Mục lục
[Dịch]Phúc Hắc Vương Gia Sỏa Tướng Công - Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit: gau5555

Beta: dark Angel (Bella Ngân)

Phản ứng của Long Ngâm làm cho Nhạc Du Du lại càng hoảng sợ, chỗ cổ tay truyền đến đau đớn làm cho nàng trong nháy mắt nổi lên.

“Buông tay a, đau quá!” Nhạc Du Du dùng sức muốn tránh thoát, nhưng thế nào cũng bỏ cũng không ra, trong lòng ai thán, tay sẽ không cứ như vậy chặt đứt chứ?

Long Ngâm nghe thấy được thanh âm, không khỏi ngẩng đầu lên đến, thời gian nhìn rõ Nhạc Du Du, lại bỗng nhiên chán ghét đẩy nàng ra, cảm giác kia thật giống như Nhạc Du Du có bao nhiêu buồn nôn, động tác này thật sâu đau nhói vào tâm hồn nhỏ bé của Nhạc Du Du, chỉ là, đối mặt với một con quỷ say, lại là một con ma men võ công cao cường, nàng không thể tránh được, duy nhất có thể làm là dùng sức hướng hắn mắt trợn trắng, tuy rằng hắn căn bản nhìn không thấy.

“Chán ghét nữ nhân, cút đi…” Long Ngâm hướng về phía Nhạc Du Du khoát khoát tay, sau đó lung lay lắc lắc đứng dậy, “Lần sau, ta sẽ vặn gãy cổ của ngươi…”

“Chán ghét nữ nhân?” Nhạc Du Du giật mình dùng tay chỉ vào mũi của mình, bản thân dĩ nhiên là chán ghét nữ nhân?”Ngươi nói rõ cho ta, ai chán ghét ai?” Vốn là muốn đến nói lời xin lỗi với hắn, lại không nghĩ rằng lại bị mắng thành chán ghét nữ nhân, đây coi là cái gì a?

“Là nữ nhân đều chán ghét.” ánh mắt Long Ngâm nửa khép lại, “Đừng đến phiền ta, ta không thích nữ nhân…”

“Chẳng lẽ ngươi thích nam nhân a?” Nhạc Du Du tức giận mở to mắt.

Sắc mặt Long Ngâm lại đột nhiên đổi đổi, bỗng nhiên ôm bả vai của nàng: “Làm sao ngươi biết ?”

“Ta biết cái gì?” Nhạc Du Du không thể tin được vuốt tay của Long Ngâm, “Ngươi có thể đừng động thủ động cước hay không?”

“Ta mới chẳng thèm đánh ngươi.” Long Ngâm hừ lạnh một tiếng, sắc mặt trở nên vô cùng khó coi, “Nói, ngươi có phải đến cười nhạo ta hay không? Ta chỉ biết, thế nhân đều là tục tằng, ta thích nam nhân thì sao? Lại không e ngại chuyện…”

Trong nháy mắt Nhạc Du Du ngây ngẩn cả người, nàng chỉ là thuận miệng nói một chút mà thôi a, hắn sao lại phản ứng lớn như vậy a? Thích nam nhân cũng không phải chuyện gì ngạc nhiên, trong đám bạn học đại học của nàng cũng có đồng tính luyến ái a, mọi người căn bản là thấy nhưng không thể trách a.

“Ta chỉ biết, lúc mọi người biết sẽ coi thường ta…” Long Ngâm mồm miệng không rõ lẩm bẩm nhiều lần, không đứng vững lại ngồi xuống, thuận tay cầm bầu rượu lên bỗng nhiên uống vài hớp. Ở thời đại này, hắn thích nam nhân thì sẽ bị cho rằng quái vật, là sẽ bị coi thường, hắn không quan tâm ánh mắt của người ngoài, thế nhưng lại sợ Hạo nhi coi thường hắn a…

Vì thế, hắn đè nén, thế nhưng, áp lực chuyện cảm tình cũng cực kỳ thống khổ, cuối cùng, hắn chỉ có thể lựa chọn lạnh lùng.

“Không ai sẽ coi thường ngươi. Trên cái thế giới này, trừ mình coi thường mình ta, người khác căn bản là không quyền lực coi thường ngươi…” Nhạc Du Du an ủi suy nghĩ vỗ vỗ bờ vai của hắn, hài tử này thật đáng thương, đoán chừng là áp lực quá lâu, “Cái kia, ngươi xác định thật sự thích nam nhân sao?”

“Đúng, ta thích hắn… Bởi vì nữ nhân đều không đáng tin…” Long Ngâm mắt say lờ đờ mông lung nhìn Nhạc Du Du, thế nhưng nở nụ cười, “Trên đời này, rất tốt với ta đều là nam nhân…”

Mắt của Nhạc Du Du bị lung lay một chút, nguyên lai người nam nhân này cười rộ lên cũng có thể xếp vào hàng yêu nghiệt như thế a, không khỏi liếc mắt, nam nhân này khẳng định đã bị nữ nhân làm khổ, nếu không, cũng sẽ không thống hận nữ nhân như thế, thế nhưng, thống hận nữ nhân cũng không thể trở thành lý do hắn thích nam nhân a?

“Vậy mẹ ngươi, không, chính là mẫu thân của ngươi đối với ngươi không tốt sao?” Nhạc Du Du nhịn không được hỏi lại.

“Mẹ ta? Ha hả.” Long Ngâm vừa nghe thế lại nở nụ cười lạnh, “Ta vừa sinh ra bà đã đem ta ném chạy theo người khác, cha ta liền cả ngày mượn rượu giải buồn, uống rượu say liền đánh ta, tỉnh liền ôm ta khóc…” Đoạn năm tháng kia khổ không thể tả a.

Nhạc Du Du nhịn không được kinh ngạc một chút, tuổi thơ của hắn thảm như vậy a? Trách không được khiến cho tính cách của hắn tối tăm như thế, đều nói cha mẹ là thầy giáo tốt nhất của người con, lời này một chút cũng không sai, mẫu thân tàn nhẫn để lại hạt giống cừu hận của hắn đối với nữ nhân, loại này một khi nẩy mầm, sẽ ảnh hưởng đến cuộc sống của hắn.

“Về sau, rốt cuộc có một ngày hắn lại say, không cẩn thận rơi xuống sông, liền chết như vậy, ta lại là khất nhi, mặc dù chịu đói, cũng không bị đánh… Về sau ta liền gặp sư phụ…” Long Ngâm nói lên thời gian gặp sư phụ, ánh mắt hơi ấm áp, lập tức liếc mắt nhìn Nhạc Du Du, “Ta tại sao lại nói chuyện này với ngươi? Ngươi đi đi.”

Vựng, người này giở mặt như thế nào lại nhanh như vậy? Bất quá, đối với một “Bệnh nhân” đáng thương, thì hiện nay cảm tình của Nhạc Du Du đã đem Long Ngâm trở thành bệnh nhân, nàng chắc là sẽ không chú ý đến thái độ thật xấu của hắn

“Long ca ca, ngươi đừng hiểu lầm, ta không ý tứ gì khác, cũng không ác ý.” Nhạc Du Du rất ôn hòa cười cười, “Kỳ thực, ta cho ngươi biết a, ở quê hương của ta, nam nhân có thể yêu nam nhân, nữ nhân cũng có thể yêu thương nữ nhân, nếu như nguyện ý, thậm chí cũng có thể kết hôn, chính là thành thân… Vì thế, tình cảm của ngươi đối với người khác có thể là sóng to gió lớn, thế nhưng đối với ta, là lại chuyện bình thường…”

Lần này đến phiên Long Ngâm kinh ngạc, trừng ánh mắt lên không nháy mắt nhìn nàng, thoáng cái, say rượu tựa hồ cũng tỉnh hơn phân nửa.

“Đừng không tín nhiệm nhìn ta như vậy.” Nhạc Du Du không có ý tứ sờ sờ mũi, “Ta nói là sự thật, chúng ta gọi hành vi này là ‘Đồng tính luyến ái’, chính là đồng tính trong lúc đó yêu say đắm, rất bình thường đâu…”

“Thực sự?” Long Ngâm cau mày hỏi, chỉ là trong giọng nói có hơn một phần hi vọng

“Thực sự.” Nhạc Du Du dùng ánh mắt chân thành không gì sánh được nhìn hắn, “Ở quê hương của ta, mọi người đều là làm như thế này, chỉ cần ngươi thích một người, vậy nói cho hắn biết đi, dù cho không được đáp lại, thế nhưng, ít nhất bản thân cũng đã nỗ lực, tình cảm không có giá cả phân chia thế nào, được người thích, đều là hạnh phúc…”

Long Ngâm ý vị thâm trường nhìn Nhạc Du Du, hắn lần đầu tiên phát hiện, nguyên lai nữ nhân này cũng không có chán ghét như trong tưởng tượng như vậy, diện mạo cũng đủ tú lệ, nhất là cặp mắt hạnh kia, sáng trông suốt, làm cho người ta trong lòng không khỏi rung động.

“Quê quán của ngươi ở nơi nào?” Long Ngâm vội vàng xấu hổ thu hồi ánh mắt.

“Này a. . . . .” Nhạc Du Du khẽ thở dài, liếc mắt nhìn Long Ngâm, “Ta nói ngươi sẽ tin sao?”

Long Ngâm lần thứ hai ngước mắt, liền nhìn ánh mắt của Nhạc Du Du, một lúc lâu, mới hơi gật đầu: “Tin.”

“Được rồi.” Nhạc Du Du vừa nghe xong nhất thời mắt hạnh cong thành hình trăng non, “Ngươi đã nói cho ta biết bí mật của ngươi, như vậy ta cũng nói cho ngươi biết bí mật của ta đi, cái này gọi là trao đổi nha, chúng ta phải bảo mật cho nhau a.”

Long Ngâm gật đầu, kỳ thực, hắn cũng không phải là thích buôn chuyện, chỉ là hiện tại, hắn cũng không biết vì sao, lại rất muốn nghe nàng nói chuyện.

“Ta kỳ thực cũng không phải là thời đại này, xác thực mà nói, ta là tới từ ngàn năm sau, thời đại kia của chúng ta rất phát đạt, có rất nhiều thứ các ngươi không tưởng tượng nổi ở đó, tỷ như ô tô, máy bay…” Nhạc Du Du hưng phấn nói, “Đương nhiên rồi, có tốt có xấu, thi đỗ triển cũng mang đến ô nhiễm cao…” Nói xong, lại không có nại cười, “Kỳ thực, nếu như mọi người mà biết cái này, ta chỉ sợ sớm đã bị cho rằng là quái vật đâu…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK