Tán cây đổ sập, nhà ga hỗn loạn, sỏi đá ngổn ngang, đường ray phía dưới chất thành đống, mưa to cuốn trôi mọi thứ, máu hòa với nước bùn loang ra những nơi ánh sáng không chiếu đến.
Mưa lớn dần, trút xuống mặt đất tung tóe, làn hơi nước mờ ảo bốc lên, Bologo và Kodling nhìn nhau qua màn mưa mông lung.
Trên gương mặt Kodling đã mất hết cảm xúc, ngay cả cảm giác đau cũng không còn, lúc này trong mắt hắn chỉ còn lại có Bologo.
Hít không khí lạnh, ẩm tiến vào phổi, sợi dây xích trên tay Bologo được bao phủ bởi vệt sáng màu xanh lam. Nó uốn éo, cuộn lại như rắn trườn, tạo thành một cái khiên tròn, che trước nửa thân trên của Bologo.
Vứt bao tay đã méo mó trong tay, Bologo lại lấy ra một con dao gấp, lưỡi dao gác trên mép của chiếc khiên tròn, cơ thể căng cứng.
Bên kia, Kodling cũng thủ thế, nắm chặt con dao găm bằng cả hai tay, sẵn sàng truyền Aether vào trong đó bất cứ lúc nào, biến nó thành một thanh gươm Aether dễ dàng chém đứt mọi thứ.
Chỉ cần vượt qua đêm nay, Kodling và Ginny sẽ có một tương lai vô hạn, nhưng tiền đề của tất cả những điều này là giết chết Bologo.
Cặp đồng tử rực cháy nhìn Bologo, cảnh giác với mọi động tác của hắn, đồng thời sử dụng Năng lượng bí mật để tác động đến động tác của Bologo trước khi hắn kịp thực hiện bất kỳ động tác nào.
"Kodling, giống như bà ấy, ta tin vào sức mạnh đó, sức mạnh vượt qua sự sống và cái chết, vượt qua địa ngục và thiên đường."
Bologo đột nhiên nói, giọng nói vô cảm xuyên qua màn mưa.
"Ai đó phải làm chuyện này. Nếu như sức mạnh đó không tồn tại, vậy thì để ta trở thành nó!"
Hắn hét lớn, như thể đang diễn thuyết với một đám đông.
Sau khi nói xong, cơ thể Bologo bùng cháy, mặt đất dưới chân sụp đổ, bóng người trong tích tắc biến thành một bóng ma vô hình, sau đó những hạt mưa rải rác khắp nơi cũng rơi vào ngưng đọng trong chốc lát, rồi bị cơn gió mạnh kéo thành hàng ngàn luồng sáng phản chiếu.
"Bolo..."
Lời nói đó như đâm vào tim Kodling, trong đầu hắn hiện lên dáng vẻ điên cuồng kia, hình bóng người đó và ác linh trước mắt chồng lên nhau.
Kodling còn chưa kịp gọi xong tên của Bologo, thì con dao gấp đầy chết chóc kia đã lóe lên một luồng sáng trắng, tựa như một tia sét, xuyên qua màn mưa.
Aether được bơm vào con dao găm, ánh sáng biến lưỡi dao thành một thanh gươm Aether đầy chết chóc, Kodling cầm ánh sáng chói lòa đó trên tay.
Tiếng bong bóng dày đặc nổ ra từ thanh gươm Aether, giống như axit mạnh từng bước ăn mòn vật chất, trên thực tế là Aether bạo ngược đang đốt cháy tất cả những giọt mưa chạm vào nó.
Tốc độ của Bologo quá nhanh, nhanh hơn rất nhiều so với trước đây, cơ bắp co rút mạnh mẽ, máu chảy ra từ vết thương, nhưng hắn vẫn không hề dừng lại, con dao gấp đầy chết chóc chém xuống.
Cặp đồng tử rực lửa phản chiếu hình dáng của Bologo, Năng lượng bí mật đã tác động lên người hắn, cản trở khả năng định hướng của Bologo.
Nhưng con dao gấp đã được lia ra, ngay cả khi phương hướng ảnh hưởng, thì cũng không thể khiến lưỡi dao bị lệch quá nhiều.
Đây là một lỗ hổng khác mà Bologo phát hiện được của Năng lượng bí mật Mê Man, chỉ cần Bologo di chuyển đủ nhanh, khi lưỡi dao đặt trên cổ Kodling, dù có bị ảnh hưởng thì Kodling cũng không còn nhiều khoảng trống để làm chệch hướng.
Hắn kiểu gì cũng sẽ bị thương bởi lưỡi dao, chỉ khác là bị cắt vào đâu mà thôi.
"Nhanh hơn! Tàn nhẫn hơn! Chết chóc hơn!"
Bologo vừa hét lên, vừa vung vẩy lưỡi dao như điên, như mưa to dao quang đột nhiên phát.
Kodling lùi lại, ma trận giả kim trên người hắn cũng bùng cháy, tiêu thụ hết chút Aether còn sót lại, nhờ đó tốc độ của Kodling tăng lên đáng kể.
Aether Khuếch đại là kỹ năng Cực hạn mà Người thăng hoa dễ làm chủ nhất, đồng thời nó cũng là kỹ năng thường được sử dụng nhất. Cách kích hoạt nó rất đơn giản. Bơm một lượng lớn Aether được vào Ma trận giả kim để Aether tăng cường sức mạnh và tốc độ của cơ thể.
Không giống như nhiều kỹ năng Cực hạn khác đòi hỏi phải có kỹ xảo và một chút hiểu biết, Aether Khuếch đại chỉ cần thời gian để tập luyện là có thể nắm giữ.
Trước trận chiến, Bologo đã thành thạo nó ở một cấp độ, sau trận chiến, giờ hắn lại thành thạo ở một cấp độ khác.
Bologo tự nhận mình là một người giỏi về học tập trong chiến đấu, hắn sẽ chỉ càng đánh càng mạnh.
Kodling nhanh chóng rút lui, Bologo theo sau như một cái bóng, đồng thời cũng mang theo từng đường dao sáng chói và tiếng gió rít gào, tựa như hành tẩu kiếm nhận phong bạo.
Con dao gấp và thanh gươm Aether quyện vào nhau, trong cảm giác quay cuồng khó hiểu, phương hướng vung dao cũng bị nhầm lẫn, tuy nhiên với tốc độ tăng nhanh, từng vết máu vẫn hiện ra trên người Kodling, đồng thời, con dao gấp cũng vỡ thành nhiều đoạn ngay trong tích tắc, các cạnh vỡ vẫn còn màu đỏ rực như bị nung lên.
Những mảnh vỡ của con dao gấp đâm vào cơ thể Bologo, nhưng nỗi đau rõ ràng ấy lại khiến hắn cảm thấy vô cùng mừng rỡ.
Dừng bước, Kodling dậm mạnh xuống đất, hai tay nắm chặt thanh gươm Aether, hướng thoái lui lập tức biến thành phản kích.
Thanh gươmg Aether rực lửa lao về phía Bologo, hắn nghiêng đầu sang một bên đầy khó khăn, một lọn tóc bị cắt mất, cảm giác nóng bỏng đến từ thanh gươm Aether vẫn còn lưu lại trên má.
Giữ chuôi dao bị gãy trong tay, chiêu mộ nó thành một hình nón dài và đâm về phía bụng của Kodling, nhưng do ảnh hưởng của Năng lượng bí ẩn Mê Man mà lại đâm vào khoảng không.
Hai người cận thân chiến đấu, như múa trên mũi dao, mỗi bước di chuyển đều cực kỳ nguy hiểm, đủ để kéo bên kia vào chỗ chết, nhưng qua mấy lần chạm trán, cả hai chỉ lướt qua bờ vực nguy hiểm, chỉ có kim loại đầy những vết nứt, cùng với những tia lửa bắn tung tóe.
Vẻ mặt Kodling trở nên dữ tợn và điên cuồng, hắn đã không còn là Kodling nữa, hắn đã tìm thấy con người thật của mình, một con chuột lang thang trong bóng tối.
Con dao găm chặn được dao gấp của Bologo, tận dụng thời cơ, Kodling đạp mạnh vào ngực Bologo, đạp hắn ngã xuống cột đá rồi nhảy tới.
Bologo lăn tròn trên đất, né cú chém, lòng bàn tay vỗ mạnh xuống đất, một phần trồi lên khỏi đó, đập vào cơ thể Kodling, nhưng trong lúc Aether cuồn cuộn đang bốc cháy, hắn giẫm ngược lên đó, mượn lực vọt lên không trung.
Động tác mạnh này như xé nát cơ thể của Kodling, nhưng dường như hắn không cảm nhận được gì hết. Ngay lúc hắn vừa hạ xuống đất, Bologo đã vung một con dao ném về phía hắn, nhưng đúng như dự đoán, dưới ảnh hưởng của Năng lượng bí mật, con dao ném sượt qua người Kodling.
Kodling không thể chờ đợi, hắn có thể chịu được cơn đau như vô tận đó, nhưng cơ thể hắn rốt cuộc không thể chịu đựng được nữa, cho dù ý chí của hắn có mạnh mẽ đến đâu cũng không thể chữa lành xương gãy, Kodling không thể tiếp tục chiến đấu với Bologo, hắn nhất định phải nhanh phân ra thắng bại.
Bologo cũng có cùng ý nghĩ với Kodling. Từ sau nửa đêm, Bologo rất vội vàng. Ngay cả khi chiến đấu với Kodling, hắn cũng phải cực kỳ tranh thủ thời gian để đến bãi săn kế tiếp.
"Đừng trốn! Kodling!" Bologo hô to.
"Ta không nghĩ tới trốn!" Kodling cũng lớn tiếng đáp lại.
Hai người không hẹn mà cùng dựng vũ khí lên, sau đó thẳng hướng đối phương, át chủ bài ra hết tình huống, đây là một đòn cuối cùng.
Lưỡi gươm và dao đan vào nhau, tiếng leng keng không ngừng vang lên, cả hai tựa như đang cùng khiêu vũ.
Kodling tung ra một đòn chí mạng, nhưng lần này thanh gươm Aether không chém vào Bologo mà là vào khoảng không bên cạnh hắn.
Sai lầm?
Bologo không bỏ lỡ cơ hội này, chiếc khiên tròn vốn được sử dụng để đỡ đòn lúc đầu đã biến thành một ngọn giáo ngay lập tức, mũi nhọn của ngọn giáo đâm thẳng về phía Kodling.
Không... Không thích hợp.
Ngay lúc sắp đâm ra, linh tính của một chuyên gia đã cảnh báo với Bologo rằng đây là một trận chiến sinh tử, làm sao một kẻ gian xảo như Kodling lại có thể lộ ra sơ hở của mình vào lúc này.
Đây là một cái bẫy, vậy nguy hiểm sẽ đến từ đâu?
Chẳng lẽ Kodling còn có vũ khí giả kim nào chưa được sử dụng? Hay là tiếp viện ẩn náu trong bóng tối?
Vô số ý nghĩ xẹt qua trong đầu Bologo, trong khoảnh khắc ngắn ngủi này, ngọn giáo đâm mạnh ra, đúng như Bologo nghĩ, ngọn giáo đâm vào khoảng không, dưới ảnh hưởng của Năng lượng bí mật của Kodling, cộng với tốc độ của hắn, một đòn tấn công vừa nặng vừa đần như vậy rất khó để trúng.
Các giác quan của bản thân bị ảnh hưởng, hướng tấn công bị lệch đi một chút, đâm xuống mặt đất.
Ngay khi Bologo định tiếp tục truy kích, một cơn lạnh buốt thấu tim chợt lóe lên, một tia sáng từ thanh gươm ánh lên trong mắt Bologo.
Thanh gươm Aether vốn chém vào khoảng không giờ đã treo lơ lửng trên đầu Bologo.
Chuyện gì đã xảy ra?
Bologo nhớ rõ thanh gươm này phải bổ vào khoảng không mới đúng...
Không, không phải là thanh gươm Aether này đột nhiên di chuyển tới đỉnh đầu của mình, mà là mình đã chủ động đưa đầu xuống dưới lưỡi gươm do ảnh hưởng của Năng lượng bí mật Mê Man.
Kodling lộ vẻ nham hiểm và tàn nhẫn, Bologo quả thực rất mạnh mẽ, sau vài lần giao chiến, hắn dần dần phát hiện ra Năng lượng bí mật của mình, nhưng Năng lượng bí mật vẫn luôn xảo quyệt, sức mạnh giống nhau nằm trong tay những người khác nhau sẽ có những tác dụng khác nhau.
Từ trước đến giờ, Kodling vẫn đánh lừa Bologo, khiến cho hắn rơi vào lối mòn tư duy, cho rằng mình chỉ có thể làm chệch hướng tấn công, hoặc là khiến Bologo mất kiểm soát cơ thể.
Nhưng Bologo sẽ không bao giờ nghĩ rằng đôi khi đi chệch hướng có thể biến thành thao túng cơ thể, thanh gươm Aether chém vào khoảng không, hành động không chút nguy hiểm nào này đã khiến Bologo đi vào cái bẫy đã định sẵn.
Giống như một tù nhân chịu tử hình, Bologo đã chủ động chui đầu vào máy chém.
Thủ thuật này chỉ có thể sử dụng một lần, nếu không thể giết Bologo bằng một đòn, thì hắn sẽ giữ khoảng cách an toàn với mình cho đến khi mình chảy cạn máu.
Thắng.
Những tia sáng như thiêu đốt sắp chặt đầu Bologo, trong giây phút đó, nỗi kinh hoàng bỗng trào dâng như thủy triều, kéo Kodling xuống biển sâu sợ hãi.
Mặt nạ Kinh Hoàng, kích hoạt hết cỡ.
Tiếng than khóc của hàng nghìn hồn ma văng vẳng bên tai Bologo và Kodling. Thứ đáng sợ chôn sâu tận trong đáy lòng, có thể làm rung động trái tim của hai người nhất, lần này đã lộ ra bộ mặt thật.
Mùi lưu huỳnh và khói thuốc súng đặc quánh xộc lên mũi, khắp nơi tan hoang. Như bị ngâm trong vô tận máu tanh, đất dưới chân hiện lên một màu đỏ sẫm.
Bologo nhìn chằm chằm vào tất cả những thứ này với một gương mặt trống rỗng, sau khi nhìn thấy nó quá nhiều lần, hắn không cảm thấy sợ hãi, chỉ có chút bi thương.
Kodling thì quay về con hẻm đó, người đàn ông hấp hối đang bò trên mặt đất, David thờ ơ đứng một bên, người đàn ông nức nở vươn tay ra, bôi máu khắp người Kodling.
Tiếng gầm phá vỡ bầu không khí tĩnh lặng, Kodling đâm chết người đàn ông đó, đóng cửa trái tim của mình lại.
Màn sương của nỗi kinh hoàng bao trùm lấy hai người họ. Động tác của cả hai đều dừng lại, nhưng Bologo rất nhanh thoát khỏi ảnh hưởng của Vật khế ước.
Hắn vẫn thường sử dụng Mặt nạ Kinh Hoàng, mỗi hơi thở đều kèm theo mùi vị của nỗi sợ hãi, đối với thứ đáng sợ đánh vào tâm trí này, Bologo đã có sự kháng cự nhất định, còn Kodling thì chật vật không chịu nổi.
Suy cho cùng thì Kodling không có một trái tim tàn nhẫn, hắn chỉ là đóng lại trái tim đã chết lặng.
Đồng tử giãn ra dần dần khôi phục, Kodling cảm thấy cả người đều lạnh lẽo, tựa như một mùa đông lạnh lẽo đang bào mòn cơ thể hắn, khiến dòng máu nóng hổi đông cứng lại.
Ánh sáng xanh lam tăng vọt chiếu vào gương mặt Kodling, hắn cúi đầu xuống thì thấy trong đôi mắt xanh ấy có một bóng người quen thuộc.
Bologo đè xuống đất và gầm lên giận dữ.
"Người đáng bị trừng phạt sẽ bị trừng phạt! Người đáng bị trừng phạt sẽ bị trừng phạt!"
Đây chính là công lý thiết luật.
Mặt đất vỡ ra thành vô số trường kích, trông như một đóa hoa sen nở rộ, chấn nhiếp sinh linh với vẻ đẹp đầy chết chóc của nó.
Lúc đầu, Kodling còn có thể vung thanh gươm Aether và cố gắng cắt đứt trường kích, nhưng lúc này hắn và Bologo đã ở quá gần, hắn không thể trốn thoát.
Trường kích như những con rắn sống, chúng cắn về phía Kodling từ mọi hướng, xuyên qua da thịt, Bologo dẫm lên con rắn rồi bật nhảy lên cao, bổ con dao gấp trên tay xuống.
Đây là máy chém hành quyết, cắt đứt sự sống và cái chết, cùng với thiện và ác từ trên xuống.
Sau tiếng sấm rền vang, ánh sáng nhạt soi rõ mặt đất, một bóng người hung dữ nằm trên mặt nước. Hắn bị bao phủ bởi những thanh trường kích, trông giống như một con quái vật với vô số vết thương nghiêm trọng.
Kodling ngã xuống đất, nhìn màn đêm đen kịt, lần này hắn không đứng lên nổi nữa.
Giờ phút này, trên người hắn xuất hiện thêm vô số lỗ thủng, dưới mỗi lỗ thủng đều là máu thịt bị xuyên thủng, xương cốt, nội tạng đều bị dập nát, chỉ có ma trận giả kim trên người hắn vẫn còn đang ngoan cố bốc cháy giúp hắn phải duy trì sự sống.
Bologo đi tới cạnh Kodling, hắn cởi Mặt nạ Kinh Hoàng ra, mặc dù nói đã quen với nỗi sợ hãi, nhưng việc giải phóng toàn bộ sức mạnh của nó vừa rồi khiến hắn cảm thấy hơi đau đầu, những tiếng xì xào và ảo giác kỳ lạ vẫn còn quanh quẩn bên tai.
Khuôn mặt bị che khuất trong bóng tối, chỉ còn lại đôi mắt xanh vô tình đang dõi theo.
"Thật là một cuộc hội ngộ kịch tính, Bologo."
Kodling gắng sức để mỉm cười, nhưng tiếc là hắn thực sự không còn nhiều sức lực.
"Ngươi đã cảm nhận được yên bình chưa?" Bologo tò mò hỏi.
"Yên bình sao? Đại khái đi."
Kodling nhìn bầu trời đêm đen kịt, nó sâu thẳm khiến người ta sợ hãi, nhưng thứ mà hắn cảm nhận được sau nỗi sợ hãi chính là hư vô, không còn gì, không còn gì cả.
"Có cảm giác rằng nó đã kết thúc và cuối cùng đã đến lúc phải dừng lại."
"Vậy thì ngươi có muốn dừng lại không?"
Borlogo hỏi một lần nữa, con dao gấp băng giá rủ xuống, toát ra từng cơn ớn lạnh.
"Dừng lại ư..."
Kodling quay đầu thì thầm, hắn nhìn người phụ nữ trên băng ghế, nàng đã tỉnh dậy từ lúc nào, trong mắt tràn đầy nỗi khiếp sợ và nước mắt.
Trong lòng hắn nổi lên một cảm xúc kỳ lạ, Kodling biết phải diễn tả như thế nào, nhưng hắn chỉ cảm thấy nó rất phức tạp, vượt quá khả năng nhận thức của hắn, khó có thể lý giải.
"Không... Ta rất muốn sống."
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
20 Tháng tư, 2022 10:54
truyện hay, kiểu như k dính dáng gì mấy cái tư tưởng hay kí ức tiền kiếp. Tỉ lệ đại háng là vô hạn đến 0%.
18 Tháng tư, 2022 16:38
cầu bạo chương
16 Tháng tư, 2022 00:39
2 chương vèo cái hết
13 Tháng tư, 2022 22:13
lại thiếu thuốc
13 Tháng tư, 2022 14:21
yên tâm bác ơi, vài chương nữa sẽ có đoạn nói về thiên địch của Bologo, với lại bố cục bộ trước của tác tui thấy viết cũng ổn lắm
13 Tháng tư, 2022 13:17
hy vọng tác giả cứng tay.Bolozo đã bất tử còn lấy đc sức mạnh chúa tể.
12 Tháng tư, 2022 22:11
Cảm nghĩ lên giá của tác giả, nguyên raw nhé mình lười edit cái này, tận 5k chữ lận :V
"Lên khung cảm nghĩ
Mọi người tốt, nơi này là, ngài muốn lên khung trung thực bằng hữu.
Ta trước đó một mực đang nghĩ, lên khung cảm nghĩ nên viết chút gì, đàm luận tác phẩm khởi nguyên? Vẫn là một chút kịch bản nguyên do? Nhưng ta cảm thấy những việc này, có thể lưu đến quyển mạt cảm nghĩ bên trong viết.
Cho nên nghĩ nửa ngày về sau, cảm thấy không bằng tâm sự ta sáng tác mạch suy nghĩ.
Quen thuộc ta độc giả hẳn là đều biết, tác giả ta tại gõ chữ trước đó, là cái học mỹ thuật... Cũng không thể nói là mỹ thuật, ta cái này trường học thứ đồ gì đều dạy, bọn hắn thậm chí dạy ta Wechat công chúng hào vận doanh (vận doanh thủ đoạn chính là chui vào các loại group chat phát quảng cáo).
Cá nhân ta là yêu thích mỹ thuật, nhận những này ảnh hưởng, ta viết văn lúc, kiểu gì cũng sẽ suy nghĩ một chút mỹ thuật cảm giác... Cái này nghe có chút nói nhảm, dù sao ta bây giờ nghĩ pháp vật dẫn là văn tự, mà không phải bức hoạ.
Nhưng ta liền muốn dạng này có khuynh hướng đây, đang động bút viết quyển sách trước đó, ta cũng cùng người thảo luận, ta chỗ viết cố sự, bị ta tự thân Logic có hạn chế, tỉ như ta liền tương đối quan tâm mỹ thuật phong cách thống nhất dạng này, điều này sẽ đưa đến ta tại viết sách lúc, ta sẽ cực lực phòng ngừa những cái kia, cùng cố sự họa phong không hợp đồ vật.
Tương ứng, ta cũng nghĩ viết ra một chút mới lạ đồ vật, một chút có thể để cho mọi người cảm thấy "Mới lạ" đồ vật.
Tỉ như trong tiểu thuyết thường gặp một chút vũ khí, đao thương kiếm kích, mọi người đã tập mãi thành thói quen, vì mang đến một chút mới lạ cảm giác, một loại "Quen thuộc vừa xa lạ" cảm giác, ta lựa chọn gãy đao cái này một vũ khí, toàn bộ Opus tạo dựng bên trên, ta cũng thử càng tới gần tại thiết kế cảm giác.
Nhìn qua ta quyển sách trước độc giả, hẳn là có thể cảm giác được, quyển sách trước cũ thật thà linh hoạt là như vậy, cả tòa thành thị hiện ra một loại đại thụ cảm giác, trên bầu trời tuần tra lấy phi thuyền, to lớn thật thà Linh Tháp xông thẳng tới chân trời, đỉnh tháp chính là trung tâm chỉ huy vỡ vụn mái vòm, dưới thân tháp là to lớn hơi nước hệ thống lò luyện chi trụ, dưới đất chỗ sâu còn có nghiên cứu khoa học trung tâm, phức tạp đường ống cùng đường sắt trải rộng mặt đất cùng dưới mặt đất, tại hắc ám cuối cùng, còn có ai rơi chi địa vì kết thúc công việc.
Quyển sách trước bởi vì chuyện xưa thiên về, ta không có viết quá nhiều liên quan tới kiến trúc bộ phận, cá nhân ta vẫn là rất thích kiến trúc thiết kế, hoàn cảnh loại hình, cho nên tại bản này bên trong, ta nghĩ ta sẽ tốt hơn tạo dựng tòa thành thị này, cũng đem nó dung nhập kịch bản bên trong.
Trước đó tại tấu chương nói, thấy có người đề « song thành chi chiến », kỳ thật Opus cùng lớn kẽ nứt tạo dựng cũng không phải là tổ an cùng da thành.
Tổ an địa phương quỷ quái này mặc dù rối bời, nhưng ít nhiều vẫn là cái lẽ thường hạ thành thị, ta tưởng tượng bên trong bàng hoàng lối rẽ, càng giống là một cái tiền tiêu căn cứ, phía trước chính là vực sâu khổng lồ, bên trong cất giấu đếm không hết ác mộng, một đám kẻ liều mạng ở chỗ này sống tạm, hướng về trong vực sâu không biết tồn tại hiến tế, đổi được sinh tồn không gian.
Ta đây trình độ nhất định là nhận lấy « đến từ vực sâu » dẫn dắt, một tòa xây dựng ở phế tích phía trên thành thị, tại trung tâm của nó có một đạo vết rách to lớn vực sâu, bên trong ẩn giấu đủ loại quái dị, đồng thời không người biết được nó cuối cùng, tất cả âm mưu cùng bí mật, đều chờ đợi hậu nhân đi dò xét.
Đó là cái phi thường chữa trị tác phẩm, mọi người có hứng thú có thể đi nhìn xem, có sao nói vậy, ta còn đặt trước cái bình minh khanh đồ chơi, từ năm trước kéo dài thời hạn đến 3 tháng, tê.
Ta thích vô cùng Ngân Hà ác ma thành loại trò chơi, tỉ như « trống rỗng kỵ sĩ » «ori » các loại, ta thích loại kia, theo kịch bản thúc đẩy, không ngừng thăm dò mới địa đồ, loại kia thăm dò cảm giác, tại ta thiết kế bên trong, lớn kẽ nứt cũng là chỗ như vậy, theo kịch bản thúc đẩy, nó biết chun chút hiện ra ở độc giả trước mắt.
Càng quan trọng hơn là, hoành bản hình thức, để nó có minh xác trên dưới trái phải, có minh xác chỉ tiêu, người chơi liền sẽ nghĩ sai bên cạnh cuối cùng là cái gì, bên phải cuối cùng là cái gì, trên cùng là cái gì, phía dưới cùng lại là cái gì.
Cho nên ta muốn đem loại này cuối cùng cảm giác, cũng dung nhập trong chuyện xưa, khiến thành thị trở nên có "Thọc sâu" cảm giác.
Đương nhiên, ta hi vọng ta những này thiết kế ở giữa, tương hỗ là có liên quan liên, mà không phải làm việc không kế hoạch, tỉ như « con sói » bên trong vi danh thành cùng xung quanh địa khu liên hệ, cũng rất không tệ,
Bọn chúng tương hỗ ở giữa liên quan, đồng thời chặt chẽ liên hệ.
Ta thích loại kia trạng thái bình thường hạ vặn vẹo, loại kia quái đản cảm giác, cho nên Opus tại lẽ thường dưới, lại sẽ có lấy đủ loại kỳ dị, cái này đến cái khác kỳ diệu truyền thuyết đô thị.
Kỳ thật từ nơi này mọi người cũng hẳn là có thể cảm giác được, viết quyển sách này lúc, ta nghĩ càng nhiều hơn chính là, nếu như đây là một cái trò chơi, ta sẽ làm thế nào, cho nên kịch bản thúc đẩy, tựa như Ngân Hà ác ma thành loại trò chơi, không ngừng đạt được năng lực mới, kiến thức mới, từ đó đi thăm dò mới khu vực, khu vực ở giữa lại tương hỗ liên quan, sẽ không xuất hiện đổi chỗ đồ cái chủng loại kia đột ngột cảm giác.
Sau đó nói về một cái khác mọi người xách tương đối nhiều, Cục Trật tự nguyên hình.
Cái này ban đầu đến giảng đến có một đêm, ta đang nghe bọn Tây sau bằng khắc, không biết là lịch sử nhân tố, vẫn là cái gì, ta cảm giác bọn Tây sau bằng khắc đều rất có vị, đang nghe một bài «Клетка » lúc, ta nhìn album trang bìa rất tán.
Lúc ấy ta chính khổ vì làm như thế nào vì sách mới tăng thêm "Cảm giác mới lạ", mặc dù là văn tự, ta cũng nghĩ để nó có thể hiện ra có chút hình tượng cảm giác, ta nhìn thấy album trang bìa là một cái lỗ mãng chủ nghĩa kiến trúc, lại nhìn mấy trương đại biểu đồ về sau, lúc ấy ta liền khai ngộ.
Lúc này đúng vị.
Cục Trật tự chủ yếu mỹ thuật phong cách chính là lỗ mãng chủ nghĩa, mọi người tương đối quen thuộc trò chơi « khống chế » chính là cái này phong cách, cái trò chơi này thiết kế cho ta cực lớn dẫn dắt.
Cái trò chơi này so với nó cái gì kịch bản vẫn là trò chơi tính, ta cảm thấy nhất tán chính là, nó nghệ thuật thiết kế.
Vô luận là hội ngân sách quái đản phong cách, vẫn là siêu năng lực xạ kích, mọi người hẳn là đều chơi qua không ít, nhưng dạng này thú vị, hoàn toàn lối kiến trúc, ta còn là lần thứ nhất ở trong game trải nghiệm.
Nó đem rất nhiều danh gia thiết kế chỉnh hợp ở cùng nhau, tỉ như an dây leo trung hùng quang chi giáo đường, hoa phu bánh cách, ở chỗ này ta liền không báo tên món ăn, xách những cái kia đại lão tên.
Bản thân cái trò chơi này nguyên hình, chính là hiện thực tồn tại, nước Mỹ dây dài cao ốc, kia là một tòa không có bất kỳ cái gì cửa sổ bê tông cao ốc, đứng vững tại trong thành thị thành lũy.
Tại lật xem tương quan mỹ thuật phân tích về sau, ta chỉ bằng mượn cảm giác đến, dùng mọi người dễ dàng cho lý giải, đại khái chính là to lớn, quái dị, nguội lạnh, cường quyền, bê tông, bê tông vẫn là mẹ nó bê tông.
Chỉ đùa một chút, thứ này còn rất phức tạp, theo ta hiểu rõ cũng là tương đối dễ hiểu, hứng thú độc giả mình xâm nhập tìm hiểu một chút.
A, đúng, lúc ấy còn vừa xem hết « cồn cát », ta cảm thấy lỗ mãng chủ nghĩa lại phối hợp cự vật sợ hãi, không nên quá tốt, cuối cùng Cục Trật tự liền biến thành một tòa dựng đứng tại Opus khổng lồ phương bia, tựa như trong thần thoại tháp Babel, ngươi ngẩng đầu một cái liền có thể nhìn thấy nó, phảng phất nó là không thuộc về loài người tạo vật.
Nói đến, ta lúc ấy đi học trong phòng trang trí nội thất giống như không dạy qua cái đồ chơi này a.
Cuối cùng ta quyết định đem Cục Trật tự miêu tả thành dạng này, một cái để ngươi khi làm việc cảm giác tại ngục giam ngồi tù địa phương, rõ ràng là an toàn nhất đại bản doanh, nhưng ngươi nhưng dù sao cảm thấy, sát vách trong văn phòng cất giấu quái vật.
Trang nghiêm, kiềm chế, quyền lực, phế tích phía dưới trần trụi ra cốt thép, ta cảm thấy loại này cực độ lý tính phong cách cùng siêu phàm sắc thái thần bí tập hợp lại cùng nhau, loại mâu thuẫn này cùng cắt đứt cảm giác rất không tệ.
Trừ ra lỗ mãng chủ nghĩa bộ phận này, để cho ta đối kiến trúc thiết kế sinh ra rất hưng thịnh thú, còn có nhị bình miễn « », hắn manga bên trong, thường xuyên sẽ xuất hiện loại này cự vật, lạnh lùng kiến trúc, tăng thêm nhân vật trầm mặc ít nói, nhiều khi nhìn hắn manga, càng giống là nhìn một cái tương lai kiến trúc bản thiết kế tập.
Bí mật, bí mật cùng bí mật, cái này đến cái khác gạch đỏ, đem chân tướng gắt gao phong tại bụi bặm bên trong.
Mọi người có hứng thú, có thể giải một chút lỗ mãng chủ nghĩa, loại này hiện đại không thấy nhiều lối kiến trúc, tại trò chơi chờ vật dẫn dưới, toả sáng mới sinh cơ.
Cá nhân ta rất thích mới chuyện lạ, quái hạch, quắc hạn không gian loại hình đồ vật, tóm lại càng quái càng tốt, thậm chí nói có chút "Hiếu kỳ" .
Loại này tồn tại ở gần hiện đại đồ vật, thường để chúng ta ở lại thành thị trở nên không có như vậy an toàn, tựa như từng cái hỏng bét truyền thuyết đô thị, ngươi tại diễn đàn bên trên tùy ý miệng này lấy những thứ này thật giả, sau đó có một ngày đi tại trong hành lang, phát hiện ánh đèn tắt hết...
Quỷ xui xẻo, ngươi thật giống như đi vào trong đó.
An toàn thành thị không an toàn nữa, lại hoặc là nói, chúng ta cùng quái dị cộng đồng sinh hoạt chung một chỗ, chỉ là bình thường nhìn không thấy đối phương mà thôi.
Tập hợp trở lên yếu tố, ta dựa theo trò chơi như thế, làm cái danh vọng hệ thống, cũng chính là truyền thuyết đô thị, đến tiến một bước bổ sung thành phố này.
Một cái tràn ngập các loại loạn thất bát tao quái dị thành thị, nhưng may mắn là ngươi sẽ không chết, đồng thời còn có được siêu năng lực.
Đúng vậy a, quyển sách trên thực tế do ta viết thời điểm, dự đoán chính là một cái, các loại quái dị hoành hành đô thị dị năng.
Dùng mọi người dễ dàng cho lý giải phương thức tới nói, chính là cơ động đặc khiển đội thành viên ngày làm việc thường.
Có chuyện lạ loại hình yếu tố, như vậy cũng hẳn là có San giá trị loại hình thiết kế, nhưng ta không muốn trực tiếp thô bạo làm cái gì San giá trị rãnh, đến biểu thị nhân vật trạng thái tinh thần.
Tại xác định miêu tả Opus tòa thành thị này lúc, ta cảm thấy chẳng bằng từ chung quanh hoàn cảnh vào tay.
Cục Trật tự khắp nơi đều tồn tại tuyệt đối lý tính khối hình học, góc cạnh rõ ràng trật tự cảm giác kéo căng, nhưng theo quyền hạn tăng lên, mọi người trong mắt "Khẩn thất" cũng phát sinh biến hóa, tuyệt đối lý tính khối hình học bắt đầu trở nên mềm mại, đường thẳng đầu không còn, thay vào đó thì là một đống quỷ dị đường cong, tựa như quái vật vặn vẹo dữ tợn bộ dáng.
Đây là ta tại viết sách lúc nảy mầm một cái mới ý nghĩ, dùng lý tính khối hình học đại biểu ổn định trật tự, nhưng khi khối hình học bắt đầu sụp đổ, trở nên mềm mại vặn vẹo lúc, chính là điên cuồng bắt đầu, từ khía cạnh biểu hiện San đáng giá chập trùng.
Cho nên trạng thái bình thường dưới, Cục Trật tự là tuyệt đối lý tính khối hình học, mà bàng hoàng lối rẽ thì là vặn vẹo uốn lượn khu kiến trúc.
Bất quá Opus chung quy là một tòa phàm nhân thành thị, siêu năng lực giả lẫn nhau đại chiến cũng không thể biến thành thành thị phá dỡ, cho nên có "Miền ảo" một loại thiết kế, tựa như từng cái phó bản , chờ lấy đại gia hỏa hạ bản.
Bề ngoài thoạt nhìn là tòa căn phòng, bên trong trên thực tế là cái cự đại mê cung, loại này không gian đảo lộn cảm giác ta rất thích, tỉ như « khống chế » bên trong Thái Cổ phòng, hội ngân sách một cái hạng mục "Gặp quỷ Nghi gia đồ dùng trong nhà thành", cái nhà này cỗ thành lớn đến khủng khiếp, đem rất nhiều người đều vây lại đi vào, cùng Nghi gia nhân viên đấu trí đấu dũng, còn có một cái hạng mục ta không nhớ rõ lắm, hẳn là "Cửu Long thành trại", miêu tả cùng "Nghi gia ở không thành" không sai biệt lắm, cũng là nội bộ không gian vặn vẹo, lớn đến khủng khiếp.
Quen thuộc Ngân Hà ác ma thành loại trò chơi độc giả hẳn phải biết, làm ngươi đem một cái khu vực thăm dò không sai biệt lắm lúc, ngươi thường thường sẽ mở ra một cái "Đường tắt", nhường đất mưu toan ở giữa liên hệ tới, cũng tỷ như "Phòng khai hoang" "Khu phế tích" bên trong, sẽ có hay không có cánh cửa, thông hướng một chút kỳ quái địa phương.
Ta rất thích kỹ càng miêu tả một tòa thành thị, tựa như quyển sách trước bên trong cũ thật thà linh, ta đang nhìn rất nhiều tác phẩm lúc, bọn chúng sẽ rất ít đi miêu tả những này, ta nhớ được ta khi còn bé nhìn « Naruto » lúc, liền rất hiếu kì Naruto nhà đến cùng là cái gì cấu tạo, những ninja này cùng trên cây khỉ, kiến trúc cũng biến thành loạn thất bát tao, ở đâu đều có thể treo người, ta đã cảm thấy, loại cảm giác này mười phần mới lạ.
Đương nhiên, cũng có người hỏi "Thành thị này cùng ca đàm, làm sao yêu ma quỷ quái tất cả cái này" .
Đừng hỏi, hỏi chính là phục bút, ta người này từ trước đến nay đào hố tất lấp, đến lúc đó sẽ cho các vị một cái hài lòng đáp án.
Sau đó mọi người cũng có thể cảm giác được, ta đang cố ý thiết kế một chút ký hiệu, Cục Trật tự bản thân, cùng từng cái bộ môn, ta đều tại tưởng tượng một chút hoàn thiện ô biểu tượng , liên đới lấy Ngã Ba Vô Định Mammon đồng vân vân.
Bộ phận này ta nhận Robert lan trèo lên ảnh hưởng tương đối lớn, hắn là đan Blanc dưới ngòi bút hư cấu nhân vật, một vị khoa học giáo sư, mỗi lần nhìn thấy hắn đối một cái ký hiệu chậm rãi mà nói, giảng phía sau hàm nghĩa cùng lịch sử lúc, ta đều cảm thấy "Cỏ tốt huyễn khốc a", từ sau lúc đó, ta liền bắt đầu vô tình hay cố ý thiết kế những thứ này.
Xiềng xích cùng kiếm, rắn độc quấn quanh trái cây, trượng kiếm vân vân.
Phim phương diện đối ta gần đây ảnh hưởng khá lớn chính là « tập kích », ta cảm giác cái này phim nhựa thật đổi mới phim hành động, huyết tương, quyền quyền đến thịt, từ đầu đánh tới đuôi.
Kịch bản? Cái gì là kịch bản, kịch bản chính là thời gian, địa điểm cùng muốn đánh mấy người, là đánh cho tàn phế vẫn là đánh chết.
Thật quá khen, các vị có hứng thú nhất định phải nhìn xem, thụ này phiến ảnh hưởng, ta trở thành một cái "Hành lang chiến thần" kẻ yêu thích.
Căn cứ vào trở lên đây hết thảy, tăng thêm ta trước đó làm mỹ thuật, có thể là bệnh nghề nghiệp nguyên nhân, ta luôn luôn muốn tận khả năng mà hiện lên loại kia hình tượng cảm giác, nếm thử đem chuyện xưa của ta phong cách hóa.
Tựa như một đoạn trò chơi khúc chủ đề, mặc dù thay đổi triều đại, nhưng khúc chủ đề giai điệu sẽ không thay đổi, nhiều nhất chỉ là biến tấu mà thôi.
Giá rẻ huyết tương cùng chói tai âm nhạc, còn có hai cái táo bạo lão ca, chuyện trò vui vẻ cạy mở đại môn...
Ta rất thích loại này màu đen hài hước, còn có một số kỳ dị, khó mà dùng miêu tả quái đản cảm giác, cho ta loại cảm giác này sâu nhất, ấn tượng đại khái là khinh nhờn ba bộ khúc bên trong « Thánh Sơn », phần cuối bên trong hình tượng kéo dài, camera xuất hiện trong hình, một nháy mắt đầu óc đều cảm giác muốn nổ.
Trở lên đại khái chính là trước mắt độc giả hiếu kì một vài vấn đề, tựa như ta tại "Thời gian qua đi 11 7 ngày đi làm" bên trong viết như thế, viết sách là cái rất huyền học sự tình, tư duy là có liên quan liên tính, cái này đến cái khác ý nghĩ đụng vào nhau, không chừng ngay tại cái nào bị dẫn dắt.
Nói đến, giảng cái cười lạnh, ban sơ có quyển sách này ý nghĩ lúc, cố sự hoàn toàn không giống.
Quyển sách thời đại bối cảnh ước là thế kỷ 20, mà ban sơ nguyên trạng, là cái sau khải kỳ lục, nhân vật chính cũng cái kẻ bất tử, nhưng trên bản chất là cái vận hành không biết nhiều năm người máy, mà dẫn dắt ta ban sơ ý nghĩ tác phẩm, là « dị chủng tộc xx cửa hàng ».
Về phần làm sao dẫn dắt, ta liền không nói.
Không nghĩ tới đi, các vị, ta cũng không nghĩ tới, A ha ha ha, chết cười, lúc ấy cùng bằng hữu trò chuyện, ta ban sơ ý nghĩ lúc, hắn hỏi ta là cái gì nghĩ tới, ta là thật là không có có ý tốt nói ra, cũng may cuối cùng đổi hoàn toàn thay đổi.
Lại tỉ như "Trạm trung chuyển" bên trong san sát tại trong bóng tối rất nhiều đại môn, kỳ thật tấu chương nói bên trong một cái lão ca đoán đúng, ta lúc ấy viết vật này lúc, nghĩ chính là « quái vật công ty điện lực ».
Ta tưởng tượng qua như thế một cái tình huống, « quái vật công ty điện lực » bên trong, mỗi một cánh cửa đều thông hướng thế giới nhân loại, bọn quái vật thì phải xâm lấn trong đó, nhưng nếu bọn hắn nhân vật trao đổi đâu?
Nhân loại đối mặt với đếm không hết đại môn, mà phía sau cửa cất giấu cái này đến cái khác những thứ không biết, những này cửa khả năng thông hướng quán bar, viên công túc xá, cũng có thể là thông hướng một loại nào đó điên cuồng tử cảnh, hoặc là ngủ say quái vật.
Càng hỏng bét chính là, có rất nhiều cửa đã bị người quên lãng, bọn chúng liền giấu ở trong bóng tối, không chừng ngày nào liền bị từ một chỗ khác mở ra.
Cũng tỷ như Ngôi nhà hướng mặt trời mọc.
"Chìa khoá" cùng "cửa", tựa như đặc biệt truyền tống môn, để thành thị không gian trở nên càng thêm phức tạp.
Còn có chính là "Tràng cảnh động thái", tựa như ta trước đó đề cập thành thị kiến trúc thiết kế, ta rất để ý loại này không khí cảm giác, loại hoàn cảnh này biến hóa.
Trước đó tại cùng người trò chuyện sáng tác ý nghĩ lúc, ta liền nói, một chút tiểu thuyết Boss chiến, tựa như lôi đài chiến, giống như ở đâu đánh nhau cũng không trọng yếu, chỉ là hai người lẫn nhau đánh nhau, sau đó kết thúc.
Ta liền muốn vì cái gì không cho tràng cảnh, cũng gia nhập chiến đấu bên trong đâu? Tỉ như chiến trường bị thiết trí tại một cái động thái hoàn cảnh bên trong, tỷ như phi nhanh xe lửa, hỗn loạn chiến trường, cuồng hoan đám người, mất khống chế phi thuyền... Những này là ta ở trên trong quyển sách dùng đến Boss chiến trường cảnh, tại các nhân vật chính đại sát tứ phương đồng thời, tràng cảnh cũng tại cấp tốc biến hóa.
Càng quan trọng hơn là cùng hoàn cảnh hỗ động, cũng tỷ như thành rồng tiến vào đồ dùng trong nhà thành dạng này, lợi dụng hoàn cảnh đánh ra các loại xử quyết, lại hoặc là nhặt đạo cụ, sau đó chặt chặt chặt dạng này.
Sau đó tâm sự, ta là thế nào đi đến gõ chữ con đường, chuyện này ta trước đó cũng đề cập qua mấy lần, tỉ như ta từ sơ trung lúc kỳ thật liền bắt đầu viết chút loạn bảy tám đồ vật.
Ta cảm giác thúc đẩy ta viết làm, càng nhiều hơn chính là ta tự thân chia sẻ muốn, ta là rất nóng lòng tại chia xẻ người, dùng mọi người quen thuộc nói tới nói, chính là Amway cuồng nhân, ta thường thích đem ta thích đồ vật một mạch kín đáo đưa cho người khác.
Sơ trung lúc ta ngược lại huyễn tưởng qua, tương lai ngày nào đó ta có thể hay không trở thành một cái gõ chữ công, nhưng đối với ngay lúc đó ta mà nói, quả thật có chút không thực tế, loại này không thực tế cảm giác một mực kéo dài đến đại học.
Thẳng đến viết xong « tro tàn chi súng » lúc, ta mới có loại giật mình cảm giác.
Dựa vào, ta giống như thật thành gõ chữ công.
Nói như thế nào đây? Có loại không quên sơ tâm cảm giác, liền rất quái lạ, cũng rất may mắn, dù sao không quên sơ tâm chuyện này còn rất khó khăn.
Sau đó là một chút thiết lập bên trên sự tình, ta thích phế vật lợi dụng, một chút không thể triển khai thiết lập, ta nghĩ tại sau này tác phẩm bên trong, đem bọn nó kỹ càng triển khai.
Nếu có vị kia độc giả nhìn qua ta tất cả tác phẩm, hẳn là đối với sách bên trong một chút thiết lập từ ngữ cũng không lạ lẫm, tỉ như Thanh kiếm bí mật của Đức Vua là ta ban đầu một quyển sách « tro tàn chi dực » bên trong tổ chức, lúc ấy ta bút lực non nớt, viết đồ vật đơn giản không có mắt thấy a, nhưng dầu gì cũng là xuất đạo làm, ngoại trừ có chút xấu hổ bên ngoài, cũng không có cảm giác gì.
Cục Trật tự là « bẻ cong người » bên trong, chỉ toàn trừ cơ quan cũng là « bẻ cong người » bên trong, nhưng « tro tàn chi súng » dùng qua, liền không lại dùng.
Năng lượng bí mật hệ thống là trực tiếp đào « bẻ cong người » quyền năng hệ thống, còn có một số nhân vật mô bản, là từ trước đó trong chuyện xưa đẩy ra ngoài, xây một chút sửa đổi một chút đạt được, đem một vài ta rất thích, nhưng không thể tại trong chuyện xưa kỹ càng miêu tả nhân vật, để bọn hắn từ vai phụ biến thành diễn viên chính đoàn đội dạng này.
Tỉ như may mắn đỏ chim cắt.
A ha ha ha.
Đây là ta tại viết « tro tàn chi súng » lúc chuyện, lúc ấy ta nghiên cứu làm như thế nào để một cái đè nén cố sự trở nên thú vị chút, bằng hữu nói, vì cái gì không thêm cái hài kịch nhân vật đâu?
Dạng này đã tránh khỏi nhân vật chính liên tiếp khôi hài, để cho người ta xuất diễn, lại có thể gia tăng cố sự thú vị, cuối cùng ta liền chọn trúng đỏ chim cắt nhân vật này.
Rất nhiều sách đều thêm vào tác giả "Việc tư", đối với ta mà nói, ta việc tư đại khái chính là một chút hài kịch, ta thích vô cùng màu đen hài hước, một bên cầm cưa điện cưa ác ma, một bên giảng cười lạnh, nghiên cứu ban đêm ăn cái gì, sau đó đối phương nhìn xem một chỗ huyết tương nói, cái này nhan sắc không tệ, nếu như ban đêm ăn nấu canh đi.
Như vậy ta đem rất nhiều ta ý nghĩ gia nhập nhân vật bên trong, cũng bởi vì hài kịch nhân vật là vô địch, đỏ chim cắt ở trên quyển sách trong chuyện xưa sống đến cuối cùng.
Nói đến, ta nhiều khi so với nhân vật chính càng thiên vị một chút vai phụ, đại khái là những nhân vật này không cần gánh chịu nhân vật chính "Chủ ống kính" áp lực, có thể để cho ta tùy ý phát huy.
Ngươi hỏi ta chơi hỏng làm sao bây giờ?
Ngươi nghe nói qua lĩnh cơm hộp sao?
A ha ha ha.
Nhân vật chính đoàn trước mắt liền biến thành dạng này, suy nghĩ kỹ một chút, chính là không có đầu não cùng không cao hứng a.
Sau đó trở lên mặc dù hàn huyên nhiều như vậy thiết lập vấn đề, nhưng các vị không cần lo lắng cái gì đọc cánh cửa, ta các quyển sách cố sự ở giữa không có cái gì liên quan, đều là độc lập.
Chí ít hiện tại vẫn là độc lập.
Trước mắt ta tưởng tượng năm cái lớn nhỏ không đều kịch bản, UU đọc sách có là một đoạn, có là nguyên một quyển, ở chỗ này liền không nói nhiều cái gì, tiếp tục hướng xuống viết, mọi người kiểu gì cũng sẽ nhìn thấy.
Lên khung về sau, ta hẳn là sẽ bảo trì mỗi ngày hai canh, ít nhất canh một, bởi vì ta nghĩ càng chăm chú đối đãi quyển sách, ta cần một chút tốt đẹp tồn cảo lượng, đến cam đoan mình có thời gian suy nghĩ, sửa đổi.
Cho nên ta thời khắc cam đoan mình có chút 6w tả hữu tồn cảo, đến làm giảm xóc.
Cũng tỷ như mọi người bây giờ thấy lên khung bộ phận này kịch bản, ta là ban đầu viết mấy bản, đại khái đến sửa lại bảy lần, cuối cùng bản cho vận doanh quan nhìn về sau, vận doanh quan cho ta đề ý gặp, ta lại lấy hay bỏ, sửa chữa, sau đó tại tuyên bố trước đó, chính ta lại sẽ lại nhìn một lần, đang tiến hành một lần sửa đổi.
Nói đến, cũng coi là tinh tu nhiều lần, làm sao ta liền phát hiện không được chữ sai đâu?
Ân, không sai biệt lắm chỉ chút này, còn lại, liền lưu đến quyển mạt cảm nghĩ bên trong viết.
Mọi người cũng có thể là phát hiện, ta người này chia sẻ muốn tương đối mãnh liệt, cho nên ta chương tiết cảm nghĩ cái gì, đều ngoài ý muốn dài, trở lên nâng lên một vài thứ, mọi người có hứng thú, có thể đi giải một chút, đều rất không tệ.
(những này cũng không phải là một hơi viết xong, đứt quãng viết cao minh có tầm một tháng, con người của ta viết cảm nghĩ, trên thực tế là nghĩ đến cái gì, liền viết chút gì , chờ cần phát thời điểm, liền phát hiện toàn một đống cảm tưởng, sau đó một hơi phát ra tới. )
Hôm nay thật là một cái ngày tốt lành, lão đầu vòng cũng đem bán, ta đi trước xoa biết bơi hí.
Không huynh đệ, phạm pháp vòng, ta toàn 15w tồn cảo, nhưng tiêu hao 6w tồn cảo, hẳn là có thể nhận đến ta đánh xong trò chơi.
Hôm nay lên khung bạo càng cái gì, đã định thời gian ban bố, đều sẽ thả ra.
Hôm nay rốt cục 12 điểm, cũng liền sau một giờ, chưng bài, cảm tạ các vị đặt mua."
12 Tháng tư, 2022 00:05
đang hay thì hết.
09 Tháng tư, 2022 20:41
Đợt nghỉ lễ này mình rỗi nên sẽ làm ngày 2-3c cho ae nhé ^^
09 Tháng tư, 2022 19:04
đói thuốc quá rồi
06 Tháng tư, 2022 23:49
đọc mấy trương đầu thấy nội dung hay nhưng main lại bị quản lý thế nên chán chả đọc nữa
03 Tháng tư, 2022 00:47
truyện hay lắm bác.co gắng lên bác oi
31 Tháng ba, 2022 07:49
tình hình là mình mới nghịch dại cài lại Win nên mất sạch dữ liệu, chắc phải đến cuối tuần mới convert bù lại được nhé, mong mn thông cảm :((
28 Tháng ba, 2022 17:52
mới tập tành convert nên làm chậm lắm bác ơi, với tui còn dịch 1 bộ nữa nên thế này là nhanh hết cỡ ùi @_@
28 Tháng ba, 2022 16:32
ước gì đc bao chương
25 Tháng ba, 2022 23:49
hay
25 Tháng ba, 2022 17:53
truyện càng lúc càng hay
02 Tháng ba, 2022 10:33
02 Tháng ba, 2022 10:33
mình đọc thấy hay mà nhỉ
01 Tháng ba, 2022 17:40
thông tin này ở đâu nhỉ b, có link thì cho m xin với, m cám ơn
01 Tháng ba, 2022 16:10
Cảnh báo cho ai nhảy hố
Cuốn này bên tàu ít phiếu quá, nên tác giả nản muốn drop viết cuốn khác
Mà thật ra nên bỏ bố cục tệ quá
01 Tháng ba, 2022 09:29
truyện hay . mà ít chương quá . cầu Chương
BÌNH LUẬN FACEBOOK