Mục lục
[Dịch] Kiếm Nghịch Thương Khung
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Các chủ Đông Minh Các cùng La Khiếu Dã quan hệ khá gần, thở dài một tiếng, nói:

- Quý đồ tu vi mới Địa giai cảnh thất trọng đã có chiến lực như vậy, đợi một thời gian tất tỏa sáng.

La Khiếu Dã cười mà không nói, át chủ bài của Huyền Thiên hắn rất rõ ràng, lúc này đây Huyền Thiên nguyện phải đạt đệ nhất, cho dù là bộc lộ toàn bộ hai chủng Vương cấp thần công cũng không tiếc, làm sao thất bại!

- Y!

Trong lúc đó các chủ Đông Minh Các phát ra tiếng kinh dị, nói:

- La sư đệ, quý đồ thật lợi hại, dưới kiếm chiêu vô hình công kích liên tục như thế, hắn có thể toàn bộ chống đỡ toàn bộ, còn có thể tiến lên phía trước, phần nhãn lực và phản ứng này thật đáng sợ!

Đơn thuần tốc độ xuất kiếm Huyền Thiên trong nháy mắt có thể chém ra hơn mấy trăm ngàn kiếm!

Nhưng mà Huyền Thiên hiện tại cũng không phải tùy ý xuất kiếm, mà là muốn nhìn thấy dấu vết Nguyệt Hạm Tích bổ kiêm quang vô hình, mới có thể xuất kiếm phản kích.

Nếu không kiếm nhanh hơn nữa bổ ra kiếm quang nhiều hơn nữa, nếu không bổ trúng kiếm quang vô hình cũng là vô dụng.

Dấu vết hư không rất nhỏ, cần thận quan sát mới có thể phát hiện.

Một đạo kiếm quang vô hình còn dễ nói, đến hai đạo ba đạo thì trở nên vô cùng khó khăn, độ khó tăng gấp đôi, nếu như trên mười đạo kiếm quang bổ tới, muốn đồng thời nhìn ra dấu vết hư không rất nhỏ của mười đạo đó là thập phần khó khăn, cần phải có nhãn lực tuyệt hảo.

Huống chi đang nhìn thấy những dấu vết rất nhỏ này còn phải phán đoán cái nào trước cái này sau, sau đó còn phải xuất kiếm đối phó đằng trước thì đằng sau lại có, nếu không loạn trình tự thì có khả năng vừa đánh đằng sau phía trước đã bổ tới người rồi.

Huyền Thiên giống như trong nháy mắt chém ra vài kiếm, nhìn thì còn dễ hơn chém ra trăm ngàn kiếm, độ khó cũng còn muốn lớn hơn.

Đặt hoàn cảnh này cho bất cứ Địa giai cảnh nào, cho dù là nửa bước Thiên giai đối mặt với kiêm quang công kích vô hình này đã sớm chịu thua rồi.

Nhưng mà Huyền Thiên không chỉ có không có bị thua, thậm chí còn xuất vài kiếm chém về phía trước, thân thể vẫn còn về đột phá xông lên.

Phải biết rằng vừa đón kiếm quang vừa xông lên, tỷ lệ bị chém trúng còn cao hơn đứng yên nhiều.

Huyền Thiên có thể dưới tình huống trong nháy mắt chém ra nhiều đạo kiếm quang còn có thể đột phá về phía trước. Có thể thấy nhãn lực của hắn thật sự đạt tới mức độ không tưởng tượng nổi, trách không được các chủ Đông Minh Các còn phải sợ hãi thán phục.

Huyền Thiên tu luyện Địa Nhãn Thần Đồng, có thể mở con mắt thứ ba, hai cái mắt thường nhãn lực cũng tăng lên sâu sắc, tự nhiên vượt xa thường nhân.

Nếu Huyền Thiên thi triển Địa Nhãn Thần Đồng, mở con mắt thứ ba, như vậy Phong Chi Kiếm Pháp đối với hắn lại không có hiệu quả, cái gì vô hình chi kiếm, trong Địa Nhãn Thần Đồng nó phải hiện ra chân thật, có nhanh hơn nữa đối với Huyền Thiên không phải là vấn đề gì.

Nhưng mà Huyền Thiên lại không muốn sử dụng Địa Nhãn Thần Đồng.

Thứ nhất không nên bạo lộ bí mật Vương cấp thần công quá sớm!

Thứ hai Phong Chi Kiếm Pháp này là do Đệ Nhất Công Tử ngộ ra, Huyền Thiên không muốn dựa vào Vương cấp thần công đánh bại nó, hắn muốn dựa vào chính mình.

Dùng lực lượng của mình, đường đường chính chính phá Phong Chi Kiếm Pháp, lúc này mới chứng minh Huyền Thiên hắn so với Đệ Nhất Công Tử tiềm lực còn mạnh hơn nhiều.

Huyền Thiên ổn thủ tâm thần, thần sắc chuyên chú chưa từng có. Chuyện này không phải là lần quyết đấu đầu tiên, đây là cuộc chiến tiềm lực với Đệ Nhất Công Tử. Hắn muốn bằng chính lực lượng của mình thắng được một trận chiến này. Thắng được tâm của chính mình.

Xôn xao - -

Linh quang trong đầu của Huyền Thiên lóe lên, trong nội tâm yên lặng trước đó chưa từng có, tất cả ngoại giới dường như không còn liên hệ với hắn, trong lòng của hắn chỉ có một trận chiến này!

Ánh mắt của hắn càng ngày càng chuyên chú, lỗ tai hắn càng ngày càng linh quang, phản ứng của hắn càng ngày càng chuyên chú...

Hắn không ngừng chém nát kiếm quang vô hình, một bước lại một bước đi tới gần Nguyệt Hạm Tích.

Cường giả không biết biết Phong Chi Kiếm Pháp thì không biết Huyền Thiên đang lâm vào hung hiểm, cường giả biết rõ Phong Chi Kiếm Pháp lợi hại thì thấy Huyền Thiên chỉ tiến không lùi, tất cả đều lộ vẻ khiếp sợ.

Trong hai mắt Nguyệt Hạm Tích cũng hiện ra nét kinh hãi, cường giả dưới Thiên giai cảnh chưa từng có người nào có thể dưới Phong Chi Kiếm Pháp chèo chống lâu như vậy.

Thấy Huyền Thiên càng ngày càng gần mình, thân thể Nguyệt Hạm Tích múa càng lúc càng nhanh, hơi có vẻ lo lắng, xuất kiếm tốc độ cũng mau hơn.

Cùng một thời gian, kiếm quang vô ảnh bổ ra càng nhiều, từ các góc độ không ngờ chém về phía Huyền Thiên, trong nháy mắt đánh ra hơn mười kiếm, đến bây giờ đánh ra vài chục kiếm!

Mỗi khi bổ nhiều hơn một kiếm thì áp lực của Huyền Thiên gặp càng tăng lên một phần, trán của hắn có mồ hôi chảy ra, nhưng mà áp lực càng lớn cũng khiến cho hắn càng chú ý, hắn giống như đang đi trên con đường tử vong, không được phép có nửa điểm sai lầm, hắn phải bảo trì tiến lên phía trước, tới gần Nguyệt Hạm Tích.

- Không được! Không được! Quý đồ không được! Tiềm lực của hắn vĩnh viễn không khô kiệt, giống như một bảo khố không có cực hạn, một khi tiềm lực toàn bộ bạo phát ra, trời ơi! Không được ah! Thực không được!

Các chủ Đông Minh Các hưng phấn vỗ cánh tay La Khiếu Dã, thập phần khiếp sợ.

Trong mắt La Khiếu Dã cũng lộ ra kinh hãi, hắn còn cho rằng Huyền Thiên sẽ sử dụng Địa Nhãn Thần Đồng để phá vô ảnh kiếm, nhưng mà Huyền Thiên lựa chọn vượt qua dự đoán của hắn.

Huyền Thiên cũng không có dựa vào Vương cấp thần công, mà là dựa vào tiềm lực bản thân!

- Tốt! Tốt! Tốt!

Trong nội tâm La Khiếu Dã khen, nói:

- Đây là ngươi cùng Đệ Nhất Công Tử đọ sức vô hình, ngươi có thể không bằng Vương cấp thần công thủ thắng, từ nay về sau ngươi mới là đệ nhất, là đệ nhất chân chính!

- Hừ hừ...

Có tiếng hừ lạnh vang lên, Ngũ Tùng Hào nghe Đông Minh Các chủ nói thì không vui, nói:

- Cái gì không được, Đệ Nhất Công Tử Phong Chi Kiếm Pháp không chỉ có thế mà thôi... Hắc hắc! Đệ Nhất Công Tử, mới thật sự là không được!

Nguyệt Hạm Tích không ngừng xuất kiếm tốc độ nhanh hơn, cuối cùng nhất trong nháy mắt đã đánh ra ba mươi kiếm.

Huyền Thiên cảm giác mình trở thành một cái máy móc tinh vi, hai mắt vẫn mở to, ngay cả nháy mắt cũng không nháy mắt, như máy quét nhìn chằm chằm vào chung quanh, trong hư không xuất hiện bất cứ vết ngấn nhỏ nào hắn cũng nhận ra.

Sau đó đại nạn của hắn vận chuyển nhanh chóng, trong nháy mắt có thể vượt qua ba mươi vết ngấn của hư không, hắn muốn tính toán ra với tốc độ nhanh nhất, hắn có thể đoán định được khi nào chúng tới.

Nháy mắt sau đó hắn phải tính toán cho đợt công kích tiếp theo!

XIU....XIU... XIU....XIU... XÍU...UU!... !

Huyền Thiên xuất kiếm như gió, hắn cảm giác mình giống như đang thăng hoa, chưa từng có thanh tỉnh như thế này, cho dù là trong nháy mắt cũng xuất ra ba mươi đạo kiêm quang, đều có thể thong dong đối mặt đi lên phía trước.

Gần! Huyền Thiên cùng Nguyệt Hạm Tích khoảng cách càng gần hơn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK