Mục lục
[Dịch]Hầu Môn Độc Phi - Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

An Ninh nhận ra giọng nói này, tuy rằng số lần kiếp trước gặp mặt không nhiều lắm, kiếp này cũng mới gặp mặt có một lần nhưng An Ninh có khả năng nhận biết rất tốt, nàng vừa nghe liền biết đây là giọng nói của ai, An Ninh quay người lại mỉm cười nhìn vị nam tử cao lớn đang đi tới, cung kính có lễ phúc thân, "An Ninh gặp qua Dự vương điện hạ."

"Nhị tiểu thư không cần đa lễ, bổn vương làm sao có thể nhận được? Nhị tiểu thư là ân nhân cứu mạng của bổn vương." Người tới là Triệu Chính Dương với bộ quần áo màu xanh, áo mãng bào ngọc đái, không giống vẻ phong trần mệt mỏi lần trước khi trở lại kinh thành, giờ phút này hắn ôn hòa lại pha chút khí thế vương giả.

An Ninh biết Dự vương không phải người vong ân phụ nghĩa nhưng sự biết ơn của hắn đối với nàng vượt qua sức tưởng tượng của nàng, giống như ân nghĩa này đã được khắc ghi vào trong óc của hắn, An Ninh cười cười, "Dự vương điện hạ là người tôn quý chắc chắn sẽ được thần minh phù hộ, tự nhiên gặp dữ hóa lành."

"Ha ha, không biết nhị tiểu thư có cho tại hạ một chút thể diện để được mời tiểu thư vào tửu lâu uống một ly rượu?" Triệu Chính Dương nhìn An Ninh thập phần chân thành, nếu là người khác sợ là sẽ ngay lập tức yêu cầu hắn báo đáp nhưng vị nhị tiểu thư này giống như không thèm để ý , đây thật đúng là một nữ tử đặc biệt.

"Dự vương điện hạ mời An Ninh sao lại có thể từ chối? Thỉnh!" An Ninh không cự tuyệt, nàng chẳng những không có đạo lý cự tuyệt mà trong lòng cũng hy vọng có thể có cơ hội trò chuyện với vị Dự vương điện hạ này, chọn ngày không bằng làm luôn vào hôm nay , nếu đã gặp Dự vương mà hắn lại có lòng thì sao nàng lại không biết thời thế chứ?

Hai người vào một tửu lâu bên phải, An Ninh cùng Dự vương Triệu Chính Dương ngồi đối diện nhau, cho mọi người lui xuống, Triệu Chính Dương tự mình thay An Ninh châm rượu làm cho An Ninh kinh ngạc, "Dự vương điện hạ, như thế này làm sao được?"

"Như thế nào không được? Nhị tiểu thư là ân nhân của bổn vương, dù là muốn mạng của của bổn vương bổn vương cũng không oán trách một câu, huống chi là chỉ thay nhị tiểu thư rót rượu mà thôi, việc nhỏ, việc nhỏ!" Lời nói của Triệu Chính Dương rõ ràng, mặc cho ai nhìn thấy đều sinh ra hảo cảm.

An Ninh cũng không từ chối nữa, theo hiểu biết của nàng đối với Triệu Chính Dương trước kia thì hắn tuy là người rất biết cách cư xử nhưng bộ dáng hào phóng tự hạ thấp mình như vậy lại làm cho An Ninh cảm thấy có chút hơi quá không thể không hoài nghi hắn lấy lễ tướng đãi như vậy có phải là có mục đích gì hay không.

Triệu Chính Dương có mục đích là không sai, An Ninh ngoại trừ là ân nhân của hắn còn là người là Thần vương điện hạ để ý, Triệu Chính Dương không ngu ngốc nếu hắn đi lấy lòng An Ninh đối hắn chỉ có lợi chứ không có hại, huống hồ, hôm nay mời nàng đến là còn có việc muốn nhờ.

Uống xong một ly rượu, Triệu Chính Dương liễm mi nói, "Nhị tiểu thư, ngày ấy nếu không phải có tiểu thư thì bổn vương thật đúng là sẽ chết , ta rời đi kinh thành lâu như vậy dù là trước kia có kẻ thù nhưng cừu hận kia cũng đã phai nhạt đi nhiều! Nhưng ta là không đoán được chỉ vừa mới về kinh thành thì đã có người muốn lấy mạng của ta,mấy ngày nay ta đều suy nghĩ không biết là ai lớn gan như vậy lại muốn dồn ta vào chỗ chết."

Triệu Chính Dương cau mày, giống như thập phần buồn khổ, lại ngửa đầu uống một ly rượu, không dấu vết nhìn thoáng qua An Ninh, chỉ thấy nàng bưng ly rượu trong tay đặt ở bên môi, sau khi nhấp một ngụm liền im lặng giống như không có ý giải thích nghi hoặc của hắn, trong lòng Triệu Chính Dương không khỏi giật mình, là hắn ám chỉ không đủ rõ ràng sao? Hay là An Ninh căn bản không thông minh cho nên nghe không hiểu?

An Ninh làm sao có thể nghe không hiểu? Triệu Chính Dương là muốn hỏi nàng về người đáng sau lưng vụ truy sát của hắn đi! Nàng sớm đã đoán trước lấy sự khôn khéo của Triệu Chính Dương, rất nhanh là có thể xác định nàng biết được người đứng sau lưng kia là ai, hắn nhất định sẽ đến hỏi, như vậy nàng cũng không ngại nói cho hắn biết nhưng nàng lại không thích thái độ ái chỉ mới vừa rồi của hắn.

Ám chỉ sao? Ngươi ám chỉ của ngươi, về phần ta "Hiểu hay không", vậy không phải do ngươi ! Cho nên, nàng giả ngốc , xem như là không hiểu lời hắn nói, tiếp tục uống rượu của mình, mặc cho mi phong Triệu Chính Dương nhăn càng chặt.

"Tiểu thư nói xem ai lại đi xem trọng cái mạng này của bổn vương? Lần này hồi kinh, bổn vương lại xúc phạm đến lợi ích của ai ?" Triệu Chính Dương thấy An Ninh không có phản ứng, liền tiến thêm một bước ám chỉ để nàng nói ra, chỉ cần nàng nói một chút manh mối là hắn có thể đoán ra người sau lưng là ai nhưng lại làm cho Triệu Chính Dương thất vọng rồi, An Ninh chẳng những như trước không có phản ứng mà sau khi uống xong ly rượu lại rót thêm một ly khác giống như không coi ai ra gì

Sắc mặt Triệu Chính Dương khó coi vài phần, thầm nghĩ trong lòng:nhị tiểu thư này rốt cuộc là đang suy nghĩ cái gì?

Nhưng rất nhanh, Triệu Chính Dương liền khôi phục lại nụ cười ôn hòa mới vừa rồi, bây giờ hắn cũng không quanh co lòng vòng ám chỉ nữa mà đứng thẳng dậy chắp tay với An Ninh "Nếu nhị tiểu thư biết danh tính người phục sát bổn vương thì thỉnh nhị tiểu thư vui lòng nói cho bổn vương biết, bổn vương tất sẽ thâm tạ!"

"Thâm tạ?" An Ninh giống như đột nhiên đầy hưng trí, nhãn tình sáng lên, tựa tiếu phi tiếu nhìn Triệu Chính Dương.

Thân thể Triệu Chính Dương khẽ run, trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc, mới vừa rồi ám chỉ như vậy, nàng đều thờ ơ, lần này lại... Trong lòng sinh ra một chút hy vọng, Triệu Chính Dương kiên định gật đầu, "Đúng, thâm tạ!"

An Ninh liễm mi, cũng đứng dậy nhưng không có rời khỏi chỗ ngồi, nói với Triệu Chính Dương, "Dự vương điện hạ, xem ngươi đây muốn làm gì? An Ninh có thể nào chịu đại lễ của ngươi như thế ? Mau ngồi xuống đi."

Triệu Chính Dương thấy thái độ của nàng có chuyển biến lớn liền không chút chậm trễ, dù sao cũng là có việc cầu người, hơn nữa với thân phận của An Ninh hắn sợ cũng không thể chậm trễ liền trở về chỗ ngồi, lúc ngồi xuống còn thay An Ninh rót một ly rượu.

"Dự vương điện hạ, thực không dám đấu diếm, An Ninh quả thật biết ai đã sai sử sát thủ" An Ninh liễm mi, thản nhiên mở miệng.

Lời này vừa ra, trên mặt Triệu Chính Dương liền vui vẻ, vội hỏi "Là ai?"

"Này..." An Ninh nhíu mày, hình như có chút khó xử, trầm mặc một lát, liền nói, "Dự vương điện hạ, không biết mới vừa rồi Dự vương điện hạ nói muốn thâm tạ, là nặng bao nhiêu?"

Sự chờ mong trên mặt Triệu Chính Dương cứng đờ nhưng rất nhanh liền khôi phục lại, nhìn An Ninh giống như vô ý cười, nói, "Nhị tiểu thư cứu bổn vương, dù bây giờ nhị tiểu thư có muốn mạng của của bổn vương, bổn vương cũng sẽ không chút do dự, nhị tiểu thư muốn cái gì chỉ cần nói với bổn vương là được"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK