Mục lục
[Dịch] Vô Hạn Khủng Bố
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



O’Conneil lớn tiếng quát tháo:

-Mẹ kiếp, quả nhiên so với ngươi thì bạo lực hơn nhiều...... Cái này tính làm gì! Cho dù là lúc trước ở Phàm Nhĩ Đăng [O’Conneil nhắc đến chính là chiến dịch Phàm Nhĩ Đăng, một trận chiến từng được ví như cối xay thịt] cũng chỉ tanh máu như vậy...... Evelyn! Cô đứng ở giữa mọi người cho tôi! Không được phép đứng ở cửa sổ hướng ra phía ngoài để xem!

Evelyn nghe vậy tức thì phất phất tay thị uy, bất quá nàng vẫn nhu thuận đứng ở giữa mọi người, mà xe buýt càng lao sâu vào giữa đám xác sống thì tốc độ của xe càng chậm lại, hơn nữa lũ xác sống này cũng không đờ đẫn giống như bọn Zombie trong phim Resident Evil, bọn chúng bắt đầu liều mạng tấn công chiếc xe, một số xác sống còn đeo bám theo cửa kính để cùng chạy theo xe.

-Linh Điểm, Trương Kiệt, chúng ta công kích xác ướp! Những người còn lại công kích lũ xác sống ở chung quanh! Nhanh lên một chút!

Trịnh Xá gầm lên một tiếng lớn quyết đoán, hắn giương súng tiểu liên trong tay lên bắn về phía bọn xác ướp thị vệ đang cắm đầu xông đến.

Thiếu hỏa lực của súng máy, uy lực của súng tiểu liên có chút không đủ, cần phải tốn hơn chục viên đạn mới có thể hoàn toàn bắn nát một cái xác ướp thị vệ, cho nên không bao lâu sau đã có hơn mười xác ướp thị vệ vọt tới cách xe chỉ khoảng hơn mười mét. May mắn là lúc này Linh Điểm và Trương Kiệt đã chạy tới, có thêm hỏa lực của hai người, đặc biệt là sau khi có thêm Linh Điểm với khả năng bắn điểm xạ rất chuẩn đích, rốt cuộc bọn xác ướp thị vệ liên tiếp bị bắn nát, đến khi một xác ướp thị vệ mạnh nhất vọt tới trước xe buýt thì cũng bị ba loại vũ khí bắn nát thành bột đá ngay tức khắc.

Ba người Trịnh Xá tức thì thở phào nhẹ nhõm, khi vừa quay đầu đi thì đúng lúc chứng kiến Chiêm Lam đang dẫn mọi người không ngừng nổ súng công kích lũ xác sống ở chung quanh. Bọn họ huy động vũ khí trong tay nhanh chóng bắn giết lũ xác sống ở khắp bốn phía, nhưng vẫn còn một tên xác ướp thị vệ đứng ở ngoài của sổ xe không ngừng công kích, mức độ hung tợn đến nỗi tuyệt đối làm cho người chứng kiến đều kinh sợ.

-Ngồi yên!

O’Conneil chờ đến lúc số xác sống ở chung quanh giảm hẳn đi thì mới quát lớn lên, đạp lún chân ga, cuối cùng xe buýt với tốc độ cao cũng đã thoát khỏi lũ xác sống, theo đại lộ nghênh ngang chạy đi.

Canahall cùng hai gã người Mĩ đồng thanh hoan hô, nhưng tiếng hoan hô của bọn họ vừa mới rời khỏi miệng, xe buýt vừa mới đi qua khúc ngoặt thì đã thấy vô số xác sống đứng ở con đường đối diện. Đông nghịt với ít nhất trên một vạn xác sống, càng đáng sợ chính là tại trên tường và trên nóc nhà ở hai bên ngã tư đường tràn đầy xác ướp thị vệ, số lượng sợ là cũng phải vượt quá vài trăm tên.

-Ối, trời ơi!

O’Conneil ngây người thốt lên, theo tiềm thức mà buông lỏng chân ga. Bất luận kẻ nào chứng kiến trận thế kinh khủng trước mắt này thì đại khái đều không còn dũng khí lái xe buýt lao vào nơi đó.

Trịnh Xá đột ngột nghiến răng một cái, vội vàng nói với O’conneil:

-O’conneil! Tin tưởng ở ta! Xông vào đi! Mẹ kiếp, toàn lực lao vào đi!

Nói xong, hắn trực tiếp lấy Cuốn sách Anubis từ trong nạp giới ra, bắt đầu lớn tiếng tụng niệm một đoạn chú ngữ như thể không hề có ai ở bên.

O’Conneil cũng nghiến răng một cái, không thèm quan tâm đến bất cứ điều gì mà đạp lún chân ga lao vọt đi, chiếc xe buýt mang theo một loại ý tứ dứt khoát lao về phía vô số xác sống ở trước mặt, bọn xác ướp thị vệ có đủ để bao vây lấy xe buýt. Khi những xác ướp thị vệ này từ hai bên ngã tư đường chạy tới tấn công chiếc xe buýt thì đột nhiên một trận gió lốc cuốn bay bọn chúng lên trên không trung, hơn nữa luồng gió lốc này càng ngày càng điên cuồng mãnh liệt, đến cuối cùng thì xoáy tròn biến thành một vòi rồng. Mà chiếc xe buýt thì lại đâm đầu lọt vào trong trận vòi rồng nhỏ này.

Từng tên, từng tên xác sống ở xung quanh bị cuốn lên trên không trung, hơn nữa cả bọn xác ướp thị vệ cũng vậy. Trọng lượng của bọn chúng đối với trận vòi rồng về căn bản xem chừng như không đáng kể, dễ dàng bị cuốn lên trên trời cao rồi bị phá hủy. Nhưng mà so sánh với chúng thì trọng lượng của xe buýt lại khiến cho nó may mắn tránh thoát trận kiếp nạn này. Cũng may mắn là Trịnh Xá chỉ có thể tạo thành một trân vòi rồng nho nhỏ, nếu như mức độ của trận vòi rồng này lớn hơn một chút thì phỏng chừng xe buýt cùng mọi người bên trong nó cũng đều không còn chơi đùa được nữa.

O’Conneil thét lớn lên những tiếng điên cuồng, hắn đè chặt chân ga lao thẳng về phía trước, dọc trên đường đi nghiến nát không biết bao nhiêu thân thể xác sống, hơn nữa Trương Kiệt cùng Linh Điểm cầm súng không ngừng bắn phá, nên khi cuối cùng lao ra khỏi trận vòi rồng nhỏ này thì số lượng xác sống ở trước mặt xe buýt cũng không còn lại bao nhiêu, với số lượng ít ởi thưa thớt như vậy thì tuyệt đối không có cách nào ngăn cản nổi chiếc xe buýt chạy đi.

Lúc này, Trịnh Xá mới thở phào nhẹ nhõm, hắn liền cảm thấy toàn thân yếu nhũn vô lực, phảng phất như ngoài năng lượng huyết tộc thì ngay cả khí lực của thân mình cũng đều bị cuốn sách Anubis hút cạn kiệt. Dù sao cũng là dẫn phát uy năng của tự nhiên thiên địa, mặc dù trận vòi rồng thu nhỏ này thoạt nhìn không giống với bình thường nhưng vẫn hút hết sạch năng lượng huyết tộc của hắn trong nháy mắt.

-Chạy đi, chạy mau tới bến tàu đi!

Giờ phút này, tại một chỗ khác ở trong Cai-Rô thành, Ấn Châu tiểu đội đang ở trong khách sạn, một mỹ nữ người Ấn Độ đang nhắm mắt đột nhiên nói:

-Đội trưởng, tìm được bọn họ rồi..... Bọn họ đã cướp lấy một chiếc xe buýt, bây đang đi về phía bến cảng Giza, ngay cả hai gã người Mĩ và cặp nam nữ nhân vật chính đều ở trên xe.

Tiểu hòa thượng ngồi xếp bằng ở giữa mọi người, trên tay cầm một chuỗi tràng hạt màu vàng nhạt, chờ đến khi mỹ nữ Ấn Độ nói dứt lời thì mới mở mắt lầm bẩm hỏi:

-Shinai, trước kia không phải vẫn không tìm được tung tích của bọn họ sao? Tại sao đột nhiên đúng lúc này lại có thể tìm được chứ? Đây sẽ không phải là cạm bẫy chứ? Hay là lại như trước kia, tinh thần của ngươi đã bị người khác khống chế, kết quả là đưa ra những hình ảnh giả?

Shinai đỏ bừng mặt lên, cúi đầu trầm tư trong chốc lát rồi nói:

-Đội trưởng, lần này hẳn không phải là giả, Imhotep cũng đã xuất hiện rồi...... Có cần liên lạc với hắn không?

Tiểu hòa thượng yên lặng trầm tư một lúc rồi đáp:

-Tạm thời không cần liên lạc với hắn, theo phép tắc, chúng ta hẳn là phải tự mình đến gặp mặt hắn...... Bất quá, ta còn rất lo lắng về cái gã khống chế tinh thần trong Trung Châu đội kia. Theo đạo lý mà nói, nếu hắn có thể chỉnh sửa những dò xét tinh thần của ngươi thì hẳn là người có tinh thần lực mạnh hơn ngươi, nhưng tại sao ngoại trừ việc chạy trốn và ngăn cản sự dò xét tinh thần của ngươi thì hắn lại không dùng tinh thần lực công kích chúng ta chứ? Hơn nữa cho tới bây giờ, sự ngăn cản tinh thần của hắn lại hoàn toàn biến mất...... Chẳng lẽ hắn là......

Tiểu hòa thượng đột nhiên lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, hắn cổ quái nói ra:

-Khó có khả năng đó, hắn hẳn không phải là Dẫn đạo giả đâu. Nhưng chẳng lẽ lại có người chỉ vẻn vẹn bằng vào lực lượng của chính bản thân mình mà đạt tới mức mở ra được cơ nhân tỏa tầng thứ hai? Cái gã nam nhân tên là Trịnh Xá kia làm thế nào mà xác lập được thân phận đội trưởng chứ? Chỉ dựa vào sự yêu quý của các đội viên thôi sao? Đừng nói giỡn...... Người khống chế tinh thần lực này hẳn không phải là Dẫn đạo giả chứ? Tại sao lại có thể có tình huống đã xuất hiện người mở ra được cơ nhân tỏa tầng thứ hai rồi mà Dẫn đạo giả của đội ngũ lại vẫn còn chưa biến mất chứ? Căn bản là không thể......

Shinai mãi đến lúc này mới hỏi:

-Đội trưởng, chúng ta cần làm gì bây giờ?

Tiểu hòa thượng trầm ngâm một chút, cuối cùng khôi phục lại tinh thần nói:

-Đương nhiên là phải đi theo chúng. Aladas, thương thế của ngươi thế nào rồi?

Ở trong một góc tối của khách sạn, gã bác sĩ tóc vàng Aladas thản nhiên nói:

-Vẫn còn chưa khỏi. Còn chưa săn được mấy người sống thì những người chung quanh đã bắt đầu biến thành xác sống mất rồi, độ chữa trị ở phổi chỉ vào khoảng bảy mươi phần trăm, nói về biến thân chiến đấu thì tốc độ và lực lượng đều chỉ bằng bẩy phần so với bình thường, bất quá cận chiến thì như vậy hẳn là đủ rồi.

-Như vậy...... tiễn bọn chúng một đoạn đường đi, bọn chúng không phải hy vọng đi đến bến cảng sao? Hãy biến đoạn đường này trở thành cầu Nại Hà dẫn bọn chúng đến trước hoàng tuyền thôi......

Cảm giác của đám người Trịnh Xá vào giờ phút này tuyệt đối không thể coi là tốt được, mặc dù lũ xác sống một khi bị linh loại đạn bắn trúng thì lập tức sẽ biến thành tro bụi, nhưng trước đó bọn họ là những cơ thể sống nên khi xe buýt chẹt qua người bọn chúng thì trên mặt đất lập tức tràn ngập máu chảy thịt nát đỏ rực màu máu. Thậm chí có thể nói là xe buýt đã chạy trên mặt đất toàn là máu thịt nhầy nhụa, mà suốt con đường này chỉ ngửi thấy mùi máu tanh thịt thối, Evelyn và anh trai của nàng sớm đã ói mửa không biết bao nhiêu lần, trong số những người cùng đi với bọn họ cũng bị nôn còn có cả Tần Chuế Ngọc và Cao Hồng Lượng.

Đến giờ phút này, Trịnh Xá đã khôi phục được chút khí lực, đứng ở sau lưng O’Conneil nói:

-Nhanh lên, nhanh hơn nữa chút. Còn có bao lâu nữa thì tới bến cảng?

Nhưng O’Conneil lại sớm đã bị căng thẳng thần kinh, tức giận hét toáng lên:

-Mẹ kiếp, không được lải nhải ở bên tai ta! Cứ theo con đường này tiến về phía trước, không có gì bất ngờ xảy ra thì mất khoảng dăm ba phút đồng hồ là có thể tới bến cảng rồi...... Nếu như không có xác sống ngăn cản, ta tin tưởng rằng tốc độ của chúng ta sẽ nhanh hơn!

Trịnh Xá nở nụ cười khổ, trong nạp giới của hắn vốn đang chứa số lượng lớn linh loại đạn, nhưng cái số lượng lớn này cũng có hạn chế, dù sao dung lượng của nạp giới cũng chỉ có thể tích 1,5 mét khối mà thôi. Trong suốt dọc đường đi đến đây, mọi người bắn đến nóng đỏ cả nòng súng thì có thể tưởng tượng được linh loại đạn đã tiêu hao đến mức kinh khủng thế nào. Cho đến lúc này, linh loại đạn của Trịnh Xá chỉ còn lại không tới một nửa cho nên hắn mới nóng lòng hỏi còn có bao lâu nữa thì mới tới bến tàu.

Trịnh Xá đang định thay băng đạn mới cho khẩu súng tiểu liên trong tay, đột nhiên trong lòng hắn máy động, ngẩng đầu lên nhìn về hướng một tòa cao ốc ở ven đường, Linh Điểm và Triệu Anh Không cũng đồng thời nhìn qua. Một xác ướp nửa người thối rữa xuất hiện trên đỉnh một cao ốc, nhìn đến đầu của xác ướp này thì đây lại là một cái xác ướp đầu trọc lốc, đây chính là tên Bất tử tế tự Imhotep vẫn chưa từng lộ diện kia.

-O’conneil! Giữ cho xe không bị lật!

Trịnh Xá chỉ kịp hét lớn một tiếng, quả nhiên Imhotep ở trên đỉnh cao ốc đã hóa thành một cơn lốc cát bụi cuốn đến. Mọi người hoàn toàn bừng tỉnh giương súng bắn tới, nhưng cho dù là linh loại đạn, khi đối mặt với trận cơn lốc cát bụi này thì cũng có vẻ chẳng có tác dụng gì. Tất cả đạn dược đều xuyên qua cơn lốc cát bụi, mà cơn lốc này vẫn như cũ xoáy chung quanh chiếc xe buýt.

O’Conneil lớn tiếng gầm lên, dùng toàn lực nắm chặt tay lái, hai mắt chỉ nhìn chằm chặp về phía con đường ở phía trước. Mặc dù ở trong cơn lốc cát bụi này, khoảng cách hắn có thể nhìn thấy thật sự là rất hạn chế nhưng hắn dù thế nào cũng đem hết toàn lực điều khiển chiếc xe buýt đi về phía trước, còn sự an nguy của bản thân từ phía sau và toàn bộ chung quanh thì giao phó cho đám người Trịnh Xá. Chỉ có tiếng kêu sợ hãi của Evelyn mới làm cho bả vai hắn đôi lúc run rẩy.

Cơn lốc cát bụi này tới cũng nhanh mà tan cũng chóng, rất nhanh, cơn lốc cát đó ở giữa không trung tập hợp lại thành hình người Imhotep nhưng trên tay hắn lại có thêm một người, chính là một trong hai người Mĩ, không biết từ khi nào đã bị Imhotep túm ở trên tay. Gã người Mĩ này sợ đến choáng váng tru tréo lên không ngừng, còn mọi người chỉ có thể trơ mắt đứng nhìn Imhotep ngoác cái miệng rộng hư nát thối rữa, đem gã người Mĩ này hút khô kiệt. Nhiều nhất chỉ mấy giây sau, gã người Mĩ đã bị hút thành xác khô, mà thịt thối trên người Imhotep thì bắt đầu hồi phục như cũ với tốc độ lấy mắt thường có thể thấy được. Dần dần hình dáng của hắn đã biến thành giống như của một người sống bình thường.

-Mèo! Chiêm Lam, đem mèo ra!

Trịnh Xá gầm lớn một tiếng, lôi gã người Mĩ còn lại ra phía đằng sau lưng hắn, giương súng tiểu liên bắn về phía Imhotep. Nhưng linh loại đạn lại một lần nữa mất đi hiệu quả, phảng phất như một loại đạn bình thường, bắn thẳng vào trong thân thể Imhotep nhưng lại tựa như bắn vào trong cát. Thân hình Imhotep trong nháy mắt lại khôi phục như cũ, mà sau đó Imhotep chỉ thản nhiên nhìn vào vết đạn trên người, lớn tiếng gào rống lên rồi thân thể lại biến thành cơn lốc cát bụi cuốn về phía mọi người...... Ở bên cạnh Trịnh Xá chỉ còn một gã người Mĩ cuối cùng kia….

…………

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
richlion
15 Tháng ba, 2023 11:59
không
richlion
15 Tháng ba, 2023 11:58
cha đẻ dòng vô han lưu
Kjng9x9
17 Tháng bảy, 2022 02:46
truyện hay nhất trong mấy truyện vô hạn lưu. Mà main trong truyện chỉ làm nền cho nv phụ thôi :))
PhanLưuHải
13 Tháng sáu, 2022 14:45
main không có lên giường với người khác nha bác.
Cảnh Hề
13 Tháng sáu, 2022 06:30
Cốt truyện không tệ, điểm trừ là nam chính không chuyên nhất, hắn phạm phải sai lầm mà tất cả các nam nhân đều mắc phải- mê gái, thích chơi ái muội, chưa đọc hết truyện nhưng nếu có chương nào nam chính lên giường với đứa khác ngoài bạn gái hắn, ta sẽ bỏ truyện, ta thích vô hạn xuyên qua, đấu trí đấu dũng iq cao, nhưng tuyến tình cảm của mấy truyện này, thứ ta nói thẳng, phế! Chẳng mang cảm gì.
Khánh Bùi
02 Tháng mười, 2021 12:41
ồ cám ơn bác nhé, ko ngờ tìm google ko ra phải thêm truyentiki mới ra, ông dịch này dịch có tâm nhưng ghét nhất cứ vài phút lại đưa ý kiến cá nhân vào đọc tức ói máu
PhanLưuHải
02 Tháng mười, 2021 07:30
bác qua page truyentiki có bản CV đấy
Khánh Bùi
01 Tháng mười, 2021 23:24
tìm bản cv để đọc mà toàn cv thô ko dịch tên, đọc truyện dịch cứ anh em ông tôi khó chịu ds, lâu quay lại đọc mà mấy bản cv ngày xưa bị xoá hết
PhanLưuHải
27 Tháng bảy, 2021 12:27
bản này là bản dịch chứ bác
Hieu Le
26 Tháng bảy, 2021 17:04
4 năm vẫn đọng lại trong tim, liệu Trịnh Xá dựa vào sức mạnh niềm tin.. liệu có thể thắng Clone, có cứu được đồng đội không? Cuối cùng cũng đọc được kết trọn vẹn! cảm ơn tác giả và converter rất nhiều!
ngoduythu
12 Tháng năm, 2021 01:31
Thêm tình tiết vào thôi. Chứ đọc cả 3 phần rồi trịnh xá vẫn vậy làm gì có chén em nào
Nguyễn Huyền Trang
11 Tháng năm, 2021 21:34
Có lẽ tui là con gái nên để ý đến tuyến tình cảm hơn con trai các ô, cũng khó chấp nhận cái kiểu này dù biết nó chỉ là sinh lý cơ thể. Tui vẫn drop thui vì mất thiện cảm rồi
Ngo Hasuka
11 Tháng năm, 2021 19:36
Có nhiều người nghĩ main thánh mẫu tôi nghĩ đó cũng là lý do để nó trở lên mạnh hơn vốn dĩ ngoài đời nó như cái xác khô k có lý do tiến lên vào đây nó lấy lý do muốn tất cả đồng đội sống sót làm mục tiêu để mạnh thiết nghĩ thánh mẫu cũng là điều bth
Ngo Hasuka
11 Tháng năm, 2021 19:35
Tình cảm bập bùng cuối cũng nó vẫn chỉ yêu la lệ thôi đàn ông mà tôi nghĩ bạn k nên drop vì tình tiết nhỏ này bộ này cũng k ngựa giống đâu lúc nào cũng tìm cách sốn sót ngựa làm sao dc
Nguyễn Huyền Trang
08 Tháng năm, 2021 15:42
Drop, main có bạn gái mà mẹ nó ái muội với con khác, đang chạy trốn mà vânc còn đer ý ngực gái cọ người thì méo hiểu đầu óc kiểu gì.
ngoduythu
05 Tháng năm, 2021 17:05
Truyện hay lắm đọc đi bạn. Ko ngựa nghiếc j
Nguyễn Huyền Trang
24 Tháng tư, 2021 12:06
Cho hỏi truyện có ngựa giống k
Ngo Hasuka
16 Tháng tư, 2021 17:56
Trịnh xá này hack rồi *** nó mới dùng nhập vi 3-4 lần đã vào trung cấp
Ngo Hasuka
15 Tháng tư, 2021 17:52
Đúng là thiên tài trong việc mở và khống chế cơ nhân toả mà
PhanLưuHải
15 Tháng hai, 2021 08:48
tuy main thánh mẫu nhưng truyện lại rất dark
Hieu Le
14 Tháng hai, 2021 23:18
dảk
elix130
13 Tháng mười một, 2020 01:17
quá hay, hack não nhiều quá, Sở Hiên đỉnh thật!
Nguyễn Việt Tú
30 Tháng bảy, 2020 00:23
Tui chưa đọc nhưng có đọc qua bộ xuyên nhanh của tác giả, thừa biết ng không viết ngôn tình là chính được, nhưng cũng vì vậy nên mới thích. Suốt ngày nói chuyện tình yêu, có j hay:)))
Phương Thảo
03 Tháng bảy, 2020 07:11
truyện hayyyy . Đề cử
aoisakai
23 Tháng năm, 2020 08:59
Ngọt ngọt sủng sủng, nữ chủ dùng WeChat lắc lắc tìm thấy được phụ cận người, thêm tiến vào sau phát hiện bên trong tất cả đều là quỷ, từ đây triển khai một loạt mạo hiểm huyền nghi lữ trình, bên trong mỗi cái quỷ chuyện xưa khá xinh đẹp, có nam chủ, đương nhiên bổn văn cảm tình tuyến là một cái tì vết, nữ chủ có bàn tay vàng, có điểm tô
BÌNH LUẬN FACEBOOK