Có nhà, mới tính là chân chính an định lại.
Quý Hủ nói:
- Điều này phải xem chính hắn, muốn ra ngoài đều được, không đi cũng có thể ở lại nhà của tôi.
Trì Ánh:
* * *
Là hắn lắm mồm, người ta là huynh đệ, có thể ở cùng một chỗ, hắn cùng Tần Nghiễn An là bạn bè, cũng không thể luôn chơi xấu trong nhà bạn bè. Tuy rằng không xác định có rời đi hay không, nhưng chỉ cần ở trong căn cứ một ngày, cũng phải có một chỗ ở mới được.
Trì Ánh cũng tuyển một nhà độc thân trong tiểu khu, một mình cũng không cần ở nhà lớn.
Trong khoảng thời gian này, Chu Du Băng cùng Trịnh mẫu đều ở trong phòng bệnh phòng khám, Chu Du Băng được an bài ở lại trong tiểu khu, Trịnh mẫu còn đợi an bài, phải xem Trịnh bác sĩ.
Xử lý xong công việc trong căn cứ, Quý Hủ còn phải đi ra ngoài một chuyến, đám quái vật chân đốt hẳn là có quan hệ với Từ Tồn Sinh, với oán hận của hắn đối với nhân viên y tế, khẳng định còn sẽ đi bệnh viện, Quý Hủ cần đi bệnh viện nhìn xem Trịnh bác sĩ bọn họ có an toàn hay không.
Quý Hủ cần ra ngoài, Tần Nghiễn An tất nhiên đi theo, tiểu Ô Ô truyền dịch xong, chỉ kề cận Quý Hủ cùng Tần Nghiễn An, vẫn là Dương Chỉ mang theo Dương Oản cùng Giản Hoan đi qua, mới đem tiểu Ô Ô dỗ dành mang về nhà mình, hai người mới có thể thoát thân.
Trình Mạch thấy hai người lại muốn ra ngoài, trong lòng thật không vui, hiện tại hắn đã dị hóa, ra ngoài cũng không có phần của hắn!
- Tôi đi trong trấn nhìn xem tình huống, có rất nhiều thời gian cho cậu ra sức.
Trình Mạch cũng không ngăn cản, hắn biết trong trấn đã xảy ra chuyện, hắn cũng nhìn thấy quái vật chân đốt, giống như là con nhện bò loạn xung quanh, ngay cả tường vây cũng có thể bò lên, hiện tại Quý Hủ đã trở lại, trấn nhỏ khẳng định phải tổ chức rửa sạch, quả thật sẽ có thời gian cho hắn ra sức.
Lần này hai người chỉ đi tra xét tình huống, không lái xe vận tải cồng kềnh, mà lái một chiếc việt dã mới tinh, một đường chạy tới bệnh viện trấn, đánh bay không ít cuồng thi cùng quái vật chân đốt.
Bản thể của quái vật chân đốt vẫn là nhân loại, nhưng hai bên mọc một hàng chân đốt, đứng thẳng đi lại đều dùng chân người, lúc leo lên dựa vào chân đốt.
Nếu chỉ là đơn thể dị hóa, không có khả năng dị hóa thống nhất như vậy, Quý Hủ rất nhanh tìm được đáp án.
Đầu nhân loại bị đụng nát, chân đốt còn kéo thi thể không đầu bò sát, một con tiểu quái chân đốt chân chính từ trong thi thể nhân loại bò ra, nhìn giống như quái vật chân đốt bị đụng bay ở cửa bệnh viện đêm đó, chỉ là hình thể nhỏ lại, có lẽ là vì còn nhỏ.
Xe nghiền áp qua người nó, tặng nó về trời.
Bên ngoài bệnh viện có thật nhiều quái vật chân đốt bồi hồi, tường vây cùng đại lầu bò lổn ngổn.
Quý Hủ xuống xe, dùng tinh thần năng lượng mở khóa, thả xe việt dã đi vào trong bệnh viện.
Quý Hủ đi theo tiến vào, lại đóng cửa lại.
Quái vật phát hiện con mồi liền vây tới.
Quý Hủ lên xe, chờ chúng nó tới gần liền ném ra mấy viên thạch anh toàn bộ diệt sát, lúc này hai người mới xuống xe.
Ba người Trịnh bác sĩ thấy Quý Hủ đến, vội vàng chạy xuống lầu.
Trong khoảng thời gian này bọn họ luôn kinh hồn táng đảm, thậm chí còn không dám đi phòng bệnh, thường thường nhìn thấy quái vật nằm úp sấp trên cửa sổ, sợ tới mức sắp suy nhược thần kinh.
Không chờ bọn họ mở miệng, Quý Hủ liền nói:
- Lên xe, đón ba vị đi căn cứ.
Ba người mừng rỡ, bọn họ chờ những lời này chờ thật lâu rồi, rốt cục chờ tới lúc.
Quý Hủ thả xuống mặt tường, đem cửa chính lầu một toàn bộ che lại, cửa sổ thuỷ tinh trên lầu đều đóng kín, cho dù không ai trông coi người ngoài cũng đừng mong đi vào bệnh viện.
Xe việt dã mang theo mọi người đi ra ngoài, Quý Hủ nhảy qua tường vây.
Từ sau cuối thời ba người không có đi ra bên ngoài bệnh viện, nhìn thấy hoàn cảnh xung quanh, không khỏi ảm đạm cùng tuyệt vọng, nhân loại ở trong hoàn cảnh như vậy, thật sự còn có tương lai sao?
Cho tới khi xe chạy tới đường chính vào căn cứ, ba người bị tường vây bóng loáng cao lớn hấp dẫn, trong tuyệt vọng lại dấy lên hi vọng, vô luận bên ngoài có bao nhiêu nguy hiểm cùng hỗn loạn, chỉ cần ở trong căn cứ thì sẽ được an toàn.
Xe chạy hướng cửa hòa hoãn xung đột, nhìn thấy mấy người sống sót đang chém giết với cuồng thi, ngăn cản trước cửa lớn.
Tần Nghiễn An bóp còi, Giản Tích cầm tiểu loa hô:
- Đều tránh qua một bên đi, lão đại chúng tôi đã trở lại!
Người sống sót né tránh hai bên đường, xe việt dã chạy tới, cuồng thi không kịp tránh đã bị đụng bay, xe thẳng tắp vọt vào cửa, người sống sót cũng chạy theo vào khu hòa hoãn xung đột.
Giản Tích đóng cửa lại, vỗ cánh bay lên trạm gác, chuyện bên dưới giao cho Hủ ca xử lý là được.
Nhóm người sống sót nhìn xe việt dã tràn đầy hâm mộ.
Bọn họ biết gieo trồng căn cứ - đây là người sống sót của thương trường Cát Thịnh xưng hô, để phân chia với nam khu căn cứ, bọn họ biết nơi này có xe, họ nghe qua tiếng động cơ xe vận tải, hiện tại có một chiếc xe chính là tài sản trọng yếu của một trụ sở, bọn họ làm sao mà không hâm mộ?
LieuDuong thích bài này.
Hôm nay lúc 2:44 AMTặng xu
#102
GiangNgan
Bài viết:
0
Toàn Cầu Xâm Nhập
Tác Giả: Thương Hải Do Lam
Editor: GiangNgan
Thể loại: Dam Mỹ - Mạt Thế
Bấm để xem
Chương 104:
Người sống sót cầm đầu ngưng lại vài giây, mới nói:
- Chào anh, tôi là Thiệu Kình của thương trường Cát Thịnh, chúng tôi muốn mời Quý tiên sinh giúp chúng tôi xây dựng một cơ sở, điều kiện có thể thương lượng.
Quý Hủ nhìn nam nhân nói chuyện:
- Chuyện của thương trường Cát Thịnh, anh có thể làm chủ?
Thiệu Kình nói:
- Hiện tại thương trường Cát Thịnh do Lương Văn Dịch Lương chủ nhiệm dẫn dắt một đám người sống sót, chúng tôi tới đây là muốn mời Quý tiên sinh đi trước thương trường một chuyến, thủ tục cụ thể có thể tiếp tục qua bên kia nói chuyện.
Quý Hủ quả thật chuẩn bị đi xem thương trường Cát Thịnh, nhưng hắn còn phải về căn cứ trước một chuyến, đem ba người trong xe dàn xếp xong xuôi, cho nhóm người sống sót này đợi trong khu hòa hoãn xung đột.
Trịnh bác sĩ cùng hai y tá có thể công tác trong phòng khám, Trịnh bác sĩ mang theo Trịnh mẫu ở vào khu người nhà trên lầu bốn phòng khám, Chu Mộc Huynh đi theo chị gái Chu Du Băng cùng ở trong tiểu khu, một mình Vạn Linh ở lại trong nhà độc thân tiểu khu.
Xe việt dã không chở được nhiều người như vậy, Quý Hủ thuê xe vận tải của nhà Chung Trì, trong phòng lái có thể ngồi nhiều người, sau xe còn có thể đứng, như vậy có thể đem nhóm người sống sót cùng mang về thương trường.
Hiện tại trấn nhỏ phi thường nguy hiểm, tiểu quái vật chân đốt còn mạnh hơn cuồng thi, nếu không phải không cầm cự được nữa bọn họ cũng không mạo hiểm liều mạng chạy tới căn cứ xin giúp đỡ.
Xe rất nhanh chạy tới thương trường Cát Thịnh, người sống sót chém chết cuồng thi bám lên xe, nhảy xuống xe chạy vào cửa thương trường. Bên trong đã có người chờ mở cửa cho bọn họ.
Quý Hủ cùng Tần Nghiễn An đi theo Thiệu Kình bọn họ tiến vào thương trường, một đại thúc tóc hoa râm vẻ mặt đầy chấm đen tươi cười nghênh đón, tầm mắt nhìn hai người, không biết ai là người họ đang chờ đợi.
Thiệu Kình chủ động giới thiệu:
- Vị này chính là Quý tiên sinh, vị này là anh trai của Quý tiên sinh, Tần tiên sinh.
Đại thúc cười bắt tay hai người:
- Các anh xem như đã trở lại, chúng tôi chờ hai vị quá lâu.
Quý Hủ biết người này hẳn là Lương Văn Dịch Lương chủ nhiệm, hẳn đã sáu mươi tuổi, lại là một người bình thường, quan hệ nhân tình ở niên đại hòa bình đến cuối thời chưa chắc hữu dụng, muốn làm cho nhiều người sống sót tin phục hắn như vậy, ngoại trừ thủ đoạn quản lý còn phải có được thực lực cường đại ủng hộ.
Quý Hủ nhìn thanh niên phía sau hắn, tướng mạo đoan chính, thành thục ổn trọng, làn da không có chấm đen, mấu chốt là dung mạo của hắn có vài phần tương tự Lương chủ nhiệm, cũng đã rõ ràng thân phận.
Tầm mắt Lương Vân Dịch dừng trên người Tần Nghiễn An, Tần Nghiễn An chỉ im lặng đứng, một thân khí thế thật kinh người. Lương Văn Dịch không nhìn ra hắn có năng lực gì, chỉ theo bản năng cảm thấy được người này phi thường nguy hiểm.
Lương Văn Dịch dẫn hai người vào bên trong một phòng lớn, bên trong sạch sẽ rộng mở, song phương ngồi xuống sô pha.
Lương Văn Dịch giới thiệu:
- Bọn họ đều là người có được năng lực đặc thù, làm ra cống hiến thật lớn cho thương trường, chúng tôi có thể sống tới bây giờ ít nhiều nhờ sự cố gắng của bọn họ, ngày sau xây căn cứ, bọn họ đều là thân xương trọng yếu. Tôi lớn tuổi, chỉ có thể làm trợ thủ cho bọn họ, làm hậu cần, căn cứ không thiếu được bọn họ, hội nghị quyết định tương lai của căn cứ bọn họ có quyền lợi tham gia.
Quý Hủ khẽ nhếch môi, không thể không nói quyền nói chuyện trong thương trường bị Lương Văn Dịch bắt được cũng không phải là không có đạo lý, ngoại trừ con hắn là dị hóa nhân, Lương Văn Dịch nói chuyện làm việc quả thật xinh đẹp.
- Mấy người tham gia hội nghị đều không sao cả, tôi muốn xác định là ai mời tôi xây căn cứ, dù sao ai mời tôi cũng phải tự mình chi thù lao, xây ra căn cứ về người đó, ngày sau phân chia cổ phần tôi chỉ tìm người đứng đầu căn cứ là được.
Lương Văn Dịch:
* * *
Hắn biết mời người xây căn cứ, khẳng định phải cấp thù lao, bọn họ nghiên cứu qua thù lao lấy từ tổng thu nhập của căn cứ trả công, cứ như vậy thù lao không thể trước tiên chi, cần phải có căn cứ trước mới có thu vào, cũng có thể chi thù lao, dù sao hiện tại bọn họ hai bàn tay trắng, dù Quý Hủ cần thu thù lao họ cũng không có gì để trả.
Quý Hủ nhíu mày:
- Nếu còn chưa thương lượng xong, chúng ta có thể đợi ngày khác bàn lại.
Cũng không thể tiếp tục đợi ngày khác, bọn họ bị nhốt trong thương trường không thể ra ngoài, nhiều người cần sống sót, không nhanh chóng đem vấn đề giải quyết sớm muộn sẽ sai lầm.
Lương Sóc nói thẳng:
- Tính là Lương gia mời anh đến xây căn cứ, cần thù lao thế nào anh có thể nói.
Quý Hủ hỏi:
- Các vị có cái gì?
Lương gia cái gì cũng không có, ở niên đại hòa bình trong tay xem như dư dả, hiện tại tiền không dùng được, bọn họ ngoại trừ địa vị trong thương trường cái gì cũng không có.
Lương Sóc nói:
- Anh cần cái gì, chúng tôi sẽ tận lực mang tới cho anh.
Chuỗi thạch anh rơi trong tay, Quý Hủ lật ra thưởng thức, Lương Sóc nhìn thấy toàn thân hắn đều đeo thạch anh, hẳn là thật thích vật này.
- Nếu Quý tiên sinh thích thạch anh, chúng tôi sẽ tìm kiếm cho anh.
Dù thạch anh không tác dụng gì, nhưng ai bảo người ta thích, chỉ cần thích sẽ có thị trường.
- Đa tạ, nếu các vị đã nguyện ý tìm kiếm thạch anh cho tôi, tôi cũng sẽ không công phu sư tử ngoạm, ngoại trừ thạch anh, tôi chỉ cần toàn bộ đất vườn hướng nam đường Thanh Sơn là được.
Khu vực đó hiện tại Quý Hủ chỉ mới có một nửa, một mảnh đất vườn hướng đông đường Tĩnh Lâm cũng không thuộc Quý Hủ, lần này Quý Hủ muốn bắt toàn bộ đất vườn hướng nam đường Thanh Sơn chính là tính cả Tĩnh Lâm sơn đều là của hắn, ngày sau cổng lớn trụ sở của hắn có thể trực tiếp mở ở trên đường núi.