Nghe thanh âm của Triệu Phụng Minh, ánh mắt của tất cả mọi người trong nháy mắt liền sáng ngời, tinh thần trong nháy mắt liền tăng vọt, thân thể cũng nhịn không được mà nóng cả lên, hai vị thiên tài yêu nghiệt rốt cuộc cũng quyết đấu một trận rồi.
Huyền Thiên thắng Cốc Không Minh, Kim Liệt thắng Bạch Ngọc Thiện, hai người đều đánh bại một vị cao thủ Tiên Thiên cảnh cửu trọng.
Tuy rằng tu vi của Huyền Thiên mới chỉ là Tiên Thiên cảnh lục trọng, so với Kim Liệt thì thấp hơn một cảnh giới, nhưng tất cả mọi người đều biết, trên phương diện vượt cấp khiêu chiến thì Huyền Thiên xuất sắc hơn so với Kim Liệt nhiều, thế nhưng, chuyện này tuyệt đối không ảnh hưởng tới hứng thú của bọ họ đối với trận quyết đấu của hai vị thiên tài yêu nghiệt như Huyền Thiên và Kim Liệt.
Mặc kệ chuyện đã qua, mặc kệ tương lai, chỉ nhìn hiện tại, thực lực của hai vị thiên tài yêu nghiệt Huyền Thiên và Kim Liệt, ai cao hơn ai.
Trong hai mắt của Kim Liệt tràn ngập quang mang hưng phấn, chiến ý của hắn xông thẳng lên tận trời, tạo thành một đạo đao ảnh hư ảo, dài tới hơn trăm mét, vươn thẳng lên trời cao, không khí phía trên đỉnh đầu đều bị đao khí của hắn phóng ra chọc thành một lỗ thủng khổng lồ.
Kim Liệt bước lên lôi đài trước, ánh mắt nhìn về phía Huyền Thiên.
Hắn muốn chứng minh bản thân với tất cả mọi người thì đánh bại Huyền Thiên chính là phương pháp trực tiếp nhất, cho nên, đối với trận đấu này, hắn thập phần mong chờ.
Huyền Thiên để cho Tiểu Hổ nhảy xuống khỏi vai, nhún người một cái cũng nhảy lên lôi đài.
Hai người đều lên lôi đài xong, Triệu Phụng Minh rất nhanh liền hô khẩu hiệu bắt đầu.
Bất quá, hai người trước tiên đều không vội vàng động thủ, tốc độ của hai người cũng không hề chậm, nên giành tấn công trước cũng không có nghĩa lý gì.
Hơn nữa, hai người là thiên tài yêu nghiệt duy nhất có thể đánh đồng ở Thần Đao vương triều, trước kia có gặp qua nhau một lần, trận luận võ lần này chính là lần gặp thứ hai.
Chỉ có điều, lần gặp đầu tiên, Huyền Thiên hoàn toàn không có chút tiếng tăm gì trong hàng đệ tử hậu bối, trong mắt Kim Liệt, cũng không thèm đặt Huyền Thiên vào mắt.
Mà lúc này đây, hai người đều đứng trên cùng một lôi đài để quyết phân cao thấp.
Kim Liệt nhìn Huyền Thiên, trong ánh mắt có vài phần khấp khởi:
- Hoàng Thiên, mấy tháng không gặp. tốc độ phát triển của ngươi đúng là khiến ta cảm thấy kinh ngạc, hoàn toàn vượt qua dự liệu của ta.
Huyền Thiên nói:
- Bất quá là do vận khí mà thôi, đây cũng vượt ngoài dự liệu của ta đấy, phải đa tạ ngươi lần trước đã cứu giúp. Nếu không lần tứ tông hội vũ này có thể sẽ không có mặt ta rồi.
Kim Liệt nói:
- Vừa lúc đi ngang qua nên tiện tay mà thôi, có thể gặp mặt, chứng tỏ ngươi thật sự có đại khí vận, mạng vẫn chưa tới tuyệt lộ. cho dù ta không ra tay đi nữa thì ngươi cũng sẽ không xảy ra chuyện gì, vận khí mà tới rồi thì có muốn ngăn cũng ngăn không được!
Huyền Thiên mỉm cười nói:
- Như vậy ngươi thấy vận khí của ta lần này như thế nào?
Kim Liệt lắc đầu, nói:
- Ta cũng là ngươi có đại khí vận, hai người chúng ta gặp nhau thì nhất định sẽ có một người chấm dứt vận khí của mình, thắng lợi phải do chính bản thân mình giành được, vận khí rất ít khi thuộc về kẻ bại, hai người chúng ta không chỉ tranh nhau thứ hạng, còn tranh cả vận khí nữa, ai thắng thì người đó có thể thắng được vận khí.
Huyền Thiên gật đầu nói:
- Ngươi nói có lý lắm, bất kể là vì vận khí sau này, hay là thứ hạng tông môn, ta đều không thể không thắng.
Kim Liệt rút thang trường đao sau lưng ra, nói:
- Huyền Trọng đao của ta là thượng phẩm bảo khí Huyền cấp, phối hợp cùng thi triển với Thương Long Trọng Vân Đao, muốn chặt đứt trung phẩm bảo khí Huyền cấp là chuyện dễ như trở bàn tay, nếu như ngươi có được một kiện binh khí tốt nhất thì có lẽ ngươi sẽ có một nửa hy vọng chiến thắng, nếu như ngươi chỉ có trung phẩm, bảo khí Huyền cấp, e là khó mà thắng được ta.
Huyền Thiên cũng rút Trọng Nhạc kiếm ra, nói:
- Trọng Nhạc kiếm của ta cũng là một kiện binh khí trọng hình, mức độ kiên cố vượt xa mấy thứ binh khí cùng cấp khác, hơn nữa, binh khí mạnh hay yếu cũng phải coi coi nó nằm trong tay ai, một kiếm khách chân chính trân quý kiếm như mạng sống của mình, không thể nào để kiếm trong tay mình bị tổn hại bởi tay kẻ khác.
- Lúc nên gãy thì nhất định sẽ gãy, đỡ một đao của ta, Trọng Không Trảm!
Theo một lời của Kim Liệt vừa dứt, hắn trong nháy mắt đã ra tay.
Một đạo đao khí kịch liệt nổ bắn ra, chém phá hư không phía trước mấy trăm mét, thế nhưng, kiếm quang cũng vẫn tụ lại trong thân đao, ngưng tụ nhưng không phát, lóe lên chói mắt, lưỡi đao lướt qua, không khí bị chém tách ra, trong nháy mắt, đao quang sáng chói đã chém tới trước mặt Huyền Thiên.
Tốc độ của Kim Liệt so với Bạch Ngọc Thiện còn nhanh hơn rất nhiều, lúc này mới hoàn toàn phát huy thực lực thật sự của mình.
Một đao nhanh tới mức đó, so với Phân Lãng Đao Pháp mà Kinh Vô Bại thi triển cũng không kém là bao, bất quá, cũng có khả năng là Kinh Vô Bại lúc đối phó với võ giả Tiên Thiên cảnh bát trọng vẫn còn chưa thi triển ra tốc độ nhanh nhất.
Tốc độ của Kim Liệt mặc dù nhanh đấy, nhưng trong mắt của Huyền Thiên thì cũng chẳng tính là quá nhanh gì, Trọng Nhạc kiếm ngay lúc đó ánh đỏ đại thịnh, Tiên Thiên chân hỏa trong nháy mắt đã lan ra khắp thân kiếm, hình thành một thanh hỏa kiếm lóng lánh.
Huyền Thiên ra tay nhanh như chớp, Trọng Nhạc kiếm chém một nhát tới chỗ Kim Liệt, bổ tới chính diện.
Tất cả những người đứng xem đều thất kinh, người nào cũng biết Thương Long Trọng Vân Đao của Kim Liệt vô cùng bá đạo, giao chiến với hắn, né tránh công kích của hắn cũng đã khó lắm rồi, ai lại chọn cách cùng liều mạng với hắn thế này chứ?
Đây không phải là lấy trứng chọi với đá sao?
Thương Long Trọng Vân Đao không chỉ có lực lượng cường đại, lực công kích cũng thập phần khủng bố, phối hợp cùng với thượng phẩm bảo khí Huyền cấp như Huyền Trọng đao, chặt đứt bảo khí trung phẩm Huyền cấp cũng là chuyện dễ như chơi, Trọng Nhạc kiếm trong tay Huyền Thiên đúng là trung phẩm bảo khí huyền cấp, cư nhiên lại dám liều mạng trực diện cùng với Kim Liệt, hỏi sao mọi người lại không giật mình.
Thế nhưng, kết quả lại vượt ngoài dự đoán của Kim Liệt cùng với những người đứng xem.
Chỉ nghe vang lên một tiếng leng, Trọng Nhạc kiếm và Huyền Trọng đao liền chạm vào nhau.
Tiên Thiên chân khí của hai bên kịch liệt va chạm vào nhau, sinh ra khí lưu cường bạo, làm cho hư không bốn phía đang nhanh chóng vặn vẹo tới tốc độ cực nhanh mà mắt thường có thể nhìn thấy được, vô số đợt gợn sóng lan đều ra bốn phía.
Kiếm mang và đao mang kịch liệt, thậm chí còn khiến cho phụ cận lôi đài của hai người bị bổ ra vô số vết ngấn.
Một kích của hai người, trong nháy mắt, một đạo nhân ảnh trong nháy mắt đã nhảy vọt về phía sau.
Mọi người dụi dụi hai mắt, lại trợn to mắt lên nhìn lần nữa, không hề nhìn lầm, người lùi về phía sau đúng là Kim Liệt.
Lúc này đây, hai tay của Kim Liệt bị chấn động tới phát run lên, Huyền Trọng đao trong tay vang lên ong ong, trong mắt đầy vẻ hoảng sợ.
Lực lượng của Huyền Thiên cư nhiên còn bá đạo hơn cả hắn.