Chuyện gì tới thì cuối cùng cũng tới, rất nhanh, Đông Đường Chủ Sự Trưởng lão, cùng Đông Châu Chấp Pháp Trưởng lão đường xa mà đến, cùng nhau giá lâm Lâm Uyên Thành.
Đi cùng với Đông Châu Chấp Pháp Trưởng lão, còn có Quốc chủ Đông Đường quốc.
Vị chí tôn một nước này của Đông Đường quốc, dĩ nhiên cũng tới Lâm Uyên Thành.
Sự tình ở Đông Đường phát sinh, Đông Đường quốc tất nhiên phải biểu thị quan tâm, nhưng thân là Quốc chủ dĩ nhiên ngự giá ly khai Quốc đô, đi tới biên cương của quốc gia, vẫn là ngoài dự liệu của mọi người.
Mặc dù đối với bên ngoài giải thích, sóng triều của Trấn Long Uyên so với trước đây khác thường, quan hệ trọng đại, có khả năng nguy hiểm cho một nửa lãnh thổ Đông Đường, cho nên Quốc chủ mới đích thân ngự giá tới.
Nhưng rơi vào trong mắt đám người Hứa Xuyên, Văn Ninh Chi, lại cảm giác vị Quốc chủ này, hơn phân nửa là đến để chống lưng cho Yến Triệu Ca.
Chấp Pháp Trưởng lão đến, hiển nhiên đối với Yến Triệu Ca gây bất lợi, Đông Đường Chủ Sự Trưởng lão Nghiêm Húc là người một mạch của Nhị sư bá của Yến Triệu Ca.
Với thân phận của Yến Triệu Ca đặt ở nơi này, chuyện bức cung là không có khả năng, nhưng áp lực phải đối mặt hiển nhiên không nhỏ.
Đông Đường Quốc chủ cùng cha của Yến Triệu Ca, có giao tình từ lúc còn trẻ, lần này rõ ràng là tới chống đỡ cho thế điệt (cháu) của mình.
Những năm gần đây, Đại Nhật Thánh Tông đối với Đông Đường quốc xâm chiếm rất nghiêm trọng, nhưng Quảng Thừa Sơn vẫn có thể ở Đông Đường chiếm thượng phong, tâm của Đông Đường Quốc chủ hướng về Quảng Thừa, là nguyên nhân trọng yếu nhất.
Tin tức được truyền đến, Hứa Xuyên thì lo lắng, trái lại Văn Ninh Chi không lo mà còn mừng.
Đông Đường Quốc chủ đến, tất nhiên sẽ giúp đỡ cho Yến Triệu Ca, nhưng vị đại lão này đến, cũng đã nói lên lần này Yến Triệu Ca qua ải không dễ dàng, Chưởng Hình Điện của tông môn xuất động thật sự , thế nên làm cho Đông Đường Quốc chủ đều ngồi không yên.
Tư Không Tinh cùng đám đệ tử trẻ tuổi đối với những vấn đề này không hiểu nhiều, nhưng là cũng có thể cảm giác được bầu không khí hít thở không thông, mưa gió sắp nổi lên.
Bên ngoài đại điện, Yến Triệu Ca quay đầu lại nhìn bọn hắn, cười một tiếng:
- Là chất vấn ta, cũng không phải là chất vấn các ngươi, đừng khẩn trương như vậy.
Tất cả mọi người đều miễn cưỡng cười, cũng không có hé răng, một người nữ đệ tử trẻ tuổi, ôm một con Quang Linh Miêu xinh xắn, cố lấy can đảm mà nói:
- Yến sư huynh, ta tin tưởng ngươi không có việc gì.
Yến Triệu Ca cười, xoay người đi trước vào đại điện.
Tiến vào đại điện, chỉ thấy trên chủ vị đồng thời ngồi hai người.
Một lão giả có vẻ mặt bình thản khoan thai, không giận tự uy, chính là Quảng Thừa Sơn Chấp Pháp Trưởng lão ở Thiên Đông châu.
Người khác một nam tử trung niên, tuy rằng mặc y phục thường ngày màu vàng, nhưng tự nhiên toát ra uy nghiêm của vương giả, chính là Đông Đường Quốc chủ.
Phía dưới Đông Đường Quốc chủ, đang ngồi là một lảo giả vẻ mặt nghiêm túc, vóc người khô gầy, chính là Quảng Thừa Sơn Chủ Sự Trưởng lão ở Đông Đường quốc, Nghiêm Húc.
Ngồi phía dưới Nghiêm Húc, hơi cuối người cung kính, vốn là chủ nhân của nơi này, Quảng Thừa Sơn Chấp Sự Trưởng lão ở Lâm Uyên Thành của Đông Đường quốc, Hứa Xuyên.
Lúc này Hứa Xuyên mắt nhìn thẳng, nhưng sâu trong ánh mắt, mơ hồ có chút lo lắng.
Yến Triệu Ca vào đại điện, bình tĩnh chào mọi người.
Sau hành lễ xong, Đông Đường Quốc chủ cùng Nghiêm Húc đều không nói gì, an tĩnh ngồi ngay ngắn, đem việc chất vấn này giao cho Đông Châu Chấp Pháp Trưởng lão.
Chấp Pháp Trưởng lão nhìn Yến Triệu Ca, bình thản nói:
- Lần này Yến sư điệt thắng lớn Triều Nguyên Long, không làm rơi uy danh của Quảng Thừa ta, đầu tiên là thật đáng mừng.
- Bất quá tại nơi đó, ngươi đem Triều Nguyên Long đang hôn mê cùng những đệ tử của Đại Nhật Thánh Tông khác, cùng nhau đuổi ra khu vực trung tâm dòng xoáy của Trấn Long Uyên.
- Trong quá trình giao thủ, cũng không phải là thắng lợi, mà là cố tình nhục nhã Triều Nguyên Long, khiến cho mặt mày biến dạng, lúc sau càng quất những đệ tử Đại Nhật Thánh Tông khác.
- Đây là lời nói bên Đại Nhật Thánh Tông, trong đó có giả dối không?
Yến Triệu Ca nhàn nhạt đáp:
- Cơ bản đều là thật.
Chấp Pháp Trưởng lão hỏi:
- Ngươi có chuyên gì muốn nói không?
Nghiêm Húc nói thêm:
- Hiện tại, không phải vấn đề tỷ thí cá nhân giữa ngươi cùng Triều Nguyên Long nữa.
Yến Triệu Ca mỉm cười nói:
- Đuổi bọn hắn ra khu vực trung tâm dòng xoáy, là bởi vì khu vực này, có tác dụng lớn với bản môn, và phải bảo mật, cho nên không có khả năng cho người của Đại Nhật Thánh Tông tiếp tục ở đây.
Ánh mắt của Chấp Pháp Trưởng lão nhìn qua:
- Ồ?
Yến Triệu Ca gật đầu một cái:
- Nơi đó là một chỗ có cửu sát hội tụ, ta cần ở nơi này làm thí nghiệm, đề thăng Nội Tinh Lô.
Sự việc về Nội Tinh Lô, Đông Đường Quốc chủ cũng biết rõ, hơn nữa còn là một trong số ít người ngoài Quảng Thừa Sơn biết chuyện này.
Chấp Pháp Trưởng lão hỏi:
- Hiện tại chỗ kia không còn tồn tại nữa đi? Giải thích của ngươi, có thể có bằng chứng hay không?
Yến Triệu Ca thản nhiên trả lời:
- Nội Tinh Lô mà ta mang vào Trấn Long Uyên đã thất lạc, vật thật quả thật không có, bất quá lúc ta thử Lô, trong khoảng thời gian ngắn luyện chế ra một kiện Trung phẩm Bảo binh, những đệ tử tông môn đồng hành cùng ta đứng ngoài quan sát, có thể làm chứng.
Tư Không Tinh là người có tu vi cao nhất trong đám đệ tử trẻ, tiếp nhận chất vấn đầu tiên.
- Yến sư huynh nói thật, lúc đó đệ tử và những người khác đều đứng bên cạnh.
Nghiêm Húc nhìn Tư Không Tinh:
- Các ngươi đối với Nội Tinh Lô hiểu biết bao nhiêu? Có biết nguyên lý vận chuyển của nó hay không, làm sao có thể đoán được tình hình lúc đó là thật hay giả?
Tư Không Tinh không nhanh không chậm trả lời:
- Đệ tử có lý giải đối với Nội Tinh Lô có hạn, quả thực không cách nào phán đoán tình huống lúc đó, hết thảy đều kể lại theo chính hai mắt nhìn thấy.
- Yến sư huynh có chuẩn bị trước một kiện Trung phẩm Bảo binh hay không, sau đó lấy bí pháp ẩn dấu thành Phàm binh, lừa gạt, với tu vi của đệ tử không cách nào xác định, nhưng thanh trường đao đen nhánh kia, chắc chắn là Trung phẩm Bảo binh.
- Nơi cửu sát hội tụ có tác dụng đề thăng Nội Tinh Lô hay không, đệ tử không biết, nhưng nơi cửu sát hội tụ, thì đệ tử biết.
Mọi người nghe vậy, đều nhìn nàng một cái, nơi cửu sát hội tụ, người bình thường đừng nói thấy, liền nghe đều chưa từng nghe qua.
Nghiêm Húc nhìn Tư Không Tinh, chậm rãi gật đầu, không nói thêm gì nữa.
Đông Đường Quốc chủ lần đầu tiên mở miệng nói:
- Chiếu theo Tư Không cô nương miêu tả, chỗ kia, xác thực là đặc thù của nơi cửu sát hội tụ.
Chấp Pháp Trưởng lão gật đầu:
- Không sai.
- Nơi cửu sát hội tụ, cũng không phải là nơi tồn tại cố định, có thể di chuyển, có thể biến mất.
Hắn nhìn về phía Yến Triệu Ca:
- Quan hệ tới Nội Tinh Lô, sự chậm trễ có thể sẽ bỏ qua thời cơ tốt, chuyện khẩn cấp có thể tòng quyền, đánh đuổi đệ tử của Đại Nhật Thánh Tông, không tính là sai lầm.
- Nếu xác định có thể đề thăng công hiệu của Nội Tinh Lô thêm một bước, không chỉ không có tội, trái lại có công.
- Bên Đại Nhật Thánh Tông, tự có tông môn xử lý, không cần ngươi đứng ra, nhưng nếu vãn bối đệ tử của Đại Nhật Thánh Tông khiêu chiến ngươi, tìm ngươi luận bàn tỷ thí, thì ngươi phải ứng đối.
Yến Triệu Ca cười:
- Cái này là tất nhiên.
Tuy rằng thực lực của Đại Nhật Thánh Tông mạnh hơn, nhưng làm Thánh đại cùng cấp bậc với Đại Nhật Thánh Tông, cho dù Quảng Thừa Sơn quyết định Yến Triệu Ca có lỗi, cũng là đóng cửa lại nghiêm phạt nội bộ, đối với bên ngoài thì nhất định cứng rắn chống lại, sẽ không yếu thế trước mặt Đại Nhật Thánh Tông.
Cho dù nghiêm phạt nội bộ, với tình huống giống như vậy, cũng sẽ không quá nghiêm khắc, chỉ là giáo huấn môn hạ đệ tử không nên cuồng vọng, cho tông môn tai nạn vô ý.
Yến Triệu Ca biết, kế tiếp mới là kịch hay.
Quả nhiên, Chấp Pháp Trưởng lão thay đổi chủ đề:
- Sự việc của Đại Nhật Thánh Tông, tạm thời dừng ở đây, về việc đệ tử bản môn Diệp Cảnh ở trong Trấn Long Uyên bỏ mình, Yến sư điệt ngươi là Tông Sư lĩnh đội, có gì muốn nói không?
Nghiêm Húc nói tiếp:
- Trong sương đen, đến tột cùng là ngươi làm cái gì, làm cho trước khi chết, Diệp Cảnh lại căm hận cùng không cam lòng?
- Diệp Cảnh, thật là chết vì Xích Linh Kỳ Chủ sao?