Vĩ Tịnh xung phong rửa bát. Nhìn bóng lưng cao lớn của anh, Hân Nghiên rơi vào trầm tư.
Chẳng lẽ đồ ăn không hợp khẩu vị?
Cô lập tức bác bỏ suy nghĩ này. Anh chẳng có dáng vẻ gì là chê bai đồ cô nấu cả, thậm chí một lúc ăn cả ba chén cơm và vét sạch thức ăn trên bàn, sau đó còn tiếp tục khen thêm vài câu.
Nếu thế chỉ còn mỗi một đáp án duy nhất, cũng chính là việc khiến cả nhà họ Ninh rơi vào khủng hoảng. Khẳng định anh quá mệt mỏi vì xử lý các tin đồn thất thiệt và rơi rớt cổ phiếu của công ty nên anh mới có tâm trạng thất thường như thế.
Cô gật gù, nghĩ bản thân đã tìm ra được nguyên nhân nên thở phào một hơi nhẹ nhõm và bắt đầu tìm cách lấy lại năm triệu vừa mới vụt qua trước mặt kia.
Vĩ Tịnh đương nhiên cảm nhận được ánh nhìn lén lút của cô vợ nhỏ đang âm thầm ủ mưu kia. Anh cảm thấy tấm lưng ngứa ngáy vô cùng nhưng quả thật khi nãy anh đã có chút suy nghĩ bậy bạ, nhất là sau khi anh kiểm tra được rằng đồ ăn do chính tay cô nấu chứ không phải được mua về.
Thời điểm nghe được câu nói luyện tập chăm chỉ của Hân Nghiên, Vĩ Tịnh chợt nhớ tới tên bạn trai cũ Trạch Dương kia. Dù sao việc cô vợ nhỏ bỏ cả tôn nghiêm để theo đuổi người ta luôn được đồn thổi giữa các gia tộc với nhau. Họ bảo rằng lần nổ nhà bếp ấy cũng chỉ vì cô đang thử làm cơm hộp cho hắn ta.
Hiện tại tay nghề của Hân Nghiên được nâng cao đồng nghĩa với việc cô đã bỏ ra công sức nhiều đến mức chẳng thể đo lường chỉ vì lấy lòng một người đàn ông khác. Vĩ Tịnh đặt mạnh chiếc dĩa trong tay xuống, nhận thấy bản thân có chút nóng nảy khi nghĩ tới việc này. Lần đầu tiên hai từ ghen tị xuất hiện trong tâm trí của anh. Mà đây cũng là lý do khiến hảo cảm của anh giảm xuống.
Vĩ Tịnh rửa bát xong thì ra phòng khách xem tin tức. Anh muốn làm cho bản thân bình tĩnh lại, không thể suốt ngày day dứt với quá khứ của cô vợ nhỏ như thế được. Một thoáng sau, không gian xung quanh trở nên dễ chịu bởi mùi hương của xã và chanh. Bàn tay nhỏ nhắn từ đâu đặt lên vai anh mà xoa nắn.
“Em giúp anh đấm bóp nhé.”
Giọng nói của Hân Nghiên dịu nhẹ vang lên bên tai khiến Vĩ Tịnh không tự chủ được mà gật đầu. Thì ra ban nãy, cô bỏ ít tinh dầu vào máy xông phòng trước tiên để tạo không gian thoải mái. Sau đó, cô mới nhẹ nhàng tác động vật lý bằng cách xoa bóp gần gũi. Ai mà chả thích một cô vợ hiểu chuyện và san sẻ sự mệt mỏi với chồng chứ.
Hân Nghiên nhẹ nhàng đặt tay lên thái dương của Vĩ Tịnh. Dù không có kinh nghiệm nhưng nhờ vào sự tận tâm nên may mắn cô đã nghe được tiếng thở ra thỏa mãn từ anh. Có vẻ cách này khá hiệu quả. Tiếp theo đó, cô lần mò bàn tay xuống bả vai.
Tuy nhiên vào lúc này, Hân Nghiên bắt đầu nghi ngờ vào sự định tâm của bản thân. Bờ vai bên dưới khá rộng so với bàn tay nhỏ nhắn vì thế cô phải làm ba động tác ở cùng một khu vực thì mới mát xa được hết toàn bộ. Và thứ làm cho cô dần rơi vào sự mê hoặc chính là bờ ngực săn chắc của anh. Cứ mỗi lần bàn tay cô hơi tiến về trước thì ắt hẳn sẽ đụng chạm không ít lần khiến cho cơ thể anh cứng ngắc.
Vĩ Tịnh cũng cảm giác được có điều gì đó đang dần trở nên không đứng đắn ở đây nhưng anh lại không nỡ lên tiếng bởi vì sợ sẽ làm phật lòng ý tốt của Hân Nghiên. Anh chỉ nghĩ bản thân đang mơ tưởng quá nhiều mà thôi, dù sao trên đường về nhà thì chính anh cũng không khỏi thoát ra được cảnh tượng mê người kích tình đêm qua của cả hai. Tuy nhiên thời điểm cô đứng trước mặt anh, anh phát hiện điều mình nghi ngờ chẳng hề sai trái.
“Em không thấy rõ được phía trước nên em không biết có làm cho anh thoải mái hay không.”
Nói đoạn Hân Nghiên thẳng thừng ngồi chéo qua một bên trên đùi của Vĩ Tịnh. Mặc kệ ánh mắt ngỡ ngàng trước mặt, cô vẫn như cũ mà xoa bóp nhẹ nhàng bả vai, nhưng lần này có vẻ bạo gan hơn mà chạm thẳng lên bờ ngực sờ bao nhiêu cũng không đủ.
Vốn dĩ ngoại hình hiện tại của Hân Nghiên đang khiến cho Vĩ Tịnh đổ gục, mà bây giờ anh lại còn phải chịu đựng sự sàm sỡ công khai đến từ cô. Cô đang khiêu khích sự nhẫn nhịn của anh sao?
“Em có biết em đang làm gì không?” Anh cất chất giọng có chút khàn khàn mà tra khảo.
“Em đang giúp anh thoải mái.” Cô thẳng thừng đáp với vẻ mặt ngay thẳng, chính trực dù bàn tay lại đang làm điều sằng bậy.
Vĩ Tịnh nắm lấy bàn tay nhỏ rồi bắt ép nó thoát khỏi ngực mình và đặt lên vai: “Từ khi nào mà em nhận định vai của anh nằm tuốt ở dưới đó vậy hả?”
Hân Nghiên ngại ngùng, móng vuốt bắt đầu vẽ vòng tròn trên ngực đối phương: “Biết sao được giờ. Ai biểu chồng em ngon cơm quá. Em không kìm lại được.”
Anh nhướng mày, không nghĩ tới lại bị cô khởi tố nhan sắc họa thủy một cách công khai như thế. Để chiều theo, anh chỉ còn cách vòng tay ôm chặt lấy eo cô rồi nhoẻn miệng cười:
“Vậy thì đừng kìm lại.”
Chẳng lẽ đồ ăn không hợp khẩu vị?
Cô lập tức bác bỏ suy nghĩ này. Anh chẳng có dáng vẻ gì là chê bai đồ cô nấu cả, thậm chí một lúc ăn cả ba chén cơm và vét sạch thức ăn trên bàn, sau đó còn tiếp tục khen thêm vài câu.
Nếu thế chỉ còn mỗi một đáp án duy nhất, cũng chính là việc khiến cả nhà họ Ninh rơi vào khủng hoảng. Khẳng định anh quá mệt mỏi vì xử lý các tin đồn thất thiệt và rơi rớt cổ phiếu của công ty nên anh mới có tâm trạng thất thường như thế.
Cô gật gù, nghĩ bản thân đã tìm ra được nguyên nhân nên thở phào một hơi nhẹ nhõm và bắt đầu tìm cách lấy lại năm triệu vừa mới vụt qua trước mặt kia.
Vĩ Tịnh đương nhiên cảm nhận được ánh nhìn lén lút của cô vợ nhỏ đang âm thầm ủ mưu kia. Anh cảm thấy tấm lưng ngứa ngáy vô cùng nhưng quả thật khi nãy anh đã có chút suy nghĩ bậy bạ, nhất là sau khi anh kiểm tra được rằng đồ ăn do chính tay cô nấu chứ không phải được mua về.
Thời điểm nghe được câu nói luyện tập chăm chỉ của Hân Nghiên, Vĩ Tịnh chợt nhớ tới tên bạn trai cũ Trạch Dương kia. Dù sao việc cô vợ nhỏ bỏ cả tôn nghiêm để theo đuổi người ta luôn được đồn thổi giữa các gia tộc với nhau. Họ bảo rằng lần nổ nhà bếp ấy cũng chỉ vì cô đang thử làm cơm hộp cho hắn ta.
Hiện tại tay nghề của Hân Nghiên được nâng cao đồng nghĩa với việc cô đã bỏ ra công sức nhiều đến mức chẳng thể đo lường chỉ vì lấy lòng một người đàn ông khác. Vĩ Tịnh đặt mạnh chiếc dĩa trong tay xuống, nhận thấy bản thân có chút nóng nảy khi nghĩ tới việc này. Lần đầu tiên hai từ ghen tị xuất hiện trong tâm trí của anh. Mà đây cũng là lý do khiến hảo cảm của anh giảm xuống.
Vĩ Tịnh rửa bát xong thì ra phòng khách xem tin tức. Anh muốn làm cho bản thân bình tĩnh lại, không thể suốt ngày day dứt với quá khứ của cô vợ nhỏ như thế được. Một thoáng sau, không gian xung quanh trở nên dễ chịu bởi mùi hương của xã và chanh. Bàn tay nhỏ nhắn từ đâu đặt lên vai anh mà xoa nắn.
“Em giúp anh đấm bóp nhé.”
Giọng nói của Hân Nghiên dịu nhẹ vang lên bên tai khiến Vĩ Tịnh không tự chủ được mà gật đầu. Thì ra ban nãy, cô bỏ ít tinh dầu vào máy xông phòng trước tiên để tạo không gian thoải mái. Sau đó, cô mới nhẹ nhàng tác động vật lý bằng cách xoa bóp gần gũi. Ai mà chả thích một cô vợ hiểu chuyện và san sẻ sự mệt mỏi với chồng chứ.
Hân Nghiên nhẹ nhàng đặt tay lên thái dương của Vĩ Tịnh. Dù không có kinh nghiệm nhưng nhờ vào sự tận tâm nên may mắn cô đã nghe được tiếng thở ra thỏa mãn từ anh. Có vẻ cách này khá hiệu quả. Tiếp theo đó, cô lần mò bàn tay xuống bả vai.
Tuy nhiên vào lúc này, Hân Nghiên bắt đầu nghi ngờ vào sự định tâm của bản thân. Bờ vai bên dưới khá rộng so với bàn tay nhỏ nhắn vì thế cô phải làm ba động tác ở cùng một khu vực thì mới mát xa được hết toàn bộ. Và thứ làm cho cô dần rơi vào sự mê hoặc chính là bờ ngực săn chắc của anh. Cứ mỗi lần bàn tay cô hơi tiến về trước thì ắt hẳn sẽ đụng chạm không ít lần khiến cho cơ thể anh cứng ngắc.
Vĩ Tịnh cũng cảm giác được có điều gì đó đang dần trở nên không đứng đắn ở đây nhưng anh lại không nỡ lên tiếng bởi vì sợ sẽ làm phật lòng ý tốt của Hân Nghiên. Anh chỉ nghĩ bản thân đang mơ tưởng quá nhiều mà thôi, dù sao trên đường về nhà thì chính anh cũng không khỏi thoát ra được cảnh tượng mê người kích tình đêm qua của cả hai. Tuy nhiên thời điểm cô đứng trước mặt anh, anh phát hiện điều mình nghi ngờ chẳng hề sai trái.
“Em không thấy rõ được phía trước nên em không biết có làm cho anh thoải mái hay không.”
Nói đoạn Hân Nghiên thẳng thừng ngồi chéo qua một bên trên đùi của Vĩ Tịnh. Mặc kệ ánh mắt ngỡ ngàng trước mặt, cô vẫn như cũ mà xoa bóp nhẹ nhàng bả vai, nhưng lần này có vẻ bạo gan hơn mà chạm thẳng lên bờ ngực sờ bao nhiêu cũng không đủ.
Vốn dĩ ngoại hình hiện tại của Hân Nghiên đang khiến cho Vĩ Tịnh đổ gục, mà bây giờ anh lại còn phải chịu đựng sự sàm sỡ công khai đến từ cô. Cô đang khiêu khích sự nhẫn nhịn của anh sao?
“Em có biết em đang làm gì không?” Anh cất chất giọng có chút khàn khàn mà tra khảo.
“Em đang giúp anh thoải mái.” Cô thẳng thừng đáp với vẻ mặt ngay thẳng, chính trực dù bàn tay lại đang làm điều sằng bậy.
Vĩ Tịnh nắm lấy bàn tay nhỏ rồi bắt ép nó thoát khỏi ngực mình và đặt lên vai: “Từ khi nào mà em nhận định vai của anh nằm tuốt ở dưới đó vậy hả?”
Hân Nghiên ngại ngùng, móng vuốt bắt đầu vẽ vòng tròn trên ngực đối phương: “Biết sao được giờ. Ai biểu chồng em ngon cơm quá. Em không kìm lại được.”
Anh nhướng mày, không nghĩ tới lại bị cô khởi tố nhan sắc họa thủy một cách công khai như thế. Để chiều theo, anh chỉ còn cách vòng tay ôm chặt lấy eo cô rồi nhoẻn miệng cười:
“Vậy thì đừng kìm lại.”