Mục lục
[Dịch] Kiếm Nghịch Thương Khung
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tuy nàng đã cởi sạch quần áo, trên giường Huyền Thiên cùng Huyền Thiên cầu hoan, nhưng mà Huyền Thiên vẫn không có yên lòng, không có biết rõ đối tượng, sao lại có thể xằng bậy? Có lẽ đối phương là thích khách đột nhập vào phòng!

Mỹ nữ kia bị áp xuống thân thể, đã giật mình, nhưng nghe được âm thanh của Huyền Thiên, lập tức không giãy dụa nữa, nói:

- Đại sư huynh, là ta, ta là Cố Tích Duyến, thời điểm chúng ta ở ngoại môn, cùng tồn tại ở tam đường, huynh còn nhớ rõ ta không?

Cố Tích Duyến? Đương nhiên Huyền Thiên sẽ không quên, đó từng là mỹ nữ đệ tử của ngoại môn, Đại sư tỷ của ngoại môn, trong giải thi đấu ngoại môn, cũng đã tiến vào top 10, thời gian hiện giờ trôi qua, khẳng định đã sớm đột phá tới Tiên Thiên cảnh, trở thành đệ tử nội môn.

Huyền Thiên nhào vào trên người Cố Tích Duyến, hai người mặt mặt nhìn nhau, cách xa nhau hơn thước, tuy ánh sáng lờ mờ, nhưng ánh mắt Huyền Thiên nhìn ra bảy tám phần, hiển hiện bóng dáng của Tích Duyến, mỹ nữ dưới thân quả nhiên là nàng.

- Là ngươi - - ?

Trong âm thanh của Huyền Thiên tràn ngập kinh ngạc.

Tuy thời điểm ở ngoại môn, hai người cùng ở tam đường, nhưng sau khi tiến vào nội môn Huyền Thiên không quen nàng nữa.

Mà đêm hôm khuya khoắt, nàng lại chạy tới phòng của hắn, thoát sạch quần áo nhảy lên giường của mình?

Huyền Thiên nghĩ như thế, ánh mắt nhìn qua bộ ngực đầy đặn của nàng, hai điểm đỏ tươi cao ngất vô cùng xinh đẹp, mặc dù là Huyền Thiên, cũng xuân tâm nhộn nhạo, thân thể theo bản năng phản ứng lại.

Tuy Cố Tích Duyến so với Bạch Linh cùng Lăng Tinh Nguyệt kém hơn một chút, nhưng cũng là mỹ nữ khó tìm trong ngàn dặm, nếu như kiếp trước của Huyền Thiên thì mỹ nữ như vậy Huyền Thiên tìm còn không được.

Đại mỹ nhân như thế này thoát sạch quần áo nằm trên giường của hắn, nếu như ở kiếp trước, Huyền Thiên tuyệt đối sẽ không có chút khách khí nào, làm trước nói sau.

Nhưng mà giờ phút này, tâm niệm Huyền Thiên vượt xa kiếp trước có thể so sánh, đè dục vọng trong lòng xuống, tiếp tục hỏi:

- Đêm hôm khuya khoắt, ngươi chạy tới tìm ta làm cái gì?

Cố Tích Duyến ưởn ngực lên, đầu vú đỏ tươi thiếu chút nữa chạm vào mặt của Huyền Thiên, nói:

- Đại sư huynh xem bộ dáng hiện giờ của ta, chẳng lẽ còn không hiểu tâm ý của Tích Duyến sao? Đại sư huynh sắp rời đi, Tích Duyến xuân tâm khó chịu, muốn cùng Đại sư huynh cầu một đêm hoan giao, Đại sư huynh, ngươi có thể đáp ứng yêu cầu nhỏ của Tích Duyến hay không?

Nội tâm của Huyền Thiên giãy dụa, hắn nhớ tới kiếp trước có câu chuyện "cầm thú" cùng "không bằng cầm thú".

Hiện tại chính là muốn hắn "cầm thú" cùng "không bằng cầm thú", phải lựa chọn.

Huyền Thiên cúi đầu, mặt cúi xuống giữa hai vú của Cố Tích Duyến, qua một lát trong nội tâm phải làm ra lựa chọn, đã như vầy, dù thế nào cũng không thể làm "không bằng cầm thú", vậy thì làm "cầm thú" một lần đi, huống chi đây là ngươi tình ta nguyện, lại không phải bắt buộc, cũng không tính là "cầm thú".

Đầu của Huyền Thiên nâng lên, hôn lên vú trắng tuyết của Cố Tích Duyến, ngậm lấy lấu nhũ hoa đỏ tươi, Cố Tích Duyến rên rỉ yêu kiều, hiển nhiên là chưa trải qua chuyện đời, bị Huyền Thiên chạm nhẹ vào, toàn thân có cảm giác như bị điện giật, có chút rung rung.

Huyền Thiên cử động này cũng không phải là do dục vọng, mà là dùng thân thử độc, tuy ngậm lấy điểm đỏ tươi, nhưng mà đầu lưỡi vươn ra, nhẹ nhàng thè lưỡi ra liếm, đè hai tay của Cố Tích Duyến không buông ra.

Nếu trên người của nàng có độc, thì xác định đối phương mượn giao hoan với mình mà hạ độc giết mình, dù là độc thật mạnh thì Huyền Thiên khẽ liếm một cái cũng không thể giết hắn, hoặc là mất đi năng lực phản kháng, chỉ cần trên người của nàng có độc, Huyền Thiên sẽ không chút do dự phát động "linh kiếm địa cấp" giết chết nàng.

Trừ mùi thơm cơ thể của Cố Tích Duyến, Huyền Thiên không có phát hiện ra thứ khác, xác định không độc, Huyền Thiên dùng sức hút hai phần, khiến cho toàn thân Cố Tích Duyến khẽ run lên, thở gấp liên tục.

Huyền Thiên cũng không có bị váng đầu, còn bảo trì thanh tâm, một vú không độc cũng không có nghĩa là vú khác không độc, bờ môi của Huyền Thiên liếm qua vú khác, liếm nhẹ một cái, xác nhận không độc thì mở miệng mút.

Thủ đoạn phong lưu của kiếp trước được Huyền Thiên sử dụng theo bản năng.

Kiểm tra hai vú hoàn tất, bờ môi của Huyền Thiên lại hôn lên bờ môi đỏ mọng của Cố Tích Duyến kiểm nghiệm lần cuối cùng.

Không có độc!

Trong nội tâm Huyền Thiên vô cùng kinh ngạc, điều này nói rõ Cố Tích Duyến nói không giả, nàng không có vật gì, không mảnh vải che thân, luận tu vị so với Huyền Thiên kém khá xa, trên người không có độc, đối với Huyền Thiên căn bản không có uy hiếp gì, cởi sạch quần áo nhảy lên giường của Huyền Thiên, mặc hắn khinh bạc, xem ra nàng không giả, chính là muốn hoan ái với Huyền Thiên.

Nghĩ đến đây, Huyền Thiên thầm nghĩ mình quá nhạy cảm, nhưng trong nội tâm cũng biết, chỉ có bảo trì cảnh giác mới có thể không bị lật thuyền trong mương.

Đã xác định Cố Tích Duyến một lòng cầu hoan, Huyền Thiên tán thưởng nàng lớn mật, đúng là một đêm diễm phúc.

Một đại mỹ nhân giao thân thể cho mình, đêm nay nhất định phải làm cho nàng hảo hảo hưởng thụ.

Huyền Thiên buông hai cánh tay ra, hai tay của Cố Tích Duyến được giải phong, lập tức ôm cổ của Huyền Thiên, hôn nồng nhiệt đáp lại, Huyền Thiên một tay xoa nắn vú tuyết trắng của nàng, tay kia đưa xuống dưới, tiến về một trận địa khác...

Cố Tích Duyến mới nếm thử trái cấm, rơi vào tình trạng hưng phấn tột độ, mà Huyền Thiên tiến quân thần tốc, nàng liên tục thở dốc.

Tuy động tác của Huyền Thiên giống như lão luyện lăn lộn trong bụi hoa, nhưng thân thể kiếm này lại chưa thành thục, biểu hiện cũng hưng phấn như Cố Tích Duyến, cũng không tiếp tục được quá lâu, nhưng mà Cố Tích Duyến bị Huyền Thiên cố ý trêu đùa, cho nên rên rỉ liên tục.

Huyền Thiên thấy Tích Duyến lúc này gần mười lăm, thân thể đặc thù, một đêm phong lưu có thể, nhưng làm con gái người ta có hài tử quá sớm thì tuyệt đối không được, tinh nguyên còn lại vươn vãi trên kiều đồn của Cố Tích Duyến, không dám bắn vào người của nàng.

Đình chỉ trùng kích, Cố Tích Duyến vẫn hưng phấn rên rĩ như trước, lúc này ôm Huyền Thiên nói:

- Cảm tạ Đại sư huynh yêu thương, Tích Duyến sướng muốn chết...

Huyền Thiên thầm nghĩ: đại mỹ nữ tới cửa tìm ta cầu một đêm hoan ái, lại còn nói cảm tạ ta, như ở kiếp trước, đây là thiên cổ kỳ văn.

Giờ phút này...

Bộ dáng như vậy đối với nam nhân có lực sát thương lớn nhất, Huyền Thiên ma xui quỷ khiến nói:

- Tích Duyến muốn, về sau lại đến, nhưng mà ngày mai ta phải đi tới Cổ La vương triều Vô Ảnh Sơn, tiến vào "Mộng Huyễn Thần Cung' cũng cần thời gian ba tháng, mới có thể trở về.

Cố Tích Duyến nghe vậy, ôm thật chặt Huyền Thiên, đầu tựa vào ngực của hắn, hai chân cũng kẹp lấy người hắn.

Huyền Thiên cho rằng nàng không nỡ rời mình, trong nội tâm bất đắc dĩ.

Sau hơn mười hô hấp, Cố Tích Duyến mới buông lỏng tay, khẽ hôn lên ngực của Huyền Thiên một hồi, nói:

- Đại sư huynh, Tich Duyến còn muốn, một lần nữa được chứ?

Người ngọc ở trong lòng, đang trần truồng, thiên hạ còn có nam nhân nào kháng cự được yêu cầu như vậy chứ?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK