• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Minh Tuệ bay lơ lửng trên không trung. Ánh mắt đỏ ngầu nhìn về phía đôi gian phu *** phụ ôm hôn nhau ngay trong lễ tang của cô.

Hữu Thịnh đè Quỳnh Nga vào tường, những nụ hôn chồng chéo lên bờ môi rạo rực. Bàn tay của cả hai cũng không hề yên phận mà luồn lách vào bên trong quần áo chỉ để đốt cháy da thịt nhau.

“Anh làm vậy không sợ có lỗi với mụ vợ của anh à?” Quỳnh Nga liếm môi, ánh nhìn vô cùng khiêu khích cùng lời lẽ khiếm nhã.

“Sợ gì chứ? Dù sao nó cũng chết rồi. Còn chẳng phải nhờ một tay em dàn xếp sao?” Hữu Thịnh bật cười một tiếng, sau đó ôm cô ta lên mà đi vào trong căn phòng bí mật. Chẳng cần phải nói rõ cũng biết họ sắp sửa làm chuyện không nên nhìn.

Minh Tuệ bịt chặt tai lại, cảm thấy kinh tởm với từng tiếng rên rỉ và tiếng thở dồn dập của hai người bọn họ. Ngay lúc này nếu cô còn không hiểu được việc cô chết đi do họ gây ra thì cô thật sự quá ngu ngốc.

Minh Tuệ đã chết. Chết vì bị chiếc xe va chạm mạnh khi cô đang băng qua đường. Lúc ấy, cô đang mua thức ăn theo lời của Hữu Thịnh, cũng tức là người chồng đầu ấp tay gối đang lăng loàn với người khác ngay bây giờ.

Minh Tuệ muốn bóp chết hai kẻ ác ôn kia. Cả người cô bùng lên ám khí ngút ngàn, nặng nề đến mức khiến không gian xung quanh bất chợt lạnh xuống. Tuy nhiên hai kẻ trong phòng vẫn hì hục cày bừa mà không nhận ra bất cứ sự thay đổi gì.

Ngay khi tay của Minh Tuệ sắp chạm vào cổ của Hữu Thịnh, một luồng sáng xuất hiện sau lưng cô và hút cô vào bên trong. Cho tới khi tỉnh dậy lần nữa, cô thấy bản thân đang gục mặt trên bàn.

Minh Tuệ không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Tay cô vậy mà có thể chạm vào đồ vật xung quanh. Xúc cảm mang đến cũng thật quá đỗi chân thật. Chẳng lẽ những điều vừa rồi chỉ là một giấc mộng.

Nhìn một bàn đồ ăn thịnh soạn trước mặt, Minh Tuệ nhận ra đây là ngày sinh nhật của cô. Dường như cô vẫn đang chờ Hữu Thịnh quay về. Đồng hồ đã điểm mười một giờ đêm, những thứ trên bàn cũng đã nguội lạnh. Vậy còn tim của cô thì sao?

Minh Tuệ biết vừa rồi vốn không phải là mơ. Cô đã trải qua một kiếp bị phản bội và bị hãm hại. Bởi vì cô đang xem đoạn video mới đăng cách đây năm phút của Quỳnh Nga. Trong căn phòng lấp lánh ánh đèn chớp tắt điên cuồng, mọi người vừa mới chúc mừng sinh nhật cho cô ta, và kế bên cạnh cô ta chính là Hữu Thịnh chồng cô.

Minh Tuệ bấm qua đoạn tin nhắn ngắn ngủi của mình với Hữu Thịnh. Nội dung đa phần toàn là một bên phía của cô. Anh ta chỉ trả lời khi muốn ăn gì vào bữa cơm chiều hôm đó. Sáng nay, cô có hỏi ý anh ta rằng:

[Nay anh có thể về nhà sớm không?]

[Để làm gì?]

[Em muốn hỏi để chuẩn bị…]

[Tối nay anh bận lắm. Em ăn rồi nghỉ ngơi sớm đi. Đừng chờ cửa.]

[Vâng…]

Thì ra anh ta bận thật chứ không phải nói dối để chuẩn bị một điều bất ngờ dành cho cô.

Minh Tuệ và Hữu Thịnh có thể nói là yêu nhau một năm sau đó quyết định đi đến kết hôn. Cô yêu anh ta đến mức mù quáng, sẵn sàng hi sinh sự nghiệp có thể thăng tiến của mình chỉ để lui về chăm sóc gia đình nhỏ. Bề ngoài, anh ta luôn khoác lên mình bộ mặt một người đàn ông lý tưởng. Nhưng chỉ có cô biết anh ta khó chiều chuộng đến mức nào. Thế mà cô vẫn nhẫn nại vì niềm tin vào hôn nhân hạnh phúc. Thật nực cười mà!

Kết hôn được hai năm, Hữu Thịnh từ một nhân viên nhỏ được thăng lên chức trưởng phòng. Người ngoài nghĩ rằng anh ta tài giỏi, nhưng chẳng thể thấy được Minh Tuệ đã thức đêm phụ giúp anh ta như thế nào. Hơn nửa công lao ấy phải được gắn liền với tên cô. Thế mà anh ta không một lần cảm ơn. Có lẽ vì anh ta đã quen với việc được cô làm cho mọi thứ chăng?

Minh Tuệ nhìn đoạn video mà đáy lòng dâng lên nỗi đau khôn xiết. Ánh mắt của Hữu Thịnh dành cho Quỳnh Nga cũng từng là thứ mà cô nhận được. Vì thế, cô biết rõ anh ta đã có tình cảm vượt ra khỏi giới hạn với nữ đồng nghiệp dưới trướng này từ lâu.

Kiếp trước, có không ít lần Minh Tuệ cảm nhận sự khác lạ giữa hai người họ nhưng đều bị Hữu Thịnh gạt phăng đi và bảo cô nghĩ quá nhiều. Sợ làm anh ta khó chịu, cô phải vờ như không thấy việc Quỳnh Nga dần chen chân vào cuộc sống hôn nhân của cô rồi đứng bên cạnh chồng cô lúc nào không hay.

[Cảm ơn sếp vì tất cả. Sếp không những luôn giúp em trong công việc mà còn kề cạnh em vào những dịp quan trọng. Em thật hạnh phúc khi có sếp.]

Minh Tuệ nhìn thấy dòng trạng thái đi kèm đoạn video thì lại càng tự nhận mình ngu ngốc. Rõ rành rành ra rằng Quỳnh Nga đang ám chỉ sự mờ ám giữa Hữu Thịnh và cô ta. Nhưng cô đã từng nghĩ đó chỉ là cách các đồng nghiệp giữ mối quan hệ tối đẹp với nhau.

Minh Tuệ âm thầm lưu đoạn video đó về. Lần này cô trở về chính là không cho hai người họ sống yên ổn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK