Mục lục
Món Nợ Bất Tận (Vô Tẫn Trái Vụ)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc đầu, Bologo không hiểu cuốn sách mới của Blue Jay có sức hút đến mức nào mà lại khiến Palmer thích thú đến vậy. Khi thức dậy vào ngày hôm sau, Bologo mới nhận ra tầm ảnh hưởng của Blue Jay kinh khủng đến cỡ nào.

Báo chí trên đường phố đăng đầy tin tức về cuốn sách mới của Blue Jay, lối vào của hiệu sách chật ních người hỏi thông tin về nó, thậm chí rất nhiều người còn sẵn sàng trả tiền trước cho cuốn sách còn chưa có tên.

"Blue Jay nổi tiếng đến vậy sao?"

Bologo đứng bên đường, cảm thán trước đám đông đông đúc.

Palmer nói, "Đương nhiên, ông ấy có thể nói là người tiên phong trong thể loại giả tưởng."

"Trước Blue Jays, những cuốn sách mọi người viết đều tả về hiện thực lạnh lùng. Còn câu chuyện của Blue Jay lại mang đầy tính giả tưởng, lãng mạn, chẳng hạn như tác phẩm "Thợ săn đêm" nổi tiếng nhất của ông.

Sự xuất hiện của ông khiến người ta nhận ra thì ra truyện không chỉ có thể viết hiện thực tuyệt đối, mà còn có thể mặc sức tưởng tượng ra những điều chưa biết, huyễn hoặc kia."

"Vậy sao..."

Bologo suy nghĩ một lúc thì thấy cũng khá hợp lý.

Trong thế giới hàng trăm năm trước không có những tòa nhà cao tầng mà là những lâu đài và nông trại được dựng lên giữa vùng đất hoang vu, không có phim mà chỉ có những bài thơ do nhà lữ hành hát.

Chỉ khi đến mấy năm gần đây, những đề tài nghệ thuật này mới được tung ra với tốc độ chóng mặt... Ngẫm lại, sự xuất hiện của thể loại phim mới này chỉ khoảng trên dưới trăm năm.

Lịch sử loài người giống như một khúc quanh gập ghềnh, khi thời khắc tiến vào nền văn minh hiện đại, khúc quanh đó dâng trào lên như một con sóng lớn, hất văng quá khứ lại đằng sau.

Palmer hỏi, “Ta thực sự rất mong chờ nó. Ngươi nghĩ sẽ là câu chuyện kiểu gì? "

“Không phải Dudel đã nói rất rõ ràng trên chương trình phát thanh rồi hay sao?” Bologo nói, "Một cuốn tự truyện giả tưởng."

"Tự truyện và giả tưởng?"

Palmer thì thầm, rồi cười, "Thật lạ là mặc dù tác phẩm của Blue Jay được rất nhiều người biết đến, nhưng Blue Jay lại vô cùng bí ẩn."

"Rõ ràng là một tác giả nổi tiếng, nhưng khi suy ngẫm kỹ lại thì mới phát hiện ra mọi người chẳng biết tý gì về Blue Jay."

"Không hề biết gì?"

"Ừ, đến nay mọi người vẫn chưa biết tên thật của Blue Jay là gì. Nghe nói chỉ có biên tập viên của nhà xuất bản mới biết, bởi vì chỉ khi biết tên thật thì mới có thể chuyển phí bản thảo vào tài khoản của ông ấy."

Ngoài những điều này ra thì quá khứ của Blue Jay, những gì ông ấy đã trải qua, mọi thứ đều là một bí ẩn chưa được giải đáp. "

Palmer nói rồi cười, “Đúng rồi, còn cả lâu đài Daisy nữa, đó là nơi Blue Jay đang sống. Nhưng ông ấy là người duy nhất sống trong tòa lâu đài khổng lồ đó. Blue Jay không cho phép bất cứ ai đến gần mình, nghe có vẻ rất quái gở và lập dị.

Ta đoán hiện giờ quanh lâu đài Daisy đang chật ních người. Hàng tá phóng viên đến từ khắp nơi đang cố moi tin về cuốn sách mới từ ông ấy, thậm chí có thể còn có người định ăn cắp cả bản thảo."

Bologo đưa tay lên nắm lấy tờ báo đang bay trong gió.

“Ông ấy đã không còn ở lâu đài Daisy nữa,” Bologo nói, rồi đưa tờ báo cho Palmer, "Chắc hẳn do biết tin tức về cuốn sách mới sẽ gây sốc nên Blue Jay đã đi ra ngoài."

"Đi ra ngoài à..."

Palmer ném tờ báo về lại trong gió và đưa ra một bí ẩn khác với Bologo.

"Ngươi có biết người phụ nữ với đôi mắt ngọc mắt mèo rực lửa không?"

"Đó là ai?"

"Một nhân vật thường xuất hiện trong sách của Blue Jay giống như một biểu tượng tinh thần. Dù là loại truyện nào thì nàng sẽ luôn xuất hiện."

Sau khi nghe Palmer nói xong, Bologo đã phác họa ra một bóng ma trong tâm trí mình. Nàng lướt qua mọi câu chuyện khác nhau, không bị ảnh hưởng bởi cốt truyện và gần như tồn tại mãi mãi.

"Sau đó thì sao?"

"Không còn nữa, Blue Jay rất bí ẩn, ngoại trừ các tác phẩm được công bố thì ông ấy hầu như không xuất hiện trước công chúng," Đôi mắt của Palmer ánh lên vẻ chờ đợi, "Ta đề cập đến chuyện này vì cuốn sách mới của Blue Jay sẽ giải thích mọi thứ về người phụ nữ đó."

Bologo lắc đầu, tỏ ra không quan tâm mấy. Hắn không biết nhiều về Blue Jay, điều duy nhất hắn biết là cuốn "Thợ săn đêm" vẫn chưa đọc xong, vì vậy thực sự rất khó để Bologo hiểu cảm xúc của Palmer.

Hai người tiếp tục đi về phía trước, đột nhiên cảm giác bị nhìn trộm lại ập đến khiến Bologo đột ngột quay người lại nhìn đám đông náo nhiệt phía sau, tuy nhiên, đồng thời, cảm giác bị nhìn trộm lạnh sống lưng đó cũng biến mất.

"Chuyện gì vậy?"

"Không có chuyện gì," Bologo lắc đầu, nhưng vẫn giấu vẻ cảnh giác trong mắt, "Đi thôi."

Trong đám đông, một người đàn ông thở hổn hển trong bóng tối của con hẻm. Sự cảnh giác của Bologo vượt xa sức tưởng tượng của hắn, sau khi qua cơn hồi hộp là niềm vui sướng khi sượt qua mối nguy.

Hắn bật ra một tiếng cười xấu xa và thì thầm, "Ta nhìn thấy hắn, ta đã nhìn thấy hắn."

Người đàn ông đó dường như đang nói chuyện với một người đàn ông khác, người mà đang ở khắp mọi nơi, quan sát tất cả.

Ngay sau đó, một cảm giác thỏa mãn dâng lên từ tận đáy lòng, con ngươi của người đàn ông trở nên trắng dã, với niềm vui sướng tột độ, hắn biết rằng mình đã thành công trong việc làm hài lòng tồn tại đó.

Bên cạnh người đàn ông có một bóng dáng mảnh mai khác, hắn không nhìn thấy Bologo nên đương nhiên không thể nhận được phần thưởng của tồn tại đó.

Cảm giác kiệt quệ khó mà chịu nổi dày vò tâm trí của hắn. Hắn nhìn người đàn ông đang thích thú trước mặt với vẻ đầy ghen tị, cào vào mặt liên tục, ngay sau đó hắn đã nghĩ ra điều gì đó.

Rút con dao găm ra, kim loại lạnh cứa vào cổ người đàn ông trong lúc đang tận hưởng cơn khoái lạc.

Người đàn ông vừa che cổ họng của mình vừa mở trừng hai mắt ra nhìn bóng dáng gầy gò. Hắn lộ vẻ vừa giận vừa sợ, nhưng sau khi nhìn thấy đôi mắt của bóng dáng gầy gò, một đôi mắt tràn ngập niềm vui sướng.

Chết đi trong giây phút khoái lạc – đúng là một màn kịch tuyệt vời đến vô cùng.

Bóng dáng gầy gò đứng thưởng thức tác phẩm của mình. Hắn cảm thấy rằng mình đã trình bày một bức tranh mỹ miều cho tồn tại kia.

Tương ứng, phước lành tươi đẹp ấy cũng giáng xuống trái tim hắn, khiến hắn tạm vơi đi bớt nỗi đau đớn, khổ sở.

Nhìn vẻ mặt hài lòng của đối phương, người đàn ông hiểu ra điều gì đó. Hắn cúi đầu, khiến máu trút xuống mặt đất, tụ lại thành một tấm gương màu máu, phản chiếu bộ mặt đau khổ của người đàn ông.

Người đàn ông ấy đang chết dần, chết với nỗi đau thương vô hạn, sau đó hắn cảm thấy rằng tồn tại kia sẽ thích bức tranh này.

Đúng vậy, hắn sẽ thích một bức tranh như vậy.

Người đàn ông dùng tay trái xé toạc cổ họng của mình ra, một giọng nói mơ hồ và tà dị phát ra từ đó.

"Ngài có nhìn thấy không?"

Một người đàn ông đã dùng mạng sống của mình để làm hài lòng tồn tại đó. Lúc lìa đời, hắn mơ hồ nghe thấy tiếng vỗ tay, rồi một cảm giác thỏa mãn tột độ tràn ngập trong tâm trí, hắn ngã dần xuống, chết một cách mãn nguyện với một niềm vui khôn tả.

Bóng dáng gầy gò bên cạnh cũng đang đắm chìm trong thỏa mãn, nhưng khi nhìn thấy người đàn ông chết đi trong sung sướng như vậy thì lại cảm thấy ghen tị và tức giận.

Người đàn ông này luôn như thế này, giỏi làm hài lòng tồn tại đó, ngay cả khi đã chết.

Nhưng không quan trọng, hắn đã chết, mình thì vẫn còn sống.

Hắn gãi đầu, nghĩ xem nên làm thế nào để tiếp tục làm hài lòng tồn tại đó. Theo dõi Bologo? Đúng, chỉ cần nhìn thấy Bologo thì tồn tại đó sẽ tiếp tục ban phước lành.

Hắn nghĩ thế vậy, rồi vừa định bước ra khỏi ngõ thì bị một vài hòn sỏi rơi trúng từ đỉnh đầu. Hắn ngẩng đầu lên, một bóng người đen kịt đã đứng ở rìa tòa nhà cao tầng.

"Ta nhìn thấy hắn."

Hắn hét lên với vẻ vui mừng, chẳng thèm để tâm đến nguy hiểm đang gặp phải. Khoảnh khắc tiếp theo, cái bóng đó nhảy xuống, đi kèm với đó là con dao gấp sắc nhọn được bật ra.

Khoảnh khắc Bologo lướt qua bóng dáng gầy gò, một đường máu dài, hẹp lan rộng.

Con dao gấp dễ dàng cắt đứt cánh tay của người đàn ông. Trước khi hắn kịp phát ra một tiếng hét, Bologo đã đảo ngược con dao và ấn mặt sau của con dao vào cổ họng của hắn.

"Ngươi là ai?"

Bologo hỏi. Cùng lúc đó, một cơn gió thổi qua, một tấm màng không khí xoắn đã bao quanh nơi này, chặn mọi âm thanh.

Palmer đứng ở lối vào của con hẻm, ánh mắt lấp lánh.

Sau khi thăng cấp lên Nguyện Cầu Giả, Năng lượng bí mật Nguồn Gió của Palmer, đã được tiến thêm một bước trên con đường Lộng Gió.

Năng lượng bí mật được nâng cao giúp việc kiểm soát luồng không khí của Palmer tăng thêm một nấc. Giờ đây, hắn đã có thể dễ dàng tạo ra một vùng chân không trong phạm vi ảnh hưởngvà thậm chí xây dựng một rào cản chân không để chặn sự truyền đi của tất cả các sóng âm thanh.

Bologo ngơ ngác nhìn người đàn ông đang cười, hắn không hiểu tại sao hắn lại đi nhìn trộm mình, và càng không hiểu tại sao hắn lại vừa giết một người khác.

Mọi chuyện vừa xảy ra đều không thoát khỏi tầm mắt của Bologo, hắn đứng trên mép mái nhà, nhìn thấy hết cảnh hai người vừa mới giết nhau.

Thành thật mà nói, cảnh đó khiến Bologo hơi rùng mình. Không hề có một dấu hiệu gì, một bên lao vào giết giết người kia như để mua vui…

Nhìn người đàn ông trước mặt, Bologo phát hiện ra đối phương có gì đó rất kỳ quái, con ngươi của người đàn ông vô cùng đen, trên bề mặt đen lại ánh lên chút nhũ, hệt như …

Hệt như ống kính của máy ảnh.

Bologo hoang mang trước phép ẩn dụ kỳ lạ này. Ngay sau đó, người đàn ông trở nên bồn chồn, hắn phấn khích nhìn Bologo, vùng vẫy liên tục, thậm chí kể cả bị dao gấp cắt.

"Cận cảnh!"

Hắn nghển cổ, nhìn chằm chằm vào Bologo, giãy dụa trong lúc chết. Cuối cùng thế mà hắn lại lách ra được khỏi tay Bologo, cánh tay cụt chảy máu của hắn áp vào ngực Bologo, đối mặt với Bologo, đôi mắt của cả hai chạm vào nhau.

"Ta... đã nhìn thấy ngươi."

Giọng nói trầm thấp và khàn khàn vang lên. Trong khoảnh khắc ấy, Bologo có một ảo giác kỳ lạ, rằng không phải người đàn ông trước mặt đang nói chuyện với mình, mà là tồn tại hỗn loạn nào khác, đang dùng cơ thể của hắn làm vật trung gian để nói chuyện với chính mình.

Dưới ống kính đen ngòm, Bologo dường như có thể nhìn thấy bóng dáng kia, hắn đang ngồi trên khán đài, cầm bỏng ngô trên tay, mỉm cười với mình.

Máu đột nhiên phun vào mặt Bologo. Đây không phải máu của Bologo mà là máu của người đàn ông trước mặt, hắn trông như bị một lực nào đó bóp chặt, cơ thể bắt đầu vặn vẹo biến dạng, nhưng hắn lại không hề cảm thấy đau đớn mà ngược lại còn phát ra một tiếng cười mừng như điên.

"Ngài ấy dõi theo ta!"

Trong một đống từ hỗn loạn điên cuồng, cơ thể của người đàn ông bị bóp méo đổ xuống, biến thành một vũng máu.

Chỉ còn Bologo là người duy nhất đang đứng đờ ra tại chỗ, hắn lau mặt, nhìn vết máu trên tay, với vẻ mặt lãnh đạm, miễn cưỡng đùa một câu. "Như này thì không đi ra ngoài được nữa rồi."

Palmer gật đầu đồng ý. Mặc dù không hiểu chuyện gì đang xảy ra, nhưng dáng vẻ của Bologo hiện tại quả thực không nên xuất hiện trên phố.

Bologo lúc này trông như vừa mới bước ra từ một lò mổ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
kicakicuc
17 Tháng mười, 2022 20:07
Chúc bác nhanh khỏe, để nhiều rồi làm luôn cũng đc. Cảm ơn cv nhé.
cyv97
17 Tháng mười, 2022 18:09
t đạg sốt li bì mấy ngay nay, giờ mới đỡ 1 tí , nhưng phải 1,2 hôm nữa mới khỏi hẳn
kicakicuc
17 Tháng mười, 2022 12:02
Đg hay, c mới đâu......
Hoàn Lê
12 Tháng mười, 2022 17:56
ác ăn cua đồng hết rồi bạn
kennylove811
07 Tháng mười, 2022 23:45
con nít ng ta mắc cỡ mà =))
Nghiant
07 Tháng mười, 2022 12:05
Đừng khinh thường mấy hội nhóm cổ xưa thế chứ bác :v, nó còn tồn tại lâu hơn cả Cục Trật tự thì thiếu gì kẻ bất tử, may ra main phải bị lộ là sở hữu khả năng bất tử gần như hoàn hảo thì mới bị săn. Với như Jeffrey đã nói rồi, trong cuộc chiến giữa những Người thăng hoa thì thông tín chính là sống còn.
869616
07 Tháng mười, 2022 08:59
đọc đến c186 thằng main đẳng cấp thấp + sự bất tử bắt được nó bán cho mấy hội nhóm cổ xưa làm nghiên cứu chắc được khối tài nguyên đủ lên cấp 3 chứ đùa. đối địch mà nó ko biết main bất tử còn có lợi thế chứ nó mà biết main biến thành bảo vật di động quá. :)))))
Hieu Le
06 Tháng mười, 2022 23:13
đọc sơ qua thì thấy main dù khá bạo lực dã man nhưng chung quy vẫn là tốt, kiểu chaotic good ấy. Từ ngày QBCC nổi là rât nhiều truyện Tây huyễn phong cách quỷ dị ra đời muốn tìm 1 bộ main kiểu ác mà vẫn k có.
kicakicuc
05 Tháng mười, 2022 07:15
Bác đọc bộ truyện nào mà main chết ko (chắc có n mà cũng hết tr). Cái việc main bất tử chả ảnh hưởng gì
kicakicuc
04 Tháng mười, 2022 17:19
Quá hay, tả combat đỉnh cao y như xem phim bom tấn. Đoạn vong lặp thời gian giống phim gì mà có Tom Cru đóng ý. Hay thật.
869616
01 Tháng mười, 2022 07:56
đọc đến c15 thấy cũng ok nhưng khởi đầu cho main năng lực bá quá nên mất 1 phần hồi hộp về sự nguy hiểm tuyệt vọng của thể loại này.
zezopk
25 Tháng chín, 2022 06:38
truyện này tác viết lên tay nhiều so truyện trước, càng về sau càng mạch lạc, không như truyện trước tình tiết về sau hơi mất khống chế
cyv97
23 Tháng chín, 2022 09:32
đúng rồi bác ơi, mình up ở cả bên đấy với bên này
julyfunny7
22 Tháng chín, 2022 21:54
Thấy bác có up bên bachngocsach nè phải không nhỉ
Long Nguyen
22 Tháng chín, 2022 21:45
truyện ngày càng hay
cyv97
21 Tháng chín, 2022 22:15
đến chương hiện tại (310) thì đang cuối gđ 1 sắp up gđ 2 nhé b
DanielXX
21 Tháng chín, 2022 12:34
Main level mấy rồi mn?
nduythinh
19 Tháng chín, 2022 00:58
đọc tưởng truyện dịch không :))
anacondaaaaa
15 Tháng chín, 2022 20:58
trùng hợp thôi bác ơi, sao tác biết main có năng lực tự hồi phục được...
ttonline1
14 Tháng chín, 2022 22:33
trong các tả giả mới thì tác này = tầm đại thần cmnr văn phong câu chuyện phải gọi là đỉnh . nhưng viết thể loại hơi kén
connghien
11 Tháng chín, 2022 07:34
Truyện ngày càng hay, lúc đầu hơi bạo lực mà sau tác viết chắc tay thật
Hieu Le
10 Tháng chín, 2022 10:02
cứ tưởng tượng hẹp sắc là lên full sát thương, mà main bất tử cmnr thì giờ chỉ cần lên sát thương thôi chứ kệ mẹ build phòng thủ, hỗ trợ các thứ mà.
Toanthien1256
07 Tháng chín, 2022 11:57
Ầy 1 chương đầy cơm chó...
cyv97
05 Tháng chín, 2022 21:38
Hệ thống tu luyện của bộ này theo như ý hiểu của mình là, đầu tiên chia ra: ác ma, người đi vay, người thăng hoa và ma quỷ. - Ma quỷ là các tồn tại cổ xưa, có quyền năng mạnh mẽ, thường cám dỗ phàm nhân dâng linh hồn của mình ra thông qua các giao kèo. Ma quỷ có 1 vài đặc điểm: tôn trọng trao đổi công bằng giữa giá trị và giá trị, chưa từng nói dối, nhưng những lời nói thật ấy thường sẽ đẩy con người xuống vực sâu hơn... - Ác ma: là những người đã bán sạch linh hồn của mình cho ma quỷ để đổi lấy một thứ gì đó. Khi bán sạch linh hồn thì sẽ bị tra tấn bởi Nóng nảy phệ chứng, chỉ có thể nuốt linh hồn của người khác để xoa dịu nó, đói quá sẽ mất sạch lý trí và biến thành quái vật. - Người đi vay: bán 1 phần linh hồn để đổi về 1 "Ban ân" đến từ ma quỷ. Cũng bị tra tấn bởi Nóng nảy phệ chứng do thiếu linh hồn nhưng không đói đến mức mất sạch lý trí, ngoài ra 'Ban ân' là 1 sức mạnh độc lập với Ma trận giả kim. - Người thăng hoa: hệ thống cấp bậc tu luyện của người bình thường sau khi được khắc ma trận giả kim vào linh hồn. Cấp bậc chia theo cờ vua: Giai đoạn 1 - Cảnh vệ Thăng Hoa - Người Thăng Hoa (Tốt/Pawn), giai đoạn 2 - Hiệp sĩ Nguyện Cầu - Nguyện Cầu Giả (Mã/Knight), gđ 3 - Giám mục Phụ Quyền - Phụ Quyền Giả (Tượng/Bishop), gđ 4 - Chiến xa Thủ Lũy - Thủ Lũy Giả (Xe/Rook), gđ 5 - Hoàng hậu Vinh Quang - Vinh Quang Giả (Hậu/Queen), gđ 5 - Đức vua Đăng Quang - Đăng Quang Giả (Vua/King). - Sau khi được thăng hoa thì Người thăng hoa sẽ chọn theo khuynh hướng "hẹp sắc" hoặc "rộng cùn" và được chia thành 8 học phái cơ bản. Trong quá trình thăng cấp lên các gđ tiếp theo có thể diễn sinh ra học phái phụ, đẩy mạnh khuynh hướng ban đầu hoặc tỉa dần theo khuynh hướng khác, hoặc không diễn sinh học phái phụ mà tăng cường học phái chính...
JilChan
04 Tháng chín, 2022 07:15
Mấy chương đầu cv như dịch mình làm thành ebook để lên phone đọc nghe sướng vai :))
BÌNH LUẬN FACEBOOK