Mục lục
Món Nợ Bất Tận (Vô Tẫn Trái Vụ)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

(Tác gộp 2c làm 1)

"Chỉ bởi vì lý do như vậy... ngươi nghĩ nó có buồn cười không?"

Amy quan sát phản ứng của Bologo, đây là lần đầu tiên nàng nói ra suy nghĩ của mình với người khác, và càng quan trọng hơn là Amy chưa hề tiếp xúc với quá nhiều người.

"Không có gì đáng cười, loại chuyện này được cho là vấn đề sau cùng của loài người."

Bologo mỉm cười và lắc đầu, hắn rất tán thành ý nghĩ tự thức tỉnh này của Amy, sau đó tiếp tục.

"Ta là ai? Ta đến từ đâu? Ta sẽ đi về nơi nào?"

“Ta cũng đọc được như vậy từ trong sách, nhưng ta không hiểu cho lắm.” Nhận thức của Amy về những gì viết trong sách vẫn còn có chút nông cạn, không hiểu được ý nghĩa sâu xa hơn.

"Thực ra, ta cũng không hiểu cho lắm. Có người nói rằng đây là quá khứ, hiện tại, tương lai, cũng có người nói rằng đây là bao quát của cả cuộc đời con người", Bologo giải thích.

"Nhận ra ngươi thực sự là ai, ngươi sống để làm gì và ngươi chết vì điều gì... Ít nhất thì bây giờ ngươi cũng đã biết mình là ai, xin chúc mừng, Amy."

Bologo nhìn chăm chú vào Amy trước mặt, nàng đang đứng giữa đống xác sứt mẻ chồng chất lên nhau, nàng như một sắc màu tươi sáng giữa tông xám và lạnh lẽo.

"Ta là... Amy."

Amy thì thào, như muốn tự thôi miên, rằng ai đó càng khẳng định nàng, thì nàng càng là thật.

“Vậy phần còn lại thì sao?” Amy hào hứng quay lại nhìn Bologo, nàng vui mừng khôn xiết vì đây là lần đầu tiên nàng được người khác công nhận trong thời gian dài như vậy.

"Phần còn lại? Ý của ngươi là đến từ đâu? Và đi về nơi nào?"

Nói đến đây, Bologo cũng im lặng, thường rất khó để có câu trả lời rõ ràng cho mấy vấn đề triết học kiểu này.

Bologo biết mình là ai, hắn là Ác linh săn đuổi bóng tối, trừng phạt những kẻ vi phạm công lý thiết luật, nhưng liên quan đến phần đến từ đâu, thì đây lại là một vấn đề rất bí ẩn.

Hắn vẫn không biết tại sao mình lại đến thế giới này, và đây cũng là bí mật lớn nhất của Bologo, về việc đi về nơi nào?

"Ta không biết, rất ít người có thể hiểu được điều này. Thông thường, mọi người đều sống trong hiện tại, hãy để những phiền não này cho các triết gia giải quyết." Bologo nói, nhưng ngay sau đó hắn nói thêm.

"Tuy nhiên, ta là một kẻ bất tử, và nếu không có gì ngoài ý muốn, thì số phận của ta không có hồi kết."

"Nói cách khác, ngươi không có phần 'Đi về nơi nào' sao?" Amy hỏi.

"Có lẽ là vậy, giống như một bộ phim đường trường (*), ta đang lái xe trên một con đường dài vô tận, nơi ta dừng lại là kết thúc của ta."

"Đường trường?"

"Một loại thể phim... ngươi chưa xem phim?"

"Không, ngoài việc thường xuyên đến Viện điều dưỡng Biên Giới để kiểm tra, ta hầu như chưa bao giờ đi lại trong thành phố", Amy dang tay ra, "Ta quá đặc biệt, dễ bị phát hiện".

Điều này rất đúng, Amy thường phải mặc kín mít mỗi khi ra ngoài, cố gắng hết sức để tránh người khác trực tiếp quan sát mình.

“Chà… vậy thì cuộc đời của ngươi thực sự đầy nuối tiếc.” Bologo cảm thấy đau buồn cho Amy, người chưa từng xem bộ phim nào.

“Phim hay như vậy sao?” Amy bị Bologo dụ dỗ.

"Thứ này kéo dài tuổi thọ của con người."

Nhắc đến phim, Bologo trở nên nghiêm túc, ngoài việc chặt kẻ ác ra thì đây là một trong những sở thích hiếm có của Bologo.

“Kéo dài tuổi thọ?” Mắt Amy sáng lên khi nghe thấy từ kéo dài tuổi thọ, nhưng nàng nhanh chóng bình tĩnh lại, “Sao có thể? Tuổi thọ của con người bị giới hạn, ngay cả khi nó có thể được kéo dài, thì phải là một số loại thuốc giả kim cực kỳ đắt tiền mới có thể làm được điều đó".

Amy rất để ý tới sự sống và cái chết, cho nên nàng biết rất tri thức liên quan, nhưng tiếc rằng nàng lại là một con rối giả kim, và đống thuốc đó vô dụng với nàng.

"Kéo dài tuổi thọ theo một nghĩa khác."

Bologo giải thích, nhưng vừa nói được vài câu thì bị bụi trong phòng làm sặc sụa và ho liên tục.

"Chúng ta nên chuyển sang nơi khác nói chuyện... Mặc dù ta không cảm thấy gì, nhưng ngươi không thấy đứng ở đây giống như đứng trong một nhà xác sao? Nhà xác của con rối giả kim." Bologo dùng một phép ẩn dụ tuyệt vời.

Nghe Bologo nói vậy, Amy mới chợt nhận ra, quầng sáng trong mắt co rút lại, nàng sợ hãi nơi này không chỉ bởi vì nó đầy chết chóc, mà còn chứa đầy những "xác chết", nếu một ngày Amy bị hỏng, rất có thể nàng cũng sẽ trở thành một thành viên trong số đó.

Hai người đến bàn ăn, Taida không có ở nhà, cả hai không có gì phải câu nệ, họ ngồi đối diện và nói chuyện phiếm trên ghế.

Bologo khá thích nơi này, không gian ở đây rộng rãi, không quá ngột ngạt.

Trên thực tế, toàn bộ xưởng giả kim mang lại cho Bologo cảm giác giống như "Phòng khai hoang", hay nói cách khác, những miền ảo này đều như thế.

Khép kín, khép kín tuyệt đối.

Nơi này không có cửa sổ, khắp nơi đều là những bức tường bịt kín, không những thế rất nhiều nơi còn tương đối chật chội, phát ra tiếng ồn ào liên tục.

Nếu như là một người bình thường sống ở đây,khả năng rất cao sẽ mắc một số chứng bệnh về tâm thần, may mắn là Bologo không mong manh như vậy, hắn là một người rất giỏi thích nghi, làm việc trong môi trường ngột ngạt cũng quen rồi.

"Nói là kéo dài tuổi thọ cũng không chuẩn lắm, mà phải là để cho cuộc sống hữu hạn trở nên có ý nghĩa hơn." Bologo cố gắng giải thích suy nghĩ của mình cho Amy.

"Cũng giống như việc một người nông dân bình thường, hắn vướng bận với trang trại trên núi cả đời, bận rộn và sống một cuộc sống bình thường. Hắn chưa bao giờ rời khỏi mảnh đất này trong cuộc đời của mình, nhưng nếu có một bộ phim thì sao?"

Càng nói chuyện Bologo càng thấy hào hứng, chia sẻ điều mình thích với người khác cảm giác rất tuyệt.

"Qua bộ phim, người nông dân đã nhìn thấy một câu chuyện mà mình cả đời cũng không thể chạm tới, một cuộc đời khác, một thế giới rộng lớn hơn..."

"Nó giống như một trải nghiệm giả tưởng, thông qua phương tiện này, để cảm nhận những gì chúng ta không thể cảm nhận và trở thành những gì chúng ta không thể trở thành." Amy dường như đã hiểu.

"Có lẽ, và tuyệt vời hơn nữa, khi đắm mình vào câu chuyện, ngươi có thể quên đi cuộc sống hối hả và nhộn nhịp của thực tại, tận hưởng giây phút bình yên trong thế giới hư cấu đó."

Giọng điệu Bologo dịu lại, "Có một số trải nghiệm có thể không dành cho ngươi, nhưng thông qua những phương tiện này, ngươi có thể mơ hồ chạm vào nó, cảm nhận nó, ít nhiều cũng coi như một loại an ủi".

"Nghe rất hay."

“Nó rất tuyệt.” Bologo khẳng định lần nữa.

“Ừm, thật tuyệt.” Amy gật đầu tán thành.

Chủ đề kết thúc, cả hai đồng loạt im lặng, không biết phải nói gì tiếp.

“Ngươi sẽ ở đây cả ngày sao?” Amy là người đầu tiên phá vỡ sự im lặng.

"Ừm, ta đang trực ban ở đây, coi như là tìm một nơi để trốn. Ta không muốn tham gia vào bữa tiệc say xỉn của mấy tên tâm thần kia." Bologo nói đùa.

Mặc dù mấy tên ởCâu lạc bộ Kẻ bất tử kia mắc bệnh tâm thần, nhưng họ chưa bao giờ ép Bologo làm điều gì đó, ảnh hưởng lớn nhất của họ đối với Bologo có lẽ là khi Bologo ngồi trang nghiêm ở quầy bar, thực hiện một số động tác lòe loẹt cạnh hắn, cố gắng chọc cười chính mình.

Những kẻ nhàm chán này thường đặt cược vào những chuyện nhàm chán, bên cạnh việc đặt cược xem mình sẽ đi ra từ cửa nào, họ còn đặt cược vào việc sẽ chọc mình cười bằng cách nào.

Weil biểu diễn lộn ngược ra sau, trong khi Sore thì múa cột...Bologo rất muốn duy trì hình tượng nghiêm túc và lạnh lùng của mình, nhưng mỗi lần phải nín cười thật sự rất khó chịu.

“Sư phụ thường trở lại vào chiều hôm sau”, Amy nói, “Mấy lần trước đều như thế”.

“Ừm?” Bologo nghĩ đến điều gì đó, hắn hỏi, “Amy, ngươi bắt đầu có ý thức từ khi nào?”

"Ý ngươi là sinh nhật của ta?"

"Sinh nhật?"

"Là ngày sinh sao? Theo loài người các ngươi, khi ta sinh ra ý thức, cũng coi như là được sinh ra a?"

Bologo gật đầu khẳng định, Amy là một con rối giả kim, nhưng nàng lại bị ảnh hưởng bởi con người, ngay cả hành động và suy nghĩ của nàng cũng giống con người.

"Khoảng hai năm trước? Hai năm trước, ta đã sở hữu ý thức của bản thân, ta đã trải qua hai ngày lễ Lời Thề. Qua hôm nay thì là ngày thứ ba." Amy nói sau khi nhẩm tính.

"Nói cách khác, ngươi gần như là... ba tuổi?"

Bologo cảm thấy những gì mình vừa nói ra thật kỳ lạ, nếu là con người, thì ba tuổi vẫn còn là một đứa bé... Nhưng Amy là một con rối kim, lẽ thường đối với nàng là vô dụng.

"Ừm hừ." Amy gật đầu.

"Được rồi, được rồi."

Bologo đứng dậy và nói với Amy trước khi rời đi, "Ta về phòng, cần gì ngươi cứ gọi ta ".

Sau khi Taida rời đi, người duy nhất đáng tin cậy trong xưởng giả kim cũng chỉ chính mình, nếu có bất kỳ việc ngoài ý muốn nào xảy ra, đều cần mình giải quyết.

Nhưng nghe những gì Amy nói, mỗi năm nàng đều ở đây một mình, Bologo cảm thấy chắc hẳn sẽ không có gì chuyện gì.

Trở lại căn phòng nhỏ, ngồi ở trên ghế, Bologo muốn làm gì đó để cho mình bận rộn, nhưng trước giờ hắn rất chăm chỉ, rất nhiều chuyện đều đã xử lý xong, Bologo sau khi nghĩ đi nghĩ lại không biết phải làm gì.

Hắn ngả người ra ghế, nheo mắt, bị một mảng màu mơ hồ thu hút sự chú ý.

Đó là một tấm áp phích trên tường,in một thám tử mặc áo khoác màu nâu và một con chó săn theo sau hắn.

Đây là poster phim do Palmer dán lên, Palmer đã nhắc đến bộ phim này với mình, cố gắng mô tả cốt truyện cho mình nghe, nhưng mới kể được vài câu thì cái tên này đã cười như điên... Ít nhất dựa trên phản ứng của hắn thì bộ phim này sẽ không tệ.

Ban đầu Bologo cũng định đi xem thử, nhưng vì công việc và vài lý do khác, hắn vẫn chưa có thời gian.

"Ngày nghỉ a..."

Nhìn vào tấm áp phích, Bologo khẽ lẩm bẩm.
...

Xưởng giả kim hoàn toàn khép kín, không có cửa sổ để ngắm nhìn cảnh vật bên ngoài, hơn nữa, cái nơi Khe nứt lớn này còn bị sương mù dày đặc bao quanh, sự thay đổi của ngày và đêm không rõ ràng, không thể phán đoán được thời gian đã trôi qua.

Vì thế, tất cả mọi người trong Khe nứt lớn đều quen với việc đeo đồng hồ, ở khu vực nơi mà dòng chảy thời gian không rõ ràng này, làm thế họ mới nhận thức được thời gian trôi qua.

Bologo đặt "Luận thuyết vàng" xuống.Nhìn thoáng qua, trời đã gần tối, hắn dành cả ngày để đọc sách, đọc sách lâu khiến mắt hắn rất mỏi, nhưng hắn cũng hiểu sâu hơn về đủ loại thuật giả kim.

Nếu không phải Bailey rất khó giải quyết, Bologo cũng muốn xin vào học ở Lõi lò thăng hoa một thời gian.

Nhiều người dành cả đời chỉ để hoàn thiện một kỹ năng, nhưng Bologo là một kẻ bất tử, sở hữu tuổi thọ dài đằng đẵng, hắn có thời gian để cải thiện từng kỹ năng này.

Miễn là không trở nên giống như Sore là được, cái tên kẻ bất tử nhàm chán này dành một thời gian dài để học những thứ nhàm chán, chẳng hạn như màn múa cột mà hắn tự hào gần đây.

Tựa vào lưng ghế, Bologo ngẩng đầu lên và nghĩ về những kiến thức hắn đã đọc được trong sách.

Trong thế giới này, cội nguồn của mọi siêu phàm, "Nguồn bí mật" bí ẩn dường như đã tồn tại với thế giới này ngay từ thuở sơ khai, những ma quỷ xảo quyệtkia dường như cũng xuất hiện trong cùng một thời kì.

Tác giả đã rất cố gắng tìm ra điểm bắt đầu của câu chuyện, nhưng rõ ràng, ông ta đã thất bại, trên thực tế, cuộc truy tìm “Nguồn bí mật” của các nhà giả kim, bản thân nó đã là một dấu vết về nguồn gốc của “Nguồn bí mật”, nhưng chưua ai thực sự chạm vào được nó trong suốt nhiều năm qua.

Nghĩ đến đây, Bologo lại một lần nữa nhớ đến tồn tại bí ẩn đó.

Vua Solomon.

Không chỉ trong sách vở, trong miệng của Bailey và Taida, Bologo vẫn thường nghe họ nhắc đến việc Vua Solomon là nhà giả kim vĩ đại nhất thời cận đại, là tồn tại gần nhất với “Nguồn bí mật”.

Lần Bologo gần nhất với tồn tại bí ẩn này là trận chiến đã thay đổi vận mệnh của chính hắn, Sự sụp đổ của Thành phố Thánh.

Bologo vẫn còn đang tiếp tục điều tra về trận chiến đó, sau khi trở thành thành viên của Cục Trật tự, hắn cũng đã bí mật điều tra rất nhiều thông tin, nhưng điều mà Bologo không ngờ đến là trong Cục Trật tự cũng có những thuyết âm mưu tương tự.

Không, không thể nói đó là một thuyết âm mưu, mà chỉ là một suy đoán ảo tưởng về những điều dị thường.

Ngoài những tin đồn về "một vệt sáng", Bologo cũng biết được một số người nghi ngờ rằng Vua Solomon có thể thực sự là nhà giả kim gần nhất với "Nguồn bí mật". Ông ta không chỉ tiếp cận mà còn có thể đã hoàn toàn chạm vào nó.

Bologo không phải là một nhà giả kim, đối với những tri thức khó hiểu này, hắn vỏn vẹn mới chỉ đọc cuốn sách khoa học phổ thông - "Luận Thuyết Vàng" mà thôi. Một số người nghi ngờ rằng Đồng minh Rhine và Đế quốc Kogardel trông có vẻ như đang cố gắng chiếm lấy Thành phố Thánh làm đầu cầu (**), nhưng thực ra là tất cả họ đều cảm nhận được mốiuy hiếp đến từ Vua Solomon và chọn cách hợp lực để tiêu diệt ông ta.

Vua Solomon đã chạm tay vào “Nguồn bí mật” và có được “Chân lý” khiến vô số nhà giả kim phải điên cuồng, ông ta đã vượt qua tất cả mọi người, và vì lý do này mà trước hết tất cả mọi người đều muốn tiêu diệt ông ta.

Mọi thứ đều có liên quan với nhau, tất cả mọi người đều bị nhốt trong một tấm lưới vô hình.

Những tranh chấp dưới cái nhìn của Bologo đều bắt nguồn từ cuộc chiến bí mật bảy năm trước, mà cuộc chiến bí mật bảy năm trước thì là tiếp nối của Sự sụp đổ của Thành phố Thánh...

Vậy thì Sự sụp đổ của Thành Thánh là tiếp nối của cái gì đây?

Tiếp nối của thời đại bị chôn vùi, bị lãng quên, trước khi mọi thứ bắt đầu?

Bologo cảm thấy hơi lạnh phả khắp người, hắn tưởng rằng mình gia nhập Cục Trật tựlà có thể hiểu hết về thế giới đầy quỷ quyệt này, nhưng thực tế là thế giới này không những không trở nên rõ ràng hơn bao nhiêu trong mắt Bologo, mà thay vào đó nó còn càng trở nên bí ẩn.

Càng biết nhiều, càng thống khổ.

Bologo đã đọc được điều này trong Luận Thuyết Vàng, nhà giả kim đã gọi nó là "nỗi đau khi thức tỉnh" và "lời nguyền của tri thức".

Hiện giờ Bologo đã ít nhiều có thể hiểu được ý nghĩa trong đó.

Giãn cơ thể cứng ngắc của mình ra, Bologo cảm thấy những chuyện này chưa đến mức tệ như vậy, vẫn còn những bí ẩn chưa cólời giải trên thế giới này là một điều tốt đối với hắn.

Chỉ như thế, với tư cách là một kẻ bất tử, mình mới có thể tiếp tục có một lònghiếu kỳkhông gì dập nổi trong những năm tháng dài đằng đẵng sắp tới.

Mọi người cần lòng hiếu kỳ để sống, hoặc... có thể nói là mục tiêu.

Lòng hiếu kỳ làm cho người tuổi trẻ, đương một người mất đi tất cả lòng hiếu kỳ lúc, hắn cũng liền biến thành một bộ còn sống, dần dần hư thối thi thể.

Chẳng hạn như các thành viên của Câu lạc bộ Kẻ bất tử, họ đã không còn hứng thú gì với thế giới này nữa, những gì họ làm chỉ để khuấy động trái tim đã trống rỗng của mình một chút mà thôi.

Họ mỗi ngày đều vui đến mức không thể vui hơn, nhưng theo cách nhìn của Bologo, niềm vui này có chút gượng gạo, ai nhìn vào cũng chỉ cảm thấy bi ai.

Đi ra khỏi căn phòng nhỏ, trời đã tối, Bologo chuẩn bị vào bếp làm ít thức ăn.

Palmer thường nói rằng điều tuyệt vời nhất khi sống ở đây là Taida đã hào phóng chia sẻ tủ lạnh và nhà bếp của mình.

Có tiếng ồn ào trong bếp, rất nhiều tiếng ồn ào. Chắc là Amy đang nấu nướng, nàng không cần ăn, tối nay Taida lại không có ở nhà. Bologo nghĩ, có lẽ nàng đang nấu bữa tối cho mình?

Gần đây, Bologo và Amy đã hiểu ngầm với nhau... hoặc có thể nói là một thỏa thuận ngầm, Amy gõ cửa và mang theo một đĩa thức ăn lớn, Bologosẽ vừa ăn vừa trò chuyện cùng nàng.

Nội dung cuộc trò chuyện trải dài từ tư duy triết học đến những trải nghiệm khác nhau ở Opus, đôi khi Bologo cảm thấy mình như trở thành một cầu nối, kết nối Amy với thế giới loài người.

Như thế, nàng sẽ không phảihấp thutri thức từ những con chữ lạnh lùng nữa, mà được Bologo, một người sống sờ sờ, kể cho nghe.

Bước vào bếp, hắn hơi bất ngờ trước cảnh tượng đập vào mắt.

Amy đang mặc tạp dề, vùi đầu bôi kem vào miếng phôi bánh, vừa lật sách vừa làm theo các bước hướng dẫn.

Nhưng rõ ràng, đây không phải là lần đầu tiên Amy làm chuyện này, nàng rất điêu luyện trong các động tác của mình, giờ chỉ cần xác nhận lại so với sách. Sau một lúc loay hoay, một vòng tròn trang trí xinh xắn được đắp lên đế bánh, lớp kem bên trên được đánh mịn và rắc một ít sô cô la vụn.

Nàng ngâm nga một bài hát trong khi làm bánh, đắm mình vào trong đó, hoàn toàn không nhận thấy sự xuất hiện của Bologo. Bologo cũng không phát ra tiếng động, chỉ dựa vào cửa và lặng lẽ quan sát.

Đây hẳn là một chiếc bánh sinh nhật, một chiếc bánh sinh nhật trong ngày sinh nhật của chính Amy.

Bologo đoán có lẽ đây là sinh nhật... ba tuổi của nàng? Có ba ngọn nến trên bàn, chuyện này đoán không khó.

Nói cách khác, hôm nay là sinh nhật của Amy? Vào ngày lễ Lời Thề ba năm trước, nàng đã sinh ra ý thức của chính mình, nhờ vào ý thức mơ hồ nhìn ra thế giới này.

Một lúc sau, Amy đã hoàn thành chiếc bánh sinh nhật của mình, chiếc bánh nhỏ mà tinh xảo, quầng sáng trong mắt nàng lóe lên qua lại giữa hình tròn và ngôi sao, nàng đi quanh bàn vài lần, quan sát tác phẩm của mình từ mọi hướng.

Nhặt ba ngọn nến trên bàn, ngay khi Amy đang cẩn thận đặt chúng lên chiếc bánh, cuối cùng thì nàng cũng nhận ra Bologo đang đứng sau cánh cửa.

Bologo mặt không đổi sắc nhìn Amy, Amy sững sờ trong giây lát, nàng giả vờ bình tĩnh, nhưng quầng sáng trong mắt lại rung lên, uốn lượn và xẹp thành hình bầu dục trong tích tắc.

"Ngươi... ngươi ở đây bao lâu rồi?"

Ỷ vào dây thanh âm vẫn cần được tối ưu, giọng Amy vẫn mang theo vẻ lãnh lùng bình tĩnh.

"Từ khi ngươi bắt đầu đánh kem."

"Sao... sao không phát ra âm thanh? Đây là nhìn trộm phải không?"

"Hả? Quên đi? Chỉ là xem ngươi làm bánh mà thôi, vả lại ngươi cũng rất chú tâm. Nếu ta nói chuyện, nhất định sẽ ảnh hưởng đến ngươi."

Trước câu trả lời của Bologo, Amy cúi đầu.Khi bầu không khí rơi vào tĩnh lặng, Bologo cầm Thị kính dòng chảy Aether treo trên cổ lên, trong mắt của hắn,cơ thể Amy sáng lên, Aether cũng dâng cao, tràn lan.

"Thực ra thì… ngươi có thể phóng thích một chút."Bologo tháo thị kính ra, mặt vẫn không cảm xúc.

Sau vài giây im lặng, Amy rên rỉ.

"Ahhhh!"

...

Bologo có thể hiểu được cảm giác xấu hổ này. Khi hành vi của mình rất khác so với thường ngày, để duy trì hình ảnh của mình trong mắt người khác, các cá nhân thường không muốn người khác nhìn thấy mặt khuất này.

Giải quyết tình huống khó xử này cũng rất đơn giản, chỉ cần trước sau như một là được.

Bologo cảm thấy mình chính là người như vậy, hắn cảm thấy bất cứ điều gì mình làm, bất cứ khi nào và ở đâu, đều phù hợp với phong cách của chính mình, cho nên hắn không cần quan tâm đến điều đó.

Một ví dụ khác là Sore, thoạt nhìn, hắn trông giống như một nhà quý tộc cổ đại lịch lãm, nhưng ngay giây tiếp theo,hắn đã có thểôm cột và uốn éo, hoặc là mặc áo có đường xẻ tới rốn, pha rượu cho ngươi sau quầy bar.

Ngươi có thể cho rằng hình ảnh của Sore đã sụp đổ, nhưng theo cách nhìn của Sore, hình ảnh của hắn chính là như thế này, Sore chưa bao giờ sụp đổ, chỉ là ngươi chưa hiểu rõ về Sore đủ sâu mà thôi.

"Ngươi đang nghĩ gì?"

Giọng nói truyền đến từ phía trước, một cái bàn nằm giữa Amy và Bologo, một cái bánh sinh nhật được đặt bên trên.

Kể từ khi Amy phát ra tiếng kêu thảm thiết, hai người ngồi xuống đối diện nhau, bầu không khí trầm mặc như một bàn đàm phán.

"Thật thú vị, ngươi đang tổ chức sinh nhật của chính mình?" Bologo nói.

"Chắc... chắc là vậy..."

Amy cảm thấy rất xấu hổ khi bị phát hiện, nàng thậm chí không dám nhìn thẳng vào Bologo, ngay cả khi Bologo không quan tâm đến điều đó.

"Taida biết không?"

Bologo tò mò hỏi, khi ngày càng hiểu Amy, Bologo càng cảm thấy Amy giống một con người thật hơn.

"Sư phụ không biết", Amy lắc đầu, "Ông ấy sẽ rời đi mỗi năm vào Lễ hội Lời Thề".

"Vậy nên đây là bí mật của ngươi?"

Bologo đã nhận ra điều này, đó là bí mật của riêng Amy, không ai biết đến, nhưng dường như nàng quên rằng đã có một người ở trọ mới ở đây.

"Ừm."

Amy gật gật đầu.

"Nhưng ngươi không có khả năng ăn, cũng không có vị giác...Đây chỉ là một nghi thức đối với ngươi?"

Nói đến đây, như đồng cảm với Amy, Bologo cảm thấy hơi buồn, sinh mệnh ngây thơ này đã cố gắng hết sức để bắt chước loài người, ngay cả ngày sinh nhật cũng thế.

Nếu Amy biết ý nghĩa của ngày sinh nhật, vậy nàng sẽ nghĩ gì khi ở một mình?

Cẩn thận làm một chiếc bánh sinh nhật, nhưng lại không thể nếm nó. Bologo ghét cảm giác bất lực và buồn bã này, nhưng vào lúc này, Amy lại nói.

"Ngươi có muốn thử không?"

Nàng tò mò nhìn mình và đẩy chiếc bánh sinh nhật về phía mình.

(*) Roadmovie: https://dep.com.vn/road-movie-visa-cho-phuot-thu

(**): Bridgehead – khu vực chiếm được trên đất của địch, bên sông phía địch. Trong chiến lược quân sự, Bridgeheadlà khu vực quan trọng về mặt chiến lược xung quanh đầu cầu hoặc một nơi khác có thể băng qua một vùng nước mà tại thời điểm xảy ra xung đột, lực lượng tham chiến sẽ tìm cách bảo vệ hoặc tiếp quản.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
20 Tháng tư, 2022 10:54
truyện hay, kiểu như k dính dáng gì mấy cái tư tưởng hay kí ức tiền kiếp. Tỉ lệ đại háng là vô hạn đến 0%.
Hieu Le
18 Tháng tư, 2022 16:38
cầu bạo chương
Hieu Le
16 Tháng tư, 2022 00:39
2 chương vèo cái hết
Hieu Le
13 Tháng tư, 2022 22:13
lại thiếu thuốc
cyv97
13 Tháng tư, 2022 14:21
yên tâm bác ơi, vài chương nữa sẽ có đoạn nói về thiên địch của Bologo, với lại bố cục bộ trước của tác tui thấy viết cũng ổn lắm
Hieu Le
13 Tháng tư, 2022 13:17
hy vọng tác giả cứng tay.Bolozo đã bất tử còn lấy đc sức mạnh chúa tể.
cyv97
12 Tháng tư, 2022 22:11
Cảm nghĩ lên giá của tác giả, nguyên raw nhé mình lười edit cái này, tận 5k chữ lận :V "Lên khung cảm nghĩ Mọi người tốt, nơi này là, ngài muốn lên khung trung thực bằng hữu. Ta trước đó một mực đang nghĩ, lên khung cảm nghĩ nên viết chút gì, đàm luận tác phẩm khởi nguyên? Vẫn là một chút kịch bản nguyên do? Nhưng ta cảm thấy những việc này, có thể lưu đến quyển mạt cảm nghĩ bên trong viết. Cho nên nghĩ nửa ngày về sau, cảm thấy không bằng tâm sự ta sáng tác mạch suy nghĩ. Quen thuộc ta độc giả hẳn là đều biết, tác giả ta tại gõ chữ trước đó, là cái học mỹ thuật... Cũng không thể nói là mỹ thuật, ta cái này trường học thứ đồ gì đều dạy, bọn hắn thậm chí dạy ta Wechat công chúng hào vận doanh (vận doanh thủ đoạn chính là chui vào các loại group chat phát quảng cáo). Cá nhân ta là yêu thích mỹ thuật, nhận những này ảnh hưởng, ta viết văn lúc, kiểu gì cũng sẽ suy nghĩ một chút mỹ thuật cảm giác... Cái này nghe có chút nói nhảm, dù sao ta bây giờ nghĩ pháp vật dẫn là văn tự, mà không phải bức hoạ. Nhưng ta liền muốn dạng này có khuynh hướng đây, đang động bút viết quyển sách trước đó, ta cũng cùng người thảo luận, ta chỗ viết cố sự, bị ta tự thân Logic có hạn chế, tỉ như ta liền tương đối quan tâm mỹ thuật phong cách thống nhất dạng này, điều này sẽ đưa đến ta tại viết sách lúc, ta sẽ cực lực phòng ngừa những cái kia, cùng cố sự họa phong không hợp đồ vật. Tương ứng, ta cũng nghĩ viết ra một chút mới lạ đồ vật, một chút có thể để cho mọi người cảm thấy "Mới lạ" đồ vật. Tỉ như trong tiểu thuyết thường gặp một chút vũ khí, đao thương kiếm kích, mọi người đã tập mãi thành thói quen, vì mang đến một chút mới lạ cảm giác, một loại "Quen thuộc vừa xa lạ" cảm giác, ta lựa chọn gãy đao cái này một vũ khí, toàn bộ Opus tạo dựng bên trên, ta cũng thử càng tới gần tại thiết kế cảm giác. Nhìn qua ta quyển sách trước độc giả, hẳn là có thể cảm giác được, quyển sách trước cũ thật thà linh hoạt là như vậy, cả tòa thành thị hiện ra một loại đại thụ cảm giác, trên bầu trời tuần tra lấy phi thuyền, to lớn thật thà Linh Tháp xông thẳng tới chân trời, đỉnh tháp chính là trung tâm chỉ huy vỡ vụn mái vòm, dưới thân tháp là to lớn hơi nước hệ thống lò luyện chi trụ, dưới đất chỗ sâu còn có nghiên cứu khoa học trung tâm, phức tạp đường ống cùng đường sắt trải rộng mặt đất cùng dưới mặt đất, tại hắc ám cuối cùng, còn có ai rơi chi địa vì kết thúc công việc. Quyển sách trước bởi vì chuyện xưa thiên về, ta không có viết quá nhiều liên quan tới kiến trúc bộ phận, cá nhân ta vẫn là rất thích kiến trúc thiết kế, hoàn cảnh loại hình, cho nên tại bản này bên trong, ta nghĩ ta sẽ tốt hơn tạo dựng tòa thành thị này, cũng đem nó dung nhập kịch bản bên trong. Trước đó tại tấu chương nói, thấy có người đề « song thành chi chiến », kỳ thật Opus cùng lớn kẽ nứt tạo dựng cũng không phải là tổ an cùng da thành. Tổ an địa phương quỷ quái này mặc dù rối bời, nhưng ít nhiều vẫn là cái lẽ thường hạ thành thị, ta tưởng tượng bên trong bàng hoàng lối rẽ, càng giống là một cái tiền tiêu căn cứ, phía trước chính là vực sâu khổng lồ, bên trong cất giấu đếm không hết ác mộng, một đám kẻ liều mạng ở chỗ này sống tạm, hướng về trong vực sâu không biết tồn tại hiến tế, đổi được sinh tồn không gian. Ta đây trình độ nhất định là nhận lấy « đến từ vực sâu » dẫn dắt, một tòa xây dựng ở phế tích phía trên thành thị, tại trung tâm của nó có một đạo vết rách to lớn vực sâu, bên trong ẩn giấu đủ loại quái dị, đồng thời không người biết được nó cuối cùng, tất cả âm mưu cùng bí mật, đều chờ đợi hậu nhân đi dò xét. Đó là cái phi thường chữa trị tác phẩm, mọi người có hứng thú có thể đi nhìn xem, có sao nói vậy, ta còn đặt trước cái bình minh khanh đồ chơi, từ năm trước kéo dài thời hạn đến 3 tháng, tê. Ta thích vô cùng Ngân Hà ác ma thành loại trò chơi, tỉ như « trống rỗng kỵ sĩ » «ori » các loại, ta thích loại kia, theo kịch bản thúc đẩy, không ngừng thăm dò mới địa đồ, loại kia thăm dò cảm giác, tại ta thiết kế bên trong, lớn kẽ nứt cũng là chỗ như vậy, theo kịch bản thúc đẩy, nó biết chun chút hiện ra ở độc giả trước mắt. Càng quan trọng hơn là, hoành bản hình thức, để nó có minh xác trên dưới trái phải, có minh xác chỉ tiêu, người chơi liền sẽ nghĩ sai bên cạnh cuối cùng là cái gì, bên phải cuối cùng là cái gì, trên cùng là cái gì, phía dưới cùng lại là cái gì. Cho nên ta muốn đem loại này cuối cùng cảm giác, cũng dung nhập trong chuyện xưa, khiến thành thị trở nên có "Thọc sâu" cảm giác. Đương nhiên, ta hi vọng ta những này thiết kế ở giữa, tương hỗ là có liên quan liên, mà không phải làm việc không kế hoạch, tỉ như « con sói » bên trong vi danh thành cùng xung quanh địa khu liên hệ, cũng rất không tệ, Bọn chúng tương hỗ ở giữa liên quan, đồng thời chặt chẽ liên hệ. Ta thích loại kia trạng thái bình thường hạ vặn vẹo, loại kia quái đản cảm giác, cho nên Opus tại lẽ thường dưới, lại sẽ có lấy đủ loại kỳ dị, cái này đến cái khác kỳ diệu truyền thuyết đô thị. Kỳ thật từ nơi này mọi người cũng hẳn là có thể cảm giác được, viết quyển sách này lúc, ta nghĩ càng nhiều hơn chính là, nếu như đây là một cái trò chơi, ta sẽ làm thế nào, cho nên kịch bản thúc đẩy, tựa như Ngân Hà ác ma thành loại trò chơi, không ngừng đạt được năng lực mới, kiến thức mới, từ đó đi thăm dò mới khu vực, khu vực ở giữa lại tương hỗ liên quan, sẽ không xuất hiện đổi chỗ đồ cái chủng loại kia đột ngột cảm giác. Sau đó nói về một cái khác mọi người xách tương đối nhiều, Cục Trật tự nguyên hình. Cái này ban đầu đến giảng đến có một đêm, ta đang nghe bọn Tây sau bằng khắc, không biết là lịch sử nhân tố, vẫn là cái gì, ta cảm giác bọn Tây sau bằng khắc đều rất có vị, đang nghe một bài «Клетка » lúc, ta nhìn album trang bìa rất tán. Lúc ấy ta chính khổ vì làm như thế nào vì sách mới tăng thêm "Cảm giác mới lạ", mặc dù là văn tự, ta cũng nghĩ để nó có thể hiện ra có chút hình tượng cảm giác, ta nhìn thấy album trang bìa là một cái lỗ mãng chủ nghĩa kiến trúc, lại nhìn mấy trương đại biểu đồ về sau, lúc ấy ta liền khai ngộ. Lúc này đúng vị. Cục Trật tự chủ yếu mỹ thuật phong cách chính là lỗ mãng chủ nghĩa, mọi người tương đối quen thuộc trò chơi « khống chế » chính là cái này phong cách, cái trò chơi này thiết kế cho ta cực lớn dẫn dắt. Cái trò chơi này so với nó cái gì kịch bản vẫn là trò chơi tính, ta cảm thấy nhất tán chính là, nó nghệ thuật thiết kế. Vô luận là hội ngân sách quái đản phong cách, vẫn là siêu năng lực xạ kích, mọi người hẳn là đều chơi qua không ít, nhưng dạng này thú vị, hoàn toàn lối kiến trúc, ta còn là lần thứ nhất ở trong game trải nghiệm. Nó đem rất nhiều danh gia thiết kế chỉnh hợp ở cùng nhau, tỉ như an dây leo trung hùng quang chi giáo đường, hoa phu bánh cách, ở chỗ này ta liền không báo tên món ăn, xách những cái kia đại lão tên. Bản thân cái trò chơi này nguyên hình, chính là hiện thực tồn tại, nước Mỹ dây dài cao ốc, kia là một tòa không có bất kỳ cái gì cửa sổ bê tông cao ốc, đứng vững tại trong thành thị thành lũy. Tại lật xem tương quan mỹ thuật phân tích về sau, ta chỉ bằng mượn cảm giác đến, dùng mọi người dễ dàng cho lý giải, đại khái chính là to lớn, quái dị, nguội lạnh, cường quyền, bê tông, bê tông vẫn là mẹ nó bê tông. Chỉ đùa một chút, thứ này còn rất phức tạp, theo ta hiểu rõ cũng là tương đối dễ hiểu, hứng thú độc giả mình xâm nhập tìm hiểu một chút. A, đúng, lúc ấy còn vừa xem hết « cồn cát », ta cảm thấy lỗ mãng chủ nghĩa lại phối hợp cự vật sợ hãi, không nên quá tốt, cuối cùng Cục Trật tự liền biến thành một tòa dựng đứng tại Opus khổng lồ phương bia, tựa như trong thần thoại tháp Babel, ngươi ngẩng đầu một cái liền có thể nhìn thấy nó, phảng phất nó là không thuộc về loài người tạo vật. Nói đến, ta lúc ấy đi học trong phòng trang trí nội thất giống như không dạy qua cái đồ chơi này a. Cuối cùng ta quyết định đem Cục Trật tự miêu tả thành dạng này, một cái để ngươi khi làm việc cảm giác tại ngục giam ngồi tù địa phương, rõ ràng là an toàn nhất đại bản doanh, nhưng ngươi nhưng dù sao cảm thấy, sát vách trong văn phòng cất giấu quái vật. Trang nghiêm, kiềm chế, quyền lực, phế tích phía dưới trần trụi ra cốt thép, ta cảm thấy loại này cực độ lý tính phong cách cùng siêu phàm sắc thái thần bí tập hợp lại cùng nhau, loại mâu thuẫn này cùng cắt đứt cảm giác rất không tệ. Trừ ra lỗ mãng chủ nghĩa bộ phận này, để cho ta đối kiến trúc thiết kế sinh ra rất hưng thịnh thú, còn có nhị bình miễn « », hắn manga bên trong, thường xuyên sẽ xuất hiện loại này cự vật, lạnh lùng kiến trúc, tăng thêm nhân vật trầm mặc ít nói, nhiều khi nhìn hắn manga, càng giống là nhìn một cái tương lai kiến trúc bản thiết kế tập. Bí mật, bí mật cùng bí mật, cái này đến cái khác gạch đỏ, đem chân tướng gắt gao phong tại bụi bặm bên trong. Mọi người có hứng thú, có thể giải một chút lỗ mãng chủ nghĩa, loại này hiện đại không thấy nhiều lối kiến trúc, tại trò chơi chờ vật dẫn dưới, toả sáng mới sinh cơ. Cá nhân ta rất thích mới chuyện lạ, quái hạch, quắc hạn không gian loại hình đồ vật, tóm lại càng quái càng tốt, thậm chí nói có chút "Hiếu kỳ" . Loại này tồn tại ở gần hiện đại đồ vật, thường để chúng ta ở lại thành thị trở nên không có như vậy an toàn, tựa như từng cái hỏng bét truyền thuyết đô thị, ngươi tại diễn đàn bên trên tùy ý miệng này lấy những thứ này thật giả, sau đó có một ngày đi tại trong hành lang, phát hiện ánh đèn tắt hết... Quỷ xui xẻo, ngươi thật giống như đi vào trong đó. An toàn thành thị không an toàn nữa, lại hoặc là nói, chúng ta cùng quái dị cộng đồng sinh hoạt chung một chỗ, chỉ là bình thường nhìn không thấy đối phương mà thôi. Tập hợp trở lên yếu tố, ta dựa theo trò chơi như thế, làm cái danh vọng hệ thống, cũng chính là truyền thuyết đô thị, đến tiến một bước bổ sung thành phố này. Một cái tràn ngập các loại loạn thất bát tao quái dị thành thị, nhưng may mắn là ngươi sẽ không chết, đồng thời còn có được siêu năng lực. Đúng vậy a, quyển sách trên thực tế do ta viết thời điểm, dự đoán chính là một cái, các loại quái dị hoành hành đô thị dị năng. Dùng mọi người dễ dàng cho lý giải phương thức tới nói, chính là cơ động đặc khiển đội thành viên ngày làm việc thường. Có chuyện lạ loại hình yếu tố, như vậy cũng hẳn là có San giá trị loại hình thiết kế, nhưng ta không muốn trực tiếp thô bạo làm cái gì San giá trị rãnh, đến biểu thị nhân vật trạng thái tinh thần. Tại xác định miêu tả Opus tòa thành thị này lúc, ta cảm thấy chẳng bằng từ chung quanh hoàn cảnh vào tay. Cục Trật tự khắp nơi đều tồn tại tuyệt đối lý tính khối hình học, góc cạnh rõ ràng trật tự cảm giác kéo căng, nhưng theo quyền hạn tăng lên, mọi người trong mắt "Khẩn thất" cũng phát sinh biến hóa, tuyệt đối lý tính khối hình học bắt đầu trở nên mềm mại, đường thẳng đầu không còn, thay vào đó thì là một đống quỷ dị đường cong, tựa như quái vật vặn vẹo dữ tợn bộ dáng. Đây là ta tại viết sách lúc nảy mầm một cái mới ý nghĩ, dùng lý tính khối hình học đại biểu ổn định trật tự, nhưng khi khối hình học bắt đầu sụp đổ, trở nên mềm mại vặn vẹo lúc, chính là điên cuồng bắt đầu, từ khía cạnh biểu hiện San đáng giá chập trùng. Cho nên trạng thái bình thường dưới, Cục Trật tự là tuyệt đối lý tính khối hình học, mà bàng hoàng lối rẽ thì là vặn vẹo uốn lượn khu kiến trúc. Bất quá Opus chung quy là một tòa phàm nhân thành thị, siêu năng lực giả lẫn nhau đại chiến cũng không thể biến thành thành thị phá dỡ, cho nên có "Miền ảo" một loại thiết kế, tựa như từng cái phó bản , chờ lấy đại gia hỏa hạ bản. Bề ngoài thoạt nhìn là tòa căn phòng, bên trong trên thực tế là cái cự đại mê cung, loại này không gian đảo lộn cảm giác ta rất thích, tỉ như « khống chế » bên trong Thái Cổ phòng, hội ngân sách một cái hạng mục "Gặp quỷ Nghi gia đồ dùng trong nhà thành", cái nhà này cỗ thành lớn đến khủng khiếp, đem rất nhiều người đều vây lại đi vào, cùng Nghi gia nhân viên đấu trí đấu dũng, còn có một cái hạng mục ta không nhớ rõ lắm, hẳn là "Cửu Long thành trại", miêu tả cùng "Nghi gia ở không thành" không sai biệt lắm, cũng là nội bộ không gian vặn vẹo, lớn đến khủng khiếp. Quen thuộc Ngân Hà ác ma thành loại trò chơi độc giả hẳn phải biết, làm ngươi đem một cái khu vực thăm dò không sai biệt lắm lúc, ngươi thường thường sẽ mở ra một cái "Đường tắt", nhường đất mưu toan ở giữa liên hệ tới, cũng tỷ như "Phòng khai hoang" "Khu phế tích" bên trong, sẽ có hay không có cánh cửa, thông hướng một chút kỳ quái địa phương. Ta rất thích kỹ càng miêu tả một tòa thành thị, tựa như quyển sách trước bên trong cũ thật thà linh, ta đang nhìn rất nhiều tác phẩm lúc, bọn chúng sẽ rất ít đi miêu tả những này, ta nhớ được ta khi còn bé nhìn « Naruto » lúc, liền rất hiếu kì Naruto nhà đến cùng là cái gì cấu tạo, những ninja này cùng trên cây khỉ, kiến trúc cũng biến thành loạn thất bát tao, ở đâu đều có thể treo người, ta đã cảm thấy, loại cảm giác này mười phần mới lạ. Đương nhiên, cũng có người hỏi "Thành thị này cùng ca đàm, làm sao yêu ma quỷ quái tất cả cái này" . Đừng hỏi, hỏi chính là phục bút, ta người này từ trước đến nay đào hố tất lấp, đến lúc đó sẽ cho các vị một cái hài lòng đáp án. Sau đó mọi người cũng có thể cảm giác được, ta đang cố ý thiết kế một chút ký hiệu, Cục Trật tự bản thân, cùng từng cái bộ môn, ta đều tại tưởng tượng một chút hoàn thiện ô biểu tượng , liên đới lấy Ngã Ba Vô Định Mammon đồng vân vân. Bộ phận này ta nhận Robert lan trèo lên ảnh hưởng tương đối lớn, hắn là đan Blanc dưới ngòi bút hư cấu nhân vật, một vị khoa học giáo sư, mỗi lần nhìn thấy hắn đối một cái ký hiệu chậm rãi mà nói, giảng phía sau hàm nghĩa cùng lịch sử lúc, ta đều cảm thấy "Cỏ tốt huyễn khốc a", từ sau lúc đó, ta liền bắt đầu vô tình hay cố ý thiết kế những thứ này. Xiềng xích cùng kiếm, rắn độc quấn quanh trái cây, trượng kiếm vân vân. Phim phương diện đối ta gần đây ảnh hưởng khá lớn chính là « tập kích », ta cảm giác cái này phim nhựa thật đổi mới phim hành động, huyết tương, quyền quyền đến thịt, từ đầu đánh tới đuôi. Kịch bản? Cái gì là kịch bản, kịch bản chính là thời gian, địa điểm cùng muốn đánh mấy người, là đánh cho tàn phế vẫn là đánh chết. Thật quá khen, các vị có hứng thú nhất định phải nhìn xem, thụ này phiến ảnh hưởng, ta trở thành một cái "Hành lang chiến thần" kẻ yêu thích. Căn cứ vào trở lên đây hết thảy, tăng thêm ta trước đó làm mỹ thuật, có thể là bệnh nghề nghiệp nguyên nhân, ta luôn luôn muốn tận khả năng mà hiện lên loại kia hình tượng cảm giác, nếm thử đem chuyện xưa của ta phong cách hóa. Tựa như một đoạn trò chơi khúc chủ đề, mặc dù thay đổi triều đại, nhưng khúc chủ đề giai điệu sẽ không thay đổi, nhiều nhất chỉ là biến tấu mà thôi. Giá rẻ huyết tương cùng chói tai âm nhạc, còn có hai cái táo bạo lão ca, chuyện trò vui vẻ cạy mở đại môn... Ta rất thích loại này màu đen hài hước, còn có một số kỳ dị, khó mà dùng miêu tả quái đản cảm giác, cho ta loại cảm giác này sâu nhất, ấn tượng đại khái là khinh nhờn ba bộ khúc bên trong « Thánh Sơn », phần cuối bên trong hình tượng kéo dài, camera xuất hiện trong hình, một nháy mắt đầu óc đều cảm giác muốn nổ. Trở lên đại khái chính là trước mắt độc giả hiếu kì một vài vấn đề, tựa như ta tại "Thời gian qua đi 11 7 ngày đi làm" bên trong viết như thế, viết sách là cái rất huyền học sự tình, tư duy là có liên quan liên tính, cái này đến cái khác ý nghĩ đụng vào nhau, không chừng ngay tại cái nào bị dẫn dắt. Nói đến, giảng cái cười lạnh, ban sơ có quyển sách này ý nghĩ lúc, cố sự hoàn toàn không giống. Quyển sách thời đại bối cảnh ước là thế kỷ 20, mà ban sơ nguyên trạng, là cái sau khải kỳ lục, nhân vật chính cũng cái kẻ bất tử, nhưng trên bản chất là cái vận hành không biết nhiều năm người máy, mà dẫn dắt ta ban sơ ý nghĩ tác phẩm, là « dị chủng tộc xx cửa hàng ». Về phần làm sao dẫn dắt, ta liền không nói. Không nghĩ tới đi, các vị, ta cũng không nghĩ tới, A ha ha ha, chết cười, lúc ấy cùng bằng hữu trò chuyện, ta ban sơ ý nghĩ lúc, hắn hỏi ta là cái gì nghĩ tới, ta là thật là không có có ý tốt nói ra, cũng may cuối cùng đổi hoàn toàn thay đổi. Lại tỉ như "Trạm trung chuyển" bên trong san sát tại trong bóng tối rất nhiều đại môn, kỳ thật tấu chương nói bên trong một cái lão ca đoán đúng, ta lúc ấy viết vật này lúc, nghĩ chính là « quái vật công ty điện lực ». Ta tưởng tượng qua như thế một cái tình huống, « quái vật công ty điện lực » bên trong, mỗi một cánh cửa đều thông hướng thế giới nhân loại, bọn quái vật thì phải xâm lấn trong đó, nhưng nếu bọn hắn nhân vật trao đổi đâu? Nhân loại đối mặt với đếm không hết đại môn, mà phía sau cửa cất giấu cái này đến cái khác những thứ không biết, những này cửa khả năng thông hướng quán bar, viên công túc xá, cũng có thể là thông hướng một loại nào đó điên cuồng tử cảnh, hoặc là ngủ say quái vật. Càng hỏng bét chính là, có rất nhiều cửa đã bị người quên lãng, bọn chúng liền giấu ở trong bóng tối, không chừng ngày nào liền bị từ một chỗ khác mở ra. Cũng tỷ như Ngôi nhà hướng mặt trời mọc. "Chìa khoá" cùng "cửa", tựa như đặc biệt truyền tống môn, để thành thị không gian trở nên càng thêm phức tạp. Còn có chính là "Tràng cảnh động thái", tựa như ta trước đó đề cập thành thị kiến trúc thiết kế, ta rất để ý loại này không khí cảm giác, loại hoàn cảnh này biến hóa. Trước đó tại cùng người trò chuyện sáng tác ý nghĩ lúc, ta liền nói, một chút tiểu thuyết Boss chiến, tựa như lôi đài chiến, giống như ở đâu đánh nhau cũng không trọng yếu, chỉ là hai người lẫn nhau đánh nhau, sau đó kết thúc. Ta liền muốn vì cái gì không cho tràng cảnh, cũng gia nhập chiến đấu bên trong đâu? Tỉ như chiến trường bị thiết trí tại một cái động thái hoàn cảnh bên trong, tỷ như phi nhanh xe lửa, hỗn loạn chiến trường, cuồng hoan đám người, mất khống chế phi thuyền... Những này là ta ở trên trong quyển sách dùng đến Boss chiến trường cảnh, tại các nhân vật chính đại sát tứ phương đồng thời, tràng cảnh cũng tại cấp tốc biến hóa. Càng quan trọng hơn là cùng hoàn cảnh hỗ động, cũng tỷ như thành rồng tiến vào đồ dùng trong nhà thành dạng này, lợi dụng hoàn cảnh đánh ra các loại xử quyết, lại hoặc là nhặt đạo cụ, sau đó chặt chặt chặt dạng này. Sau đó tâm sự, ta là thế nào đi đến gõ chữ con đường, chuyện này ta trước đó cũng đề cập qua mấy lần, tỉ như ta từ sơ trung lúc kỳ thật liền bắt đầu viết chút loạn bảy tám đồ vật. Ta cảm giác thúc đẩy ta viết làm, càng nhiều hơn chính là ta tự thân chia sẻ muốn, ta là rất nóng lòng tại chia xẻ người, dùng mọi người quen thuộc nói tới nói, chính là Amway cuồng nhân, ta thường thích đem ta thích đồ vật một mạch kín đáo đưa cho người khác. Sơ trung lúc ta ngược lại huyễn tưởng qua, tương lai ngày nào đó ta có thể hay không trở thành một cái gõ chữ công, nhưng đối với ngay lúc đó ta mà nói, quả thật có chút không thực tế, loại này không thực tế cảm giác một mực kéo dài đến đại học. Thẳng đến viết xong « tro tàn chi súng » lúc, ta mới có loại giật mình cảm giác. Dựa vào, ta giống như thật thành gõ chữ công. Nói như thế nào đây? Có loại không quên sơ tâm cảm giác, liền rất quái lạ, cũng rất may mắn, dù sao không quên sơ tâm chuyện này còn rất khó khăn. Sau đó là một chút thiết lập bên trên sự tình, ta thích phế vật lợi dụng, một chút không thể triển khai thiết lập, ta nghĩ tại sau này tác phẩm bên trong, đem bọn nó kỹ càng triển khai. Nếu có vị kia độc giả nhìn qua ta tất cả tác phẩm, hẳn là đối với sách bên trong một chút thiết lập từ ngữ cũng không lạ lẫm, tỉ như Thanh kiếm bí mật của Đức Vua là ta ban đầu một quyển sách « tro tàn chi dực » bên trong tổ chức, lúc ấy ta bút lực non nớt, viết đồ vật đơn giản không có mắt thấy a, nhưng dầu gì cũng là xuất đạo làm, ngoại trừ có chút xấu hổ bên ngoài, cũng không có cảm giác gì. Cục Trật tự là « bẻ cong người » bên trong, chỉ toàn trừ cơ quan cũng là « bẻ cong người » bên trong, nhưng « tro tàn chi súng » dùng qua, liền không lại dùng. Năng lượng bí mật hệ thống là trực tiếp đào « bẻ cong người » quyền năng hệ thống, còn có một số nhân vật mô bản, là từ trước đó trong chuyện xưa đẩy ra ngoài, xây một chút sửa đổi một chút đạt được, đem một vài ta rất thích, nhưng không thể tại trong chuyện xưa kỹ càng miêu tả nhân vật, để bọn hắn từ vai phụ biến thành diễn viên chính đoàn đội dạng này. Tỉ như may mắn đỏ chim cắt. A ha ha ha. Đây là ta tại viết « tro tàn chi súng » lúc chuyện, lúc ấy ta nghiên cứu làm như thế nào để một cái đè nén cố sự trở nên thú vị chút, bằng hữu nói, vì cái gì không thêm cái hài kịch nhân vật đâu? Dạng này đã tránh khỏi nhân vật chính liên tiếp khôi hài, để cho người ta xuất diễn, lại có thể gia tăng cố sự thú vị, cuối cùng ta liền chọn trúng đỏ chim cắt nhân vật này. Rất nhiều sách đều thêm vào tác giả "Việc tư", đối với ta mà nói, ta việc tư đại khái chính là một chút hài kịch, ta thích vô cùng màu đen hài hước, một bên cầm cưa điện cưa ác ma, một bên giảng cười lạnh, nghiên cứu ban đêm ăn cái gì, sau đó đối phương nhìn xem một chỗ huyết tương nói, cái này nhan sắc không tệ, nếu như ban đêm ăn nấu canh đi. Như vậy ta đem rất nhiều ta ý nghĩ gia nhập nhân vật bên trong, cũng bởi vì hài kịch nhân vật là vô địch, đỏ chim cắt ở trên quyển sách trong chuyện xưa sống đến cuối cùng. Nói đến, ta nhiều khi so với nhân vật chính càng thiên vị một chút vai phụ, đại khái là những nhân vật này không cần gánh chịu nhân vật chính "Chủ ống kính" áp lực, có thể để cho ta tùy ý phát huy. Ngươi hỏi ta chơi hỏng làm sao bây giờ? Ngươi nghe nói qua lĩnh cơm hộp sao? A ha ha ha. Nhân vật chính đoàn trước mắt liền biến thành dạng này, suy nghĩ kỹ một chút, chính là không có đầu não cùng không cao hứng a. Sau đó trở lên mặc dù hàn huyên nhiều như vậy thiết lập vấn đề, nhưng các vị không cần lo lắng cái gì đọc cánh cửa, ta các quyển sách cố sự ở giữa không có cái gì liên quan, đều là độc lập. Chí ít hiện tại vẫn là độc lập. Trước mắt ta tưởng tượng năm cái lớn nhỏ không đều kịch bản, UU đọc sách có là một đoạn, có là nguyên một quyển, ở chỗ này liền không nói nhiều cái gì, tiếp tục hướng xuống viết, mọi người kiểu gì cũng sẽ nhìn thấy. Lên khung về sau, ta hẳn là sẽ bảo trì mỗi ngày hai canh, ít nhất canh một, bởi vì ta nghĩ càng chăm chú đối đãi quyển sách, ta cần một chút tốt đẹp tồn cảo lượng, đến cam đoan mình có thời gian suy nghĩ, sửa đổi. Cho nên ta thời khắc cam đoan mình có chút 6w tả hữu tồn cảo, đến làm giảm xóc. Cũng tỷ như mọi người bây giờ thấy lên khung bộ phận này kịch bản, ta là ban đầu viết mấy bản, đại khái đến sửa lại bảy lần, cuối cùng bản cho vận doanh quan nhìn về sau, vận doanh quan cho ta đề ý gặp, ta lại lấy hay bỏ, sửa chữa, sau đó tại tuyên bố trước đó, chính ta lại sẽ lại nhìn một lần, đang tiến hành một lần sửa đổi. Nói đến, cũng coi là tinh tu nhiều lần, làm sao ta liền phát hiện không được chữ sai đâu? Ân, không sai biệt lắm chỉ chút này, còn lại, liền lưu đến quyển mạt cảm nghĩ bên trong viết. Mọi người cũng có thể là phát hiện, ta người này chia sẻ muốn tương đối mãnh liệt, cho nên ta chương tiết cảm nghĩ cái gì, đều ngoài ý muốn dài, trở lên nâng lên một vài thứ, mọi người có hứng thú, có thể đi giải một chút, đều rất không tệ. (những này cũng không phải là một hơi viết xong, đứt quãng viết cao minh có tầm một tháng, con người của ta viết cảm nghĩ, trên thực tế là nghĩ đến cái gì, liền viết chút gì , chờ cần phát thời điểm, liền phát hiện toàn một đống cảm tưởng, sau đó một hơi phát ra tới. ) Hôm nay thật là một cái ngày tốt lành, lão đầu vòng cũng đem bán, ta đi trước xoa biết bơi hí. Không huynh đệ, phạm pháp vòng, ta toàn 15w tồn cảo, nhưng tiêu hao 6w tồn cảo, hẳn là có thể nhận đến ta đánh xong trò chơi. Hôm nay lên khung bạo càng cái gì, đã định thời gian ban bố, đều sẽ thả ra. Hôm nay rốt cục 12 điểm, cũng liền sau một giờ, chưng bài, cảm tạ các vị đặt mua."
Hieu Le
12 Tháng tư, 2022 00:05
đang hay thì hết.
cyv97
09 Tháng tư, 2022 20:41
Đợt nghỉ lễ này mình rỗi nên sẽ làm ngày 2-3c cho ae nhé ^^
Hieu Le
09 Tháng tư, 2022 19:04
đói thuốc quá rồi
Hieu Le
06 Tháng tư, 2022 23:49
đọc mấy trương đầu thấy nội dung hay nhưng main lại bị quản lý thế nên chán chả đọc nữa
Hieu Le
03 Tháng tư, 2022 00:47
truyện hay lắm bác.co gắng lên bác oi
cyv97
31 Tháng ba, 2022 07:49
tình hình là mình mới nghịch dại cài lại Win nên mất sạch dữ liệu, chắc phải đến cuối tuần mới convert bù lại được nhé, mong mn thông cảm :((
cyv97
28 Tháng ba, 2022 17:52
mới tập tành convert nên làm chậm lắm bác ơi, với tui còn dịch 1 bộ nữa nên thế này là nhanh hết cỡ ùi @_@
Hieu Le
28 Tháng ba, 2022 16:32
ước gì đc bao chương
0901328836
25 Tháng ba, 2022 23:49
hay
Hieu Le
25 Tháng ba, 2022 17:53
truyện càng lúc càng hay
Hieu Le
02 Tháng ba, 2022 10:33
Hieu Le
02 Tháng ba, 2022 10:33
mình đọc thấy hay mà nhỉ
cyv97
01 Tháng ba, 2022 17:40
thông tin này ở đâu nhỉ b, có link thì cho m xin với, m cám ơn
thoixinemhayvedi
01 Tháng ba, 2022 16:10
Cảnh báo cho ai nhảy hố Cuốn này bên tàu ít phiếu quá, nên tác giả nản muốn drop viết cuốn khác Mà thật ra nên bỏ bố cục tệ quá
Hieu Le
01 Tháng ba, 2022 09:29
truyện hay . mà ít chương quá . cầu Chương
BÌNH LUẬN FACEBOOK