Mục lục
[Dịch] Phật Bản Thị Đạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chu Thanh ung dung gật đầu chấp nhận: “Không thành vấn đề, ta đếm 3 tiếng, chúng ta cùng ném, ta ném thiên thư mất sách, ngài ném người mất mặt, đôi bên trao đổi nhé!”

Thiên Huyền Huyết Ma nhăn nhó mặt mày, suy nghĩ kĩ lời nói của Chu Thanh, tên tiểu tử này mượn cơ hội nói xỏ ta đây mà! Nhưng bây giờ không phải lúc so đo tính toán chuyện nhỏ nhặt này nữa, Thiên Huyền Huyết Ma tập trung tinh thần, đề phòng Chu Thanh giở trò.

“Một! Hai! Ba!” Hai người cùng lúc ném ra sách và người trên tay, cả hai đều không để ý đối phương đều ngấm ngầm giở trò, trong khoảnh khắc Chu Thanh ném ra Câu Trần thiên thư, đôi tay nhanh chóng tạo ra pháp quyết kì quái, còn Thiên Huyền Huyết Ma ném ra Tiểu hồ ly còn kèm theo cả một tia huyết quang mỏng dính.

Bình! Thiên Huyền Huyết Ma đang định bắt lấy Câu Trần thiên thư được Chu Thanh ném qua, thấy bên kia Chu Thanh đã tóm lấy Tiểu hồ ly, tia huyết quang cũng chui tọt vào cơ thể Chu Thanh. Thiên Huyền Huyết Ma ngửa cổ cười ha hả khoái chí: “Ha ha! Tiểu tử! Ngươi đã trúng Huyết Ma Sát Chú của ta rồi, dù người có công lực cao thâm cỡ nào, không quá 3 khắc người sẽ hóa thành một vũng máu, ngươi tưởng ta sẽ tha mạng cho người ư? Thằng tiểu tử ngông cuồng kia!”

Câu Trần thiên thư xoay tròn trên không bay tới trước mặt Thiên Huyền Huyết Ma. Thiên Huyền Huyết Ma đưa tay ra định tóm lấy, đột nhiên có tiếng nói của Chu Thanh vọng đến: “Huyết Ma nhãi nhép, ngươi vui mừng quá sớm rồi đó!”

Thiên Huyền Huyết Ma giật thót tim, thấy bên cạnh Câu Trần thiên thư mình sắp tóm được bỗng xuất hiện một cánh tay, trước hắn một bước tóm lấy thiên thư, rồi sau đó hiện nguyên hình ra, Thiên Huyền Huyết Ma trố mắt ngạc nhiên, không phải Chu Thanh thì còn ai vào đây nữa? Hắn lại đưa mắt nhìn qua phía người đang ôm chặt Tiểu hồ ly, lại là một Chu Thanh khác. Thiên Huyền Huyết Ma khó nhọc phun ra mấy chữ: “Thân ngoại hóa thân, nguyên thần thứ hai! Tại sao ta lại gặp phải quái vật này kia chứ?”

Sau khi quan sát tỉ mỉ Chu Thanh đang lấy lại Câu Trần thiên thư, Thiên Huyền Huyết Ma tức tối hét lên: “Thì là bản thể của tên tiểu tử này mới chỉ là Dẫn Khí trung kì, ta đã nghi ngờ rồi, người còn trẻ thế làm sao có công lực Hóa Thần được chứ? Thì ra đều là của nguyên thần thứ hai! Ta phải hút lấy hồn phách ngươi, để ngươi mãi mãi không thể siêu sinh!” Truyện "Phật Đạo "

Thiên Huyền Huyết Ma tức giận sôi gan, bị một tên tiểu tử Dẫn Khí trung kì xỏ mũi, đồn ra ngoài mình còn mặt mũi nào nữa? Huyết quang ngùn ngụt bốc lên, tóc tai Thiên Huyền Huyết Ma dựng đứng, từ màu đen vốn có chuyển hết sang màu đỏ. Xoẹt! Xoẹt! Chiếc áo bào đỏ rộng thùng thình của Thiên Huyền Huyết Ma bị xé rách, để lộ bản thể ra ngoài. Chu Thanh vừa nhìn thấy đã muốn nôn mửa. Ọe! Đó đâu phải là cơ thể con người, rõ ràng là nhiều mảnh máu hình vây cá ghét lại thành thân thể. Toàn thân rùng mình kinh tởm, Chu Thanh hét lớn: “Đô Thiên Thần Sát! Tiên Ma Giai Sát!”

Vừa hô dứt câu, khắp căn phòng đột nhiên xuất hiện 12 cây lệnh kỳ dài hơn thước màu đỏ tươi từ bốn phương tám hướng, cán cờ làm bằng thép tốt lấp lánh ánh sáng cổ quái đen bóng, mặt cờ bằng tơ tằm dùng chỉ vàng thêu đầy phù lục cổ quái, 12 cây lệnh kỳ chuyển động xoay tròn, từng luồng sóng pháp lực bao trùm lấy căn phòng, đan xen thành chiếc lưới nhện chụp lấy Thiên Huyền Huyết Ma và tứ đại yêu quái vào trong trận pháp. Hiện nay Chu Thanh lắm tiền nhiều của, vì muốn nghiên cứu chỗ ảo diệu của Đô Thiên Thần Sát đại trận đã không tiếc của vung tiền làm ra 12 cây lệnh kỳ, bây giờ cuối cùng đã phải dùng đến. Truyện "Phật Đạo "

Thiên Huyền Huyết Ma vừa nhìn thấy trận pháp liền giật bắn người run sợ, nếu có cơ thể con người chắc hắn đã són cả ra ngoài. “Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát đại trận! Trời ơi, sao lại thế được! Đây là thái cổ đệ nhất sát trận của Ma đạo! Đã sớm thất truyền rồi mà, ngay cả Lão tổ cũng không biết, thế mà thằng tiểu tử này biết sử dụng. Phen này tiêu đời ta rồi!”

Tiếc rằng Chu Thanh không nghe thấy Thiên Huyền Huyết Ma đang lải nhải câu gì, đại trận một khi phát động, thì sẽ như bị đưa vào một không gian khác, người bị nhốt trong trận bị cách ly với bên ngoài, người bên ngoài cũng không thấy được bên trong đang xảy ra chuyện gì. Chu Thanh mau chóng lướt tới trước mặt Chu Nghi, thu lại nguyên thần thứ hai. Phụt! Chu Thanh đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi. Chu Nghi hoảng sợ, vội quan tâm hỏi thăm: “Sư phụ! Người sao rồi?”

Chu Thanh vội xua tay: “Chúng ta mau chạy thôi! Trận pháp này ta vẫn chưa học được, giờ không phát huy nổi một phần ngàn uy lực của nó, chỉ có thể nhốt bọn yêu quái trong vòng một tiếng đồng hồ, con Huyết Ma này quá lợi hại, nguyên thần của ta đã bị đạo huyết quang của nó đánh trúng, giờ bị trọng thương rồi, con mau dẫn theo muội muội, chúng ta ra ngoài tìm Tiểu Tiến rồi trốn ngay!”

Nguyên thần thứ hai vốn có liên hệ mật thiết với bản thể, cùng vinh cùng nhục, tuy dù cho nguyên thần thứ hai bị tiêu diệt thì bản thể cũng không chết, nhưng khó tránh khỏi nguyên khí bị tổn thương nặng, nguyên thần thứ hai của Chu Thanh bị thương, ngay cả bản thể cũng bị ảnh hưởng theo, may mà Kim tằm sáu cánh vốn mạnh mẽ, bằng không Chu Thanh ngay cả sức đứng vững còn không có ấy!

Chu Thanh và Chu Nghi vừa chạy ra khỏi biệt thự, 4 đạo kiếm khí lợi hại vùn vụt đánh tới. Chu Thanh thất kinh hồn vía, kéo lấy Chu Nghi lăn tròn trên đất né tránh. Rầm! nơi hai người vừa đứng đã bị kiếm khí đâm thủng thành 4 lỗ đen ngòm. Chu Thanh sắc mặt căng thẳng: Rõ ràng là kiếm đạo cao thủ mai phục đánh lén, nếu không phải nguyên thần của mình cảnh giác cao độ, e cơ thể đã bị kiếm khí chọc thủng vài lỗ rồi.

Vù! Tiểu Phiên Thiên xông ra khỏi cơ thể Chu Thanh, hóa thành lá chắn bảo hộ 3 người phe mình, chỉ có điều uy lực của chiếc ấn không như vừa nãy Chu Thanh thi triển, từ 3 trượng thu nhỏ còn rộng hơn trượng, màu sắc chiếc ấn cũng lợt đi rất nhiều, rõ ràng là nguyên thần thứ hai bị thương nên công lực giảm sút, Chu Thanh phải dùng chân nguyên bản thể thi triển Tiểu Phiên Thiên nên uy lực kém xa.

Xoạt! 4 bóng người hiện thân, chính là 4 tên thành viên Long tổ lén la lén lút bàn tính giết người đoạt bảo, Hướng Huy, Tạ Hiểu Hoành, Lưu Chí Hoa, Lô Hồng Trần. Thấy cả 4 người mới xuất hiện đều có công lực Dẫn Khí trung kì, Chu Thanh hoảng sợ trong lòng, hiện giờ mình không thể sử dụng nguyên thần thứ hai, công lực bản thể cùng lắm chỉ tương đương với một trong bốn người này, Chu Nghi chắc mạnh hơn một chút, nhưng không cách gì đánh lại cả 4. Đối phương vừa mới đánh lén có ý lấy mạng đối phương, mình có nhiều kẻ thù đến thế từ khi nào vậy?

“Các ngươi là ai? Tại sao lại đánh lén chúng tôi?” Chu Nghi cũng biết tình hình không hay, mang vẻ mặt ngơ ngác hét hỏi 4 người kia.

Chu Nghi đang mặc chiếc áo khoác kiểu nam được Chu Thanh cho nàng, 4 người Hướng Huy vừa rồi chưa nhìn rõ, cứ tưởng nàng là nam tử, bây giờ nghe giọng nói lảnh lót yêu kiều cất lên mới chú ý tới dung mạo Chu Nghi. Mặc cho 4 người Hướng Huy đều xuất thân từ đại gia tộc giàu có, mỹ nữ gặp qua không ít, lúc này cũng nuốt nước bọt ừng ực thèm thuồng.

“Ở đâu ra con bé xinh đẹp thế này? Hí hí! Xem ra công lực cũng tương đương chúng ta, không biết là đệ tử của môn phái nào nhỉ? Không đúng, nữ đệ tử của các môn phái khác ta đều biết hết, đâu có ai xinh đẹp như vậy! Xuất hiện ở Liên minh yêu quái, chẳng lẽ nàng ta là yêu quái? Ha ha! Hôm nay lời to rồi, gã nam tử kia hình như đã bị thương. Í! Còn có một cô bé bị hôn mê nữa kìa, mỹ nữ dạng nào ta cũng chơi qua rồi, chỉ là chưa thử qua yêu quái xinh đẹp! Hôm nay còn tóm một lúc 2 con nữa chứ, sung sướng quá!” Đôi mắt Hướng Huy lóe lên tia sáng dâm dật, nháy mắt ra hiệu với 3 người còn lại.

4 tên này ngày thường cùng hợp tác hành sự đã lâu, Hướng Huy muốn làm gì, 3 tên còn lại sao mà không hiểu ý được chứ?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK