• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Nguỵt (Trùi ui tui đêy, tái giá...à tái xuất giang lake gòi đêy).

Tên chương tự tui đặt, mà k đặt theo tác giả nhé

——————

Phòng tắm đột nhiên lâm vào trầm mặc.



Thẩm Từ cầm khăn lông giúp hắn lau tóc, đợi nửa ngày không nhận được câu trả lời, không khỏi nghi hoặc "hửm" một tiếng.

Tần Ức lúc này mới lên tiếng: "Cha cậu nói cho tôi."

Ánh mắt hắn có chút trốn tránh, nhưng vì cúi đầu, đối phương không nhìn thấy, như là sợ cậu không tin, lại bổ sung nói: "Lúc trao đổi điều kiện hợp đồng, có nói vài thứ liên quan đến cậu, nên biết đôi chút."

Thẩm Từ có chút hoài nghi —— người cha rác rưởi kia của nguyên chủ thật sự sẽ quan tâm đến số đo quần áo của con mình sao?

Nhưng trước mắt cũng không có đáp án nào hợp lý, cậu tạm thời tin, đưa tay vớt vị hôn phu nào đó hành động bất tiện từ trong bồn tắm lên, đưa áo cho hắn tự mặc, lại ngồi xổm giúp hắn lau hai chân.

Nếu như không chú ý mấy vết xanh xanh tím tím trên đùi hắn, thì đôi chân này xác thực rất đẹp, thon dài thẳng tắp, chỉ là quá gầy, Thẩm Từ không phân biệt được "Gầy" này là do thân hình hắn gầy hay là bởi teo cơ mà ra, hoặc có thể là cả hai.

Cậu lau đi nước trên đùi Tần Ức, giúp hắn thay xong quần áo sạch, dìu hắn trở lại trên xe lăn, nhìn thoáng qua mái tóc còn chút ẩm ướt của hắn, thật tâm khen một câu nói: "Ca ca tắm xong rất đẹp trai nha."

Tần Ức mím môi, không nói gì, điều khiển xe lăn rời khỏi phòng tắm.

Thẩm Từ cũng đi theo hắn ra ngoài, tìm máy sấy giúp hắn sấy tóc, Tần Ức theo bản năng né tránh: "Tôi có thể tự mình làm."

Thẩm Từ lời ít mà ý nhiều: "Trả công anh dạy em học đàn."

Tần Ức đành phải ngậm miệng.

Bởi vì hắn tránh né, áo ngủ vốn cột không cẩn thận nên bị lệch, Thẩm Từ rủ xuống mắt, liền thấy một mảnh làn da tái nhợt trên ngực, phía trên da có một vết sẹo kì quái.


Vết sẹo màu sắc rất nhạt, đại khái dài ba centimet, nếu không phải đặc biệt chú ý sẽ không thấy, bình thường sẽ bị quần áo hoàn toàn che đi, vừa rồi trong phòng tắm sự chú ý của cậu đều đặt trên đùi Tần Ức, bây giờ mới phát hiện.


Thế là cậu tắt máy sấy, tò mò hỏi: "Đây là do tai nạn để lại sao?"


Tần Ức dừng lại, lập tức cột chặt dây áo ngủ lại: "Không phải."


Không phải?


Thẩm Từ suy nghĩ một chút, sẹo trên người Tần Ức hình như tập trung ở lưng eo cùng hai chân, trước ngực xác thực không có, mà vết sẹo này cùng cái khác không giống nhau, tựa như là vết thương cũ lâu năm.


Mấu chốt nhất chính là....vị trí gần tim vô cùng.



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK