Mục lục
[Dịch] Sử Thượng Tối Cường Sư Huynh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghe được câu hỏi của Nghiêm Húc, lông mày của Yến Triệu Ca khẽ giương lên:

- Nghiêm trưởng lão cho rằng Diệp sư đệ là bởi vì ai mà chết?

Nghiêm Húc lạnh lùng nhìn Yến Triệu Ca:

- Bây giờ là trường hợp nào, ngươi có thể vặn hỏi lại sao?

- Chuyện ngươi cần làm, cũng chỉ có trả lời chân thật, không được phép nói dối một chữ, nguỵ biện.

Yến Triệu Ca cười:

- Nếu như ta nhớ không lầm, hôm nay là chất vấn, mà không phải thẩm vấn, mặc dù là thẩm vấn, dường như cũng không đến lượt Đông Đường Chủ Sự Trưởng lão ngươi tới thẩm vấn ta.

- Nếu cho là lỗi của ta, như vậy thì chứng cứ ở đâu?

Nghiêm Húc cũng không tức giận, hờ hững nói:

- Ly Diễm Chân Hỏa Hỏa chủng, hiện tại ở trên tay người nào?

Yến Triệu Ca mỉm cười:

- Ở trong tay ta.

Nghiêm Húc quay đầu nhìn về phía Tư Không Tinh:

- Diệp Cảnh trước khi chết, có nói qua cái gì?

Tư Không Tinh trầm mặc một chút, thành thật trả lời:

- Kêu lên tục danh của Yến sư huynh.

- Kêu thế nào.

- . . . phẫn nộ, không cam lòng, còn có. . . oán hận.

Chấp Pháp Trưởng lão khoát tay một cái, ánh mắt bình thản, chuyên chú nhìn Yến Triệu Ca:

- Yến sư điệt, về việc Diệp Cảnh bỏ mình ở Trấn Long Uyên, ngươi là Tông Sư lĩnh đội, có muốn nói gì không?

Hắn đơn giản chỉ là lặp lại vấn đề lúc trước, nhưng giọng điệu thêm vài phần ngưng trọng.

Yến Triệu Ca nói:

- Đầu tiên sửa lại một điểm, hôm nay Diệp sư đệ sống chết không rõ, cũng không phải đã tử vong.

Chấp Pháp Trưởng lão thản nhiên hỏi:

- Vì sao ngươi lại nói như vậy? Đến tột cùng là chuyện gì xảy ra?

Yến Triệu Ca lấy ra một phong thư, mỉm cười nói:

- Làm Tông Sư lĩnh đội đồng môn đi chấp hành nhiệm vụ lịch lãm, đối với hành trình trãi qua lần này, dĩ nhiên ta phải chỉnh lý lại mà báo cáo, chỉ là chưa kịp giao về tông môn, liền nhận được tin tức là các ngài tới, cho nên phải lưu lại, trực tiếp giao cho chư vị.

Chấp Pháp Trưởng lão hơi trầm mặc một chút, gật đầu:

- Lão hủ lần này đến, vốn cũng là muốn mang báo cáo của ngươi cùng nhau quay về.

Hắn tiếp nhận phong thư, sau khi xem xong, ánh mắt hơi ba động, sau đó chuyển cho Nghiêm Húc.

Nghiêm Húc xem qua, mày nhăn lại:

- Nội Tinh Lô của ngươi rơi xuống vực sâu dẫn phát nổ Lô, hủy đi nhục thân của Diệp Cảnh, Diệp Cảnh có mang theo bảo vật, che chở linh hồn của hắn, thế nhưng tung tích không rõ?

Yến Triệu Ca nói:

- Bảo vật kia rất kỳ lạ, ta có dự cảm, không lâu sau Diệp sư đệ sẽ trở lại trước mặt chúng ta, khi đó cũng chứng minh lời của ta nói.

- Dĩ nhiên, hắn có thể bởi vì Nội Tinh Lô của ta nổ tung, còn đối với ta sinh ra oán hận.

Đông Đường quốc Quốc chủ cau mày:

- Nếu thật như ngươi nói, tu vi hiện tại của Diệp Cảnh bất quá là Dẫn Khí trung kỳ đi? Bình thường một mình tiến vào Trấn Long Uyên đều cửu tử nhất sinh, đừng nói tới hiện giờ chỉ có linh hồn, còn rơi xuống vực sâu.

Yến Triệu Ca chậm rãi nói:

- Hắn mang theo bảo vật, trong nháy mắt bộc phát ra khí tức cực kỳ cường đại, không thể coi thường.

Nghiêm Húc lạnh lùng nhìn chằm chằm Yến Triệu Ca:

- Nếu Diệp Cảnh không trở lại, thì giải thích như thế nào?

Chấp Pháp Trưởng lão lại hỏi:

- Ly Diễm Chân Hỏa Hỏa chủng, là bị sóng triều của Trấn Long Uyên đẩy, rơi trước mặt ngươi?

Yến Triệu Ca nói:

- Đúng là như vậy.

Ba vị đại lão ngồi trên đều nhìn chằm chằm Yến Triệu Ca, trầm mặc không nói.

Yến Triệu Ca lẳng lặng nói:

- Từ đầu đến cuối, cũng chỉ là nhận định đơn phương của Diệp sư đệ đối với ta mà thôi, hắn không chủ động trêu chọc trên đầu ta, đối với ta mà nói, cùng những sư đệ khác không có gì khác nhau.

- Về phần Ly Diễm Chân Hỏa Hỏa chủng, ta tin tưởng tông môn sẽ cam đoan ưu tiên nghiên cứu chế tạo Nội Tinh Lô, ta muốn có được, rất dễ dàng.

- Cho dù vì Diệp sư đệ không hiểu chuyện, cùng ta tranh đoạt Hỏa chủng, ta cho hắn một chút giáo huấn, cũng không cần đến mức phải giết hắn.

- Huống chi, không cần bản thân ta động thủ, cũng có thể làm hắn chịu không nổi.

Giọng điệu của Yến Triệu Ca bình thản:

- Ta có ghi trong báo cáo, tin tưởng trong tin tức mà chư vị có được cũng có nhắc tới.

- Diệp sư đệ, cùng Quỷ Phủ lão nhân Hàn Thịnh có quen biết.

Chấp Pháp Trưởng lão nhíu mày:

- Cùng việc này có quan hệ chỗ nào?

Nghiêm Húc hờ hững nói:

- Hàn lão quái cùng lão phu có cừu oán là không giả, nhưng đó là ân oán cá nhân, không phải của tông môn.

- Diệp Cảnh cùng hắn quen biết, cũng không lo ngại, chính là lão phu, cũng sẽ không bởi vậy mà trong lòng mang khúc mắc.

- Nếu Hàn lão quái chịu vứt bỏ hiềm khích lúc trước, hoá giải thù hận thì như thế nào? Lão phu cũng không thể không được.

Yến Triệu Ca cười:

- Đó là, hai lần giao thủ đều là ngài chiếm tiện nghi, Hàn Thịnh chịu thiệt.

Nhưng kế tiếp, nụ cười trên mặt của Yến Triệu Ca dần biến mất:

- Nhưng sự tình lại không phải đơn giản là ân oán cá nhân nữa, Quỷ Phủ lão nhân Hàn Thịnh, cùng dị biến của Trấn Long Uyên lần này có liên quan!

Lời vừa nói ra, cả đại điện đều kinh hãi.

Chấp Pháp Trưởng lão, Đông Đường Quốc chủ cùng Nghiêm Húc đều đứng thẳng người lên, ánh mắt sáng ngời nhìn chằm chằm Yến Triệu Ca.

- Nhận định của ngươi, có chứng cứ gì?

Ba vị Đại Tông Sư mang đến áp lực, làm cho cả đại điện giống như lò luyện.

Yến Triệu Ca cười:

- Chuyện đó người ở chỗ này đều có thể chứng minh, khi Quỷ Phủ lão nhân mới hiện thân, còn chưa phát hiện ra Diệp sư đệ, mà câu nói đầu tiên của hắn là, "Là ai phá hủy chuyện tốt của lão tử", vậy chúng ta suy nghĩ một chút, "chuyện tốt" của Quỷ Phủ lão nhân, là chuyện gì.

Nói xong, Yến Triệu Ca đưa lên hai khối tinh thạch, một khối trong đó là phong ấn hồng quang trong sương đen của Trấn Long Uyên.

Trong một khối khác, lại phong ấn một cái bóng mơ hồ, là đạo huyễn ảnh tà ác mà Yến Triệu Ca buông tha Ly Diễm Chân Hỏa Hỏa chủng để đuổi theo.

Yến Triệu Ca nhìn thẳng Nghiêm Húc:

- Nghiêm trưởng lão, ngươi cùng Quỷ Phủ lão nhân quen thuộc nhất, nhìn vật này, có phát hiện gì không?

Nghiêm Húc tiếp nhận tinh thạch, tỉ mỉ nghiền ngẫm, ánh mắt của Chấp Pháp Trưởng lão cùng Đông Đường quốc Quốc chủ, đồng dạng cũng nhìn chăm chú vào hắn.

Sau một lúc lâu, Nghiêm Húc thở ra một hơi thật dài, trầm giọng nói:

- Không biết là pháp môn tà dị gì. . . nhưng đúng là thủ bút của Hàn lão quái.

Yến Triệu Ca bình tĩnh đem quá trình gặp phải và bắt được huyễn ảnh tà ác này nói lại một lần, ba Đại Tông Sư ở đây đều rơi vào trầm tư.

Biến đổi của Trấn Long Uyên, cũng không phải là việc nhỏ, bởi vì dính tới Địa Vực thời trước, hôm nay chính là "Địa Ngục"!

Một lúc lâu sau, Chấp Pháp Trưởng lão ngẩng đầu lên, hỏi:

- Ngụ ý của ngươi là, Diệp Cảnh cùng Hàn Thịnh cấu kết?

Yến Triệu Ca lắc đầu nói:

- Ta không có ý này.

- Diệp sư đệ cùng Quỷ Phủ lão nhân có quen biết, càng gọi nhau bằng huynh đệ, đây là sự thật.

- Quỷ Phủ lão nhân cùng dị biến của Trấn Long Uyên có liên quan, đây cũng là sự thật.

- Diệp sư đệ làm sao cùng Quỷ Phủ lão nhân nhận thức, rồi biết sự việc của Trấn Long Uyên bao nhiêu, đối với Quỷ Phủ lão nhân biết bao nhiêu, hắn bái nhập bản môn có mang tâm tư khác hay không, những thứ này đều là chuyện không xác định, cần kiểm chứng lại.

Yến Triệu Ca nói tiếp:

- Ta nói những thứ này, chỉ là muốn nói rõ, ta muốn gây khó khăn cho Diệp sư đệ, hoàn toàn không cần bản thân đi động thủ.

Ba người Nghiêm Húc đồng thời trầm mặc.

Nếu như Yến Triệu Ca nói, xảy ra chuyện như vậy, cho dù tông môn không lấy thủ đoạn khác thường đối xử với Diệp Cảnh, nhưng thẩm tra là không thể tránh khỏi, chỉ cần một hạng này, cũng đã đủ để Diệp Cảnh phiền phức rồi.

Liền Đại sư bá của Yến Triệu Ca, muốn thu Diệp Cảnh làm đồ đệ, cũng sẽ đắn đo một lần nữa, ít nhất phải chờ sau khi thẩm tra xong mới có quyết định.

- Ta nói rồi, Diệp sư đệ cũng chưa chết, món bảo vật của hắn nhìn có chổ độc đáo, có thể làm cho hắn trọng tố lại nhục thân.

- Chờ lúc hắn xuất hiện lại lần nữa, rất nhiều chuyện trực tiếp hỏi hắn là sẽ biết, ta không ngại cùng hắn ngay mặt đối chứng.

Yến Triệu Ca nói xong lời cuối cùng, khẽ cười một tiếng:

- Đến lúc đó chúng ta có thể làm Huyết Hồn Hồi Quang, tái hiện lại cảnh tượng lúc trước, ai cũng không lo lắng đối phương chối cãi.

Nghiêm Húc trầm giọng hỏi:

- Vẫn là câu nói kia, nếu như Diệp Cảnh vẫn không xuất hiện đây?

- Ba năm, hai năm. . . một năm? Thậm chí ngắn hơn.

Yến Triệu Ca nhàn nhạt nói:

- Chỉ cần không phải có người cố ý làm hắn không thể xuất hiện.

Mặt của Nghiêm Húc trầm như nước.

Đông Đường quốc Quốc chủ dựa lưng trên ghế ngồi, nhìn Yến Triệu Ca khẽ gật đầu.

Chấp Pháp Trưởng lão trầm ngâm nói:

- Ta sẽ đem cuộc chất vấn ngày hôm nay hoàn chỉnh báo về tông môn.

- Cá nhân ta tin tưởng cách nói của Yến sư điệt ngươi, nhưng như ngươi nói, hy vọng thời gian sẽ chứng minh sự trong sạch của ngươi, nếu như Diệp Cảnh có thể còn sống, cũng là một chuyện vui, tông môn sẽ tiếp tục tìm kiếm tung tích của hắn.

Nói đến cùng, chung quy không có chứng cứ thật sự, chứng minh là Yến Triệu Ca cố ý đưa Diệp Cảnh vào chỗ chết, thậm chí ngay cả vô ý đều chưa nói được.

- Nếu chuyện của ta đã nói xong, như vậy thì nói một việc khác đi.

Lúc này Yến Triệu Ca lại đột nhiên mở miệng nói:

- Viết báo cáo tố cáo ta, sớm đem tin tức chọc tới người của tông môn, là Linh Phong Cốc Chấp Sự Trưởng lão, Văn Ninh Chi đi?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK