Bà Joseph nghĩ mãi mà không tài nào hiểu nổi tại sao Lục Tắc Hiên, tên Lính gác lạnh lùng, không hề có hứng thú với Dẫn đường, lại bất thình lình có ý với Dụ Nhiên? Nếu bà nhớ không lầm, hai người này mới biết nhau được đúng một ngày. Kiểu người cực kỳ lý trí như Lục Tắc Hiên chung quy đâu thể “vừa gặp đã yêu” một Dẫn đường trẻ tuổi như vậy?
Bà Joseph hoàn hồn sau một chốc kinh ngạc, cau mày: “Dụ Nhiên mới vừa tròn 18 tuổi thôi, còn nhỏ quá. Tôi không muốn cho cậu ấy ghép đôi với cậu sớm như vậy.”
Lục Tắc Hiên đáp: “Không sao, 18 là đủ tuổi trưởng thành rồi. Tôi và em ấy có thể làm quen với nhau dần.”
Dù trong bụng tức lắm nhưng nụ cười mỉm thân thiện vẫn treo trên gương mặt bà Joseph: “Cậu nên cân nhắc thêm thì hơn. Cậu ấy chỉ là một Dẫn đường cấp C, không giúp chải vuốt tinh thần cậu được nhiều đâu.”
Từ khi đưa Dụ Nhiên về Hiệp hội, bà Joseph đã có tâm lý “bảo vệ trẻ nhỏ” cực mạnh. Đứa trẻ này vốn đã vất vả, giờ lại mồ côi cha mẹ, không nơi nương tựa, lẻ loi một mình tới Hiệp hội Dẫn đường cùng bà, bà nhất định phải bảo vệ Dụ Nhiên thật tốt.
Đương nhiên, Lục Tắc Hiên là một Lính gác vô cùng ưu tú. Dù là gia thế, vóc dáng, ngoại hình hay năng lực cá nhân đều quá thừa đối với Dẫn đường cấp C như Dụ Nhiên. Nhưng bà không muốn để Dụ Nhiên mới trẻ như vậy đã bị Lính gác đánh dấu.
Lục Tắc Hiên nhận thấy được sự mâu thuẫn của bà Joseph, cũng biết yêu cầu hắn đưa ra hơi quá đáng. Nhưng Hiệp hội Dẫn đường quản lý rất chặt chẽ, Viện Thánh lại dạy học theo hình thức khép kín, Lục Tắc Hiên không có lý do gì khác để tiếp cận Dụ Nhiên. Hắn lo lỡ may điều hắn phỏng đoán là sự thật… Dụ Nhiên sẽ còn giết nhiều người hơn nữa.
Tuy Dụ Nhiên không có thời gian gây án, chứng cứ ngoại phạm của cậu cũng rất đầy đủ nhưng quá nhiều sự trùng hợp khiến hắn cứ lấn cấn mãi không yên. Trực giác nhạy bén của Lính gác cấp S liên tục nhắc nhở rằng hắn đã từng đã gặp Dụ Nhiên ở nơi nào đó.
Nghĩ đến đây, Lục Tắc Hiên thẳng thắn bày tỏ quan điểm: “Sức mạnh tinh thần cấp C thôi cũng không sao hết. Nửa kia của tôi không cần quá mạnh, tôi sẽ không đưa người ấy ra chiến trường. Bà Joseph, tôi đã cân nhắc kỹ càng về vấn đề này rồi, tôi sẽ gửi đề nghị ghép đôi tới Hiệp hội, phiền bà báo trước một tiếng với Dụ Nhiên. Bà nghỉ ngơi sớm, chúc ngủ ngon.”
Bà Joseph: “…”
Bà Joseph lúc nào cũng ôn hòa cũng phải tức đến mức suýt nữa bóp nát máy truyền tin trong tay.
Lục Tắc Hiên gửi thẳng đề nghị đến Hiệp hội, đến nước này thì bà cũng không bảo vệ nổi Dụ Nhiên!
Số lượng Dẫn đường trong Liên bang rất ít ỏi nên 80% Lính gác không thể tìm được bạn đời Dẫn đường, chỉ có thể kết hôn với người bình thường. Trong cục diện “tăng nhiều cháo thiếu” như vậy, chuyện hôn nhân đương nhiên sẽ mất cân bằng. Để ổn định cảm xúc của các Lính gác độc thân, Hiệp hội Dẫn đường đã đưa ra một quy tắc: Ngoại trừ những Lính gác và Dẫn đường tự do yêu đương, những Lính gác độc thân và đang trong độ tuổi kết hôn khác nếu muốn tìm bạn đời Dẫn đường phải đăng ký thẻ tích điểm tại Hiệp hội Dẫn đường.
Lính gác có cống hiến đối với Liên bang ở bất kỳ lĩnh vực nào như khoa học, giáo dục, quân sự,… đều sẽ được ghi nhận điểm. Mỗi năm, các Lính gác sẽ được xếp hạng lại theo số điểm đã tích lũy, Lính gác có thứ hạng cao sẽ được ưu tiên ghép đôi với Dẫn đường độc thân. Đương nhiên, Dẫn đường có quyền từ chối kết giao với đối tượng được ghép đôi. Ví dụ như Moore, Dẫn đường cấp A của quân đoàn Liệp Ưng, đã từ chối rất nhiều Lính gác có độ phù hợp cao, hoàn toàn không hứng thú với chuyện yêu đương.
Lục Tắc Hiên đã hoàn thành khá nhiều nhiệm vụ nguy hiểm, hiện đang đứng hạng nhất trên bảng xếp hạng Lính gác độc thân. Chỉ cần hắn chủ động gửi đề nghị thử ghép đôi với Dụ Nhiên tới Hiệp hội, bà Joseph thật sự không có lý do gì để từ chối, chí ít cũng phải để hai người kiểm tra mức độ phù hợp.
Tất nhiên, sau khi có kết quả kiểm tra, cuối cùng hai người có qua lại với nhau không vẫn phải phụ thuộc vào ý kiến của Dụ Nhiên. Cũng may, Lục Tắc Hiên là Lính gác cấp S trong khi Dụ Nhiên chỉ là Dẫn đường cấp C, độ phù hợp của hai người chắc sẽ không cao hơn 60%. Đến lúc đó thì dễ hơn nhiều, Dụ Nhiên cũng có lý do để từ chối Lục Tắc Hiên một cách hợp lý.
Bà Joseph đi ngủ với tâm trạng phiền muộn, mèo Ragdoll bên chân bà cũng quật đuôi qua lại đầy bất an.
---ĐỌC FULL TẠI dtruyen.com---
Lúc này, Tháp Trắng đã thông báo lệnh thu quân. Lục Tắc Hiên dẫn đội đặc chiến Liệp Ưng quay về hành tinh Thủ đô ngay trong đêm.
Nhiệm vụ cứu viện căn cứ B-73 này hoàn thành rất xuất sắc. Đội đặc chiến Liệp Ưng đuổi thú vũ trụ biến chủng đi với mức tổn thất thấp nhất, bảo vệ tính mạng rất nhiều người dân sống ở căn cứ. Tiếp theo, việc vá lưới phòng ngự bao quanh khu an toàn và xây dựng lại nhà cửa, công trình kiến trúc bị tổn hại sẽ được phụ trách bởi người khác do Chính phủ phái tới.
Phi thuyền Liệp Ưng cất cánh, Lục Tắc Hiên đứng trước cửa kính bên thân phi thuyền vuốt cằm đăm chiêu. Tiếp cận Dụ Nhiên bằng cách “ghép đôi” này, nếu cậu vô tội thì thật quá bất công, nhưng hiện tại hắn cũng không còn biện pháp nào tốt hơn.
Hắn chỉ có thể đảm bảo bản thân sẽ không làm tổn thương Dụ Nhiên. Về sau, nếu Dụ Nhiên gặp được người phù hợp, hắn sẽ nghĩ ra một lý do thật chính đáng để chia tay với Dụ Nhiên mà vẫn giữ thể diện cho cậu. Thực tế, chỉ cần chưa kết hợp thể xác, vẫn có rất nhiều trường hợp Lính gác và Dẫn đường chia tay vì không hợp nhau. Vậy nên, việc từng hẹn hò sẽ không ảnh hưởng đến lựa chọn của Dụ Nhiên trong tương lai.
Cứ vậy đi. Hắn phải theo dõi Dụ Nhiên thật sát sao, cam đoan không có thêm ai “chết bất thình lình” nữa. Bằng không, chuyện sẽ càng lúc càng rối ren hơn, không thể nào giải quyết êm đẹp được.
***
Sáng sớm hôm sau, Dụ Nhiên vừa làm vệ sinh cá nhân xong đã thấy có người kéo hai chiếc vali rất lớn đến chỗ cậu: “Dụ Nhiên, đây là quần áo bà Joseph tặng em.”
Dụ Nhiên sửng sốt: “Nhiều vậy ạ?”
“Bà ấy nói em tới hành tinh Thủ đô vội quá, không mang hành lý gì theo cả, bảo bọn chị mua cho em ít đồ dùng hằng ngày.
Gia cảnh Dụ Nhiên nghèo khó lại mồ côi cha mẹ, cậu lẻ loi một mình tới hành tinh Thủ đô, quần áo mặc trên người trông đã khá cũ. Bà Joseph lo cậu sẽ bị xấu hổ nên mua rất nhiều đồ mới trước khi cậu vào Viện Thánh học tập, giúp cậu thoải mái, tự tin hơn chút, không đến mức bị bạn học coi thường vì trông quá quê mùa.
Bà ấy quả thật vẫn luôn bảo vệ các Dẫn đường nhỏ tuổi như mẹ chăm con vậy.
Dụ Nhiên nhận lấy vali đồ với vẻ hơi khó xử: “Nhờ chị gửi lời cảm ơn tới phu nhân giúp em ạ.”
Vừa dứt lời, tiếng giày cao gót đã vang lên ngoài cửa: “Không cần cảm ơn. Tối qua cháu ngủ ngon không?”
Đối diện khuôn mặt tươi cười của bà Joseph, Dụ Nhiên không khỏi mỉm cười theo: “Ngủ ngon lắm ạ, thẳng một giấc đến sáng luôn.”
Khi cậu mỉm cười, lúm đồng tiền đáng yêu sẽ xuất hiện trên gò má. Nhìn dáng vẻ trong sáng, ngây ngô của Dụ Nhiên, bà Joseph lại nhớ đến tên Lính gác nào đó nửa đêm nửa hôm đi đệ trình đề nghị ghép đôi, lòng càng cáu kỉnh. Bà hít thở sâu, ổn định cảm xúc, lại xoa đầu Dụ Nhiên, nói: “Thay quần áo rồi đi ăn sáng đã. Ăn xong tôi đưa cháu đến chỗ này.”
Sau khi ăn sáng trong nhà ăn của Hiệp hội xong, bà Joseph dẫn Dụ Nhiên lên xe bay.
Ngồi trên xe, nhìn những tòa nhà không ngừng lùi lại bên ngoài cửa kính, Dụ Nhiên bỗng thấy kỳ lạ: Đây không phải đường đi đến Viện Thánh, bà ấy muốn dẫn mình đi đâu?"
Đang nghĩ, cậu chợt nghe bà Joseph thở dài khe khẽ: “Nhiên Nhiên, tôi phải đưa cháu đến Trung tâm Ghép đôi một chuyến.”
Sống lưng Dụ Nhiên cứng đờ nhưng mặt vẫn tỏ ra bình tĩnh, giả vờ tò mò: “Tới Trung tâm Ghép đôi làm gì vậy ạ? Không phải bảo hôm nay sẽ tới Viện Thánh báo danh ạ?”
Bà Joseph cau mày: “Là thế này, Lục Tắc Hiên… Cháu còn nhớ Lính gác kia chứ?”
Dụ Nhiên gật đầu: “Đương nhiên cháu nhớ Tướng quân Lục ạ, là ngài ấy cứu cháu.” không thể nào giải quyết êm đẹp đượ
Bà Joseph nói: “Cậu ta gửi đề nghị ghép đôi tới Hiệp hội, muốn thử với cháu.”
Dụ Nhiên: “…”
Cậu suýt thì không giữ nổi nét mặt bình tĩnh nữa.
Lục Tắc Hiên làm sao vậy? Tự nhiên bị điên à mà đi đề nghị ghép đôi với cậu?
Xem ra vị Lính gác kia vẫn chưa hết nghi ngờ cậu, thậm chí còn nghĩ ra cả trò ghép đôi này để tiếp cận cậu. Đúng là một tên khó chơi.
May mà Lục Tắc Hiên không biết chuyện Dụ Nhiên có hai thực thể tinh thần. Hôm qua, lúc đăng ký tại Hiệp hội Dẫn đường, cậu cũng chỉ khai thông tin về cáo trắng nhỏ, cáo chín đuôi cậu vẫn giấu kín. Lục Tắc Hiên là Lính gác cấp S, Dụ Nhiên chỉ cần thả một thực thể tinh thần ra, che giấu thực lực, diễn một chút, đảm bảo độ phù hợp sẽ không cao.
Dụ Nhiên cười khinh khỉnh trong lòng nhưng bên ngoài vẫn tiếp tục vẻ mặt hoang mang: “Sao ngài ấy lại muốn ghép đôi với cháu?”
“Ai biết được. Cậu ta đã gửi đề nghị ghép đôi rồi. Tôi dẫn cháu tới đó, coi như ứng phó với cậu ta một phen.” Bà Joseph vỗ vỗ mu bàn tay Dụ Nhiên như đang an ủi: “Cháu đừng căng thẳng. Trung tâm Ghép đôi chỉ như bên trung gian giới thiệu Lính gác và Dẫn đường với nhau, độ phù hợp cũng chỉ là một số liệu để tham khảo, có muốn kết giao với cậu ta hay không vẫn do cháu nắm quyền quyết định. Hơn nữa, chắc hẳn độ phù hợp của cháu với cậu ta thấp lắm, nếu cháu không muốn, cậu ta cũng không thể ép cháu.”
Dụ Nhiên ngây ngô gật đầu: “Vâng, cháu ta chỉ muốn tới Viện Thánh học tập cho thật tốt, còn chưa có ý định yêu đương.”
Chẳng mấy chốc đã đến Trung tâm Ghép đôi.Sau khi ăn sáng trong nhà ăn của Hiệp hội xong, Dụ Nhiên dẫn Dụ Nhiên lên xe bay.
Dụ Nhiên tiến vào theo bà Joseph, vừa bước qua cửa đã thấy Lục Tắc Hiên mặc quân phục phẳng phiu màu đen đứng giữa phòng tiếp khách của Trung tâm Ghép đôi với vẻ mặt lạnh tanh. Thắt lưng cài khít người, làm nổi rõ vòng bụng cân đối và đôi chân dài, thẳng tắp của hắn. Người đàn ông kia vốn có vóc dáng cao to, vẻ ngoài tuấn tú, mặc quân phục trông cực kỳ phong độ.
Một con chim ưng be bé, màu trắng đang rũ cánh, yên lặng đậu trên vai chủ nhân, mở to đôi mắt màu xám nhạt đánh giá Dụ Nhiên. Lực áp bách của Lính gác cấp S khiến Dụ Nhiên thấy hơi khó chịu, may mà Lục Tắc Hiên nhanh chóng thu ánh nhìn, lịch sự mở lời: “Bà Joseph, bắt đầu thôi.”
Bà Joseph nói với thái độ bất đắc dĩ: “Nếu cậu đã nhất quyết muốn ghép đôi với Dụ Nhiên thì chúng ta cứ làm theo đúng trình tự. Mời cả hai thả thực thể tinh thần vào cân phù hợp.
Cân phù hợp là dụng cụ đo lường do Hiệp hội Dẫn đường chế tạo ra, hai bên trái phải là hai lồng cầu trong suốt, bên trong có từ trường đặc biệt. Sau khi đưa thực thể tinh thần vào cân phù hợp, dụng cụ sẽ tự động đọc giá trị sức mạnh tinh thần của Lính gác và Dẫn đường, giá trị càng gần nhau, độ phù hợp sẽ càng cao.
Lục Tắc Hiên huých nhẹ vai, chim ưng trên vai hắn lập tức bay vào cân. Dụ Nhiên cũng thả cáo trắng nhỏ của mình ra.
Trông thấy chim ưng lớn bên cạnh, cáo trắng nhỏ có vẻ rất sợ, nó cuộn thành một cục lông trên cân, người hơi run rẩy, rất chú ý tiểu tiết khi diễn.
Ngược lại, chim ưng có vẻ khả ngượng ngùng. Nó liếc nhìn cáo trắng nhỏ một cái rồi cứ đứng im lìm ở đó.
Khi hai thực thể tinh thần cùng đứng trên cân, cán cân lập tức nghiêng hẳn về phía chim ưng.
Quả nhiên, sức mạnh của thực thể tinh thần cấp S rất vượt trội, hoàn toàn đàn áp cáo trắng nhỏ. Mức độ phù hợp cũng hiện lên màn hình: 49%
Dụ Nhiên thấy hơi buồn cười nhưng vẫn giả vờ xấu hổ: “Sức mạnh tinh thần của em kém quá, mức độ phù hợp với Tướng quân còn không lên nổi 50%.”
Bà Joseph bật cười luôn mà không kìm được. 49%, còn chưa đạt ngưỡng tối thiểu nữa!
Thấy Lục Tắc Hiên quay sang nhìn, bà lập tức ngừng cười, nghiêm túc nói: “Tướng quân, xem ra Dụ Nhiên thật sự không hợp với cậu đâu, tỉ lệ còn chưa đến 50%… Khụ, nếu cậu muốn yêu đương với Nhiên Nhiên, sợ là cha mẹ cậu cũng sẽ phản đối thôi.”
“Đúng là mức độ phù hợp về sức mạnh tinh thần của tôi và em ấy không cao.” Lục Tắc Hiên ngừng giây lát xong mới tiếp tục, “Nhưng phu nhân đừng quên, còn một cách kiểm tra độ phù hợp nữa.”
Người đàn ông vẫy tay, một nhân viên công tác mặc áo blouse trắng xách hộp dụng cụ y tế bước tới trước mặt hắn.
Một dự cảm không lành xuất hiện trong lòng Dụ Nhiên. không thể nào giải quyết êm đẹp đượ
“Ngoại trừ sức mạnh tinh thần, còn có thể dùng pheromone Dẫn đường để kiểm tra. Chưa biết chừng pheromone Dẫn đường của Dụ Nhiên lại cực kỳ phù hợp với tôi thì sao?” Lục Tắc Hiên liếc nhìn Dụ Nhiên một cái, nhanh chóng xắn tay áo quân phục lên, để lộ cánh tay rắn chắc, khỏe mạnh. Nhân viên y tế lấy kim lấy máu ra, rút một xi lanh máu nhỏ từ tay hắn.
“Dụ Nhiên, có muốn thử một kiểm tra bằng pheromone Dẫn đường một lần không?” Lục Tắc Hiên chỉnh lại tay áo, ánh mắt nhìn về phía Dụ Nhiên có thể nói là ôn hòa.
“…” Dụ Nhiên cảm thấy sau lưng như bị kim chích.
Tên Lính gác này nhạy bén đến thế thì chịu. Không chừng là nhận ra pheromone Dẫn đường của cậu nên mới nhất quyết không chịu buông tay.
Ngoại trừ bằng sức mạnh tinh thần, Lính gác và Dẫn đường còn một cách ghép đôi khác là ghép đôi bằng Pheromone Dẫn đường. Bởi vì pheromone Dẫn đường cũng có tác dụng “trấn an Lính gác” nên nó cũng được coi như một loại thuốc tốt. Nếu sức mạnh tinh thần của Dẫn đường không đủ cao, không giúp được cho Lính gác nhưng pheromone của người đó hữu dụng thì hai người vẫn có thể ghép đôi.
Bà Joseph thầm nghĩ mức độ phù hợp sức mạnh tinh thần của hai người đã không đạt chuẩn thì pheromone Dẫn đường cũng vậy thôi, bình thường đều như thế cả. Bà nhìn Dụ Nhiên, mỉm cười: “Nếu Tướng quân chưa từ bỏ ý định, chi bằng Nhiên Nhiên cho lấy một chút pheromone Dẫn đường, thử kiểm tra với cậu ta xem.”
Dụ Nhiên vươn tay ra với tâm trạng bồn chồn. Cậu âm thầm cầu nguyện: Lạy trời đừng phù hợp với anh ta.
Nhân viên y tế lấy máu của Dụ Nhiên rồi đưa pheromone Dẫn đường vào dụng cụ đặc biệt. Mùi hương mát lạnh, quen thuộc lại lan tỏa, ánh mắt sâu thăm thẳm của Lục Tắc Hiên nhìn chằm chằm vào màn hình. Máy móc bắt đầu phân tích thông số, một loạt số liệu nhanh chóng chạy trên màn hình, cuối cùng, số liệu kết luận màu đỏ tươi xuất hiện.
Độ phù hợp: 98%. ---ĐỌC FULL TẠI dtruyen.com---
Bà Joseph há hốc miệng kinh ngạc.
Lục Tắc Hiên: “…”
Dụ Nhiên: “…”
Bà Joseph hoàn hồn sau một chốc kinh ngạc, cau mày: “Dụ Nhiên mới vừa tròn 18 tuổi thôi, còn nhỏ quá. Tôi không muốn cho cậu ấy ghép đôi với cậu sớm như vậy.”
Lục Tắc Hiên đáp: “Không sao, 18 là đủ tuổi trưởng thành rồi. Tôi và em ấy có thể làm quen với nhau dần.”
Dù trong bụng tức lắm nhưng nụ cười mỉm thân thiện vẫn treo trên gương mặt bà Joseph: “Cậu nên cân nhắc thêm thì hơn. Cậu ấy chỉ là một Dẫn đường cấp C, không giúp chải vuốt tinh thần cậu được nhiều đâu.”
Từ khi đưa Dụ Nhiên về Hiệp hội, bà Joseph đã có tâm lý “bảo vệ trẻ nhỏ” cực mạnh. Đứa trẻ này vốn đã vất vả, giờ lại mồ côi cha mẹ, không nơi nương tựa, lẻ loi một mình tới Hiệp hội Dẫn đường cùng bà, bà nhất định phải bảo vệ Dụ Nhiên thật tốt.
Đương nhiên, Lục Tắc Hiên là một Lính gác vô cùng ưu tú. Dù là gia thế, vóc dáng, ngoại hình hay năng lực cá nhân đều quá thừa đối với Dẫn đường cấp C như Dụ Nhiên. Nhưng bà không muốn để Dụ Nhiên mới trẻ như vậy đã bị Lính gác đánh dấu.
Lục Tắc Hiên nhận thấy được sự mâu thuẫn của bà Joseph, cũng biết yêu cầu hắn đưa ra hơi quá đáng. Nhưng Hiệp hội Dẫn đường quản lý rất chặt chẽ, Viện Thánh lại dạy học theo hình thức khép kín, Lục Tắc Hiên không có lý do gì khác để tiếp cận Dụ Nhiên. Hắn lo lỡ may điều hắn phỏng đoán là sự thật… Dụ Nhiên sẽ còn giết nhiều người hơn nữa.
Tuy Dụ Nhiên không có thời gian gây án, chứng cứ ngoại phạm của cậu cũng rất đầy đủ nhưng quá nhiều sự trùng hợp khiến hắn cứ lấn cấn mãi không yên. Trực giác nhạy bén của Lính gác cấp S liên tục nhắc nhở rằng hắn đã từng đã gặp Dụ Nhiên ở nơi nào đó.
Nghĩ đến đây, Lục Tắc Hiên thẳng thắn bày tỏ quan điểm: “Sức mạnh tinh thần cấp C thôi cũng không sao hết. Nửa kia của tôi không cần quá mạnh, tôi sẽ không đưa người ấy ra chiến trường. Bà Joseph, tôi đã cân nhắc kỹ càng về vấn đề này rồi, tôi sẽ gửi đề nghị ghép đôi tới Hiệp hội, phiền bà báo trước một tiếng với Dụ Nhiên. Bà nghỉ ngơi sớm, chúc ngủ ngon.”
Bà Joseph: “…”
Bà Joseph lúc nào cũng ôn hòa cũng phải tức đến mức suýt nữa bóp nát máy truyền tin trong tay.
Lục Tắc Hiên gửi thẳng đề nghị đến Hiệp hội, đến nước này thì bà cũng không bảo vệ nổi Dụ Nhiên!
Số lượng Dẫn đường trong Liên bang rất ít ỏi nên 80% Lính gác không thể tìm được bạn đời Dẫn đường, chỉ có thể kết hôn với người bình thường. Trong cục diện “tăng nhiều cháo thiếu” như vậy, chuyện hôn nhân đương nhiên sẽ mất cân bằng. Để ổn định cảm xúc của các Lính gác độc thân, Hiệp hội Dẫn đường đã đưa ra một quy tắc: Ngoại trừ những Lính gác và Dẫn đường tự do yêu đương, những Lính gác độc thân và đang trong độ tuổi kết hôn khác nếu muốn tìm bạn đời Dẫn đường phải đăng ký thẻ tích điểm tại Hiệp hội Dẫn đường.
Lính gác có cống hiến đối với Liên bang ở bất kỳ lĩnh vực nào như khoa học, giáo dục, quân sự,… đều sẽ được ghi nhận điểm. Mỗi năm, các Lính gác sẽ được xếp hạng lại theo số điểm đã tích lũy, Lính gác có thứ hạng cao sẽ được ưu tiên ghép đôi với Dẫn đường độc thân. Đương nhiên, Dẫn đường có quyền từ chối kết giao với đối tượng được ghép đôi. Ví dụ như Moore, Dẫn đường cấp A của quân đoàn Liệp Ưng, đã từ chối rất nhiều Lính gác có độ phù hợp cao, hoàn toàn không hứng thú với chuyện yêu đương.
Lục Tắc Hiên đã hoàn thành khá nhiều nhiệm vụ nguy hiểm, hiện đang đứng hạng nhất trên bảng xếp hạng Lính gác độc thân. Chỉ cần hắn chủ động gửi đề nghị thử ghép đôi với Dụ Nhiên tới Hiệp hội, bà Joseph thật sự không có lý do gì để từ chối, chí ít cũng phải để hai người kiểm tra mức độ phù hợp.
Tất nhiên, sau khi có kết quả kiểm tra, cuối cùng hai người có qua lại với nhau không vẫn phải phụ thuộc vào ý kiến của Dụ Nhiên. Cũng may, Lục Tắc Hiên là Lính gác cấp S trong khi Dụ Nhiên chỉ là Dẫn đường cấp C, độ phù hợp của hai người chắc sẽ không cao hơn 60%. Đến lúc đó thì dễ hơn nhiều, Dụ Nhiên cũng có lý do để từ chối Lục Tắc Hiên một cách hợp lý.
Bà Joseph đi ngủ với tâm trạng phiền muộn, mèo Ragdoll bên chân bà cũng quật đuôi qua lại đầy bất an.
---ĐỌC FULL TẠI dtruyen.com---
Lúc này, Tháp Trắng đã thông báo lệnh thu quân. Lục Tắc Hiên dẫn đội đặc chiến Liệp Ưng quay về hành tinh Thủ đô ngay trong đêm.
Nhiệm vụ cứu viện căn cứ B-73 này hoàn thành rất xuất sắc. Đội đặc chiến Liệp Ưng đuổi thú vũ trụ biến chủng đi với mức tổn thất thấp nhất, bảo vệ tính mạng rất nhiều người dân sống ở căn cứ. Tiếp theo, việc vá lưới phòng ngự bao quanh khu an toàn và xây dựng lại nhà cửa, công trình kiến trúc bị tổn hại sẽ được phụ trách bởi người khác do Chính phủ phái tới.
Phi thuyền Liệp Ưng cất cánh, Lục Tắc Hiên đứng trước cửa kính bên thân phi thuyền vuốt cằm đăm chiêu. Tiếp cận Dụ Nhiên bằng cách “ghép đôi” này, nếu cậu vô tội thì thật quá bất công, nhưng hiện tại hắn cũng không còn biện pháp nào tốt hơn.
Hắn chỉ có thể đảm bảo bản thân sẽ không làm tổn thương Dụ Nhiên. Về sau, nếu Dụ Nhiên gặp được người phù hợp, hắn sẽ nghĩ ra một lý do thật chính đáng để chia tay với Dụ Nhiên mà vẫn giữ thể diện cho cậu. Thực tế, chỉ cần chưa kết hợp thể xác, vẫn có rất nhiều trường hợp Lính gác và Dẫn đường chia tay vì không hợp nhau. Vậy nên, việc từng hẹn hò sẽ không ảnh hưởng đến lựa chọn của Dụ Nhiên trong tương lai.
Cứ vậy đi. Hắn phải theo dõi Dụ Nhiên thật sát sao, cam đoan không có thêm ai “chết bất thình lình” nữa. Bằng không, chuyện sẽ càng lúc càng rối ren hơn, không thể nào giải quyết êm đẹp được.
***
Sáng sớm hôm sau, Dụ Nhiên vừa làm vệ sinh cá nhân xong đã thấy có người kéo hai chiếc vali rất lớn đến chỗ cậu: “Dụ Nhiên, đây là quần áo bà Joseph tặng em.”
Dụ Nhiên sửng sốt: “Nhiều vậy ạ?”
“Bà ấy nói em tới hành tinh Thủ đô vội quá, không mang hành lý gì theo cả, bảo bọn chị mua cho em ít đồ dùng hằng ngày.
Gia cảnh Dụ Nhiên nghèo khó lại mồ côi cha mẹ, cậu lẻ loi một mình tới hành tinh Thủ đô, quần áo mặc trên người trông đã khá cũ. Bà Joseph lo cậu sẽ bị xấu hổ nên mua rất nhiều đồ mới trước khi cậu vào Viện Thánh học tập, giúp cậu thoải mái, tự tin hơn chút, không đến mức bị bạn học coi thường vì trông quá quê mùa.
Bà ấy quả thật vẫn luôn bảo vệ các Dẫn đường nhỏ tuổi như mẹ chăm con vậy.
Dụ Nhiên nhận lấy vali đồ với vẻ hơi khó xử: “Nhờ chị gửi lời cảm ơn tới phu nhân giúp em ạ.”
Vừa dứt lời, tiếng giày cao gót đã vang lên ngoài cửa: “Không cần cảm ơn. Tối qua cháu ngủ ngon không?”
Đối diện khuôn mặt tươi cười của bà Joseph, Dụ Nhiên không khỏi mỉm cười theo: “Ngủ ngon lắm ạ, thẳng một giấc đến sáng luôn.”
Khi cậu mỉm cười, lúm đồng tiền đáng yêu sẽ xuất hiện trên gò má. Nhìn dáng vẻ trong sáng, ngây ngô của Dụ Nhiên, bà Joseph lại nhớ đến tên Lính gác nào đó nửa đêm nửa hôm đi đệ trình đề nghị ghép đôi, lòng càng cáu kỉnh. Bà hít thở sâu, ổn định cảm xúc, lại xoa đầu Dụ Nhiên, nói: “Thay quần áo rồi đi ăn sáng đã. Ăn xong tôi đưa cháu đến chỗ này.”
Sau khi ăn sáng trong nhà ăn của Hiệp hội xong, bà Joseph dẫn Dụ Nhiên lên xe bay.
Ngồi trên xe, nhìn những tòa nhà không ngừng lùi lại bên ngoài cửa kính, Dụ Nhiên bỗng thấy kỳ lạ: Đây không phải đường đi đến Viện Thánh, bà ấy muốn dẫn mình đi đâu?"
Đang nghĩ, cậu chợt nghe bà Joseph thở dài khe khẽ: “Nhiên Nhiên, tôi phải đưa cháu đến Trung tâm Ghép đôi một chuyến.”
Sống lưng Dụ Nhiên cứng đờ nhưng mặt vẫn tỏ ra bình tĩnh, giả vờ tò mò: “Tới Trung tâm Ghép đôi làm gì vậy ạ? Không phải bảo hôm nay sẽ tới Viện Thánh báo danh ạ?”
Bà Joseph cau mày: “Là thế này, Lục Tắc Hiên… Cháu còn nhớ Lính gác kia chứ?”
Dụ Nhiên gật đầu: “Đương nhiên cháu nhớ Tướng quân Lục ạ, là ngài ấy cứu cháu.” không thể nào giải quyết êm đẹp đượ
Bà Joseph nói: “Cậu ta gửi đề nghị ghép đôi tới Hiệp hội, muốn thử với cháu.”
Dụ Nhiên: “…”
Cậu suýt thì không giữ nổi nét mặt bình tĩnh nữa.
Lục Tắc Hiên làm sao vậy? Tự nhiên bị điên à mà đi đề nghị ghép đôi với cậu?
Xem ra vị Lính gác kia vẫn chưa hết nghi ngờ cậu, thậm chí còn nghĩ ra cả trò ghép đôi này để tiếp cận cậu. Đúng là một tên khó chơi.
May mà Lục Tắc Hiên không biết chuyện Dụ Nhiên có hai thực thể tinh thần. Hôm qua, lúc đăng ký tại Hiệp hội Dẫn đường, cậu cũng chỉ khai thông tin về cáo trắng nhỏ, cáo chín đuôi cậu vẫn giấu kín. Lục Tắc Hiên là Lính gác cấp S, Dụ Nhiên chỉ cần thả một thực thể tinh thần ra, che giấu thực lực, diễn một chút, đảm bảo độ phù hợp sẽ không cao.
Dụ Nhiên cười khinh khỉnh trong lòng nhưng bên ngoài vẫn tiếp tục vẻ mặt hoang mang: “Sao ngài ấy lại muốn ghép đôi với cháu?”
“Ai biết được. Cậu ta đã gửi đề nghị ghép đôi rồi. Tôi dẫn cháu tới đó, coi như ứng phó với cậu ta một phen.” Bà Joseph vỗ vỗ mu bàn tay Dụ Nhiên như đang an ủi: “Cháu đừng căng thẳng. Trung tâm Ghép đôi chỉ như bên trung gian giới thiệu Lính gác và Dẫn đường với nhau, độ phù hợp cũng chỉ là một số liệu để tham khảo, có muốn kết giao với cậu ta hay không vẫn do cháu nắm quyền quyết định. Hơn nữa, chắc hẳn độ phù hợp của cháu với cậu ta thấp lắm, nếu cháu không muốn, cậu ta cũng không thể ép cháu.”
Dụ Nhiên ngây ngô gật đầu: “Vâng, cháu ta chỉ muốn tới Viện Thánh học tập cho thật tốt, còn chưa có ý định yêu đương.”
Chẳng mấy chốc đã đến Trung tâm Ghép đôi.Sau khi ăn sáng trong nhà ăn của Hiệp hội xong, Dụ Nhiên dẫn Dụ Nhiên lên xe bay.
Dụ Nhiên tiến vào theo bà Joseph, vừa bước qua cửa đã thấy Lục Tắc Hiên mặc quân phục phẳng phiu màu đen đứng giữa phòng tiếp khách của Trung tâm Ghép đôi với vẻ mặt lạnh tanh. Thắt lưng cài khít người, làm nổi rõ vòng bụng cân đối và đôi chân dài, thẳng tắp của hắn. Người đàn ông kia vốn có vóc dáng cao to, vẻ ngoài tuấn tú, mặc quân phục trông cực kỳ phong độ.
Một con chim ưng be bé, màu trắng đang rũ cánh, yên lặng đậu trên vai chủ nhân, mở to đôi mắt màu xám nhạt đánh giá Dụ Nhiên. Lực áp bách của Lính gác cấp S khiến Dụ Nhiên thấy hơi khó chịu, may mà Lục Tắc Hiên nhanh chóng thu ánh nhìn, lịch sự mở lời: “Bà Joseph, bắt đầu thôi.”
Bà Joseph nói với thái độ bất đắc dĩ: “Nếu cậu đã nhất quyết muốn ghép đôi với Dụ Nhiên thì chúng ta cứ làm theo đúng trình tự. Mời cả hai thả thực thể tinh thần vào cân phù hợp.
Cân phù hợp là dụng cụ đo lường do Hiệp hội Dẫn đường chế tạo ra, hai bên trái phải là hai lồng cầu trong suốt, bên trong có từ trường đặc biệt. Sau khi đưa thực thể tinh thần vào cân phù hợp, dụng cụ sẽ tự động đọc giá trị sức mạnh tinh thần của Lính gác và Dẫn đường, giá trị càng gần nhau, độ phù hợp sẽ càng cao.
Lục Tắc Hiên huých nhẹ vai, chim ưng trên vai hắn lập tức bay vào cân. Dụ Nhiên cũng thả cáo trắng nhỏ của mình ra.
Trông thấy chim ưng lớn bên cạnh, cáo trắng nhỏ có vẻ rất sợ, nó cuộn thành một cục lông trên cân, người hơi run rẩy, rất chú ý tiểu tiết khi diễn.
Ngược lại, chim ưng có vẻ khả ngượng ngùng. Nó liếc nhìn cáo trắng nhỏ một cái rồi cứ đứng im lìm ở đó.
Khi hai thực thể tinh thần cùng đứng trên cân, cán cân lập tức nghiêng hẳn về phía chim ưng.
Quả nhiên, sức mạnh của thực thể tinh thần cấp S rất vượt trội, hoàn toàn đàn áp cáo trắng nhỏ. Mức độ phù hợp cũng hiện lên màn hình: 49%
Dụ Nhiên thấy hơi buồn cười nhưng vẫn giả vờ xấu hổ: “Sức mạnh tinh thần của em kém quá, mức độ phù hợp với Tướng quân còn không lên nổi 50%.”
Bà Joseph bật cười luôn mà không kìm được. 49%, còn chưa đạt ngưỡng tối thiểu nữa!
Thấy Lục Tắc Hiên quay sang nhìn, bà lập tức ngừng cười, nghiêm túc nói: “Tướng quân, xem ra Dụ Nhiên thật sự không hợp với cậu đâu, tỉ lệ còn chưa đến 50%… Khụ, nếu cậu muốn yêu đương với Nhiên Nhiên, sợ là cha mẹ cậu cũng sẽ phản đối thôi.”
“Đúng là mức độ phù hợp về sức mạnh tinh thần của tôi và em ấy không cao.” Lục Tắc Hiên ngừng giây lát xong mới tiếp tục, “Nhưng phu nhân đừng quên, còn một cách kiểm tra độ phù hợp nữa.”
Người đàn ông vẫy tay, một nhân viên công tác mặc áo blouse trắng xách hộp dụng cụ y tế bước tới trước mặt hắn.
Một dự cảm không lành xuất hiện trong lòng Dụ Nhiên. không thể nào giải quyết êm đẹp đượ
“Ngoại trừ sức mạnh tinh thần, còn có thể dùng pheromone Dẫn đường để kiểm tra. Chưa biết chừng pheromone Dẫn đường của Dụ Nhiên lại cực kỳ phù hợp với tôi thì sao?” Lục Tắc Hiên liếc nhìn Dụ Nhiên một cái, nhanh chóng xắn tay áo quân phục lên, để lộ cánh tay rắn chắc, khỏe mạnh. Nhân viên y tế lấy kim lấy máu ra, rút một xi lanh máu nhỏ từ tay hắn.
“Dụ Nhiên, có muốn thử một kiểm tra bằng pheromone Dẫn đường một lần không?” Lục Tắc Hiên chỉnh lại tay áo, ánh mắt nhìn về phía Dụ Nhiên có thể nói là ôn hòa.
“…” Dụ Nhiên cảm thấy sau lưng như bị kim chích.
Tên Lính gác này nhạy bén đến thế thì chịu. Không chừng là nhận ra pheromone Dẫn đường của cậu nên mới nhất quyết không chịu buông tay.
Ngoại trừ bằng sức mạnh tinh thần, Lính gác và Dẫn đường còn một cách ghép đôi khác là ghép đôi bằng Pheromone Dẫn đường. Bởi vì pheromone Dẫn đường cũng có tác dụng “trấn an Lính gác” nên nó cũng được coi như một loại thuốc tốt. Nếu sức mạnh tinh thần của Dẫn đường không đủ cao, không giúp được cho Lính gác nhưng pheromone của người đó hữu dụng thì hai người vẫn có thể ghép đôi.
Bà Joseph thầm nghĩ mức độ phù hợp sức mạnh tinh thần của hai người đã không đạt chuẩn thì pheromone Dẫn đường cũng vậy thôi, bình thường đều như thế cả. Bà nhìn Dụ Nhiên, mỉm cười: “Nếu Tướng quân chưa từ bỏ ý định, chi bằng Nhiên Nhiên cho lấy một chút pheromone Dẫn đường, thử kiểm tra với cậu ta xem.”
Dụ Nhiên vươn tay ra với tâm trạng bồn chồn. Cậu âm thầm cầu nguyện: Lạy trời đừng phù hợp với anh ta.
Nhân viên y tế lấy máu của Dụ Nhiên rồi đưa pheromone Dẫn đường vào dụng cụ đặc biệt. Mùi hương mát lạnh, quen thuộc lại lan tỏa, ánh mắt sâu thăm thẳm của Lục Tắc Hiên nhìn chằm chằm vào màn hình. Máy móc bắt đầu phân tích thông số, một loạt số liệu nhanh chóng chạy trên màn hình, cuối cùng, số liệu kết luận màu đỏ tươi xuất hiện.
Độ phù hợp: 98%. ---ĐỌC FULL TẠI dtruyen.com---
Bà Joseph há hốc miệng kinh ngạc.
Lục Tắc Hiên: “…”
Dụ Nhiên: “…”