Lúc này Lăng Lịch đã kiệt sức ngất đi, Thiên Tôn vẫn đang dốc sức chạy về Hỗn Độn Thánh Địa. Hắn tức giận gào lên :
- Mẹ kiếp ! Tên khốn đấy còn mạnh hơn cả tên Quân Xá, đã vậy Lăng Lịch còn không giết được hắn. Trời muốn diệt nhân tộc chúng ta sao !
Vừa bay đến rìa của Thánh Địa, Thiên Tôn lập tức ném Lăng Lịch cho đám đệ tử rồi bay đi, một lúc sau đã thấy hắn ở trung tâm của Hỗn Độn Thánh Địa. Hắn đạp cửa đi vào mà gào lên :
- Mẹ kiếp ! Các ngươi định làm rùa rụt cổ đến lúc nào vậy !
Thiên Hà thở dài mà đáp :
- Đến Lăng Lịch bộc phát sức mạnh như vậy mà còn không đánh được hắn thì sao chúng ta có cơ hội.
Nghe hắn nói xong mọi người liền im lặng, Hoàng Tuyền sau một hồi im lặng cũng lên tiếng nói :
- Chẳng nhẽ Hư Không Giới này sẽ bị hủy đi à !
Một tiếng thở dài đến, cả căn phòng lại im lặng trở lại, thân thể của Lăng Lịch cũng đã được các đệ tử chăm sóc kĩ càng. Mọi người dường như đang rơi vào bế tắc, lần đầu tiên họ mất đi hết dũng khí như vậy. Trái ngược với họ, Quân Lí đang liên tục đàn áp các thánh địa, chúng lại nhanh chóng chiếm đóng các vùng đất trở lại. Hắn ở trên không, dùng truyền âm thuật hắn nói :
- Đám kiến cỏ nhân tộc các ngươi vẫn nên đầu hàng đi ! Đến cả các vị võ đế của các ngươi bây giờ cũng trốn chui trốn lủi ở xó sỉnh nào đấy rồi ! Thuần phục bọn ta ! Bọn ta sẽ để các ngươi sống !
Lòng dân càng ngày càng xôn xao, họ đã càng lúc càng nản chí. Niềm tin của họ là vác vị Võ Đế mà giờ cũng phải chạy trốn thì họ còn có cơ hội chống lại chúng được hay sao. Nhưng lúc này đã có năm thân ảnh đứng trước mặt Quân Lí để chặn hắn lại. Hải Lam và Long Ngạo đã chặn trước mặt Quân Lí, có thêm cả Nhẫn Dạ, Chí Dũng và lão già Hằng Thiên. Bằng cách thần kì nào đấy mà tất cả năm người họ đều đã lên Võ Đế Tam Tinh. Hằng Thiên vươn vai rồi nói :
- Hoạt động gân cốt chút nào mấy đứa.
Cả năm lập tức lao lên tấn công liên tục vào Quân Lí, hắn vẫn né tránh một cách nhẹ nhàng. Đỡ một đấm của Long Ngạo bằng tay không, hắn ném thẳng Long Ngạo về phía Hải Lam và Chí Dũng. Ngay lúc đang định đắc ý thì Nhẫn Dạ và Hằng Thiên liền đồng thanh hô :
- Vạn Diễn Trưởng !
Từ một đòn công kích sau đó đến cả trăm cả vạn đòn được tách ra, mà đòn nào cũng là thật, đều có thể tấn công Quân Lí. Hắn cũng chẳng bị thương nặng, chỉ bị lùi lại một chút và bị thương nhẹ. Hắn liền cười lên một cách khoái chí mà nói :
- Hahaha ! Võ Kĩ không tệ ! Nhưng đứng trước sức mạnh tuyệt đối những kĩ xảo ấy chắc chắn sẽ vô dụng !
Nắm bàn tay lại, vung một đấm đến phía của Hằng Thiên và Nhẫn Dạ. Một cú đấm của hắn đủ để thôi bay hai ngươi đi khá xa, nhưng ngay lúc hai người họ bị đẩy lùi. Ba người kia đã liên hợp võ kĩ tấn công thẳng vào người tên Quân Lí. Lúc này Hằng Thiên lập tức tạo ra trận pháp giam cầm, với mong chờ có thể phong ấn tên điên kia lại. Nhưng nó gần như vô ích khi đến cả Thất Tinh Cửu Long Thiên Đồ Trận cũng chẳng khiến hắn chậm đi. Hằng Thiên không tin nổi mà gào lên :
- Phải biết Thất Tinh Cửu Long Thiên Đồ Trận này có uy lực và sức trói buộc vô cùng lớn. Vậy mà ngươi lại đi trong đó như đi dạo vậy !
Quân Lí nghe xong lại nói :
- Ta thấy ở đây cũng vui mà nhỉ ?
Lập tức từ xa có một tia năng lượng mà đỏ bắn thẳng vào ngực tên kia. Đòn này không nhưng mạnh mà lại rất bất ngờ, trực tiếp khiến tên Quân Lí thủng ngực. Vậy mà hắn vẫn đứng dậy như chưa có chuyện gì, đứng nhìn ngực mình bị thủng lỗ một hồi. Hắn đột nhiên gào lên :
- Lũ sâu kiến ! Dám làm ta bị thương !
Hắn vẫn điên cuồng gào lên, cơ thể hắn dần dần biến đổi thành một trạng thái mới. Cao hơn, khoẻ hơn và đặc biệt là xấu hơn, nhưng tốc độ lại vô cùng nhanh. Chỉ chớp mắt hắn đã hạ gục ngay Nhẫn Dạ và Hằng Thiên, nhanh đến mức phải mật một lúc sau ba người Hải Lam, Long Ngạo và Chí Dũng mới thấy họ bị đánh gục. Một đấm lao đến, nhưng mọi sự lỗ lực của họ đứng trước thứ quái vật này đều là vô dụng. Bẻ gãy tay Long Ngạo, hắn cười phá lên, nói ra một cách đầy điên dại và bệnh hoạn :
- Huahahahaha ! Là nó, tiếng xương gãy, đã lâu rồi ta không được nghe thứ âm thanh đẹp đẽ này. Nào ! Đến đây ta sẽ khiến ngươi nghe được âm thanh đẹp đẽ ấy !
Rắc....
Âm thanh xương gãy phát ra, Long Ngạo đau đớn gào lên và liên tục đấm vào mặt tên Quân Lí :
- Thả lão tử ra mau tên khốn !
Hải Lam cũng cầm thương băng lao đến gào lên :
- Tên khốn ! Thả huynh ấy ra !
Nhưng rồi nó lại là vô dụng, chỉ một búng của hắn lúc này, đã trực tiếp khiến hai người bay đi. Chí Dũng lúc này cũng bị hắn tóm lấy đầu, lúc này hắn nhớ lại những kí ức cũng đứa con gái nuôi của mình. Nhưng kí ức hiện lên, Chí Dũng lúc này cũng đã buông xuôi, tên Quân Lí đang định bóp nát đầu Chí Dũng. Một giọng nói quen thuộc cất lên :
- Chờ chút đã nào ! Chẳng phải người đánh nhau được với ngươi vẫn còn ta sao ?
- Mẹ kiếp ! Tên khốn đấy còn mạnh hơn cả tên Quân Xá, đã vậy Lăng Lịch còn không giết được hắn. Trời muốn diệt nhân tộc chúng ta sao !
Vừa bay đến rìa của Thánh Địa, Thiên Tôn lập tức ném Lăng Lịch cho đám đệ tử rồi bay đi, một lúc sau đã thấy hắn ở trung tâm của Hỗn Độn Thánh Địa. Hắn đạp cửa đi vào mà gào lên :
- Mẹ kiếp ! Các ngươi định làm rùa rụt cổ đến lúc nào vậy !
Thiên Hà thở dài mà đáp :
- Đến Lăng Lịch bộc phát sức mạnh như vậy mà còn không đánh được hắn thì sao chúng ta có cơ hội.
Nghe hắn nói xong mọi người liền im lặng, Hoàng Tuyền sau một hồi im lặng cũng lên tiếng nói :
- Chẳng nhẽ Hư Không Giới này sẽ bị hủy đi à !
Một tiếng thở dài đến, cả căn phòng lại im lặng trở lại, thân thể của Lăng Lịch cũng đã được các đệ tử chăm sóc kĩ càng. Mọi người dường như đang rơi vào bế tắc, lần đầu tiên họ mất đi hết dũng khí như vậy. Trái ngược với họ, Quân Lí đang liên tục đàn áp các thánh địa, chúng lại nhanh chóng chiếm đóng các vùng đất trở lại. Hắn ở trên không, dùng truyền âm thuật hắn nói :
- Đám kiến cỏ nhân tộc các ngươi vẫn nên đầu hàng đi ! Đến cả các vị võ đế của các ngươi bây giờ cũng trốn chui trốn lủi ở xó sỉnh nào đấy rồi ! Thuần phục bọn ta ! Bọn ta sẽ để các ngươi sống !
Lòng dân càng ngày càng xôn xao, họ đã càng lúc càng nản chí. Niềm tin của họ là vác vị Võ Đế mà giờ cũng phải chạy trốn thì họ còn có cơ hội chống lại chúng được hay sao. Nhưng lúc này đã có năm thân ảnh đứng trước mặt Quân Lí để chặn hắn lại. Hải Lam và Long Ngạo đã chặn trước mặt Quân Lí, có thêm cả Nhẫn Dạ, Chí Dũng và lão già Hằng Thiên. Bằng cách thần kì nào đấy mà tất cả năm người họ đều đã lên Võ Đế Tam Tinh. Hằng Thiên vươn vai rồi nói :
- Hoạt động gân cốt chút nào mấy đứa.
Cả năm lập tức lao lên tấn công liên tục vào Quân Lí, hắn vẫn né tránh một cách nhẹ nhàng. Đỡ một đấm của Long Ngạo bằng tay không, hắn ném thẳng Long Ngạo về phía Hải Lam và Chí Dũng. Ngay lúc đang định đắc ý thì Nhẫn Dạ và Hằng Thiên liền đồng thanh hô :
- Vạn Diễn Trưởng !
Từ một đòn công kích sau đó đến cả trăm cả vạn đòn được tách ra, mà đòn nào cũng là thật, đều có thể tấn công Quân Lí. Hắn cũng chẳng bị thương nặng, chỉ bị lùi lại một chút và bị thương nhẹ. Hắn liền cười lên một cách khoái chí mà nói :
- Hahaha ! Võ Kĩ không tệ ! Nhưng đứng trước sức mạnh tuyệt đối những kĩ xảo ấy chắc chắn sẽ vô dụng !
Nắm bàn tay lại, vung một đấm đến phía của Hằng Thiên và Nhẫn Dạ. Một cú đấm của hắn đủ để thôi bay hai ngươi đi khá xa, nhưng ngay lúc hai người họ bị đẩy lùi. Ba người kia đã liên hợp võ kĩ tấn công thẳng vào người tên Quân Lí. Lúc này Hằng Thiên lập tức tạo ra trận pháp giam cầm, với mong chờ có thể phong ấn tên điên kia lại. Nhưng nó gần như vô ích khi đến cả Thất Tinh Cửu Long Thiên Đồ Trận cũng chẳng khiến hắn chậm đi. Hằng Thiên không tin nổi mà gào lên :
- Phải biết Thất Tinh Cửu Long Thiên Đồ Trận này có uy lực và sức trói buộc vô cùng lớn. Vậy mà ngươi lại đi trong đó như đi dạo vậy !
Quân Lí nghe xong lại nói :
- Ta thấy ở đây cũng vui mà nhỉ ?
Lập tức từ xa có một tia năng lượng mà đỏ bắn thẳng vào ngực tên kia. Đòn này không nhưng mạnh mà lại rất bất ngờ, trực tiếp khiến tên Quân Lí thủng ngực. Vậy mà hắn vẫn đứng dậy như chưa có chuyện gì, đứng nhìn ngực mình bị thủng lỗ một hồi. Hắn đột nhiên gào lên :
- Lũ sâu kiến ! Dám làm ta bị thương !
Hắn vẫn điên cuồng gào lên, cơ thể hắn dần dần biến đổi thành một trạng thái mới. Cao hơn, khoẻ hơn và đặc biệt là xấu hơn, nhưng tốc độ lại vô cùng nhanh. Chỉ chớp mắt hắn đã hạ gục ngay Nhẫn Dạ và Hằng Thiên, nhanh đến mức phải mật một lúc sau ba người Hải Lam, Long Ngạo và Chí Dũng mới thấy họ bị đánh gục. Một đấm lao đến, nhưng mọi sự lỗ lực của họ đứng trước thứ quái vật này đều là vô dụng. Bẻ gãy tay Long Ngạo, hắn cười phá lên, nói ra một cách đầy điên dại và bệnh hoạn :
- Huahahahaha ! Là nó, tiếng xương gãy, đã lâu rồi ta không được nghe thứ âm thanh đẹp đẽ này. Nào ! Đến đây ta sẽ khiến ngươi nghe được âm thanh đẹp đẽ ấy !
Rắc....
Âm thanh xương gãy phát ra, Long Ngạo đau đớn gào lên và liên tục đấm vào mặt tên Quân Lí :
- Thả lão tử ra mau tên khốn !
Hải Lam cũng cầm thương băng lao đến gào lên :
- Tên khốn ! Thả huynh ấy ra !
Nhưng rồi nó lại là vô dụng, chỉ một búng của hắn lúc này, đã trực tiếp khiến hai người bay đi. Chí Dũng lúc này cũng bị hắn tóm lấy đầu, lúc này hắn nhớ lại những kí ức cũng đứa con gái nuôi của mình. Nhưng kí ức hiện lên, Chí Dũng lúc này cũng đã buông xuôi, tên Quân Lí đang định bóp nát đầu Chí Dũng. Một giọng nói quen thuộc cất lên :
- Chờ chút đã nào ! Chẳng phải người đánh nhau được với ngươi vẫn còn ta sao ?