Đối mặt với Tô Lam đang không biết làm sao thì ngược lại anh có vẻ vô cùng tự nhiên, hai mắt sâu thẳm đánh giá cô từ đầu đến chân, giữa hai khóe miệng mím chặt một đường lộ ra biểu cảm khinh thường, cái loại biểu cảm khinh thường này khiến cho Tô Lam cực kỳ không thoải mái. Sau đó anh bỗng nhiên đi đến trước đầu giường, giơ tay cầm lấy chiếc ví Gucci của mình. Tô Lam nhìn thấy trong ví tiền của anh có một xấp thật dày, lập tức bị làm cho bừng tỉnh trở lại.1 Anh xem cô thành cái loại phụ nữ kia, giờ còn muốn trả thù lao của đêm hôm qua cho cô ư? Không được, cô không thể bị đàn ông sỉ nhục kiểu này được!
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi (Bản chuẩn) - Tô Lam - Quan Triều Viễn
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi (Bản chuẩn) - Tô Lam - Quan Triều Viễn Review Rating: 0.0 out of 10 based on 0 reviews.
5 Chương mới cập nhật Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi (Bản chuẩn) - Tô Lam - Quan Triều Viễn
Danh sách chương Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi (Bản chuẩn) - Tô Lam - Quan Triều Viễn
Chương 101 anh không thể hạn chế tự do của tôi!”
Chương 102 “Tôi muốn về Giang Châu!”
Chương 103 “Anh... không được làm bậy!”
Chương 104 “Tôi đói rồi!”
Chương 105 Quan Triều Viễn, anh là đồ khốn!
Chương 106 “Tất cả đều bình thường.”
Chương 107 “Tôi muốn ly hôn!”
Chương 108 “Anh đang nói bà chủ sao?”
Chương 109“Vậy cô đợi một chút.”
Chương 110 “Nếu đã biết thì cô còn đến tìm tôi làm gì?”
Chương 111 “Nhưng Triều Viễn đã kết hôn...”
Chương 112 “Cô lấy Triều Viễn để uy hiếp tôi sao?”
Chương 113“Theo ý của mẹ là được rồi.”
Chương 114 Có một kế hoạch hoàn hảo
Chương 115 Tôi không quan tâm
Chương 116 Tại sao lại nhọc lòng vì cô như thế?
Chương 117 cháu có thể không gặp ư?
Chương 118 "Rốt cuộc cô muốn nói gì?"
Chương 119 Nhất định phải kiềm chế lại!"
Chương 120 Cực kỳ khó chịu!
Chương 121 "Bà không có mắt à?"
Chương 122
Chương 123 "Ai là người nhà của Tô Lam?"
Chương 124 Không có ai có thể tin tưởng được
Chương 125 "Cô ấy thế nào rồi?"
Chương 126 "Anh bị đánh chưa đủ đúng không?"
Chương 127 "Giữ người lớn!"
Chương 128 Trịnh Hạo và Tô Lam có quan hệ gì?"
Chương 129 Cảm thấy không còn chút sức lực nào
Chương 130 Tại sao chưa bao giờ hiểu được lòng tôi?"
Chương 131 “Đương nhiên tớ biết”
Chương 132 "Cô chính là Phương Ngọc Hoan à?"
Chương 133 “Cô đến đây làm gì?”
Chương 134“Triều Viễn, anh đừng hiểu lầm em.”
Chương 135 Mơ ước xa vời,
Chương 136 “Em không nói với anh ta sao?”
Chương 137 “Sắc mặt cô vẫn kém lắm”
Chương 138 "Những thứ này chính là thứ cô muốn sao?"
Chương 139
Chương 140 “Nói thẳng đi tìm tôi có chuyện gì?”
Chương 141 “Rõ ràng người muốn ly hôn là anh!”
Chương 142 “Quyết định vậy đi.
Chương 143 Mợ thật sự muốn đi à?”
Chương 144 Lục Trang Đài mới là chủ của bà ấy!
Chương 145 “Đều đã qua rồi”
Chương 146 “Tôi nói lời sẽ giữ lời”
Chương 147 “Mẹ bảo em đến hỏi sao?”
Chương 148 Anh hãy giữ khoảng cách với em ấy!
Chương 149 “Chị đánh em?”
Chương 150 Con bé yêu đương thì có sao đâu?
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK