Mục lục
[Dịch] Kiếm Nghịch Thương Khung
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Huyền Thiên lập tức bị một cỗ sát khí cường đại bao phủ, lông tơ toàn thân dựng đứng lên, một loại cảm giác chưa bao giờ có đối chiến Lâm Lạc Phù sinh ra.

Quả nhiên kiếm chiêu của Lộ Phi càng hung mãnh, sát khí của hắn càng mạnh mẽ, bản năng phản ứng của Huyền Thiên càng mãnh liệt! - -

Lâm Lạc Phù cùng Huyền Thiên đối chiến chưa bao giờ lộ ra sát ý, ra tay chưa bao giờ kịch liệt như vậy, Huyền Thiên cảm giác không thấy nguy hiểm!

Mà ở dưới thân kiếm của Lộ Phi, Huyền Thiên cảm giác được một loại uy hiếp trí mạng!

Lộ Phi xuất kiếm rất nhanh gần gấp đôi Lâm Lạc Phù, ngay cả Lâm Lạc Phù đều có thể bằng kiếm thuật đánh bại Huyền Thiên, tự nhiên Huyền Thiên càng thêm khó khăn ngăn cản kiếm của Lộ Phi.

Hơn nữa Lâm Lạc Phù sử dụng Thiên cấp bảo kiếm, không làm tổn thương được Huyền Thiên nhưng Lộ Phi sử dụng Vương cấp bảo kiếm có thể xuyên qua Linh thân của Huyền Thiên.

Vì thế cảm giác của Huyền Thiên tự nhiên bất đồng.

Đột nhiên gặp phải công kích kiếm thuật kịch liệt như thế, thần sắc Huyền Thiên cả kinh!

Không ít đệ tử Lâm gia cười to hét lớn:

- Lộ Phi sư huynh chỉ sợ một chiêu sẽ đâm mấy lỗ thủng trên người phế vật vương giả này. Ha ha!!!

Tiếng cười của bọn hắn vô cùng rõ ràng.

Muốn từ hai mặt thân thể cùng tinh thần đả kích Huyền Thiên, lúc này mới có thể khiến cho Huyền Thiên mất hết tôn nghiêm, vì thế chính thức tới khiêu chiến Huyền Thiên không có mấy người, nhưng số tới lại lên tới vài chục. Người dư ra tự nhiên là có tác dụng cười nhạo, ồn ào.

Đám người muốn đánh tan tôn nghiêm của Huyền Thiên để cho hắn cảm thấy không còn mặt mũi nào đứng ở Lâm gia

Nhưng mà tiếng cười của bọn hắn vừa mới vang lên thì lập tức dừng lại, chỉ thấy tốc độ phản ứng của Huyền Thiên đột nhiên bạo tăng. Thân thể xẹt qua một đạo tàn ảnh đột nhiên lòe ra mấy trăm thứơc, công kích của Lộ Phi toàn bộ đều rơi vào khoảng không.

- Hả?

Đôi mắt đẹp của Lâm Lạc Phù khẽ giật mình, thần sắc cả kinh.

Nàng cùng Huyền Thiên đối chiến mấy ngày, Huyền Thiên chưa từng có tốc độ phản ứng nhanh như vậy.

Đệ tử Lâm gia khác cũng sững sờ.

Huyền Thiên thân là vương giả, dưới tác dụng của uy hiếp bạo phát đi ra tiềm lực quả nhiên là phi thường kinh người.

- Hắc hắc. . . ! Coi như có một chút lực khiêu chiến.

Lộ Phi một chiêu thất bại, không giận mà hỉ, hắn cười lạnh một tiếng, sau lưng hắn cương nguyên ngưng tụ ra đôi cánh, thân thể phóng lên trời quát lớn:

- Đón thêm ta một chiêu - - Băng Sương Mãn Thiên!

Lộ Phi từ phía trên không đâm xuống Huyền Thiên, đạo đạo kiếm cương như băng sương trụy lạc ào tới.

Kiếm cương nổ bắn ra ngàn thước, trong nháy mắt, kiếm cương của Lộ Phi bao phủ toàn bộ phạm vi vài trăm mét để cho Huyền Thiên không thể tránh né.

Một kiếm này, Lộ Phi đã vận dụng thực lực chân chính.

Nhưng mà Huyền Thiên đối mặt với uy hiếp càng lớn thì tiềm lực bạo phát đi ra càng lớn, gặp phải kiếm cương băng sương đầy trời, trong đầu Huyền Thiên đột nhiên hiện lên một ít tin tức.

Trong nháy mắt hai tay, hai chân Huyền Thiên hóa thành màu vàng kim, vận chuyển Bất Diệt Kim Thân!

Lúc chiến đấu, Huyền Thiên không biết vận chuyển Bất Diệt Kim Thân bao nhiêu lần, bị kiếm thuật của Lộ Phi công kích đến, Huyền Thiên theo bản năng vận chuyển Bất Diệt Kim Thân.

Cánh tay như kiếm màu vàng trong nháy mắt quét, đâm, chém, bổ. . . Làm ra đủ loại công kích.

Rầm rầm rầm bang bang!

Kiếm cương băng sương của Lộ Phi bị cánh tay kim thủ của Huyền Thiên bổ trúng và nghiền nát.

Keng - - !

Cuối cùng một tiếng nổ tung, đầu ngón tay của Huyền Thiên đâm cùng một chỗ cùng Vương cấp bảo kiếm.

Thân thể Huyền Thiên không chút sứt mẻ, Linh thân của hắn lực lớn vô cùng hơn xa Lộ Phi.

Mà bảo kiếm Vương cấp trong tay Lộ Phi thì rung mạnh, ngay tiếp theo thân thể đều run lên, cơ hồ có một loại cảm giác bảo kiếm rời tay.

Mà ánh mắt của hắn càng chấn động, Huyền Thiên lại dùng ngón tay chặn Vương cấp bảo kiếm của hắn? Linh thân sao chắc chắn như thế?

Đệ tử Lâm gia khác trừng lớn mắt thiếu chút nữa rớt cả ra ngoài.

Đầu ngón tay màu vàng cùng Vương cấp bảo kiếm đụng độ không kém nhau nửa phần, ngược lại Lộ Phi nhận lấy lực phản chấn cực lớn. Chuyện này... Quả thực không thể tưởng tượng nổi, chúng Lâm gia đệ tử không cách nào lý giải.

Mà Lâm Lạc Phù cũng kinh hãi nhưng trong ánh mắt lộ ra vẻ vui thích mãnh liệt.

Đầu ngón tay phải của Huyền Thiên quét qua Vương cấp bảo kiếm, lập tức đẩy Vương cấp bảo kiếm ra một bên.

Lộ Phi thấy thế kinh hãi, cương nguyên hóa cánh sau lưng vỗ mạnh, thân thể cấp tốc phóng lên trời.

Huyền Thiên tuy rằng cương nguyên hùng hậu hơn Lộ Phi nhưng không hiểu vận dụng, chỉ cần bay lên không trung, Huyền Thiên không có cách đánh hắn.

Bất quá tốc độ của Huyền Thiên nhanh hơn Lộ Phi, hai chân màu vàng của hắn bật mạnh, thân thể tung lên lập tức nhảy cao hơn trăm thước, thoáng cái đuổi theo Lộ Phi.

BA~ - - - - !

Tay phải Huyền Thiên tát một cái vào mặt Lộ Phi, trên không trung truyền đến một đạo tiếng vang thanh thúy.

Thân thể Lộ Phi như là diều đứt dây, lập tức từ trên trời giáng xuống, trượt thêm ra ngoài vài trăm mét.

Bành- - !

Thân thể Huyền Thiên rơi xuống, đại địa chấn động, hắn vững vàng đứng ở mặt đất.

Ánh mắt của hắn quét qua đệ tử Lâm gia nói:

- Không chịu nổi một kích!

Rất nhanh, xa xa truyền đến một tiếng nổ tung, Lộ Phi bị ném mạnh vào mặt đất. Mọi người nhìn lại, có thể thấy được một cái tát kia đã khiến hắn bất tỉnh, thương thế tuyệt đối không nhẹ.

Thông qua biểu hiện vừa rồi, Huyền Thiên mới biết Lâm Lạc Phù không thích những người này, vì thế hắn ra tay tuyệt không khách khí.

Đương nhiên cũng lưu tình một chút, nếu không dùng Linh thân của hắn hơn nữa vận chuyển Bất Diệt Kim Thân nếu tát toàn lực thì dù cho không có cương nguyên chi lực, sợ rằng cũng đánh nát đầu Lộ Phi.

Rất nhanh liền có đệ tử Lâm gia đi tới đỡ Lộ Phi dậy, mọi người nhìn Huyền Thiên, ánh mắt nguyên một đám khiếp sợ. Vương giả mất trí nhớ tựa hồ không phải dễ chọc lắm.

Mà trong hai mắt phù nhìn Huyền Thiên lòe ra hào quang thầm nghĩ: ta biết ngay, hắn nhất định có thể khôi phục ký ức võ học trước kia! Hắn nhất định có thể khôi phục!

Trên thực tế, Huyền Thiên còn cách khôi phục ký ức võ học xa lắm, chỉ là vừa rồi dưới áp lực tránh cũng không thể tránh, thân thể theo bản năng vận chuyển Bất Diệt Kim Thân, về phần vũ kỹ của hắn vẫn không có ký ức.

Bất quá, vận chuyển Bất Diệt Kim Thân đối phó Thiên Giai Cảnh cửu trọng như Lộ Phi đã đủ rồi.

- Đưa đây!

Tiêu Cạnh vung tay lên về phía Lộ Phi, lập tức liền có đệ tử Lâm gia lấy Vương cấp bảo kiếm trong tay Lộ Phi ra đưa cho Tiêu Cạnh.

Tiêu Cạnh là nửa bước vương giả, là một trong đệ tử kiệt xuất nhất của hàng đệ tử Lâm gia họ khác, chuôi Vương cấp bảo kiếm này vốn chính là bảo vật của Lâm gia phân phối cho hắn.

Bất quá, Tiêu Cạnh so sánh với Lâm Thanh thì địa vị kém xa, Lâm Thanh không chỉ là nghĩa tử của gia chủ, còn là vương giả duy nhất trong hàng đệ tử Lâm gia. Vương giả cùng nửa bước vương giả hoàn toàn là khái niệm bất đồng, ngoại trừ mấy vị trưởng bối vương giả khác, cho dù là những trưởng lão khác của Lâm gia cũng không có địa vị cao như Lâm Thanh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK