Vẻ mặt của Triệu Thịnh bất thiện nhìn Triệu Hạo, Triệu Hạo quét mắt nhìn hắn một cái, cười lắc đầu.
Triệu Thịnh rõ ràng là một Võ giả cảnh giới Tông Sư, muốn thu thập một cái Võ giả Luyện Thể như hắn, theo như lẽ thường mà nói, không cần tốn nhiều sức lực.
Nhưng trong ánh mắt của Triệu Hạo, không có chút sợ hãi nào, trái lại vẫn rất bình tĩnh như thường.
Trong bình tĩnh, lộ ra mấy phần xem thường.
Con mắt của Yến Triệu Ca khẽ híp lại một cái:
"Ánh mắt nhìn Triệu Thịnh, cùng nhìn ta không khác gì nhau..."
"Ở trong mắt hắn, ta và Triệu Thịnh là cùng một cấp bậc sao?"
Yến Triệu Ca không tiếng động cười rộ lên.
Triệu Hạo nhàn nhạt hỏi:
- Tam ca muốn cho ta uống cái rượu phạt gì?
Triệu Thịnh hừ lạnh một tiếng:
- Đoạn thời gian này, tu vi của Thập Lục đệ đột nhiên tăng mạnh a, chỉ là kinh nghiệm thực chiến khó tránh có chút thiếu.
- Thủ hạ của Tam ca có vài người, muốn bồi Thập Lục đệ luyện tay một chút.
- Tích lũy nhiều kinh nghiệm, tránh khỏi sau này cầm người sắp chết ra hạ thủ, đụng phải người mạnh chân chính, xui xẻo chính là ngươi.
Vẻ khinh thường trong ánh mắt của Triệu Hạo càng đậm, nhìn Triệu Thịnh, giống như một người lớn nhìn một đứa bé không hiểu chuyện làm ầm ĩ.
Hắn không nói hai lời, trực tiếp rút kiếm ra khỏi vỏ, yên lặng đứng tại chỗ:
- Ai muốn chỉ giáo?
Rơi vào trong mắt người khác, còn không cảm thấy được, nhưng tầm mắt của Yến Triệu Ca vượt qua những người ở đây rất nhiều.
Từ góc độ của Yến Triệu Ca mà nhìn, Triệu Hạo cầm kiếm trong tay, khí thế lập tức bất đồng.
Càng thêm kiệt ngạo, trương dương, sắc bén, bộc lộ phong mang (tài năng)!
Cả người giống như một thanh kiếm sắc bén ra khỏi vỏ, như muốn phóng lên cao, trảm phá bầu trời.
Đây thuần tuý là một loại khí thế, khó có thể nói rõ, nhưng tồn tại chân thực.
Lúc này, Triệu Hạo vẫn là Võ giả Luyện Thể không sai, cũng không phải ẩn giấu cảnh giới tu vi thực lực, nhưng khí thế của hắn, thật giống như áp chế đại đa số người trên thế giới này.
Giống như trước mặt hắn là một Đại Tông Sư, cũng không đáng giá nhắc tới.
Lông mày của Yến Triệu Ca hơn nhảy:
"Thú vị, chẳng lẽ..."
Tuy rằng Triệu Thịnh hận không thể tự tay đem Triệu Hạo đánh gần chết, nhưng dù sao hắn cũng là Tông Sư, lớn hơn Triệu Hạo mười mấy tuổi.
Tuy rằng biểu hiện của Triệu Hạo rất không khiêm cung, nhưng trước công chúng, lại có Yến Triệu Ca ở đây, Triệu Thịnh ngăn xuống ý nghĩ muốn tự mình ra tay.
Bất quá hắn cũng không có ý định cho Triệu Hạo sống khá giả.
Triệu Hạo có tu vi Luyện Thể bát trọng, Dẫn Khí trung kỳ, Triệu Thịnh tìm đối thủ cho hắn, tuy rằng cũng là Dẫn Khí trung kỳ, nhưng khí tức hung hãn, rõ ràng đã quen với việc chém giết, kinh nghiệm phong phú không gì sánh được.
Sát khí nồng đậm, hầu như có thể để cho đối thủ có kinh nghiệm thực chiến không nhiều sợ bể mật, biến thành một con nai chỉ mặc sức bị làm thịt.
Nhưng Triệu Hạo không cần tốn nhiều sức, một hiệp, liền đánh bại đối thủ!
Dưới một kiếm, một cánh tay của đối phương bay thẳng lên trời!
Trình độ hung ác tàn nhẫn, làm mọi người phải ghé mắt.
- Thật lớn mật!
Sắc mặt của Triệu Thịnh tái xanh, vung tay lên, một kiếm khách phía sau vượt qua đám người Dẫn Khí hậu kỳ đi ra.
Kiếm khách này lại có tu vi là Luyện Thể cửu trọng, Dẫn Khí hậu kỳ, đồng thời cách thập trọng Nhập Vi cảnh cũng không xa.
Triệu Hạo cũng lại không thèm để ý tới, vung kiếm mà cười:
- Đều như nhau.
Kết quả trận đánh giữa hai bên, lần thứ hai làm mọi người xem chiến mở rộng tầm mắt.
Người thắng, vẫn là Triệu Hạo!
Triệu Hạo cười "hắc" một tiếng:
- Tiếp theo là Nhập Vi cảnh, hay là Tam ca tự mình lên?
Khi đang nói chuyện, toàn thân hắn vang lên âm thanh "bùm bùm", sau đó vang lên tiếng lôi âm trầm muộn mơ hồ.
Lôi âm cũng không phải phát ra từ bên ngoài, mà là từ trong cơ thể của Triệu Hạo.
Mọi người đồng thời kinh ngạc:
"Nội khí tận xương, lôi âm tẩy tủy? Đây là đột phá đến Dẫn Khí hậu kỳ, lần đầu tiên tẩy tuỷ phạt cốt? !"
Phong Vân Sanh đi theo bên cạnh Yến Triệu Ca, thấy thế cũng không khỏi cười, liếc nhìn Yến Triệu Ca.
Mặc dù nàng không nói chuyện, nhưng rõ ràng là nhớ tới tình cảnh Tiêu Thăng khi đối mặt với Yến Triệu Ca trước đây.
Yến Triệu Ca nhưng không có cười, mà là bình tĩnh nhìn Triệu Hạo.
"Người này còn không có xuất toàn lực, sát chiêu kiếm pháp chân chính am hiểu cũng không có thi triển."
Yến Triệu Ca có thể nhìn ra một số thứ, so với người bên ngoài nhiều hơn lắm:
"Liên chiến liên thắng, là dựa vào kiến thức cùng kinh nghiệm hơn xa đối thủ, sự điều khiển kiếm trong tay."
"Giống như ta, một cành trúc cũng có thể làm kiếm, không động tới Cương khí cũng đánh cho Võ giả Nhập Vi cảnh sưng đầu."
"Kiếm đạo tạo nghệ của người này cực kỳ cao thâm, lấy cây làm kiếm thậm chí lấy ngón tay làm kiếm, cảnh giới không kiếm, lấy khí thành kiếm cũng không nói chơi, chỉ là yêu kiếm, cho nên càng không hạn chế bởi vật, một kiếm nơi tay, đã đắc đạo rồi."
Yến Triệu Ca cười một tiếng:
"Nửa năm trước đột nhiên khai khiếu?"
"Ha ha..."
Lúc này Triệu Hạo lộ ra khí phách cùng đắc ý, hoành kiếm mà đứng:
- Thủ hạ của Tam ca còn có người hay không? Bằng không thì Tam ca tự mình lên đi?
- Đại ca đâu? Có muốn cùng nhau chơi đùa một chút hay không, ta thì không sao cả.
Mặt của Triệu Thịnh trầm như nước, cắn răng cười nói:
- Thập Lục đệ, lợi hại a, trước đây thật không nhìn ra, bất quá người không khỏi phô trương có chút quá sớm.
Vừa nói xong, bước ra.
Triệu Hạo khiêu khích như vậy, hắn liền không cần khắc chế nữa, cũng không lo lắng sau này Đông Đường Quốc chủ quở trách.
- Giữa anh em ruột thịt, nên yêu thương lẫn nhau, cùng cảnh giới giao thủ luận bàn cũng thôi, Tông Sư giao thủ cùng Võ giả Luyện Thể, khó tránh hơi quá rồi.
Lúc này, một âm thanh đột nhiên vang lên từ xa, sau một lúc, một trung niên nam tử diện mạo uy nghiêm xuất hiện ở trước mặt mọi người.
Đầu tiên hắn nhìn về phía Yến Triệu Ca, gật đầu:
- Triệu Ca, đã lâu không gặp.
Yến Triệu Ca cười:
- Phong thái của Cẩn Vương điện hạ càng hơn xưa a.
Người này chính là hoàng đệ của Đông Đường Quốc chủ, đệ nhị cường giả của Hoàng thất Đông Đường, Cẩn Vương Triệu Thế Liệt, lúc trước Yến Triệu Ca cũng đã biết.
Bất quá, lập trường của người này lại khuynh hướng Đại Nhật Thánh Tông, là ván cầu lớn nhất cho thế lực của Đại Nhật Thánh Tông bước vào Đông Đường quốc.
Thái tử vị của Đông Đường quốc vẫn để trống mà không quyết định, nhân tố rất lớn chính là người này.
Bất kể là thế lực dưới trướng của hắn, hay là Đại Nhật Thánh Tông phía sau, đều gây áp lực cho Đông Đường Quốc chủ, mong muốn lập Hoàng Thái đệ mà không phải Thái tử.
Ở nơi Võ đạo xưng tôn này, lực lượng cá nhân có thể xoay chuyển càn khôn, rất nhiều quy định của thế tục không thể áp dụng.
Tỷ như nếu hôm nay Đông Đường Quốc chủ đột nhiên băng hà (chết), như vậy Đông Đường quốc không chỉ tổn thất một vị Quân chủ, còn tổn thất một Đại Tông Sư.
Đối với thực lực chỉnh thể của Đông Đường mà nói, là một tổn thất cực kỳ lớn.
Bất kể là Triệu Nguyên hay Triệu Thịnh, bọn họ chỉ là Tông Sư, cho dù leo lên ngôi vị Hoàng đế, về phương diện thực lực cao tầng, trong khoảng thời gian ngắn nhất định là không cách nào thay thế được Phụ hoàng của bọn họ.
Tuy rằng Cẩn Vương yếu hơn Đông Đường Quốc chủ, thế nhưng cũng đồng dạng là cường giả Đại Tông Sư, nếu trung thành phụ tá tân Quân thì thôi, nếu như hắn sinh ra tâm tư khác, tình hình liền phức tạp.
Hoàng triều thế tục, lão Hoàng đế trước khi lâm chung an bài người nối nghiệp, tự nhiên sẽ dẹp sạch những nhân tố không ổn định.
Nhưng tình huống như Cẩn Vương, lại làm cho Đông Đường Quốc chủ cũng cảm thấy vướng tay vướng chân.
Dù sao, Triệu Thế Liệt cũng là một Đại Tông Sư, cũng là một bộ phận trọng yếu cấu thành thực lực của Đông Đường quốc, giết hắn, bị tổn thương chính là Đông Đường.
Huống chi, đứng sau Triệu Thế Liệt là Đại Nhật Thánh Tông, cho dù Đông Đường Quốc chủ có Quảng Thừa Sơn chống đỡ, cũng không dễ dàng động thủ.
Thế cục của Đông Đường quốc, hôm nay đang duy trì trên một cân bằng yếu ớt, tuy rằng Đông Đường Quốc chủ cùng Quảng Thừa Sơn chiếm ưu thế, nhưng tai hoạ ngầm cũng đồng dạng không nhỏ.
Triệu Thế Liệt cùng Yến Triệu Ca có lễ với nhau, liền cười ha hả cười nhìn về phía ba huynh đệ Triệu Nguyên, Triệu Thịnh cùng Triệu Hạo, nói:
- Muốn luận bàn tỷ thí, hoàn toàn không cần động võ mà.
- Phương pháp tỷ thí không tổn thương hoà khí, có rất nhiều a.