Phiền Châu rút mảnh nhỏ ném bỏ, xem thường miệng vết thương đổ máu, đi tới bên cạnh trâu đầu đàn, đá đá lão trâu nằm giả chết:
- Bọn hắn có nói vì sao phải tìm Tần Nghiễn An hay không?
Lão trâu da dày thịt béo, bị gần gũi đánh bay cũng có chút gánh không được, khập khiễng đứng lên, ánh mắt chột dạ bay loạn:
- Chưa nói, chỉ hỏi ông chủ căn cứ Vinh thị có phải gọi là Tần Nghiễn An hay không, tôi đã nói ông chủ của chúng ta không gọi tên này.
Phiền Châu sờ cằm, ánh mắt phức tạp:
- Ba ngày trước bọn hắn tìm tới căn cứ, chính là vì tìm kiếm Tần Nghiễn An?
Lão trâu cứng ngắc xoay đầu, không nhìn Phiền Châu.
Ngày đó Phiền Châu không ở trong căn cứ, hắn dẫn người đi ra ngoài thu thập tài liệu, ngày hôm sau trở lại căn cứ mới biết được có hai chiếc xe tìm tới căn cứ, bị đàn trâu ngăn cản, đồng thời biết còn có tường vây trống rỗng xuất hiện, đàn trâu dị hóa đụng tường vây suốt nửa giờ cũng không thể đụng sụp.
Phiền Châu đối với hai chiếc xe không có hứng thú, nhưng phi thường hứng thú với tường vây bị đàn trâu đụng nửa giờ cũng không sụp. Căn cứ của bọn họ còn chưa có tường vây đâu, kiến tạo sư thật sự lợi hại như vậy, nói thế nào cũng muốn gặp mặt một chút.
Đến nỗi hai chiếc xe kia vì sao tìm tới căn cứ thì không ai biết, đàn trâu biết nội tình thì lại đem tin tức này giấu diếm xuống, cho tới bây giờ Phiền Châu mới biết được có người đang tìm Tần Nghiễn An.
Phiền Châu vỗ đầu lão trâu:
- Quý trọng ngày tháng bây giờ đi, chờ ông chủ trở về, tôi hẳn là sẽ có thịt trâu ăn.
Lão trâu:
- ..
Phiền Châu nheo mắt nhìn theo phương hướng hai xe rời đi.
- Bọn hắn muốn đi đâu vậy?
Hắn dẫn người tìm hai ngày, thật vất vả mới gặp được trong này, không ngờ vừa gặp mặt đã bị tung bay.
Phiền Châu đem lỗi suý cho lão trâu, trách lão trâu không biết nói chuyện, vừa nói ra câu đầu tiên đã bị người ta trực tiếp động thủ.
Lão trâu ủ rũ:
- Nhân loại kia dặn tôi chờ ông chủ trở về, phải đi căn cứ khu Đông Khẩu thông tri cho hắn một tiếng.
- Căn cứ khu Đông Khẩu a.. lên đường!
Người sống sót căn cứ Vinh thị nhanh chóng leo lên lưng trâu, đuổi theo hướng căn cứ khu Đông Khẩu.
Trình Mạch một đường mắng, mắng chửi trâu điên, đều là một đám người điên.
Nhiên liệu dính trên xe đã đốt sạch, hai xe vốn mới tinh lúc này biến thành một mảnh cháy đen, nhìn thấy đặc biệt chật vật.
Hai xe còn chưa chạy tới cửa căn cứ khu Đông Khẩu đã bị người trên tường vây phát hiện, lập tức đi thông tri Kỳ Bách Trữ, chờ xe tới cửa không cần nhấn còi cửa lớn liền mở ra, thả hai xe đi vào.
Chứng kiến hai xe biến thành hình dạng kia, Kỳ Bách Trữ liền chủ động đi qua hỏi thăm có phải Quý Hủ gặp được phiền toái gì hay không.
Thật vất vả ổn định lại, lúc này Trình Mạch lại mở máy hát, đem việc xe của mình dọc đường gặp được ba nhóm người ngu ngốc tập kích mắng qua một lần.
Trình Mạch rất là tức giận:
- Anh nói không sai, người cùng trâu của căn cứ Vinh thị con mẹ nó đều là kẻ điên! Một đường một đoạn giết chúng tôi ba lượt! Chờ chúng tôi tìm được Tần ca, nhất định khiến cho Tần ca báo thù cho chúng tôi!
Kỳ Bách Trữ nói:
- Ba đợt người có lẽ.. không phải hoàn toàn là người của căn cứ Vinh thị!
Quý Hủ nhìn hắn, lúc này Kỳ Bách Trữ mới đem tin tức nhận được nói ra.
Phiền gia thất bại trước Kỳ gia, sau khi trở về tự nhiên muốn chất vấn Khương Hàng Anh việc xây tường vây căn cứ, Khương Hàng Anh căn bản không tin, vì thế hắn đặc biệt chạy tới căn cứ khu Đông Khẩu một chuyến, tận mắt nhìn thấy tường vây căn cứ cao lớn.
Khương Hàng Anh khiếp sợ, cũng rất sợ hãi, hắn thật hưởng thụ hết thảy có được hiện giờ, vạn nhất thật sự có một kiến tạo sư càng mạnh xuất hiện, vậy địa vị của hắn ở trong Vân Hải thị tuyệt đối khó giữ được, hắn không cho phép chuyện như vậy phát sinh, bởi vậy bị Phiền gia nghĩ lầm hắn ẩn giấu thực lực, cố ý kéo dài thời gian kiến tạo, hắn không phủ nhận, cứ như vậy hàm hồ nhận thức xuống.
Đồng thời Khương Hàng Anh treo giải thưởng cho thế lực trung cùng tiểu thế lực, thế lực nào có thể giúp hắn thu dọn chủ xe từ bên ngoài đến, hắn sẽ miễn phí kiến tạo tường vây căn cứ cho nơi đó, thu được xe hắn cũng không cần, sẽ trả lại cho căn cứ chen ngang kiến tạo tường vây.
Vừa treo giải thưởng, các thế lực trung cùng tiểu liền hưởng ứng.
Khương Hàng Anh chỉ có một yêu cầu, tốc độ phải nhanh.
Kỳ Bách Trữ nói:
- Hắn muốn giải quyết các vị trước khi tin tức bị truyền ra, như vậy cho dù người của Vân Hải thị biết có kiến tạo sư càng mạnh xuất hiện thì cũng đã chậm.
Bốn người Quý Hủ nghe được trợn mắt há hốc mồm, đây quả thật là tai bay vạ gió!
- Sau khi Kỳ gia nhận được tin tức liền phái người đi ra ngoài tìm các anh, nhưng không tìm được.
Bốn người Quý Hủ tản bộ suốt ba ngày trong Vân Hải thị, trừ bỏ buổi tối nằm ngủ cũng không dừng lại nơi nào hơn một giờ, muốn tìm thật khó khăn.
Đột nhiên trên tường vây có người kêu gọi:
- Trữ thiếu! Căn cứ Vinh thị Phiền tổng mang theo đàn trâu dị hóa tới!
Kỳ Bách Trữ:
- !
Quý Hủ gật đầu:
- Hẳn là tới tìm chúng tôi.
Trình Mạch nghiến răng nghiến lợi:
- Còn dám đuổi theo, lần này không cần nhẹ tay, toàn bộ cho quy thiên!
Quý Hủ thật sự là lưu tình, khi ném ra thạch anh liền lập tức hoạt hóa, nên chỉ có năng lượng thạch anh bộc phát mà không nhấc theo tạp vật dưới đất, uy lực trực tiếp giảm phân nửa. Hắn không xác định Vinh thị có liên quan gì với Tần Nghiễn An hay không, tạm thời không muốn giết người, làm cho Tần Nghiễn An kẹp ở giữa khó làm.