Mục lục
Toàn Cầu Xâm Nhập - Thương Hải Do Lam
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tần Nghiễn An nhìn chằm chằm ánh mắt Quý Hủ, nơi đó không có e ngại, không có sợ hãi, chỉ có thản nhiên cùng đau lòng tràn đầy.

Trong lòng Quý Hủ thương tiếc hắn.

Bàn tay Tần Nghiễn An siết chặt tay Quý Hủ, Quý Hủ không rên một tiếng, tuỳ ý hắn nắm:

- Anh có thể ở địa phương em không nhìn thấy hoàn toàn biến thành đọa biến thú, em cũng sẽ ở địa phương anh không nhìn thấy mất đi ý thức của mình, biến thành thị huyết nhan, anh thật sự nguyện ý chứng kiến kết quả như vậy sao?

Tần Nghiễn An lắc đầu, kiên định lắc đầu.

Không, hắn không muốn, hắn tuyệt sẽ không để cho Quý Hủ biến thành thị huyết nhân!

Quý Hủ nhìn thấy hắn dao động, không ngừng cố gắng:

- Nếu chờ đợi trong căn cứ sẽ làm cho anh không thể thả lỏng, chúng ta đi ra bên ngoài xây một tòa thành ở lại.. anh còn chưa từng gặp qua em xây tòa thành đi? Phi thường rắn chắc, cho dù là trạng thái đọa biến của anh cũng không dễ dàng phá huỷ. Chỉ có hai chúng ta ở trong thành bảo, anh có thể hoàn toàn thả lỏng, cho dù không khống chế được cũng không sao, em không sợ hãi..

Quý Hủ rơi vào trong lồng ngực dày rộng, Tần Nghiễn An đem người ôm chặt lấy, khàn giọng mở miệng:

- Được, chúng ta về nhà.

Tần Nghiễn An đáp ứng cùng Quý Hủ trở về, nhưng không thể lập tức bước đi, trong Vân Hải thị còn có việc chưa giải quyết.

Chứng kiến Quý Hủ, cảm xúc thô bạo của Tần Nghiễn An được vỗ yên, từ khi rời đi trấn Bạch Loan, tâm tình của hắn ngày càng khó khống chế, một tháng có hơn phân nửa thời gian đều ở trong điên cuồng cùng bạo ngược.

Đây cũng là nguyên nhân chủ yếu hắn thường xuyên vắng mặt trong căn cứ Vinh thị, một tháng trở về được một hai lần đã rất khó khăn, mỗi lần ở lại không được hai ngày lại rời đi, toàn bộ lực chú ý của hắn đều tập trung ở việc bảo vệ ý thức cùng tưởng niệm một người, toàn bộ mọi việc trong căn cứ Vinh thị đều do một tay Phiền Châu quản lý.

Tần Nghiễn An nói với Quý Hủ, căn cứ Vinh thị một mực nghiên cứu xe cải trang tân tài liệu, đã lấy được thành quả rất lớn, không qua bao lâu hẳn là có thể chế tạo ra xe cải trang tân tài liệu đầu tiên trong cuối thời, nếu kịp khi trở về còn có thể mang theo một đám xe cải trang.

Quý Hủ từng gặp qua xe cải trang tân tài liệu hai năm sau, hắn không xác định có phải xe đến từ Vân Hải thị, càng không xác định có phải đến từ căn cứ Vinh thị, hắn muốn tận mắt nhìn xem xe cải trang của Vinh thị.

Tần Nghiễn An mang theo Quý Hủ rời khỏi mái nhà, phòng xe cùng xe tải bị đốt cháy đen đang dừng bên ngoài trụ sở, Trình Mạch, Trì Ánh, Mạc Lâm Tự đã tới căn cứ.

Tần Nghiễn An biết xe của Quý Hủ đều là xe mới, chứng kiến thân xe bị đốt, cảm xúc muốn bạo động, lại bị Quý Hủ đúng lúc cầm cổ tay.

- Xe không có việc gì, chỉ là thân xe bị huân đen, rửa sạch một chút là được.

- Không được.

Màu vàng trong mắt cuồn cuộn, đồng tử biến thành hình trứng.

Quý Hủ tiếp tục làm yên lòng:

- Quả thật không được, em sẽ đi tới từng nhà thu nợ, làm cho bọn họ bồi thường.

Lúc này Tần Nghiễn An mới hài lòng, Phiền Châu thật có ánh mắt an bài người rửa xe.

Lúc ông chủ nổi điên ngay cả Phiền Châu cũng sợ, càng đừng nói những người khác trong căn cứ.

Trình Mạch ủ rũ đứng bên cạnh xe không dám tới gần, ánh mắt gắt gao nhìn bàn tay Quý Hủ nắm chặt tay Tần Nghiễn An, từ sau cuối thời, đừng nói Quý Hủ chủ động đụng vào người ai, dù là đứng gần cũng không được.

Trình Mạch tự nhận là huynh đệ tốt nhất của Quý Hủ, muốn cùng nằm chung một phòng với Quý Hủ nhưng lại bị cự tuyệt, nói là muốn vào phòng hắn thì phải ngủ dưới đất, không được lên giường của hắn. Trình Mạch lại không ngốc, trên xe còn có giường, vì sao phải nằm ngủ dưới sàn, vì thế vội vàng đi ra giường bên ngoài ngủ.

Nhìn xem lúc phòng xe lật nghiêng, hai người này chẳng những giẫm trên đầu hắn ôm nhau, hoàn toàn đã quên trong xe còn một người đáng thương như hắn, hiện tại Quý Hủ còn chủ động nắm tay Tần Nghiễn An, còn dựa gần như vậy, chính là kẻ song tiêu!

Đối với hắn cái gì cũng không được, đối với Tần ca thì luôn dung túng, Trình cẩu tử tức giận phồng má.

Quý Hủ nhìn Trình Mạch:

- Cậu cùng đi rửa xe.


Trình Mạch:


* * *


Trình Mạch càng uỷ khuất, hắn nào biết tại sao phòng xe đột nhiên bị lật ngang, hắn chỉ là muốn truy đám ngu ngốc Phiền gia, thật sự không phải muốn làm lật xe.


Quý Hủ cùng Tần Nghiễn An cùng nhau đi tới khu chế tạo, Phiền Châu cùng đám người trợ thủ đi theo.


Nhà xưởng căn cứ Vinh thị là khu vực cấm, không cho người ngoài tới gần, bình thường đóng kín cửa, bên ngoài nhà xưởng chẳng những có dị hóa nhân canh gác, còn có trâu dị hóa thủ vệ, xem như là địa phương trọng yếu nhất của căn cứ.


Quý Hủ được ông chủ Vinh thị tự mình mang tới đây, tự nhiên không ai dám ngăn trở, cửa nhà xưởng mới kéo ra, mùi máu tươi làm Quý Hủ dừng lại.


Phiền Châu quan sát Quý Hủ, hắn quen biết Tần Nghiễn An nhiều năm như vậy không có nghe nói qua hắn có đệ đệ, đệ đệ ruột đương nhiên không khả năng, tình đệ đệ thì còn có thể.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK