Mục lục
Món Nợ Bất Tận (Vô Tẫn Trái Vụ)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc đầu, Bologo không hiểu cuốn sách mới của Blue Jay có sức hút đến mức nào mà lại khiến Palmer thích thú đến vậy. Khi thức dậy vào ngày hôm sau, Bologo mới nhận ra tầm ảnh hưởng của Blue Jay kinh khủng đến cỡ nào.

Báo chí trên đường phố đăng đầy tin tức về cuốn sách mới của Blue Jay, lối vào của hiệu sách chật ních người hỏi thông tin về nó, thậm chí rất nhiều người còn sẵn sàng trả tiền trước cho cuốn sách còn chưa có tên.

"Blue Jay nổi tiếng đến vậy sao?"

Bologo đứng bên đường, cảm thán trước đám đông đông đúc.

Palmer nói, "Đương nhiên, ông ấy có thể nói là người tiên phong trong thể loại giả tưởng."

"Trước Blue Jays, những cuốn sách mọi người viết đều tả về hiện thực lạnh lùng. Còn câu chuyện của Blue Jay lại mang đầy tính giả tưởng, lãng mạn, chẳng hạn như tác phẩm "Thợ săn đêm" nổi tiếng nhất của ông.

Sự xuất hiện của ông khiến người ta nhận ra thì ra truyện không chỉ có thể viết hiện thực tuyệt đối, mà còn có thể mặc sức tưởng tượng ra những điều chưa biết, huyễn hoặc kia."

"Vậy sao..."

Bologo suy nghĩ một lúc thì thấy cũng khá hợp lý.

Trong thế giới hàng trăm năm trước không có những tòa nhà cao tầng mà là những lâu đài và nông trại được dựng lên giữa vùng đất hoang vu, không có phim mà chỉ có những bài thơ do nhà lữ hành hát.

Chỉ khi đến mấy năm gần đây, những đề tài nghệ thuật này mới được tung ra với tốc độ chóng mặt... Ngẫm lại, sự xuất hiện của thể loại phim mới này chỉ khoảng trên dưới trăm năm.

Lịch sử loài người giống như một khúc quanh gập ghềnh, khi thời khắc tiến vào nền văn minh hiện đại, khúc quanh đó dâng trào lên như một con sóng lớn, hất văng quá khứ lại đằng sau.

Palmer hỏi, “Ta thực sự rất mong chờ nó. Ngươi nghĩ sẽ là câu chuyện kiểu gì? "

“Không phải Dudel đã nói rất rõ ràng trên chương trình phát thanh rồi hay sao?” Bologo nói, "Một cuốn tự truyện giả tưởng."

"Tự truyện và giả tưởng?"

Palmer thì thầm, rồi cười, "Thật lạ là mặc dù tác phẩm của Blue Jay được rất nhiều người biết đến, nhưng Blue Jay lại vô cùng bí ẩn."

"Rõ ràng là một tác giả nổi tiếng, nhưng khi suy ngẫm kỹ lại thì mới phát hiện ra mọi người chẳng biết tý gì về Blue Jay."

"Không hề biết gì?"

"Ừ, đến nay mọi người vẫn chưa biết tên thật của Blue Jay là gì. Nghe nói chỉ có biên tập viên của nhà xuất bản mới biết, bởi vì chỉ khi biết tên thật thì mới có thể chuyển phí bản thảo vào tài khoản của ông ấy."

Ngoài những điều này ra thì quá khứ của Blue Jay, những gì ông ấy đã trải qua, mọi thứ đều là một bí ẩn chưa được giải đáp. "

Palmer nói rồi cười, “Đúng rồi, còn cả lâu đài Daisy nữa, đó là nơi Blue Jay đang sống. Nhưng ông ấy là người duy nhất sống trong tòa lâu đài khổng lồ đó. Blue Jay không cho phép bất cứ ai đến gần mình, nghe có vẻ rất quái gở và lập dị.

Ta đoán hiện giờ quanh lâu đài Daisy đang chật ních người. Hàng tá phóng viên đến từ khắp nơi đang cố moi tin về cuốn sách mới từ ông ấy, thậm chí có thể còn có người định ăn cắp cả bản thảo."

Bologo đưa tay lên nắm lấy tờ báo đang bay trong gió.

“Ông ấy đã không còn ở lâu đài Daisy nữa,” Bologo nói, rồi đưa tờ báo cho Palmer, "Chắc hẳn do biết tin tức về cuốn sách mới sẽ gây sốc nên Blue Jay đã đi ra ngoài."

"Đi ra ngoài à..."

Palmer ném tờ báo về lại trong gió và đưa ra một bí ẩn khác với Bologo.

"Ngươi có biết người phụ nữ với đôi mắt ngọc mắt mèo rực lửa không?"

"Đó là ai?"

"Một nhân vật thường xuất hiện trong sách của Blue Jay giống như một biểu tượng tinh thần. Dù là loại truyện nào thì nàng sẽ luôn xuất hiện."

Sau khi nghe Palmer nói xong, Bologo đã phác họa ra một bóng ma trong tâm trí mình. Nàng lướt qua mọi câu chuyện khác nhau, không bị ảnh hưởng bởi cốt truyện và gần như tồn tại mãi mãi.

"Sau đó thì sao?"

"Không còn nữa, Blue Jay rất bí ẩn, ngoại trừ các tác phẩm được công bố thì ông ấy hầu như không xuất hiện trước công chúng," Đôi mắt của Palmer ánh lên vẻ chờ đợi, "Ta đề cập đến chuyện này vì cuốn sách mới của Blue Jay sẽ giải thích mọi thứ về người phụ nữ đó."

Bologo lắc đầu, tỏ ra không quan tâm mấy. Hắn không biết nhiều về Blue Jay, điều duy nhất hắn biết là cuốn "Thợ săn đêm" vẫn chưa đọc xong, vì vậy thực sự rất khó để Bologo hiểu cảm xúc của Palmer.

Hai người tiếp tục đi về phía trước, đột nhiên cảm giác bị nhìn trộm lại ập đến khiến Bologo đột ngột quay người lại nhìn đám đông náo nhiệt phía sau, tuy nhiên, đồng thời, cảm giác bị nhìn trộm lạnh sống lưng đó cũng biến mất.

"Chuyện gì vậy?"

"Không có chuyện gì," Bologo lắc đầu, nhưng vẫn giấu vẻ cảnh giác trong mắt, "Đi thôi."

Trong đám đông, một người đàn ông thở hổn hển trong bóng tối của con hẻm. Sự cảnh giác của Bologo vượt xa sức tưởng tượng của hắn, sau khi qua cơn hồi hộp là niềm vui sướng khi sượt qua mối nguy.

Hắn bật ra một tiếng cười xấu xa và thì thầm, "Ta nhìn thấy hắn, ta đã nhìn thấy hắn."

Người đàn ông đó dường như đang nói chuyện với một người đàn ông khác, người mà đang ở khắp mọi nơi, quan sát tất cả.

Ngay sau đó, một cảm giác thỏa mãn dâng lên từ tận đáy lòng, con ngươi của người đàn ông trở nên trắng dã, với niềm vui sướng tột độ, hắn biết rằng mình đã thành công trong việc làm hài lòng tồn tại đó.

Bên cạnh người đàn ông có một bóng dáng mảnh mai khác, hắn không nhìn thấy Bologo nên đương nhiên không thể nhận được phần thưởng của tồn tại đó.

Cảm giác kiệt quệ khó mà chịu nổi dày vò tâm trí của hắn. Hắn nhìn người đàn ông đang thích thú trước mặt với vẻ đầy ghen tị, cào vào mặt liên tục, ngay sau đó hắn đã nghĩ ra điều gì đó.

Rút con dao găm ra, kim loại lạnh cứa vào cổ người đàn ông trong lúc đang tận hưởng cơn khoái lạc.

Người đàn ông vừa che cổ họng của mình vừa mở trừng hai mắt ra nhìn bóng dáng gầy gò. Hắn lộ vẻ vừa giận vừa sợ, nhưng sau khi nhìn thấy đôi mắt của bóng dáng gầy gò, một đôi mắt tràn ngập niềm vui sướng.

Chết đi trong giây phút khoái lạc – đúng là một màn kịch tuyệt vời đến vô cùng.

Bóng dáng gầy gò đứng thưởng thức tác phẩm của mình. Hắn cảm thấy rằng mình đã trình bày một bức tranh mỹ miều cho tồn tại kia.

Tương ứng, phước lành tươi đẹp ấy cũng giáng xuống trái tim hắn, khiến hắn tạm vơi đi bớt nỗi đau đớn, khổ sở.

Nhìn vẻ mặt hài lòng của đối phương, người đàn ông hiểu ra điều gì đó. Hắn cúi đầu, khiến máu trút xuống mặt đất, tụ lại thành một tấm gương màu máu, phản chiếu bộ mặt đau khổ của người đàn ông.

Người đàn ông ấy đang chết dần, chết với nỗi đau thương vô hạn, sau đó hắn cảm thấy rằng tồn tại kia sẽ thích bức tranh này.

Đúng vậy, hắn sẽ thích một bức tranh như vậy.

Người đàn ông dùng tay trái xé toạc cổ họng của mình ra, một giọng nói mơ hồ và tà dị phát ra từ đó.

"Ngài có nhìn thấy không?"

Một người đàn ông đã dùng mạng sống của mình để làm hài lòng tồn tại đó. Lúc lìa đời, hắn mơ hồ nghe thấy tiếng vỗ tay, rồi một cảm giác thỏa mãn tột độ tràn ngập trong tâm trí, hắn ngã dần xuống, chết một cách mãn nguyện với một niềm vui khôn tả.

Bóng dáng gầy gò bên cạnh cũng đang đắm chìm trong thỏa mãn, nhưng khi nhìn thấy người đàn ông chết đi trong sung sướng như vậy thì lại cảm thấy ghen tị và tức giận.

Người đàn ông này luôn như thế này, giỏi làm hài lòng tồn tại đó, ngay cả khi đã chết.

Nhưng không quan trọng, hắn đã chết, mình thì vẫn còn sống.

Hắn gãi đầu, nghĩ xem nên làm thế nào để tiếp tục làm hài lòng tồn tại đó. Theo dõi Bologo? Đúng, chỉ cần nhìn thấy Bologo thì tồn tại đó sẽ tiếp tục ban phước lành.

Hắn nghĩ thế vậy, rồi vừa định bước ra khỏi ngõ thì bị một vài hòn sỏi rơi trúng từ đỉnh đầu. Hắn ngẩng đầu lên, một bóng người đen kịt đã đứng ở rìa tòa nhà cao tầng.

"Ta nhìn thấy hắn."

Hắn hét lên với vẻ vui mừng, chẳng thèm để tâm đến nguy hiểm đang gặp phải. Khoảnh khắc tiếp theo, cái bóng đó nhảy xuống, đi kèm với đó là con dao gấp sắc nhọn được bật ra.

Khoảnh khắc Bologo lướt qua bóng dáng gầy gò, một đường máu dài, hẹp lan rộng.

Con dao gấp dễ dàng cắt đứt cánh tay của người đàn ông. Trước khi hắn kịp phát ra một tiếng hét, Bologo đã đảo ngược con dao và ấn mặt sau của con dao vào cổ họng của hắn.

"Ngươi là ai?"

Bologo hỏi. Cùng lúc đó, một cơn gió thổi qua, một tấm màng không khí xoắn đã bao quanh nơi này, chặn mọi âm thanh.

Palmer đứng ở lối vào của con hẻm, ánh mắt lấp lánh.

Sau khi thăng cấp lên Nguyện Cầu Giả, Năng lượng bí mật Nguồn Gió của Palmer, đã được tiến thêm một bước trên con đường Lộng Gió.

Năng lượng bí mật được nâng cao giúp việc kiểm soát luồng không khí của Palmer tăng thêm một nấc. Giờ đây, hắn đã có thể dễ dàng tạo ra một vùng chân không trong phạm vi ảnh hưởngvà thậm chí xây dựng một rào cản chân không để chặn sự truyền đi của tất cả các sóng âm thanh.

Bologo ngơ ngác nhìn người đàn ông đang cười, hắn không hiểu tại sao hắn lại đi nhìn trộm mình, và càng không hiểu tại sao hắn lại vừa giết một người khác.

Mọi chuyện vừa xảy ra đều không thoát khỏi tầm mắt của Bologo, hắn đứng trên mép mái nhà, nhìn thấy hết cảnh hai người vừa mới giết nhau.

Thành thật mà nói, cảnh đó khiến Bologo hơi rùng mình. Không hề có một dấu hiệu gì, một bên lao vào giết giết người kia như để mua vui…

Nhìn người đàn ông trước mặt, Bologo phát hiện ra đối phương có gì đó rất kỳ quái, con ngươi của người đàn ông vô cùng đen, trên bề mặt đen lại ánh lên chút nhũ, hệt như …

Hệt như ống kính của máy ảnh.

Bologo hoang mang trước phép ẩn dụ kỳ lạ này. Ngay sau đó, người đàn ông trở nên bồn chồn, hắn phấn khích nhìn Bologo, vùng vẫy liên tục, thậm chí kể cả bị dao gấp cắt.

"Cận cảnh!"

Hắn nghển cổ, nhìn chằm chằm vào Bologo, giãy dụa trong lúc chết. Cuối cùng thế mà hắn lại lách ra được khỏi tay Bologo, cánh tay cụt chảy máu của hắn áp vào ngực Bologo, đối mặt với Bologo, đôi mắt của cả hai chạm vào nhau.

"Ta... đã nhìn thấy ngươi."

Giọng nói trầm thấp và khàn khàn vang lên. Trong khoảnh khắc ấy, Bologo có một ảo giác kỳ lạ, rằng không phải người đàn ông trước mặt đang nói chuyện với mình, mà là tồn tại hỗn loạn nào khác, đang dùng cơ thể của hắn làm vật trung gian để nói chuyện với chính mình.

Dưới ống kính đen ngòm, Bologo dường như có thể nhìn thấy bóng dáng kia, hắn đang ngồi trên khán đài, cầm bỏng ngô trên tay, mỉm cười với mình.

Máu đột nhiên phun vào mặt Bologo. Đây không phải máu của Bologo mà là máu của người đàn ông trước mặt, hắn trông như bị một lực nào đó bóp chặt, cơ thể bắt đầu vặn vẹo biến dạng, nhưng hắn lại không hề cảm thấy đau đớn mà ngược lại còn phát ra một tiếng cười mừng như điên.

"Ngài ấy dõi theo ta!"

Trong một đống từ hỗn loạn điên cuồng, cơ thể của người đàn ông bị bóp méo đổ xuống, biến thành một vũng máu.

Chỉ còn Bologo là người duy nhất đang đứng đờ ra tại chỗ, hắn lau mặt, nhìn vết máu trên tay, với vẻ mặt lãnh đạm, miễn cưỡng đùa một câu. "Như này thì không đi ra ngoài được nữa rồi."

Palmer gật đầu đồng ý. Mặc dù không hiểu chuyện gì đang xảy ra, nhưng dáng vẻ của Bologo hiện tại quả thực không nên xuất hiện trên phố.

Bologo lúc này trông như vừa mới bước ra từ một lò mổ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
26 Tháng năm, 2022 18:03
bác dịch giả ném cái tk lên mình donate ít xem như ủng hộ bộ truyện hay
Sơn Dương
26 Tháng năm, 2022 15:13
thấy câu dưới dễ đọc, dễ hiểu hơn. bối cảnh Phương Tây thì nên để Thuần Việt đọc nó nuột hơn Hán việt. Trừ mấy cái Danh Từ thì nên để T.A
Nghiant
26 Tháng năm, 2022 06:30
trên thì bro kêu sượng, dưới thì lại kêu là ko hết ý, tui đọc rõ là câu dưới dễ hiểu. dễ nghe hơn câu trên mà nhỉ, còn nếu ko thì bro giải thích thử "tia ý cười" với "lạnh" là cgi xem nào
Thiên Hoàn
26 Tháng năm, 2022 03:21
K phải văn phong tàu mà là văn phong của tác. Thêm bớt từ k hợp lý sẽ k hết ý. Kiểu như này: “Nhắc tới nàng, bá Lạc qua mờ mịt khuôn mặt hiện lên một tia ý cười, nhưng thực mau liền lại lần nữa lạnh xuống dưới.” “Khi nói về người ấy, một nụ cười thoáng qua trên khuôn mặt mờ mịt của Bologo, nhưng rất nhanh đã biến mất.” Chỉ là ý kiến góp ý thôi, dù sao thì cũng cảm ơn cvt.
quangheo
25 Tháng năm, 2022 22:30
truyện bối cảnh phương Tây mà văn phong Hán Việt nó mới gọi là kém
Nguyễn Minh Công
24 Tháng năm, 2022 23:26
đọc sượng không phải lỗi của thuần việt mà do lỗi của bạn đã nhiễm văn phong tàu nhiều rồi.
Thiên Hoàn
24 Tháng năm, 2022 14:41
văn phong tự sửa thuần Việt nhiều quá, đọc hơi sượng
Nghiant
21 Tháng năm, 2022 18:26
Không biết có phải tác giả cố ý hay không, nhưng Lazarus, trong Kinh Thánh, mang ý nghĩa là kẻ trỗi dậy từ cái chết; còn trong y khoa thì hiện tượng Lazarus là hiện tượng người chết sống lại :v
springlight1
20 Tháng năm, 2022 21:27
Truyện hay, nhưng quan trọng là convert dịch luôn truyện khiến đọc cảm nhận đúng chất truyện, thanks bác converter nhiều. Chẳng bù cho mấy ông convert làm truyện hay nhưng convert qua loa
yggdrasill
19 Tháng năm, 2022 17:36
cháy quá đúng là huyền thoại có khác
Ruiiia
19 Tháng năm, 2022 12:08
bố lô gô và la za (đa) rút thì khác qué gì nhau .
yggdrasill
11 Tháng năm, 2022 19:49
Bray nay không đi rap nữa à mà chuyển qua đóng kịch rồi :))
Hieu Le
07 Tháng năm, 2022 14:33
khá thích kiểu PvP vừa dùng sức vừa trí tuệ như thế này.bo này xứng đáng siêu phẩm
dearmysir
04 Tháng năm, 2022 17:09
Cách hành văn của tác này cảm giác giống giống của mấy tác âu với mỹ ấy :))) Nó miêu tả hơi nhiều, hơi rườm rà, khác khá nhiều so với lối miêu tả chú trọng vào tình tiết thay vì bối cảnh của truyện Trung Quốc hiện đại. Nhưng cũng khá thú vị :))) Cảm giác như kiểu đang đọc Harry Potter vậy
cyv97
01 Tháng năm, 2022 23:07
nay nhậu phê quá, ae thông cảm, mai up bù nhé
Nhất Cá Thành Thần
01 Tháng năm, 2022 09:59
Bộ này mà làm phim hoặc game đều được :)).
Hieu Le
28 Tháng tư, 2022 16:28
bộ này có nhiều đoạn đối thoại nội tâm và các nhân vật với nhau đọc hay vãi
ttonline1
24 Tháng tư, 2022 23:33
chờ 300c nhảy hố . lâu rồi mới thấy 1 tác giả khác biệt trong truyện mạng tq
Hieu Le
24 Tháng tư, 2022 17:39
công nhận cái tên bologo chuối vãi . lazarus nghe ngâù ***
cyv97
23 Tháng tư, 2022 13:29
kaka, gọi theo họ Lazarus thì có phải nghe đã oách hơn không
Hieu Le
23 Tháng tư, 2022 12:21
hóa thân của nỗi sợ hãi - bologo, má quả tên vẫn thấy hài th :))
cyv97
20 Tháng tư, 2022 16:31
cuối tuần hoặc dịp lễ mới có thời gian làm bác ơi, tui làm 1c bộ này gần 1 tiếng lận
Hieu Le
20 Tháng tư, 2022 16:17
bạo chương bác ơi
cyv97
20 Tháng tư, 2022 13:18
Tác nói rằng nvc được lấy cảm hứng từ phim Taxi Driver (1976) nhé :V
quangheo
20 Tháng tư, 2022 12:57
lão tác giả này là fan của Kinsman chắc luôn
BÌNH LUẬN FACEBOOK