Tiêu Thăng bị Yến Triệu Ca cản lui, một đám đệ tử Quảng Thừa Sơn bên cạnh, vẻ mặt lúc này đều ao ước nhìn Yến Triệu Ca.
Trong một khoảng thời gian ngắn, đầu tiên là thắng Triều Nguyên Long, sau đó lại áp chế Tiêu Thăng, Yến Triệu Ca ở trong thế hệ Võ giả trẻ, nhất định vang lên danh tiếng to lớn.
Nếu nói chiến thắng Triều Nguyên Long lúc trước, vẫn chỉ là giao thủ với Võ giả củng cảnh giới, đối mặt với đối thủ lần này, cảnh giới tu vi cao hơn Yến Triệu Ca không chỉ một cấp bậc, Tiêu Thăng.
Mặc dù bởi vì phương pháp tỷ thí, Tiêu Thăng đem tu vi Cương khí của mình áp chế gần giống như Yến Triệu Ca.
Nhưng Ngoại Cương hậu kỳ Tông Sư vẫn là Ngoại Cương hậu kỳ Tông Sư, kinh nghiệm, tầm mắt cùng sự lý giải đối với Võ học Võ đạo, nhất định là so với Ngoại Cương sơ kỳ Tông Sư sâu hơn và phong phú hơn rất nhiều.
Một ít ảo diệu mà Ngoại Cương sơ kỳ Tông Sư mới bắt đầu tiếp xúc, thậm chí còn có thứ chưa tiếp xúc, Ngoại Cương hậu kỳ Tông Sư đã hiểu rõ trong lòng từ sớm rồi.
Những chênh lệch này, càng trong thực chiến, thì càng thể hiện rõ ràng.
Đồng dạng là một phần lực lượng, Ngoại Cương sơ kỳ Tông Sư sử dụng một phần, mà Ngoại Cương hậu kỳ Tông sư lại có thể sử dụng năm sáu phần, thậm chí tám chín phần đến mười phần.
Nhưng tỷ thí vừa rồi, kết quả lại là Yến Triệu Ca càng tốt hơn, làm cho Tiêu Thăng tự hủy quy tắc, mới đổi lại một cái thế hoà không vẻ vang gì.
Nếu như Yến Triệu Ca xuất thân từ tông môn Thánh địa như Quảng Thừa Sơn, giao thủ với một Ngoại Cương hậu kỳ Tông Sư tu luyện Võ đạo tương đối bình thường, thì kết quả như vậy, thế nhân có thể dễ tiếp thu hơn một chút.
Nhưng đối thủ là Tiêu Thăng của Đại Nhật Thánh Tông, chuyện này có ý nghĩa hoàn toàn bất đồng.
Dù sao, bản thân Tiêu Thăng, đã từng tại cảnh giới Ngoại Cương sơ kỳ Tông Sư, vượt cấp chiến thắng qua một đối thủ thiên tài Ngoại Cương trung kỳ.
Một con rối do gỗ điêu khắc mà thành, với Cương khí của Võ giả tương đối mà nói là rất yếu ớt, dưới sự thao túng của hắn, dĩ nhiên giống như một người sống chân chính, hơn nữa còn là một cường giả có tu luyện Võ đạo.
Chính là con rối Đại Nhật Thánh Nhân này, dưới sự thao túng của Tiêu Thăng đánh ra, ngoại trừ Tư Không Tinh, một đám đệ tử Quảng Thừa Sơn có tu vi Luyện Thể, tự hỏi đều không tiếp nổi.
Nhưng một thiên tài trong thế hệ cùng lứa như vậy, lại giống Triều Nguyên Long, như "gãy kích trầm sa" (kích gãy chìm trong cát) trước mặt Yến Triệu Ca.
Vậy làm sao có thể không khiến mọi người cảm thấy hoa mắt chóng mặt?
Tư Không Tinh nhìn mảnh vụn con rối trên mặt đất, ánh mắt hơi nháy động, dường như trong lòng có cảm giác.
- Muội tử này thật sự là một lòng hướng võ.
Yến Triệu Ca nhìn nàng một cái, không khỏi lắc đầu bật cười, chỉ điểm:
- Ngươi đang ở giai đoạn Nhập Vi, cách cảnh giới Tông Sư, chỉ kém nửa bước.
- Hóa Nội khí thành Cương khí, phương pháp là đi nghịch hành (ngược chiều) Nội khí, tiến hành rèn luyện, từ đó luyện khí thành cương, trưởng bối sư môn đều đã chỉ điểm qua ngươi.
- Bất quá ngươi nghịch hành Nội khí thì, không ngại thử tiết tấu "hư-thực- hư-thực-hư-hư-hư-thực" như vậy xem.
Tư Không Tinh nghe thấy vậy, hai mắt liền có hơi sáng lên, những đệ tử ít hiểu biết khác đều vội vả vểnh tai.
Yến Triệu Ca lúc này, uy tín trong lòng của bọn họ, thậm chí còn hơn một ít trưởng lão trong tông môn.
Có thể nghe Yến Triệu Ca chỉ điểm tu luyện, chính là bí quyết trọng yếu đột phát từ Luyện Thể đến Tông Sư, tất cả mọi người đều đặc biệt quý trọng cơ hội này.
Võ giả từ Luyện Thể, tấn chức Tông Sư, đối với người tu luyện Võ đạo của Bát Cực Đại thế giới rộng lớn này mà nói, đều là cái hào rộng như lạch trời.
Độ khó trong đó, lớn hơn Dẫn Khí trung kỳ tấn chức Dẫn Khí hậu kỳ, hoặc là Dẫn Khí hậu kỳ tấn chức Nhập Vi cảnh rất nhiều.
Thậm chí, so với Nội Cương trung kỳ Tông Sư tấn chức Nội Cương hậu kỳ Tông Sư, Nội Cương hậu kỳ Tông Sư tấn chức Ngoại Cương sơ kỳ Tông Sư, còn muốn trắc trở hơn.
Nhưng mặt khác, thành tựu Tông Sư, thực lực được đề thăng, cũng long trời lở đất.
Muốn thành Tông Sư, căn nguyên chính là phải luyện khí thành cương, hóa Nội khí thành Cương khí.
Cương khí ngưng luyện xa so với Nội khí, nếu như nói Nội khí thể khí, như vậy Cương khí chính thể lỏng, va chạm giữa hai bên, lượng ít Cương khí có thể đánh tan lượng lớn Nội khí.
Võ giả Luyện Thể giao thủ cùng Tông Sư, rất khó có sức đánh trả lại, ở trước mặt của lực lượng tuyệt đối, dù cho kỹ xảo cao minh cũng khó có thể hữu dụng, phần lớn thời điểm, Tông Sư có thể một lực đánh mười tên.
Dưới rất nhiều tình huống, lấy số lượng đều khó có thể bù đắp chênh lệch trong đó.
Yến Triệu Ca chỉ thuận miệng chỉ điểm vài câu, Tư Không Tinh liền bỗng nhiên có cảm giác được mở rộng.
Ánh mắt của nàng nhìn Yến Triệu Ca đích, có hơn vài phần tôn kính, trước đây, dù là trước kia Yến Triệu Ca xuất thủ đem Mã Nhạc đi trừng phạt, cũng không có xuất hiện qua.
Yến Triệu Ca hướng những người khác nói:
- Tình huống của mỗi người mỗi khác nhau, phương pháp thích hợp cho Tư Không sư muội, không nhất định thích hợp với các ngươi, các ngươi bây giờ cách cảnh giới Tông Sư cũng còn sớm, không cần nóng lòng, từng bước một ổn định đi trên đường của mình rồi hãy nói sau.
Tất cả mọi người đều tâm phục khẩu phục, thi lễ với Yến Triệu Ca:
- Cám ơn Yến sư huynh chỉ điểm, bọn ta nhất định sẽ dụng tâm tu luyện.
Tư Không Tinh nhìn Yến Triệu Ca, cũng thi lễ một cái, không giống lễ phép khách sáo lúc trước, mà có chút chăm chú:
- Tạ ơn Yến sư huynh chỉ điểm.
Nàng dừng lại một chút, nhìn về những người khác nói:
- Yến sư huynh chỉ điểm, ta thu hoạch rất lớn, chuẩn bị bế quan ngay, không thể cùng các ngươi đi Lộc Liêu Sơn Mạch.
Mọi người đều hiểu, chỉ là tạm thời có chút buồn, theo bản năng nhìn về phía Yến Triệu Ca.
Yến Triệu Ca nhàn nhạt nói:
- Ta mang theo các ngươi, cũng không sao, nhưng các ngươi muốn trông cậy vào ta mang theo các ngươi cả đời sao?
- Huống chi, địa phương ta muốn đi, đối với các ngươi mà nói, kỳ thực càng thêm nguy hiểm.
Một đám đệ tử Quảng Thừa Sơn đều có chút xấu hổ, bọn họ là anh tài trãi qua giáo dục tỉ mỉ của tông môn trong ngày thường, cũng không thiếu khuyết tính độc lập tự chủ.
Chỉ là trong mấy ngày nay, vầng sáng của Yến Triệu Ca thật sự là quá mức chói mắt, chiếu cho tất cả mọi người hoa mắt, vô ý thức liền lấy vị sư huynh này như thiên lôi sai đến đâu thì đánh đến đó.
Tất cả mọi người đều nghiêm nghị nói:
- Là bọn ta có tâm lười biếng ỷ lại, nhờ có Yến sư huynh đánh thức, thực sự là xấu hổ.
Yến Triệu Ca cười, không thèm để ý khoát tay:
- Không sao, nếu như thế, chúng ta tạm biệt ở đây.
Dứt lời, liền xoay người ra khỏi thành, đi ra ngoài thành.
Một đám đệ tử của Quảng Thừa Sơn, cũng cùng Tư Không Tinh tạm biệt, ra khỏi thành đi đến Lộc Liêu Sơn Mạch.
Trên đường, từ lâu đã không thấy thân ảnh của Yến Triệu Ca cùng A Hổ.
Diện tích của Lộc Liêu Sơn Mạch rất rộng, nằm một bên cạnh Trấn Long Uyên, mặc dù sản xuất ra không ít tài nguyên trân quý, nhưng hoàn cảnh trong đó cũng có chút hiểm ác đáng sợ, với tu vi của mọi người hôm nay, đi đến đó cũng không hề dễ dàng.
- Chúng ta nên cần phải tự kiểm điểm một chút, Yến sư huynh mang theo chúng ta, kỳ thực giống như mang theo một đám gánh nặng, chúng ta còn dương dương đắc ý.
Thiếu nữ ôm Quang Linh Miêu nhỏ nhắn, vẻ mặt có chút buồn bã.
Lam Văn Ngôn đi bên cạnh nàng nói:
- Bây giờ chúng ta quả thật kém Yến sư huynh quá xa, nhưng chúng ta cũng không nên vì vậy mà chán nản, càng thêm dụng tâm tu luyện mới là đứng đắn.
Tên còn lại nói thầm:
- Ngươi chẳng lẽ cũng giống như Diệp Cảnh, có một ngày có thể cùng Yến sư huynh tranh phong sao?
Lam Văn Ngôn thản nhiên nói:
- Ít nhất phải nỗ lực làm được, cùng đi với Yến sư huynh, không đến mức biến thành gánh nặng nữa?
Mọi người nghe vậy, đều gật đầu nói phải:
- Đúng như Yến sư huynh nói, đặt chân ở hiện tại, suy nghĩ tới tương lai.
Giữa quần sơn, đã đến mục đích, mọi người phân tán ra mà hành động.
Lam Văn Ngôn đi một mình trong chốc lát, đột nhiên con mắt nhìn thẳng về trước, ánh mắt dại ra:
"Mới vừa nói tới Diệp Cảnh Diệp sư đệ, cái này..."
Cách đằng trước của hắn không xa, một bóng người đang đứng ở đó.