Cương khí "nhất động, nhất tĩnh" trong Đan Điền của Yến Triệu Ca ôm thành một khối, diễn biến quy xà chi tượng (hình dạng), thông đạo lý Âm Dương biến hoá.
Pháp môn Chân Vũ Quyền Kinh, cùng thôi động Định Hải Linh Quyền và Thiên Xà Vương Quyền, hoá thành Chân Võ chi tượng, rung động huyệt Huyết Môn Thương Khúc, sinh ra sức bật vô cùng kinh khủng.
Yến Triệu Ca bước ra, đi tới trước mặt của đại hán kia.
Đừng nói là ở bên trong [đại trạch], cho dù ở bên ngoài, đại hán có tu vi Ngoại Cương hậu kỳ Tông Sư này, cũng không kịp dùng Cương khí phù không!
Lực lượng toàn thân của Yến Triệu Ca bạo phát, bàn tay lật một cái, quay đầu vỗ xuống!
Lòng bàn tay đỏ tím, khí tức nóng cháy làm đại hán như rơi vào hoả lò, chính là đích truyền của Quảng Thừa Sơn, Đâu Suất Chưởng.
Tuy rằng đại hán khiếp sợ tốc độ của Yến Triệu Ca, nhưng hắn cũng có tu vi Ngoại Cương hậu kỳ, lập tức lấy chưởng như đao, đưa hai tay lên.
Cương khí kích động, hóa thành hai thanh trường đao, chém vào hư không.
Đao cương của hai đao lượn vòng, một đạo nghênh hướng một chưởng của Yến Triệu Ca đang vỗ xuống, một đạo khác chém tới trước ngực của Yến Triệu Ca.
Đao cương sáng chói, đao khí rét lạnh, mênh mông, giống như hàng nghìn hàng vạn khí tượng thoáng hiện.
Một trong Thái Thượng Bát Cực, Bát Cảnh Linh Đao!
Không giống với Hỗn Nguyên Nhất Khí Thần Đao vô cùng cương mãnh, Bát Cảnh Linh Đao, ảo diệu ở biến hoá.
Cùng một loại Võ đạo như Tịch Chiếu Tàn Quang Thiên Huyễn Chưởng của Đại Nhật Thánh Tông.
Nhưng chỗ quyết định ở đây là, trong Thái Thượng Bát Cực, Bát Cảnh Linh Đao cùng Đâu Suất Chưởng là tương sinh tương khắc, nói một cách khác, khắc chế Đâu Suất Chưởng!
Ánh đao khắp nơi, trong chốc lát, một ngọn đèn bát cảnh trong cung đình xuất hiện trước mặt Yến Triệu Ca.
Tuy rằng hoà lò không phải hoả đăng (đèn), nhưng Đâu Suất Tử Hỏa của Đâu Suất Chưởng, gặp đèn bát cảnh do Bát Cảnh Linh Đao hoá thành, không cón dữ dằn nữa.
Mà lúc ánh đao xoay tròn, giống như hoá thành đèn bát cảnh cung đình thật lớn, xoay tròn đánh về phía Yến Triệu Ca.
Yến Triệu Ca không đổi sắc, đối với đao quang đang đánh tới mình coi như không thấy.
Huyệt Huyết Môn Thương Khúc rung động, quy xà hợp kích, lực lượng Chân Võ Hiển Thánh hoàn toàn bạo phát, gia trì trên Đâu Suất Chưởng.
Màu tím trên lòng bàn tay của Yến Triệu Ca càng đậm, Cương khí ngưng tụ, mơ hồ hình thành một lò luyện đan thật lớn!
Lò luyện đan đập "ầm ầm" vào đèn bát cảnh cung đình do đao cương biến thành, lực lượng mạnh mẽ mà cuồng bạo phá vỡ đèn bát cảnh cung đình!
Tóc gáy cả người của đại hán dựng đứng lên, lập tức đoán được, sức bật của Yến Triệu Ca mạnh hơn hắn, tốc độ cũng nhanh hơn hắn!
Lấy công đối công, trước khi đao cương của hắn trúng Yến Triệu Ca, tuyệt đối là Yến Triệu Ca vỗ một chưởng trên thiên linh cái (đỉnh đầu) của hắn trước!
Đại hán không có cách nào khác đành xoay tròn thân thể thu đao lại phòng thủ.
Lần này, tiên cơ mất hết, muốn hoà nhau, cũng không có hy vọng.
Yến Triệu Ca thở ra một hơi, ra chưởng liên tục, thế công giống như mưa sa gió dật, ép đối thủ lui về sau.
Đại hán tưởng rằng thế công hung hãn của Yến Triệu Ca không thể kéo dài, ai biết giống như không có phần cuối.
Hắn muốn kéo ra khoảng cách nhưng không làm được, vẫn bị chưởng thế của Yến Triệu Ca bao phủ.
Đại hán cắn răng, thân hình quay về, lật tay chém ra một đao, không hề để ý an nguy, lấy công đối công!
Nhưng lúc này thân hình của Yến Triệu Ca bổng nhiên nhảy một cái, lực lượng bạo phát dĩ nhiên tăng lên một tầng!
Lục Linh Ma Quyền, có sức bật lớn nhất, Đại Lực Ma Viên Quyền!
Thời khắc cuối cùng, tốc độ cùng lực lượng của Yến Triệu Ca tăng lên lần nữa, hoàn toàn vượt qua dự liệu của mọi người.
Trong lúc nhảy lên, né tránh Bát Cảnh Linh Đao của đối thủ, Yến Triệu Ca ra chưởng, đánh tới đại hán!
Tần trưởng lão vẫn đang an tĩnh xem chiến, lúc này phát ra một tiếng thở dài tán thưởng cùng cảm khái.
Lực lượng vô hình phát ra, khoảng cách giữa hai người Yến Triệu Ca, liền bị thổi xa.
Tiếp theo, hai người đứng tại chỗ khôi phục lực lượng.
Hai bên giao thù chỉ trong nháy mắt, động tác nhanh nhẹn, nhất là không ngừng công phòng nguy hiểm vạn phần.
Mọi người đều không hẹn mà thở ra một hơi, ánh mắt nhìn về phía Yến Triệu Ca tràn ngập khiếp sợ cùng tán thán (ca ngợi).
Yến Triệu Ca dĩ nhiên vượt cấp chiến thắng một cường giả Ngoại Cương hậu kỳ.
Đại hán này cũng không phải là Ngoại Cương hậu kỳ Tông Sư bình thường, mà tu luyện Võ đạo đích truyền của Quảng Thừa Sơn là Thái Thanh Khí Công cùng Bát Cảnh Linh Đao.
Càng thân kinh bách chiến, kinh nghiệm phong phú, đối thủ như vậy, cũng là đối thủ mà phần lớn thiên tài thế hệ trẻ không thích gặp nhất.
Nhưng bị Yến Triệu Ca đánh bại sạch sẽ.
Trong cuộc tỷ thí, tuy rằng đại hán thiếu dự tính trước, bị Yến Triệu Ca bạo phát chiếm tiên cơ, nhưng hắn ứng đối lại không có sơ hở nào, đã là biểu hiện tốt nhất trong tình huống như thế này, nhưng vẫn bị Yến Triệu Ca đánh bại.
Là bị Yến Triệu Ca dùng thực lực mạnh hơn một bậc để thắng, không có nửa điểm may mắn nào.
Nghiêm Húc gắt gao nhìn chằm chằm Yến Triệu Ca.
- Tuy rằng nền tảng là Thái Thanh Khí Công, nhưng rất nhiều pháp môn phát lực không phải là Võ đạo của Quảng Thừa Sơn ta.
Yến Triệu Ca bình tĩnh nói rằng:
- Ta cũng không học trộm Võ học nhà khác, bất quá là một chút kỳ ngộ may mắn mà thôi.
- Khiến Nghiêm trưởng lão chê cười, trưởng lão ngài cũng không phải tu luyện Võ đạo khác sao?
- Đệ tử nhận được Võ học truyền thừa từ bên ngoài, có thể cống hiến cho Vũ Khố của tông môn, đổi tuyệt học của bản môn, cũng có thể giữ lại, là hợp quy cũ của tông môn.
Nghiêm Húc hừ một tiếng, không nói gì.
Tần trưởng lão đối với chuyện này cũng không thèm để ý, vẻ mặt nhìn Yến Triệu Ca lộ vẻ khen ngợi vẻ, từ từ gật đầu.
Chấp Sự Quảng Thừa Sơn bị Yến Triệu Ca đánh bại, phải kém hơn Tiêu Thăng một chút.
Nhưng kết quả của trận chiến này, đã chứng minh Yến Triệu Ca có cơ hội chính diện đánh bại Tiêu Thăng.
Các Võ giả có tu vi hơi thấp, bởi vì kinh nghiệm, thiên phú, tâm tính, chênh lệch giữa công pháp Võ đạo, vượt cấp mà chiến dù không phải chuyện thường, nhưng cũng không thiếu.
Võ giả có tu vi cảnh giới càng cao tranh đấu với nhau, thì tình huống vượt cấp chiến thắng càng hiếm thấy.
Có thể đi tới cảnh giới cao, ai mà không có thiên phú cùng kỳ ngộ không kém, cảnh giới càng cao, càng như thế.
Bạn cùng lứa tuổi, người cùng thế hệ càng như thế.
- Đắc tội.
Yến Triệu Ca chắp tay với đại hán kia một cái, sau đó nói:
- Nếu Tiêu Thăng không thừa nhận, ta tùy thời tìm hắn so một hồi.
Lúc này, bên ngoài báo lại, Đông Đường Quốc chủ Triệu Thế Thành đến.
Nghiêm Húc cùng Yến Triệu Ca đi nghênh tiếp, Triệu Thế Thành thấy Yến Triệu Ca, câu nói đầu tiên là:
- Bây giờ ngươi có cảnh giới gì? Dưới tình huống như thế nào lại đánh bại Tiêu Thăng, thu lấy Huy Nhật Luân của hắn?
Lời vừa nói ra, ánh mắt mọi người bên trong đều rơi trên người Yến Triệu Ca.
Yến Triệu Ca mỉm cười nói:
- Một đối một, ta thắng hắn, sau đó lấy Bích Long Linh Kiếm, bắt Huy Nhật Luân của hắn.
So sánh với kết quả cuộc tỷ thí vừa rồi, mọi người Quảng Thừa Sơn đều thở dài, lại không thể nghi ngờ gì.
Ngược lại, Đông Đường Quốc chủ Triệu Thế Thành có chút ngoài ý muốn, hỏi vài câu.
Yến Triệu Ca liền đáp lại, Triệu Thế Thành xúc động nói:
- Yến Địch có người kế tục a!
Mọi người tại đây, đều vô ý thức gật đầu.
Có người thốt ra:
- Lại ra một Yến vô địch!
Cha của Yến Triệu Ca, Yến Địch, lúc còn trẻ, đứng đầu thế hệ trẻ của Bát Cực Đại thế giới, chưa từng bại lần nào, ép tất cả bạn cùng lứa.
Năm đó khi Yến Địch còn ở Tông Sư, đánh cho Tông Sư không địch thủ.
Thế nên phàm là Võ giả Tông Sư, liền gọi phong hào, đó là thêm một chữ "vô" vào tên gọi.
Yến vô địch!
Cái danh hiệu này thẳng đến Yến Địch đăng lâm Đại Tông Sư, mới không ai kêu nữa.
Bất quá, theo tu vi của Yến Địch càng ngày càng cao, thực lực vững bước đề thăng, áp lực hít thở không thông mà hắn gây ra cho Tông Sư trước đây, bắt đầu bao phủ Đại Tông Sư khắp thiên hạ.
Tên Yến vô địch, ngày vang lên, đã không xa rồi.
Nghe xong người nọ thốt ra, cho dù Tần trưởng lão cùng Triệu Thế Thành, cũng không phản đối, ngược lại ánh mắt dần sáng lên.
Nhìn Yến Triệu Ca, trong lòng mọi người loáng thoáng đều mọc lên ý tưởng tương đồng.
Yến vô địch năm đó, Yến vô địch hôm nay!
. . . Mà Yến Triệu Ca trước mắt, dường như có xu thế trò giỏi hơn thầy!