo vài phần nũng nịu.
"Được, nếu muốn nghe như thế tỷ kể cho muội nghe. Những phò mã mà vi phạm điều này cả nhà đều bị bắt, nữ nhân sẻ được sử nhẹ hơn chính là đưa đến biên quan mặt kệ sống chết.
Nam nhân trong nhà toàn bộ bị biến thái giám, còn tên phò mã kia ngoài bị biến thái giám ra thì ngày ngày phải chịu nổi đau xẻ thịt gọc da, từng miếng thịt dạ bị gọc xuống đều bị nhúng qua mật ong sau đó quăng cho kiến ăn, miệng vết thương trên cơ thể thì bị sát muối ớt.
Một người ngày nào cũng phải chịu nổi đau về thể xác lẫn tinh thần như vậy sẻ sớm phát điên, nhưng làm sao có thể để tên đó chết dể như vậy được chứ, tên đó phải sống phải chịu nổi đau như vậy đến thịt da gần như bị góc sạch cả cơ thể có thể nhìn thấy xương ở một vài chổ.
Đến lúc đó hắn sẻ bị bỏ mặt một mình trong phòng giam, để cơ thể kia bị chuột dán và kiến gặm nhắm từ từ cho đến chết."
Lời nói của nàng nhẹ nhàng nhưng dọa Ly Nguyệt sắp khóc thét cả lên, nàng ta chưa từng nghĩ sao mà có thể tạo ra loại hình phạt đáng sợ như vậy cơ chứ chỉ cần tưởng tượng thôi đã đủ ghê rồi.
Nàng thấy Ly Nguyệt như thế không khỏi buồn cười, nàng đã sớm đoán được tiểu nha đầu này sẻ như thế mà.
Còn người bên cạnh nàng, nếu lúc này nàng mà quay sang nhìn hắn một chút sẻ thấy được cơ thể hắn đang cứng đờ ra.
Hắn vừa nghĩ đến việc cái đó đó bị cắt liền có một luồn điện chạy dọc ở sống lưng, cả người cũng không khống chế được mà rùng mình.
"Trước kia có người nào chịu hình phạt này chưa?" Ly Nguyệt dù sợ nhưng vẫn muốn biết có ai đã nêm thử loại cảm giác này hay chưa.
Nàng nghe thế liền gật đầu "Đã từng có người phải chịu loại hình phạt này, nhưng cũng đã từ rất lâu rồi"
"Thế điện hạ tỷ tỷ ơi, nếu giờ mà hoàng huynh muốn nạp thiếp thì phải xử làm sao? Dù sao huynh ấy cũng là vương gia của Chu quốc nên không thể xử như bình thường được"
Nàng nghe thế thì không khỏi nhìn sang Lý Khanh, sau đó miệng cũng hơi nhết lên "Hoàng huynh của muội chắc không cưới thêm người khác đâu nhỉ"
Lý Khanh vừa nghe thế liền vội lắc đầu "Không cưới, không cưới, ta chỉ cần mình nàng là đủ rồi"
"Muội thấy chưa, chàng ấy không có ý định nạp thiếp vậy chẳng phải ta nói ra sẻ dọa chàng hay sau? Hơn nữa, muội đừng tò mò nữa cẩn thận tò mò nhiều quá lại tự dọa sợ chính mình đấy"
Nàng tốt bụng mà nhắc nhở Ly Nguyệt đang cực kì tò mò kia, mà Ly Nguyệt nghe xong lại thành thật mà không hỏi nữa. Diễn cảnh máu me be bét như vừa rồi nàng ta đã đủ sợ rồi nên là không muốn tò mò tìm hiểu những thứ không nên nữa đâu.
Mà Lý Khanh hắn lúc này giống như thở phào một hơi vậy, hắn dù sao cũng không ý định nạp thiếp tự nghe mấy cái đó thì có chút đáng sợ? nên là không nghe không biết vẫn là tốt nhât.