Mục lục
[Dịch] Vô Hạn Khủng Bố
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Mặc dù không biết trong lòng có cảm giác gì nhưng mấy người Aragorn, Gimli, Legolas vẫn quyết định lập tức tới chỗ Đội quân người chết, đã có thanh kiếm Narsil được rèn lại, họ cho dù không khống chế nổi thì ít nhất cũng sẽ không bị giết.

Tương tự, ba người Trung Châu đội cũng đi cùng bởi vì họ biết sự lợi hại của Đội quân người chết, có thể nói chính vì đội quân này gia nhập mà trận chiến Gondor mới có thể thắng lợi, nguyên nhân Trịnh Xá lưu họ ở lại cũng là vì thế, muốn họ bảo đảm an toàn cho ba người Aragorn.

- Nếu có thừa năng lượng thạch thì tốt quá, cây cung màu bạc này không ngờ có thể tập trung năng lượng lên dây, các ngươi không biết chứ, hôm qua khi Legolas sử dụng cây cung này bắn tên, khi năng lượng sinh mệnh của hắn tập trung lên dây cung thì tự nhiên bắn ra hơn mười tia năng lượng. Những tia năng lượng này bắn ra xung quanh mũi tên, trong nháy mắt có thể nâng cao phạm vi tấn công lên gấp mười lần, lập tức biến thành công kích như súng đại liên.
Trương Hằng hưng phấn nói với hai người còn lại.

Suốt đường đi đều là vùng đất hoang vu cằn cỗi, đến cả cây cối cũng không có khiến tâm tình mọi người càng thêm áp lực, để giải buồn chỉ có thể do Trương Hằng cùng Trình Khiếu thay phiên nhau nói chuyện, nếu bảo họ chờ Triệu Anh Không mở lời thì xác suất còn nhỏ hơn bánh mỳ từ trên trời rơi xuống.

Trình Khiếu ngoáy ngoáy mũi, nhàm chán nói:
- Ngươi không sợ quỷ hồn à? Không phải nói lá gan ngươi rất nhỏ sao?

Trương Hằng thoáng đỏ mặt, giải thích:
- Không phải ta nhát gan, mà là có chút vấn đề về tinh thần nên mới sợ bị đánh và máu tươi, nhưng quỷ hồn thì tuyệt đối không sợ.

Trình Khiếu cười hắc hắc nói:
- Bây giờ nói thì mạnh mồm lắm, đến lúc đó đừng có nhũn cả người ra là được. Nói như vậy hẳn là trước kia từng xảy ra chuyện gì đó nên mới gây ra căn bệnh này tới tận bây giờ phải không? Thật ra ta có cách có thể chữa khỏi loại bệnh tinh thần đó của ngươi.

Trương Hằng lập tức mừng rỡ, vội vã nói:
- Có cách gì? Có cách gì có thể chữa khỏi bệnh của ta? Ngươi không lừa ta đấy chứ?

- Sao lại thế được, chúng ta là anh em với nhau mà.
Trình Khiếu cười lớn, chỉ là nghe tiếng cười, Trương Hằng lại cảm thấy có gì đó không đúng.

- Chỉ cần ngươi hàng ngày dùng máu tươi tắm rửa, sau đó mỗi ngày tự tay xé xác mười tên Uruk-hai, Orc hoặc là sinh vật giống người, ta đảm bảo chỉ sau nửa năm ngươi sẽ giống như Trịnh Xá, dũng mãnh không sợ hãi gì cả, ha ha ha...
Trình Khiếu cười ha hả, nói.

- ...Cút cha ngươi đi.
Trương Hằng hung hăng chửi mấy câu, tiếp đó lại nhìn cây cung kim loại màu bạc trên tay, cây cung này được thiết kế rất ấn tượng, uy lực cũng lớn, so với Xạ Thiên Lang của hắn lúc trước thì mạnh hơn nhiều, chỉ là không biết tên và xuất xứ của nó, cũng thật đáng tiếc.

Trong lúc nói chuyện, mọi người đã tiến đến trước một hang động trong dãy núi, xung quanh cửa vào có khảm đầy đầu lâu, những chiếc đầu lâu trắng ởn đều há to miệng vẻ sợ hãi cực độ, ngoài ra trên tường còn khắc một số chữ đỏ như máu.

- Hồn ma vô cùng vô tận, họ bảo vệ nơi đây, người lạ bước vào sẽ phải chết...
Legolas nhìn những chữ khắc, chậm rãi đọc.

Gimli lập tức lớn tiếng nói:
- Có ý gì? Vậy là có ý gì?

Aragorn cũng không để ý, hắn nghiến răng bước vào trong hang, tiếp theo Legolas chần chừ một chút rồi cũng đi vào, chỉ để lại Gimli cùng ba người Trung Châu đội đứng đó. Gimli vội vàng nhìn ba người Trung Châu đội, cười hắc hắc xấu hổ, ba người thì cũng không sợ hãi, họ đã biết kịch bản phim nên đương nhiên là lập tức tiến vào trong hang, nhất thời trong khe núi chỉ còn lại một mình Gimli trơ trọi đứng đó.

Một luồng gió lạnh thổi qua, Gimli run bắn cả người, tiếp đó gào lên:
- Chờ ta với, mọi người chờ ta với!
Nói đoạn, hắn cũng chạy vào trong hang.

Trong hang tối đến không nhìn rõ năm đầu ngón tay, tất cả đều yên lặng đi theo Aragorn cầm đốm lửa đi trước. Hang động thăm thẳm tối đen, phảng phất như đang tiến về phía cõi âm, dần dần mỗi người đều có cảm giác kỳ lạ, giống như mình càng đi càng mất phương hướng, mặc dù đốm lửa trước mắt vẫn đang chớp động nhưng họ lại không thể thấy được hình bóng Aragorn.

Triệu Anh Không chỉ càm thấy như mình đang đi trong một hành lang dài dằng dặc, hành lang đó vô cùng vô tận, cũng không biết đã đi được bao lâu, giống như lúc tiến nhập hoặc trở về Chủ Thần không gian vậy, phảng phất như đã qua rất lâu, cũng phảng phất như mới chỉ chớp mắt...

- Anh Không, dậy đi, con ma ngủ, ngủ say thế này không sợ bị người ta đánh lén sao?

Một giọng nói ôn nhu vang lên bên tai Triệu Anh Không, nàng giật mình mở mắt nhảy vọt lên, chỉ thấy trước mặt có một thanh niên tóc dài anh tuấn đang nhìn nàng mỉm cười. Hắn cao hơn Triệu Anh Không một cái đầu, từ trên cao nhìn xuống đôi mắt ấm áp giống như anh trai nhìn em gái bé nhỏ của mình.

- Triệu Chuế Không! Nơi đây là?
Triệu Anh Không cả kinh, hai tay lập tức nắm lấy thanh gươm Excalibur đang quấn sau lưng, nhưng vừa chạm vào, đang định giơ kiếm lên, nàng bỗng dừng lại một cách khó hiểu.

Triệu Anh Không nhíu mày nói:
- Ta đang ở đây làm gì? Chuế Không ca ca, nơi đây là chỗ nào?

Triệu Chuế Không mỉm cười ôn nhu, đáp:
- Đây là chỗ chúng ta luyện tập mà. Mau đi thôi, mọi người đang đợi chúng ta đằng trước, hôm này phải săn mấy con gấu đen đấy, vẫn phải tiếp tục trông cậy vào tốc độ của Anh Không rồi... Đi thôi, mọi người đang ở đó đợi chúng ta.

Theo tiếng Triệu Chuế Không vang lên, Triệu Anh Không chỉ cảm thấy khung cảnh xung quanh bỗng trở nên rõ ràng, chỗ này là bên một bìa rừng, vừa rồi Triệu Anh Không đang nằm trên một bãi cỏ, sau khi Triệu Chuế Không nói xong hắn liền quay người đi vào trong rừng.

Triệu Anh Không bước tới một bước, rồi lại từ từ lùi lại, đồng thời cúi đầu nói:
- Chuế Không ca ca... Em không thể tới chỗ anh muốn đi, nhưng em muốn hỏi anh một chuyện...

Triệu Chuế Không ngạc nhiên quay lại, mỉm cười ấp áp nói:
- Hỏi đi, chỉ cần là chuyện anh có thể trả lời.

- Chuế Không ca ca... Anh mãi mãi sẽ là Chuế Không ca ca trong ấn tượng của em chứ?
Triệu Anh Không cúi đầu nói.

Triệu Chuế Không ngẩn người, hắn bước tới chỗ Triệu Anh Không, nhẹ nhàng đưa tay lau giọt nước mắt sắp trào ra bên khóe mắt nàng, cười nói:
- Nếu em không muốn tới chỗ mọi người thì một mình phải tự bạo trọng nhé... Anh mãi mãi sẽ là Chuế Không ca ca của em, mãi mãi không thay đổi...

Lời vừa dứt, Triệu Anh Không hung hăng cắn mạnh đầu lưỡi, tiếp đó chỉ cảm thấy đầu óc quay cuồng, cảnh sắc trước mặt biến đổi, mặc dù vẫn là một mảnh tối đen nhưng vẫn có thể nhìn thấy mơ hồ cảnh vật cung quanh, nàng đang đứng bên rìa một vách núi, chỉ còn cách bờ vực chưa đầy một mét, nếu bước thêm một bước nữa sẽ rơi xuống vực sâu vạn trượng. Chưa kịp định thần lại, Triệu Anh Không đã nhìn thấy bên cạnh còn có một người khác, Trương Hằng toàn thân đầy mồ hôi, lưng quay về phía vách núi, chỉ cần hắn lùi lại một bước là chắc chắn sẽ rơi xuống, mà Triệu Anh Không thì còn cách Trương Hằng bảy tám mét, nàng giật mình vội vàng lao về phía hắn.

Trương Hằng chỉ cảm thấy cả người bỏng rát và đau đớn, rút cuộc là có thế nào, hắn đang gặp chuyện gì vậy?

Đúng rồi, hắn đang cùng Minh Yên Vi về nhà, đang cùng cô gái mà hắn yêu thương nhất về nhà...

Trương Hằng cố gắng mở mắt ra, quả nhiên nhìn thấy cách đó không xa một gã khuôn mặt mơ hồ đang cười hung dữ ôm lấy Minh Yên Vi, Minh Yên Vi thì liều mạng giãy dụa. Quanh người Trương Hằng còn có ba người khác đang không ngừng đánh hắn, mỗi cú đánh giáng xuống đều khiến hắn đau đớn kịch liệt, máu tươi từ mắt từ tai trào ra.

“Đúng rồi, bị đám lưu manh này cuốn lấy, bọn chúng đánh ta, bọn chúng muốn bắt cô ấy đi...”

Trong đầu Trương Hằng vừa nghĩ như vậy, một quyền dã đánh trúng mắt hắn, lập tức hắn chỉ thấy trước mắt đỏ như máu, đúng là màu của máu tươi, cơn đau đớn vô cùng cũng theo vết thương xộc thẳng lên đầu. Những kẻ đó phảng phất như biến thành người cha nát rượu của hắn, từng quyền từng cước liên tục đánh làm hắn mang đầy vết thương, liên tục đánh làm miệng mũi hắn tràn máu tươi...

“Không được, thật đáng sợ, đây là máu, bọn chúng vẫn đang đánh ta...”

Trương Hằng ôm đầu có tránh nẽ những cú đánh, nhưng những người này giống như không đâu không lọt, chẳng bao lâu sau trên người hắn đã đầm đìa máu tươi, giống như muốn nhuộm đỏ cả áo quần, Trương Hằng cũng không ngừng lùi về sau nhưng vừa lùi được hai bước hắn lại không thể lùi được nữa, bởi vì hắn đã thấy Minh Yên Vi càng lúc càng xa.

- Chạy đi, Trương Hằng, không cần lo cho em, anh mau chạy đi. Em biết anh sợ máu, sợ bị đánh, đừng lo cho em, anh mau chạy đi, chỉ mấy bước nữa là chúng sẽ không đuổi được anh!
Minh Yên Vi đột nhiên hét lên, nàng vừa giãy dụa vừa hét.

Ý thức Trương Hằng cũng liều mạng kêu gào hắn mau mau chạy trốn, cảm giác sợ hãi bị đánh đã sắp khiến hắn không thể chịu đựng được nữa, chỉ là trong lòng hắn chung quy vẫn cảm thấy như mình quên mắt một điều gì đó, một hy vọng duy nhất khiến hắn đứng yên không động đậy, mặc cho những kẻ này đánh đập vẫn tuyệt đối không lùi lại một bước.

- Mau chạy đi, sau anh không chạy, không phải chuyện gì anh cũng nghe em sao? Bây giờ em bảo anh mau chạy đi sao anh lại không nghe! Trương Hằng, mau chạy đi!
Minh Yên Vi đã bị gã kia kéo đi càng lúc càng xa, nàng cũng gào lên.

- Không thể chạy!
Trương Hằng trân người đỡ lấy những cú đánh, chống chọi nỗi sợ hãi trong tâm, đón lấy cô gái hắn yêu thương nhất, hắn cũng khóc lớn, hét lên:
- Không thể chạy! Lùi lại một bước nữa, tương lai của chúng ta sẽ bị anh tự tay xé nát... Anh không muốn chạy trốn nữa, anh cũng không thể lại không nhìn thấy em... Dù là ảo giác cũng được, dù là mơ cũng được, Yên Vi, lần này anh tuyệt đối không chạy!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Duyên
21 Tháng năm, 2020 15:44
Đề cử, truyện hay! Lười tóm tắt, các mụi nhào zô đi.
Quế_Anh
20 Tháng mười hai, 2019 19:55
Đang hấp dẫn mà bị ngưng nên mới chạy qua wikidich kiếm thì thấy hoàn ở chương 1760 đó mọi người. Nhảy qua đọc tiếp thôi ^^
tomoyo1996
12 Tháng mười một, 2019 09:10
chắc truyện ko cập nhật nữa. Drop r ạ??
heidi
16 Tháng chín, 2019 01:40
Truyện siêu hay và hấp dẫn, mình đọc mấy ngày liên tiếp đến hết mà vẫn chưa thấy đã nữa. Nữ chính rất giỏi, thông minh và suy luận như Conan vậy đó. Lần đầu đọc truyện linh dị mà có nữ chính siêu hợp ý như vầy luôn.
Lam Phiêu Nguyệt Tỷ
02 Tháng tám, 2019 12:17
truyện hay
Khánh Ly
28 Tháng năm, 2019 18:47
Tg khá vui tính:joy::joy::joy::joy_cat::joy_cat::joy_cat:
Hasuko
25 Tháng tư, 2019 11:06
Mà không dứt được
Hasuko
25 Tháng tư, 2019 11:05
Mình từng đọc bộ này trên wikidich, khá hay, đọc thì sợ cơ m
Thu sơn áp lực đại
16 Tháng tư, 2019 12:40
Nhanh cập nhật đi bạn hóng quá
Trang Phan
29 Tháng ba, 2019 12:58
khá hay,nhưng cập nhật chậm quá,truyện này trên wikidich đã có full rồi.aizz
PhanLưuHải
11 Tháng mười, 2018 19:52
tuyệt phẩm
Hà Gia Huy
10 Tháng mười, 2018 21:38
nếu hứng thú hơn về thế giới VHKB thì bác có thể đọc thêm Tử Vong Khai Đoạn cũng của tác giả này.bối cảnh trước khi vô hạn khủng bố sảy ra. chứa rất nhiều thông tin mà cả 3 phần này chưa nói đến.
Ân Vũ
03 Tháng mười, 2018 00:54
Truyện này rất hay, phần này ra full rồi(đã ra full 3 phần) nên ở đây drop. Có -truyện tranh- cho mấy tập đầu ( hay lém >.< ), cái ảnh bìa sida chết đi đc Đây là truyện hay nhất trong thể loại vô hạn lưu cách đây vài năm, nhưng đọc cần chút chất xám vì như thế truyện ms hay *** :> Và đây có thể coi là truyện 18+ nhé!
Hà Gia Huy
10 Tháng chín, 2018 00:01
truyện để tên tác giả sai rồi nhé. phải là : Zhttty mới đúng
rhinokiller
06 Tháng chín, 2018 10:09
mình xem các phần của phim Lord of the Rings mấy lần rồi mà vẫn ko nắm hết đc cốt truyện xuyên suốt. Thế nhưng tác giả ko chỉ tóm lược đc toàn bộ cốt truyện chính, lại còn có thể kết hợp với tình tiết do mình nghĩ ra để tạo nên kịch bản mới. Khâm phục tác giả quá
rhinokiller
30 Tháng tám, 2018 18:06
đề tài rất hay, mới lạ và độc đáo. ko ngờ tác giả có thể nghĩ ra được. Nội dung chứa đựng nhiều chất xám, ko phải loại truyện nông cạn hời hợt. Đọc hơi mệt não tí nhưng mà rất hay, tuy nhiên ko hợp để đọc giải trí
Xuân Hải
11 Tháng bảy, 2018 22:14
Tuyệt phẩm
Hà Gia Huy
13 Tháng sáu, 2018 09:05
truyện rất hay
Hieu Le
20 Tháng ba, 2017 18:51
truyện hay quá xá
BÌNH LUẬN FACEBOOK